Khi Thiên Sứ Biết Yêu
Khi Thiên Sứ Biết Yêu - Chương 14
Kế Hoạch Bất Thành
“À,mà tiếp theo cậu định như thế nào?”_ Cả 2 đang đi dạo ở sân trường,Đinh Đinh bỗng hỏi
“Việc mới nói ấy hả?Có lẽ tớ định sẽ viết thư tỏ tình,thư cũng đã viết rồi,tâm lý cũng chuẩn bị xong,nếu bị từ chối cũng chẳng sao cả,ít nhất là sau này không hối hận!”_ Dừng bước,Bạch Dương nhìn lên trời cao,ánh mắt có phần xa vời
“Khi nào cậu đưa cho cậu ấy!?”
“Sinh họat CLB”
“Cậu điên à!?Cậu có biết ở đấy có bao nhiêu là người!”
À,là vì có mỹ nam ở trong CLB nên đám con đám gần như bao quanh cả phòng tập…
Lý do rất đơn giản : mê trai (Tác giả : Không có ý gì đâu…chắc vậy…)
“Cậu biết đó…Tớ hay ngồi cạch ba lô của Tuấn Anh nên…không sao đâu.Huống chi,bọn họ chỉ lo ngắm Tuấn Anh,thời gian đâu mà nhìn tớ”_ Cô nói,đôi má hơi ửng hồng
Khó trách cô,tự mình ‘vô tình’ nói việc cố ý ngồi cạch chiếc ba lô của ai đó,để dễ dàng ngắm ai đó…
Xấu hổ chết đi được!?
“Thôi,muộn rồi, tớ vào lớp trước!”_ Nói rồi Bạch Dương chạy thật nhanh lên lớp,khuôn mặt vẫn còn những mảng ửng hồng
“Nhưng còn tới 15 phút nữa mà.À mà chờ tớ với” _ Nói rồi Đinh Đinh chạy nhanh bám theo
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Sau giờ học,Bạch Dương cùng Đinh Đinh đến phòng tập.Thụ Nhân,Yến Oanh và Hạ Vi cũng đi theo.Đến nơi,Bạch Dương vào phòng thay đồ còn Đinh Đinh vào thẳng phòng tập
Bạch Dương thay bộ trang phục võ sĩ màu trắng bước ra.Cô quả thật rất xinh đẹp,nhưng theo nghĩa tươi tắn thanh tú,giờ khóac lên trang phục này làm cho cô có phần mạnh mẽ lạ thường
Bước vào phòng tập,cô theo lẽ sẽ ngồi ngay cạnh ba lô của ai đó,đáng tiếc,đã có người ngồi ở đấy rồi.
Tình Như thấy cô bước vào,quay lại mỉm cười.Nụ cười khuynh thành, làm Bạch Dương bỗng chốc ngạc nhiên
Vì sao Tình Như lại ở đây ?
Vì sao cô ta lại ngồi chỗ đó?
Có cần phải khoang trương thế không?Sáng có tin đồn,chiều cô đến đây khẳng định luôn à!Hazz,kế hoạch thế là đỗ vỡ…
“Bạch Dương,cậu ngồi chung với tớ đi,à,sau Tuấn Anh là tới cậu lên võ đài đó”_ Bạch Dương đến hàng ghế kế ngồi,Đinh Đinh – với cương vị quản lý CLB nhìn quyển sổ ghi chú rồi nói
“À,cậu đừng buồn nhé!”_ Vài giây sau,cô ghé sát vào tai Bạch Dương,an ủi
Cô gật đầu nhẹ,rồi nhìn Tuấn Anh bước lên võ đài,dáng vẻ vẫn như xưa ,vẫn cái khí chất ấy,vẫn khuôn mặt ấy,chỉ là không hiểu sao,xa vời đến thế
Cạnh bên,Yến Oanh nhìn Bạch Dương thầm nghĩ :”Bạch Dương à,thời khắc này quan trọng nhất đấy!Quyết định mối lương duyên này,quyết định kế họach này là chuẩn xác!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!