Khi Thiên Sứ Biết Yêu - Khi Thiên Sứ Biết Yêu - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Khi Thiên Sứ Biết Yêu


Khi Thiên Sứ Biết Yêu - Chương 13


Tớ Là Bạch Dương Và Tớ Mạnh Mẽ
Nhà Bạch Dương
Sáng sớm,có 1 tinh linh nhỏ đang gắng sức kéo chiếc rèm cửa ra,để tia nắng chiếu vào căn phòng.
Từng đợt nắng chiếu qua khung cửa sổ,rọi vào làn da trắng mịn của Bạch Dương,như cảm thấy da như nóng dần,Bạch Dương mở mắt dậy
“Cậu dậy rồi à!”_ Hạ Vy đứng trên mép cửa sổ bay đến trước mặt Bạch Dương nói
Bạch Dương nghe giọng nói ấy,ngồi dậy,mỉm cười
“Cậu đi đâu mới về thế?”_ Mỉm cười nhẹ,cô nhìn Hạ Vi rồi hỏi
“Cậu không cần biết!”
“À,thế hai người kia đâu rồi?”_Thật ra Bạch Dương đã nghe câu trả lời từ Yến Oanh rồi nên chỉ thuận miệng hỏi
“Họ ở trên sân thượng ấy,à,cậu thay đồ mau còn xuống làm bữa sáng”_ Sau đó Hạ Vy bay ra khỏi phòng để Bạch Dương thay đồ







Bạch Dưong bước xuống giường,nhìn ra cửa sổ,ánh mắt có vài tia phấn khích nhưng cũng có phần lo lắng
Vài giây sau,cô mỉm cười tươi
Chuyện gì đến cũng sẽ đến,chỉ cần bình tĩnh là được thôi,Bạch Dương thầm nghĩ,sau đó kéo rèm cửa lại
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
“Bạch Dương này,hình như chúng ta tới trường hơi sớm thì phải.Mới 6 giờ sáng thôi mà!”_ Bay đến cạnh Bạch Dương,Hạ Vi hơi bất mãn nói
“Hơi sớm gì chứ,rõ ràng là quá sớm!”_ Giọng Yến Oanh tiếp lời,có phần tức tối
“Thôi mà,sáng thức dậy sớm cũng tốt cho cơ thể mà!”
“Nói dối tệ thật!”_Thụ Nhân đi sau,giọng cũng không vang mấy,nhưng nói trúng tim đen
À,đúng là vì Bạch Dương hơi phấn khích và lo lắng nên mới đến trường sớm.Nhưng hình như hơi sớm quá nên đã làm cho vài người tinh mắt kia tức tối đến mức lấy dao cứa vài tim cô
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Dù sao cũng đến trường,Bạch Dương không vào lớp mà đi quanh trường.Cả ba người kia thì nói muốn lên sân thượng lên sân thượng ngồi.
Bước chân cô đạp nhẹ lên đám lá khô,không gian tĩnh lặng nhờ đó mà mà tốt hơn.
Bây giờ sân trường chẳng có bóng học sinh nào,cô đi quanh trường 1 lúc thì xem đồng hồ.Có vẻ cũng gần đến giờ học nên cô bước vào lớp
“Chào cậu,Bạch Dương”_ Đang đi trên thang thì nghe tiếng gọi,cô quay đầu lại thì thấy Đinh Đinh vẩy tay chào
“Ừ,chào cậu!”_Thế rồi cả hai vừa tán gẫu vừa lên lớp.





Đến lớp,thấy mọi người đang bàn tán việc gì đó có vẻ khá sôi nổi.Bạch Dương ngồi vào chỗ rồi hỏi Thiên Di – Đây là 1 ngươi bạn ngồi cùng bàn với cô,có phần sôi nổi và hòa đồng,ngòai ra các tin tức ở cả trường gần như đều biết hết
“Có chuyện gì vui à Di Di?”_ Đó là tên thân mật cô dùng gọi Thiên Di vì Bạch Dương rất kém trong việc nhớ tên
“Cậu không biết à,mà người như cậu thì biết gì chứ!”_ Câu nói này đại loại ám chỉ ‘ Con mọi sách đồng thời sát thủ ( Thật ra chỉ cô gái duy nhất ở CLB Taekwondo có thể hạ được rất nhiều bọn con trai to cao) suốt chỉ có sách và Taekwondo như cậu thì biết gì chứ!’
“Thế cậu có nói không tớ còn biết!?”_ Bức mình thật,lúc nào cũng châm chọc ta đây!Ác vừa thôi chứ,ta có làm nên tội tình gì!!!
Thật ra việc này cũng không trách Bạch Dương được,chỉ trách Bạch Dương quá thông minh,quá xinh đẹp,gia thế lại là cháu ngọai của 1 tập đòan lớn
Chỉ trách mỗi lần xếp hạng học tập Thiên Di đều đứng sau Bạch Dương,hạng nhì
Chỉ trách mẹ Thiên Di năm đó cũng gặp trường hợp tương tự thế này,bất đắc dĩ đứng sau mẹ Bạch Dương…
“Tất nhiên là nói chứ!?Tin động trời thế cơ mà!!!”_ Thiên Di nói lớn
“Rồi rồi,nói đi!”
“À,là thế này,nàng hoa khôi của trường ta vừa mới tỏ tình với Tuấn Anh à nha!?Cũng phải thôi,tuần qua hai người họ bám nhau như sam mà!!!À mà,cậu nghĩ thử xem,Tuấn Anh có đồng ý không nhở!?”_ Thiên Di phấn khởi nói,giọng nói có phần giống các mặt tin trang nhất trên báo
(“Di Di à,cậu không làm phát thanh viên thật uổng cho xã hội!”_ Vài lời của tác giả)
“Tất nhiên là có,người xinh đẹp như Tình Như mà Tuấn Anh còn từ chối được sao!?”_ Cậu con trai bàn kế bên ghé sang góp ý,bọn con trai gần đó cũng có vẻ đồng tình
“Tuấn Anh nhà bọn này làm gì để ý đến 1 người tầm thường như Tình Như chứ!?”_ 1 vài bạn gái đang tán gẫu nghe được cuộc trò chuyện này lấp tức chen vào.
“Gì chứ!?Các người dám nói Tình Như nhà chúng tôi tầm thường ư!?Thế các người nghĩ Tuấn Anh nhà các người đặc biệt lắm chắc!”
“Tất nhiên rồi!”

Thế là cả hai bên lớp đựoc phân chia rõ ràng thành 2 giới đại diện cho Tuấn Anh và Tình Như
Bạch Dương đứng giữa nhìn hai bên đấu đá,cấu xé nhau môi nhếch lên lộ vẻ kinh ngạc pha chút gì đó kinh bỉ…
“Các người thật đáng khinh bỉ,chỉ vì mê sắc mà kinh bạn.Cả tình bạn gắn bó với nhau trong lớp cũng không quan tâm”_ Cô thầm nghĩ
“Renggg…Renggg…”






Tiếng chuông giờ học vang lên,mọi người tạm gác lại chuyện tranh chấp này,mỗi người ai về bàn nấy
Lý do là vì…
Rầm…Cánh cửa lớp đựoc mở ra,cảnh sắc là 1 vị giáo viên. Khuôn mặt không thể kinh dị hơn bước vào.Vị giáo viên này cho dù người ghét cô ta đến mấy cũng phải thừa nhận rằng cô rất đẹp.Khuôn mắt thanh tú,dáng người thon thả chỉ có điều…
“Nghe nói của gặp mặt thứ 40 của cô kết thúc không thể bi thảm hơn!”_ 1 vài tiếng nói thì thầm với nội dung như thế truyền gần hết lớp.Bạch Dương xem như không biết,lấy sách vở ra
Đúng !Chính là vị giáo viên nay hiện vẫn chưa có chồng,chỉ vì cô rất xấu tính,nên chẳng ai dám đắc tội với cô ta,nhất là khi cơn thịnh nộ của vị giáo viên này đã đạt đến giới hạn…
Ánh mắt của vị giáo viên này lóe lên tia đỏ,đám học sinh thấy thế im bặc
Thế là tiếng học đã trôi qua ‘êm đềm’ như thế
Giờ ra chơi đến,đại chiến tạm dừng vừa nãy bây giờ bắt đầu lại.Bạch Dương thấy thế thở dài rồi cùng Đinh Đinh xuống căn-tin.
Cầm trên tay 2 lon nước,Đinh Đinh kéo Bạch Dương đến thư viện trường.Bạch Dương tuy khó hiểu nhưng bị kéo nên cùng theo sau
. Thư viện
Lúc này trong thư viện cực kỳ yên tĩnh,chỉ có cô quản lý với đôi mắt khép hờ,có vẻ sắp ngủ nhưng gắng mở mắt
“Chúng ta vào đây làm gì thế!?”_ Bạch Dương hỏi nhỏ,như sợ cô quản lý thức giấc
Không trả lời,Đinh Đinh lấy 1 cuốn sổ nhỏ,khẽ viết thứ gì đó vào rồi đưa cho Bạch Dương
Trên trang giấy viết : “Nói chuyện”.
Bạch Dương nhận cuốn sổ xem xong suýt nghẹn lời.
“Cậu nghĩ sao thế!?Thiếu gì nơi để nói chuyện,tại sao nhất thiết là nơi này?”
Lấy cuốn sổ nhỏ từ tay Bạch Dương,Đinh Đinh viết 1 chữ ngắn gọn đưa Bạch Dương
“Thích”_ Bạch Dương lần này vừa uống nước vừa xem suýt sặc,hận không thể xé cả quyển sổ này
“Thế có chuyện gì,nói đi”_ Bạch Dương vào chủ đề chính ngay,cô sợ việc này mà tiếp diễn có nguy cơ cô không kiềm chế được mà vung vài cú đá vào Đinh Đinh
“Việc hồi nãy…cậu đừng để ý.Họ chỉ nói đùa thôi!”_ Thấy cô quản lý đã gục đầu ngủ,Đinh Đinh mới dám nói nhỏ
Việc gì nhỉ!?Chẳng lẽ là vụ việc của Tuấn Anh với Tình Như à?Nhưng liên quan gì đến mình nhỉ,cô thầm nghĩ,khuôn mặt tỏ vẻ khó hiểu
“Liên quan tới mình à!?”_ Bạch Dương đưa ánh mắt ngơ ngác nhìn Đinh Đinh rồi nói
“Tớ biết.cậu thích Tuấn Anh!”_ Câu nói này của Đinh Đinh thật làm cô hơi bất ngờ
“Sao cậu có thể biết chứ?”_ Chẳng lẽ cô không giấu kỹ sao?
“Ánh mắt cậu nhìn cậu ta rất khác,tớ phát hiện ra từ đó!”_Bạn Bạch Dương à,làm bạn thân của bạn bao nhiêu lâu chẳng lẽ tớ đây không đủ thông minh để hiểu sao?
Bạch Dương giờ đây đã hóa đá,không thể nói được lời nào.Thấy cô bất động nãy giờ,Đinh Đinh nhẹ nhàng nói:
“Bạch Dương à,theo tớ nghĩ việc Tình Như tỏ tình với Tuấn Anh hòan tòan chỉ là lời đồn thôi. Người tính tình cao ngạo như Tình Như không thể nào hạ mình làm việc này đâu”_Rõ đúng là như vậy.Vì gia thế cũng như sắc đẹp của mình nên cô nàng này khá kiêu kỳ
Nên trong trường,mọi người đều truyền tai câu nói : “ Cùng xuất thân với gia thế giàu có và sắc đẹp khuynh thành,nhưng 1 người hòa đồng vui vẻ,1 người khí chất cao ngạo”.Câu nói này ý chỉ Bạch Dương và Tình Như,hai bông hoa đẹp của trường,tuy vậy nọi người đều bị tài Teakwondo của Bạch Dương làm kiếp sợ mà chạy mất vía chứ nói gì là yêu là thích !?
“Cậu không cần an ủi mình,mình chính mắt thấy màn tỏ tình đó,chẳng lẽ mình nhìn nhầm được à?”_ Bạch Dương nhẹ nhàng nói
“Nhưng…”
“Cậu không cần nói nữa,tớ ổn mà!”
“Bạch Dương à,cậu không cần đối lòng,quen biết với cậu bao lâu nay tớ biết cậu là người ngọai cương nội nhu* mà”
“Có lẽ là vậy,nhưng tớ bây giờ đã khác,tớ là Bạch Dương và tớ là 1 người mạnh mẽ”_ Nói rồi cô mỉm cười,nụ cười này rất đẹp,như nụ hoa chớm nở,hòan tòan chân thật,không 1 chút gượng gạo hay giả dối nào
Chẳng lẽ có vị thiên thần nào đã thay đổi cậu sao,Đinh Đinh thầm nghĩ,sau đó mỉm cười
Mà thôi,như thế cũng tốt,đúng không?
Sau đó,cả hai chạy tung tăng với nhau ra sân trường,nụ cười vẫn chưa tắt
Bên ngòai tỏ vẻ bình tĩnh,dù chuyện gì cũng không sợ hãi.Nhưng bên trong bồi hồi không yên,long lặng sợ hãi đều có đủ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN