Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 83: Hôn lễ sắp đến
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 83: Hôn lễ sắp đến


Edit: Eirlys

Beta: Cá Muối

“Thực xin lỗi, tôi đính hôn rồi!”

Chìa tay trái đang đeo nhẫn bạch kim ra, Mỵ Mỵ đã sớm quen dùng cái nhẫn này đuổi hết người này đến người khác có ý định theo đuổi cô.

“Tớ nói này Mỵ Mỵ, sức hấp dẫn của cậu mạnh thật đó! Rõ ràng đã đeo cái nhẫn này nhiều năm như vậy, những người đó hẳn cũng biết cậu đã đính hôn, sao cứ đâm đầu vào tường rồi mới biết quay đầu chứ?”

Nhìn theo bóng lưng anh đẹp trai của đội bóng rổ, Điền Hiểu Mật không thể không cảm thán sức hút của Mỵ Mỵ đối với người khác phái! Ngay cả khi biết mình sẽ bị từ chối, những chàng trai này vẫn người trước ngã xuống người sau tiến lên mà tỏ tình với Mỵ Mỵ!

“Ha ha…”

Mỵ Mỵ cũng không biết nên phản ứng như thế nào, chỉ biết cười cho qua chuyện!

Điền Hiểu Mật coi như là bạn học có quan hệ khá thân thiết trong trường học của cô, nhưng cũng không đạt đến trình độ thổ lộ mọi điều cho nhau nghe. Không còn cách nào mà, ngoại trừ tinh lực (tinh thần + thể lực) để đến trường học, phần còn lại còn không đủ cho ba người đàn ông chia nhau hành hạ, cô làm gì còn thời gian mà đi kết thân chứ! Mặc dù không thể cùng nhau dạo phố, cùng nhau tám chuyện trêи trời dưới đất, cùng nhau bàn luận về chàng trai mình thích, cùng nhau “bóc phốt” những tên bạn trai hai mặt nhưng Mỵ Mỵ không cảm thấy có gì không ổn cả.

Cô phát hiện ra khi mình đối mặt với người ngoài, cô sẽ tự động dựng lên một rào chắn ngăn cách, đồng thời cũng giấu đi cảm xúc chân thật nhất của mình không cho người khác thấy, ngay cả đối với Hiểu Mật có chút đáng yêu, ngọt ngào trời sinh này. Nhưng mà khi cô gặp bọn Phàm các anh, cô liền tự do buông bỏ tất cả rào chắn tự vệ, bộc lộ cảm xúc chân thật nhất của mình. Cô dù khóc hay cười, dù đau khổ hay hạnh phúc, cô đều sẽ cho họ thấy! Các anh đối với cô, vừa là người yêu, vừa là gia đình, cho nên cô không cần giấu diếm các anh!

Nghĩ đến ba người đàn ông ở nhà bởi vì cô thi đậu vào trường đại học nổi tiếng có nhiều trai đẹp mà tỏ vẻ khó chịu! Hồi đầu năm cô mới nhập học, không những ngày nào cũng đưa đón cô tan học, dù rảnh hay không rảnh cũng bỏ thời gian đến trường học thăm cô, mang cơm trưa này nọ cho cô! Cũng may đại học không giống như trung học phải mặc đồng phục nên các anh thường xuyên có mặt ở trường cũng không quá nổi bật trong đám người.

Đương nhiên khi về nhà cô cũng không được sống dễ dàng! Vì để cô sau khi thoát khỏi cuộc sống trung học khó khăn không còn tinh lực cũng như thể lực mà tận hưởng cuộc sống vui vẻ ở đại học, các anh hận không thể ngày rồi lại đêm “giúp” Mỵ Mỵ dời đi sự chú ý, mệt đến nỗi cô thẳng thừng tuyên bố sẽ luôn sống khiêm tốn, không tiếp xúc quá nhiều với người khác giới. Lúc đó cô mới miễn cưỡng cứu được số phận bi thảm bị các anh hành hạ đến mệt chết ở trêи giường!

Cho nên Mỵ Mỵ chưa bao giờ giống với phần lớn các cô gái khác sau khi đậu đại học liền bắt đầu chăm lo cho vẻ ngoài của mình để có thể câu được một anh chàng nào đó ở trường học. Ngày nào cô cũng chỉ mặc áo phông quần jeans đơn giản mà ra ngoài, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn cũng không có dấu vết của mỹ phẩm hóa học.

Nhưng kể cả như vậy, khuôn mặt thanh thuần dễ thương của cô cùng với nụ cười tuy xa cách nhưng lại mê người, còn cả dáng người tuyệt hảo không thể che lấp dưới lớp quần áo đơn giản vẫn khiến cho bao anh chàng đẹp trai chạy theo cô như vịt, ngày nào cũng bày ra đủ loại phương pháp để tiếp cận cô. Tuy rằng cô được ba người đàn ông kia bảo vệ rất tốt nhưng cô cũng không phải đứa trẻ ngây ngô ngốc nghếch. Vậy nên cô đều lịch sự nhưng cũng vô cùng lạnh lùng mà cự tuyệt mấy cách bắt chuyện của bọn con trai khiến bọn họ không thể nào không từ bỏ, trao cho cô danh hiệu Băng sơn mỹ nhân!

Chẳng qua hàng năm đều đón thêm vô số sinh viên mới nên cho dù cô vào trường đã ba năm, đàn ông bị Mỵ Mỵ mê hoặc chỉ có tăng lên chứ không giảm đi.

Nhưng cũng không thể cứ kệ như vậy, ba người đàn ông ngày ngày nhìn Mỵ Mỵ lại không thể tỏ ra bình tĩnh như cô được! Bọn anh ngày bị dày vò, đêm bị tra tấn, rốt cuộc cũng đợi được đến năm Mỵ Mỵ hai mươi tuổi. Các anh cần nhanh chóng hành động, ngay lập tức trói chặt Mỵ Mỵ để phòng ngừa càng nhiều chuyện xấu xảy ra!

Bởi vậy toàn bộ tình tiết phía trêи chính là khúc dạo đầu của bộ truyện này nha!

───── tui là tia phân cách chưa chụp xong ảnh cưới ───── (Eirlys: bạn nào không nhớ xem lại chương 1 nè)

Sau khi bọn anh làʍ ȶìиɦ điên cuồng xong thì cũng đã 7 giờ tối rồi!

Vì ba người đàn ông bá đạo không muốn cho tên nào nhìn thấy bộ dạng dễ thương ngọt ngào sau khi kϊƈɦ tình qua đi của Mỵ Mỵ nên giấu kín cô trong cái áo gió không biết từ đâu rồi ôm cô ra khỏi studio. Dưới lớp áo gió màu đen chính là Mỵ Mỵ vì không nhịn được mà khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, như đà điểu úp mặt càng sâu càng trong lòng Dịch!

“Vất vả cho mọi người rồi! Hôm nay trước hết cứ ra về, mai lại tiếp tục!”

Phàm liếc mắt nhìn trợ lý để cho cậu giải quyết các vấn đề còn lại, cùng Dịch và Thịnh tan làm trở về nhà!

“Ngày mai chỉ chụp ảnh, không được làm cái gì khác đâu đó!”

Mỵ Mỵ trêи đường trở về nhà đã ngủ một giấc. Lúc này được đặt trêи giường lớn mềm mại không quên cảnh cáo ba người đàn ông, sau đó dụi dụi mặt vào gối rồi mỉm cười mà ngủ!

Trong khoảng thời gian này mấy người đàn ông đều bận bịu đẩy nhanh tốc độ làm việc. Các anh muốn dành nhiều ngày nghỉ cho việc chuẩn bị đám cưới và tuần trăng mật nên có chút bỏ quên cô. Nhưng chiều hôm nay điên cuồng cùng nhau như vậy đã làm cô thỏa mãn rồi. Cô vẫn muốn giữ lại chút tinh thần để chụp áo cưới thật là xinh đẹp đó!

“Được, Mỵ Mỵ ngoan, ngủ đi, sáng mai nhất định chụp xong ảnh cưới!”

Chụp xong rồi chúng ta làm cũng không sao! Vì để dư ra một tháng nghỉ phép mà bọn anh đều tự động tạm thời kiềm chế, đem toàn bộ tinh lực đều đặt trêи công việc. Từ giờ đến hôn lễ còn tận vài ngày nữa, nếu nghẹn đến lúc đó thì đúng là không thể, nửa đường cho họ có cơ hội tạo chút khác biệt cũng tốt nha!

Cho nên hôm sau, sau khi ảnh cưới được chụp mà không có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn xảy ra, Mỵ Mỵ lại bị ba người đàn ông đã tích góp tinh lực mỗi ngày một tí kéo lấy, làʍ ȶìиɦ vài trận, bất kể cô cầu xin như thế nào cũng không thể khiến họ dừng lại!

Mỵ Mỵ lại theo thói quen trước khi ngủ lại động não một chút, suy nghĩ một vấn đề sâu sắc: Cho mấy người đàn ông này một thời hạn trung bình mỗi ngày để phóng thích ɖu͙ƈ vọng, hay để cô nghỉ ngơi đầy đủ mấy ngày rồi để họ hành hạ đến chết đi sống lại trong một lần thì được nhỉ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN