Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ - Chương 6: Tiểu Thần Chủ Nam Tộc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ


Chương 6: Tiểu Thần Chủ Nam Tộc


– A, là nữ chủ Aneki xinh đẹp đó sao?

– Công tước Porcelain.

Aneki đưa tay phải lên trước ngực người hơi cúi trước công tước Porcelain. Trên đảo thiên đường có tổng cộng 4 vị công tước quyền lực nhất, đôi khi còn cao hơn cả nữ chủ Aneki K. Clock mà trong đó có Porcelain và Mr. Clock. Và điều đặc biệt là toàn bộ những công dân trên đảo đều mang họ Clock vì nữ hoàng của họ.

Porcelain là một trong 4 công tước vô công rồi nghề nhất, ông ta đã chìm vào một giấc ngủ rất sâu, theo ước tính của Aneki có lẽ là đã được gần 100 năm. Aneki không hiểu ông ta là một kẻ háo sắc ngày chẳng làm gì chỉ biết chơi đùa vậy nữ hoàng giữ ông ta lại làm gì không biết nữa.

– Cô đâu cần cúi đầu trước ta đâu Aneki. Dù sao thì…..

Ông ta kéo dài cái giọng ra mà đôi mắt dâm đãng híp lại dán lên người Aneki. Ai chẳng biết Aneki chính là một mỹ nhân trên hòn đảo to lớn này.

– …..cô lại là người thân cận được nữ hoàng yêu mến nhất chứ.

– Có vẻ là vậy.

Aneki mỉm cười thẳng thắn thừa nhận làm cho công tước Porcelain có chút bực bội. Ông ta tuy ngồi đó nhưng vẫn còn đang ôm ấp một cô gái trong lòng. Aneki chiếu ánh mắt về phía cô gái đó rồi lại nhìn ông ta.

– Nữ hoàng đã cho bắt đầu tổ chức tiệc vào đêm nay, tôi nghĩ ngài cũng nên tới đó. Chúng ta đều hiểu điều gì nên làm và không nên làm phải không công tước Porcelain?

– Haha, tất nhiên ta biết điều đó nhưng ta có nhiệm vụ làm tăng sự kịch tính mà.

– Vậy tôi xin phép.

Aneki đã quay người cùng cô gái quản gia kia rời khỏi. Người sống trên đảo rất nhiều và cũng theo từng thứ bậc khác nhau. Cao nhất là nữ hoàng sau đó đến nữ chủ Aneki và 4 vị công tước. Dưới đó là các tiểu thần chủ (Annie và Andy cũng được coi là tiểu thần chủ dù họ là khách) sau đó đến các quản gia, đội trưởng và cuối cùng là các hầu gái. Điều kì diệu ở đây là trong số các hầu gái có rất ít là con người.

– Tên khốn khiếp đó, vẫn cứ như sự miêu tả của nữ hoàng.

– Nữ chủ…phía tiểu thần chủ nam tộc có chút vấn đề.

Cô quản gia phía sau lên tiếng cắt ngang sự giận giữ của Aneki về công tước Porcelain. Aneki vừa nghe quản gia nói liền đanh mặt lại. Tiểu thần chủ nam tộc sao? Đã lâu lắm Aneki không gặp cậu ta rồi. Tiểu thần chủ nam tộc là một thằng nhóc phải nói là rất hiểu tâm trạng của nữ hoàng, cậu ta chưa bao giờ làm nữ hoàng thất vọng. Tuy nhiên để cậu ta nghe lời có lẽ cũng chỉ có mình nữ hoàng thế nên khi xảy ra vấn đề ở phía của cậu ta đúng là rắc rối mà.

– Đã có vấn đề gì sao Korona?

– Louis có nói lại là ngài ấy đột nhiên muốn đi thăm các khách mời. Người biết đó nữ hoàng sẽ không vui mà nam tộc chưa bao giờ làm trái ý người.

– Cứ kệ cậu ta đi. Baron không bao giờ làm gì đó mà chưa được sự cho phép của nữ hoàng. Korona đi báo cho Yurasa mau gọi Clock về đi.

– Vâng.

Korona nhanh chóng đi làm nhiệm vụ của mình. Cô nàng quản gia Korona luôn biết nữ chủ mà mình trực tiếp phục vụ có chút rắc rối nhỏ với Công tước Mr. Clock, thật kì lạ khi nữ chủ lại yêu cầu cho gọi công tước trở về đảo.

Lâu đài chính nằm ở trung tâm hòn đảo, cả lâu đài này là nơi khách ở và được xây dựng hoàn toàn theo kiến trúc gothic. Xung quanh lâu đài được trồng rất nhiều loại hoa khác nhau theo từng ô một. Nếu ai tinh ý sẽ nhận ra đó là những ô vuông trong trò caro và màu đỏ đang chiếm ưu thế. Hiện tại, có rất nhiều hầu gái ra vào, đi lại tấp nập trong lâu đài bởi tối nay một bữa tiệc xa hoa sẽ được tổ chức tại đây. Trên dãy hành lang tầng 4, một cậu nhóc khoảng 16 tuổi, cậu ta có mái tóc vàng cùng đôi mắt xanh blue đặc trưng của người phương tây và đó chính là tiểu thần chủ nam tộc – Baron. Theo sau cậu ta là quản gia riêng Louis. Họ đang cùng nhau tiến tới phòng của một trong số các vị khách.

– A, chiếc đồng hồ đó….

Baron đã dừng lại khi nhận ra chiếc đồng hồ trong vô số những chiếc đồng hồ khác đang treo tại hành lang này có điểm lạ. Louis theo trực giác ngước lên nhìn.

– Tiểu thần chủ….

– Báo cho Wamaker mau chóng sửa nó đi. Sẽ thật là khó chịu khi mình nó không chịu chạy.

– Vâng thưa ngài.

Louis cúi đầu, đứng nghiên chỉnh. Baron vui vẻ đi tiếp trong khi Louis gọi điện kêu người báo cho Wamaker (thợ sửa đồng hồ của hòn đảo) đến vị trí này sửa ngay chiếc đồng hồ đã hỏng này trước khi bữa tiệc và trò chơi bắt đầu.

– Nữ hoàng….người vui vẻ chứ?

– Ta rất vui Baron.

– Người đáng lẽ không nên thiên vị tên nhóc đó như vậy.

– Sẽ vui mà Baron.

Ở hai nơi nhưng họ như ngay trước mặt nhau mà cất tiếng. Baron đứng trước cửa nhìn Simon đang ngủ say kia. Trước 7.00 pm họ sẽ tỉnh dậy và người hầu sẽ đến giúp họ thay đồ để tham gia bữa tiệc.

– Tiểu thần chủ…..

– Nhìn thằng nhóc đó xem, hắn ta có điểm gì thú vị sao?

– Không thưa ngài.

Louis cúi đầu, anh ta đã thấy Baron nắm chặt tay lại. Có lẽ Baron đã bắt đầu cảm thấy Simon là một mối nguy hiểm, nữ hoàng đã quá ưu ái cậu ta làm Baron cảm thấy ghen tị với điều đó.

– Không một ai được phép cướp mất nữ hoàng….người là của ta….của Baron ta.

Baron gằn lên, sau đó cậu ta quay người rời khỏi. Louis có chút run sợ, Baron chưa từng nói ra suy nghĩ trong lòng như vậy. Làm quản gia riêng cho Baron tất nhiên Louis biết Baron yêu quý và thân thiết với nữ hoàng như thế nào. Có lẽ trên cái đảo thiên đường này Baron là người duy nhất tiếp xúc nhiều với nữ hoàng. Mà tư tưởng của Baron rất chiếm hữu nên thấy nữ hoàng ưu ái kẻ khác làm cậu ta không sao chịu nổi.

– Baron…..rất vui được gặp anh.

Hai giọng trẻ con khá giống nhau vang lên. Baron quay lại nhìn cặp đôi song sinh Andy và Annie.

– Chúng ta lại gặp nhau rồi.

Andy mỉm cười, Annie nhìn Baron và Louis.

– Bữa tiệc tối nay sẽ rất vui phải không? Nữ hoàng đã rất mong chờ điều này.

– Miễn hai người đừng làm gì cả Andy, Annie. Sống đủ lâu hai người cũng đã thừa hiểu điều đó, phải không tiểu thần chủ ngoại tộc?

Baron nói rồi lướt qua hai đứa nhóc đó mà rời đi. Andy và Annie đều quay lại nhìn Baron, gương mặt của cả hai trông thật đáng sợ. Cả hai đều bị tróc xuống lớp da nửa bên mắt trái để lộ một vùng trống rỗng bên trong như búp bê sứ bị vỡ mất bên mắt. Annie quay sang nhìn anh trai mình, con mắt phải vẫn ánh lên chút long lanh, đôi môi nhỏ chúm chím đó đang mỉm cười.

– Cùng chơi nào Andy.

– Ừ, cùng chơi thôi Annie.

Chuyện này là sao? Andy và Annie sao lại như vậy? Họ không phải con người? Câu giải đáp sẽ nằm ở phía sau.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN