Khí Phách Trọng Sinh: Nghịch Thiên Cuồng Nữ Khuynh Thiên Hạ - Chương 7: Cuối cùng vẫn là chết.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Khí Phách Trọng Sinh: Nghịch Thiên Cuồng Nữ Khuynh Thiên Hạ


Chương 7: Cuối cùng vẫn là chết.


Tác giả: Hoài Nha Đầu
Editor + beta👑Mon👑

Chương 7: cuối cùng vẫn là chết

“Phốc!” Tam trưởng lão trực tiếp ném tới một cái quang cậu đánh nát nội đan của Tề Khanh Hàn.

“Hàn Thúc Thúc” khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Dung Lưu Thư trắng bệch vội vàng từ phía sau Thượng Quan Bắc Dạ chạy tới cạnh Tề Khanh Hàn

“Tiểu Thư Nhi sống sót cho tốt thay thế nương ngươi báo thù mặt Tề Khanh Hàn tái nhợt nhàn nhạt mỉm cười.

Thanh Phong trưởng lão thừa dịp Thượng Quan Bắc Dạ bị các trưởng lão khác quấn lấy hướng tới Mộ Dung Lưu Thư công kích.

“Phụt” yết hầu Mộ Dung Lưu Thư mãnh liệt trào lên mùi vị tanh ngọt há miệng phun một ngụm máu tươi khuôn mặt nhỏ càng thêm trắng nhợt.

“Đê tiện vô sỉ.” Thượng Quan Bắc Dạ tránh khỏi các công kích  vội vàng ôm Mộ Dung Lưu Thư vào trong ngực.

“Thư Nhi, cố gắng chống đỡ ta nhất định mang ngươi rời khỏi đây gặp ca ca ngươi”

Mộ Dung Lưu Thư chua xót lộ ra nụ cười:”Bắc Dạ, cám ơn ngươi ta biết ngươi đã tận lực, đáp ứng giúp ta chạy khỏi đây , còn có giúp ta tìm gặp được ca ca thay ta nói hết sự tình , giúp ta cùng ca ca báo thù cho Nương”

“Tốt! Ta đáp ứng ngươi Bất qu1 ngươi cũng phải hứa với ta, chờ ta chờ ta cùng ngươi nắm ta đi đến hoàng tuyền “Nước mắt Thượng Quan Bắc Dạ chảy xuống rơi xuống nền đất lạnh lẽo.

” Bắc Dạ ngươi là cái Đồ Ngốc” nước mắt trong hốc mắt Mộ Dung Lưu Thư chảy xuống nàng thật sự rất hạnh phúc, đến nước này rồi vẫn còn Tề Khanh Hàn cùng Thượng Quan Bắc Dạ một mực che chở cho nàng, tất cả đều đáng giá.

Bất quá———

“Ha ha! Tề gia Hoàng Bộ Gia ta thề nếu có kiếp sau cho dù có chân trời góc biển ta cũng muốn cho các người chết không chỗ chôn….Khụ….khụ”

Mộ Dung Lưu Thư ho khan vài tiếng mặt mũi trắng bệch:” Bắc Dạ, ta thật sự hạnh phúc ít nhớt trên đường hoàng tuyền còn có ngươi làm____”

Mộ Dung Lưu Thư chậm rải nhắm mắt lại đôi mắt xinh đẹp tuyệt luân kia không bao giờ có thể mở ra nữa.

“Không!!!!! Thư nhi!!!!” Tề Khanh Hàn hét to một tiếng há miệng phun  ra máu tươi cũng không còn tiếng động.

“Tam vương gia, nếu hôm nay ngươi ở đây thề độc đáp ứng ta đem bí mật này dấu mãi chúng ta nhìn vào niệm tình ngài cũng là con cháu của Hoàng Bộ gia mà chừa một con đường sống” Thanh Phong trưởng lão lần nữa hô lớn.

“Nằm mơ” Thượng Quan Bắc Dạ đem Mộ Dung Lưu Thư cùng Tề Khanh Hàn đạt ở bên cạnh cả người bất đầu tỏa ra hắc khí.

“Nam Vân Quốc, thật sự đều giống như nhau đệ tiện vô sĩ” một âm thanh lạnh lùng mang theo tức giận ở phía chân trời truyền tới.

Tiếp theo phía không trung không gian bị người ta xé mở mười mấy nam nhân đi ra.

Mười mấy người cùng nhau xuất hiện đám người Thanh Phong trưởng lão tức khắc khẩn trương lên lưng tựa vào nhau đề phòng nhìn họ .

“Thư Nhi.” một nam tử tầm 21-22 tuổi vừa nhìn thấy Mộ Dung Lưu Thư vội vàng lắc mình đến bên cạnh Mộ Dung Lưu Thư.

” Thư Nhi, Ca ca tới, mở mắt ra nhìn ca ca “

Đáng tiếc Mộ Dung Lưu Thư chỉ còn một hơi thở mỏng manh yếu ớt nói không nên lời càng không mở mắt nàng chỉ là đang chờ đợi Thượng Quan Bắc Dạ bồi cùng nhau đến Hoàng Tuyền.

Nàng cảm giác mình rơi vào một cái ôm ấm áp cũng nghe thấy thanh âm kêu gọi của Mộ Dung Duẫn Thần nổ lực nâng mí mắt nhìn xem ca ca chính mình chỉ là nàng cố gắng thế nào mí mắt cũng nặng triễu

“Thư nhi” Mộ Dung Duẫn Thần bi thống hét lên một tiếng đôi mắt tím tràng đầy phẫn nộ nhìn 4 người.

“Thiên Cao* nghe lệnh huyết tẩy Nam Vân Quốc trẫm muốn mọi người  Nam Vân Quốc chôn cùng Trưởng công chúa”

* ngay chỗ này Bản Cv để là Trời cao???? (⊙_⊙)Đây là một cái tên người cho nên Mon dịch thành Thiên Cao ~~ (ꏿ﹏ꏿ;) không biết đúng hay không.

“Thuộc hạ lĩnh mệnh.”nam tử tên Thiên cao cung kính nghe lệnh Tử đồng sắc bén lãnh đạm lướt qua Thanh Phong trưởng lão, chỉ một chiêu người vừa rồi còn dương oai giễu võ đầu mình một nơi.

“A! Chạy mau.” Toàn bộ pháp trường đều truyền đến âm thanh làm cho người ta sợ hãi.

“Thư Nhi.” Thượng Quan Bắc Dạ đến bên cạnh Mộ Dung Lưu Thư quỳ xuống lộ ra một tươi cười ôn nhu.

” Còn Thỉnh Hoàng thượng thành toàn, cho ta cùng Thư nhi cùng huyết” Thượng Quan Bắc Dạ nhìn về Mộ Dung Duẫn Thần khẩn cầu

Mộ Dung Duẫn Thần nhìn Thượng Quan Bắc Dạ một hồi lâu, hắn nhìn ra tất cả yêu thương ái mộ thương tiếc trong mắt y, nam nhân này còn tính toán chết cùng Thư nhi cũng giống như phụ thân đều là nam nhân si tình, hắn làm sao có thể cự tuyệt?.

“Tuy rằng trẫm không biết ngươi là ai, chỉ bằng vào người thề chết bảo hộ Thư nhi chuyện kia ta có thể đáp ứng ngươi, ta cũng không muốn Thư nhịn dưới hoàng tuyền quá cô đơn lạnh lẽo”

” Đa tạ bệ hạ, Tại hạ Thượng Quan Bắc Dạ” Thượng Quan Bắc Dạ cong cong khéo môi, cúi đầu ôn nhu vuốt ve khuôn mặt Mộ Dung Lưu Thư.

” Thư Nhi có thể cùng chết với nàng đối với ta là sự tình hạnh phúc nhất”

Thượng Quan Bắc Dạ chậm rải nhìn Mộ Dung Lưu Thư khéo miệng tràn ra tơ máu hắn tự hủy nội đan thật mau có  thể cùng nàng rời đi.

” Thư Nhi, ta thề, mặc kệ kiếp sau dùng có đuổi đến chân trời góc bể ta nhất định sẽ cưới nàng làm vợ cả đời nâng niu sủng ái Nhất Sinh Nhất Thế* bồi ngươi________”

*Một đời một đôi.

☁☁☁

Trong tuần bận quá tuần sao chắc không có chương (︶︹︺)(︶︹︺)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN