Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 80: Đóa hoa gặp “đóa hoa” (1) (cao H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
277


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 80: Đóa hoa gặp “đóa hoa” (1) (cao H)


Edit: Min

Beta: Cá Muối

Khi hòa thượng thấy thịt sẽ phản ứng như thế nào? Chắc đại khái là giống Phàm bây giờ nhỉ?

Mỵ mỵ không thể không phân tâm nghĩ tới vấn đề này, bởi vì Phàm lúc này sắp cắn hết thịt trêи người cô rồi!

“Phàm… nhẹ thôi… không cần cắn chỗ đó…” Đôi môi nóng bỏng của Phàm liên tục cắn ʍút̼ lên cơ thể trần trụi của cô khiến toàn thân cô toàn là nước bọt, nhưng lại tránh những nơi quan trọng đầy hấp dẫn kia.

“A..” Cảm giác lửa ɖu͙ƈ trong thân thể đã chậm rãi bị châm lên, cô càng giận Phàm không chịu làm ngọn lửa lớn lên, chỉ chậm rãi khiêu khích ngọn lửa nhỏ đó. Cả người cô run rẩy theo, hoa huyệt ở giữa hai chân bắt đầu dần chảy nước, thấm ướt cả một mảng ga giường. Hai chân không chịu được sức nặng của thân thể mà nhũn ra, xém chút nữa là quỳ trêи mặt đất, sau đó lại được Phàm đỡ dậy, không để cô ngã xuống!

“Phàm, em xin anh, chúng ta nằm xuống có được không?” Thật sự cô đã bị khiêu khích đến mức không còn sức để đứng thẳng, chỉ muốn thoải mái nằm xuống rồi suy nghĩ cách dụ dỗ Phàm cắm đầy thân thể của cô bằng ɖu͙ƈ vọng sớm đã nhếch cao lên của anh.

“Mỵ Mỵ đừng gấp, chút nữa đi…” Nhưng động tác lại trái ngược với lời nói, phảng phất như muốn khiêu khích làm Mỵ Mỵ gấp gáp mới được!

Cuối cùng thân thể Mỵ Mỵ chịu không nổi tra tấn như vậy, một phen đẩy thân hình đang hôn lên thắt lưng mẫn cảm của cô rồi ngồi bên mép giường.

“Phàm.” Bàn tay nhỏ trắng nõn nhẹ nhàng tự vỗ về, chơi đùa thân thể trắng tinh của mình đã sớm bị Phàm cởi đồ sạch sẽ ra, hai mắt quyến rũ híp lại nhìn vào Phàm để anh chú ý đến động tác tay của mình.

Đôi môi đỏ phấn hồng ngậm ʍút̼ ngón tay vài cái, sau đó đưa ngón tay dính nước miếng đến sáng bóng lên đầu иɦũ ɦσα của cô, xúc cảm mát mẻ ẩm thấp làm mảnh đất đã sớm mẫn cảm của cô càng vểnh cao lên. Cực kỳ hài lòng nghe tiếng hít thở ngày càng nặng nề của Phàm, thấy tay anh cũng không tự giác được mà di chuyển trêи bề mặt ƈôи ȶɦịt đỏ sậm, Mỵ Mỵ cười càng thêm yêu mị cùng quyến rũ.

“Phàm… anh xem…” Mỵ Mỵ cầm lấy vài cánh hoa hồng đầy màu sắc trắng hồng lên, vươn tay tới chỗ giữa hai chân đang dần mở ra của cô.

“Đóa hoa này có đẹp không?” Cô đem từng cánh hoa mềm mại bôi lên trêи môi hoa huyệt kiều diễm ướt át của mình làm những cánh hoa đó thấm hoa dịch đang không ngừng tiết ra trong tiểu huyệt. Sau đó cô vừa mỉm cười, vừa ngón giữa nhét vài cánh hoa vào chốn đào nguyên kia.

“A…” Mỵ Mỵ nửa thật nửa giả rêи rỉ. Không biết là vì kɧօáϊ cảm do đưa hoa vào trong hoa huyệt hay là để người đàn ông đang tự an ủi kia nhanh chóng nhào tới làm thịt cô. Hai mắt mê ly của cô luôn nhìn vào Phàm, làm anh nhịn không được mà nuốt nước miếng.

“Hoa nát hết rồi… trôi theo nước mất rồi…” Sau khi đưa vài cánh hoa vào trong, cô chẳng những không cảm thấy khe huyệt của cô bị cánh hoa ngăn chặn, mà ngược lại đóa hoa còn trôi theo dòng nước trong khe hở hoa huyệt, cộng thêm việc “đóa hoa” đang chảy ra hoa dịch cũng bị ngón tay của cô chà đạp, sự nhẫn nại của Phàm cuối cùng cũng bị ném triệt để đến nam Thái Bình Dương. Anh lập tức bước một bước dài đến bên cạnh Mỵ Mỵ – người con gái lúc này đang không hề hay biết vận mệnh tương lai “thê thảm” trong hai ngày sắp tới!

“A… thật là lợi hại… a đâm lên t.ử ƈυиɠ rồi…” Tuy rằng lần nào bị đàn ông tiến vào lần thứ nhất thì cơ thể cũng cảm nhận sâu sắc loại cảm giác hơi bị xé rách, nhưng lại sau đó kɧօáϊ cảm lại tập kϊƈɦ khiến cảm giác đó trở nên không đáng kể. Cô có thể trơ tráo nói rằng những người đàn ông của cô ai cũng được coi là “con người rắn rỏi”, mỗi lần tiến vào đều rất nhanh, lại còn vững chãi, làm cô chỉ cần nháy mắt một cái là có thể đoán được tiếp đến mình sẽ bị làm đến mức ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử như thế nào!

“A… a… ưm a… hoa bị chen vào t.ử ƈυиɠ rồi…” Hai người ngay cả mép giường cũng không kịp rời đi, hai tay cô còn đang chống ở trêи giường đã bị Phàm mạnh mẽ tiến vào. Một vài cánh hoa bị côn thịt đưa đẩy nên dính trêи vách thịt, một vài cánh hoa vì côn thịt đưa đẩy nên bị ép thành một đống khiến tiểu huyệt cảm nhận một loại kɧօáϊ cảm khác thường, còn có một vài cánh hoa bị côn thịt đâm chọc chen vào trong t.ử ƈυиɠ làm Mỵ Mỵ sảng kɧօáϊ đến nói không lên lời.

Đương nhiên loại cảm thụ đặc biệt như vậy không phải chỉ có Mỵ Mỵ nhận ra, Phàm cũng bị loại xúc cảm khác lạ này khích lệ nên tiến vào càng thêm dũng mãnh, định sẽ cho Mỵ Mỵ một kỷ niệm “cầu hôn” khó quên nhất lúc cô còn sống.

“A nha… sao lại như vậy… a â… a… tiểu huyệt không được rồi. a… sắp ra mất rồi, muốn a… a…” Cuối cùng Mỵ Mỵ đến triều cường lần thứ nhất trong đêm nay. Phàm đâm thọc gắt gao dù chưa bắn ra nhưng vẫn nghỉ ngơi cùng cô, vội vàng thở gấp sau đó bình ổn lại sau triều cường hạnh phúc kia.

“Mỵ Mỵ, tiếp tục được không?” Thấy hơi thở của Mỵ Mỵ đã bình thường trở lại, đoán chừng không chờ được nữa, anh sợ Mỵ Mỵ sẽ ngủ nên muốn nhanh chóng tiếp tục! Chẳng qua, tuy rằng miệng anh thì hỏi ý kiến Mỵ Mỵ nhưng nửa người dưới lại không có ý như vậy, bắt đầu rục rịch.

Ôm chặt Mỵ Mỵ nằm thẳng trêи giường hoa, anh nâng hai chân của Mỵ Mỵ bỏ lên vai mình, bỏ càng nhiều cánh hoa trêи môi hoa huyệt hồng nhuận đầy nước, côn thịt dùng sức một cái, hung hăng vọt vào trong cơ thể Mỵ Mỵ

“A..” Vừa mới chảy nước vì triều cường, vất vả lắm mới có thể điều chỉnh tư thế theo Phàm để nước bên trong t.ử ƈυиɠ có thể chảy ra, lại vì hai chân gác lên vai anh, cửa huyệt hướng về phía trước nên ngược lại, chúng đều ở lại trong hoa huyệt. Nhưng khi Phàm dũng mãnh tà ác tiến vào, vì sức quá mạnh nên nước dịch ẩm ướt “nhóp nhép” bên trong bị đẩy ra, chen chúc nhau chảy ra ngoài.

“A, tiểu tao huyệt Mỵ Mỵ của chúng ta ăn chưa no, còn kêu đói bụng!” Cực kỳ hài lòng nhìn nước dịch bị cánh hoa nhuộm đỏ chảy xuôi trêи làn da trắng nõn của Mỵ Mỵ, lại thuận theo bờ ʍôиɠ trắng của cô chảy trêи cánh hoa ở dưới khiến anh bị hình ảnh này hấp dẫn đến mức quên cả hít thở.

“Em không có…” Thật mất mặt quá, sao lại phát ra loại âm thanh này chứ!

“Không sao, tiểu tao huyệt của Mỵ Mỵ đói bụng chứng tỏ là anh chưa đủ cố gắng!” Tìm thấy lý do làm Mỵ Mỵ ngại ngùng trêи giường rồi! “Anh nhất định phải tận tâm tận làm Mỵ Mỵ vừa lòng mới được ha!”

Lời nói trong lòng của tác giả: Ha ha, đây là hình ảnh tôi tưởng tượng đêm tân hôn của mình sẽ như thế nào đó!

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN