Không Có Gì Lạ Đại Sư Huynh - Chương 19: Ta coi ngươi là sư huynh, thế mà ngươi coi ta là đồ Đần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Không Có Gì Lạ Đại Sư Huynh


Chương 19: Ta coi ngươi là sư huynh, thế mà ngươi coi ta là đồ Đần


Đan Dược Đường.

Đường chủ Đan Dược đường lộ vẻ mặt rung động nghe đường chủ Luyện Khí đường líu lo không ngừng.

“Bạch nhật phi thăng?”

Lý Hiển cực kỳ chấn động.

“Bạch nhật phi thăng thì chắc là hơi khoa trương một chút, nhưng thông qua dị tượng vài ngày trước, ta có thể kết luận, người đồ đệ chưởng giáo thu kia, chí ít cũng là Nguyên Anh, phỏng đoán cẩn thận cũng có thể là Hợp Thể cảnh, lớn mật một chút, Phân Thần cảnh cũng không phải không có khả năng.”

Đường chủ Luyện khí đường Hỏa Luyện chân nhân nói như thế.

“Nguồn tin tức có thể tin được không?”

Lý Hiển nhịn không được hỏi.

“Còn cái gì mà đáng tin với không đáng tin, tự ngươi ngẫm xem, chưởng giáo sư huynh đã sắp phi thăng đến nơi rồi, tại sao trong lúc mấu chốt thế này lại thu đồ đệ? Nếu như không phải là kì tài ngút trời, sao có thể thu hắn làm đệ tử? Mà nói một câu không dễ nghe, chưởng giáo sư huynh có khả năng tâm huyết dâng trào, nhưng tông chủ Thiên Cơ Tông chẳng lẽ cũng là mắt mờ?”

“Chủ yếu nhất là, ta đã gặp người kia một lần, nói thật, ngay từ đầu ta thật sự cho rằng là tiên nhân hạ phàm, khí chất kia, bộ dáng kia, quả thực là tuyệt.”

Hỏa Luyện chân nhân nghiêm túc vô cùng nói, đồng thời cũng rất kích động.

“Ta đã nói rồi! Vì sao Lưu khánh liều sống liều chết cũng phải để cho con trai mình đi theo bên cạnh Lục Trường Sinh, hóa ra Lục Trường Sinh này vậy mà bất phàm như thế, ai nha, ai nha, không được, không được, ta cũng nhất định phải để cho con ta đi theo Lục Trường Sinh mới được, nếu như về sau Lục Trường Sinh thật sự phi thăng, con ta cũng nhiễm một chút tiên khí, nói không chừng sinh thời cũng có thể phi thăng thì sao!”

Lý Hiển lộ vẻ mặt tràn đầy hối hận, bất quá rất nhanh lại giữ vững tinh thần, đã có chủ ý.

“Vậy ngươi còn không nhanh đi, hiện tại các sư huynh đệ đều đã đi tìm chưởng giáo sư huynh, thậm chí ta nghe được, có một vị Thái Thượng trưởng lão tự mình ra mặt, muốn hậu nhân đi theo Lục Trường Sinh, nếu ngươi không nắm chặt thời cơ, vậy thì đến cả cơm thừa canh cặn cũng không có mà ăn a.”

Hỏa Luyện chân nhân nghiêm túc nói.

Nghe thấy lời này, Lý Hiển lập tức đứng dậy, không nói hai lời, đi thẳng đến Đại La Tiên Cung.

Mà cùng lúc đó.

Đại La Tiên Cung.

Trong chủ điện.

Thanh Vân đạo nhân có chút phát mộng, làm sao đột nhiên đám sư huynh đệ như bị điên chạy tới đây, trực tiếp nói muốn để hậu nhân đi theo đồ nhi học tập tiên pháp.

Làm sao Thanh Vân đạo nhân có thể không phát mộng a.

Học tập tiên pháp? Lục Trường Sinh tu luyện ba năm cũng mới chỉ là Luyện Khí cảnh, học tập cái gì? Học tập làm sao để mười năm Kim Đan biến thành Kết Đan, ba năm từ Kết Đan thành Trúc Cơ?

Đám người này uống lộn thuốc?

“Sư huynh, chúng ta đã có tám trăm năm giao tình, lúc trước khi cùng đi Lâu Lan cổ quốc, ngươi còn nhớ rõ không? Là ai giúp ngươi đỡ một đao của Huyết Sát Địa Ma, không phải ta thì ai? Ngươi nhìn vết sẹo đây này, cả đời ta chưa từng cầu ngươi cái gì, chỉ cầu ngươi để con của ta đi theo đồ đệ ngươi học tập tiên pháp, nếu ngươi không đáp ứng, ta hôm nay không đi đâu cả.”

Đường chủ Trận Pháp Đường lớn tiếng nói, lại còn trực tiếp lôi ân tình ra nói chuyện.

“Từ lão bất tử kia, chỉ là giúp sư huynh đỡ một đao mà thôi, có cái gì to tát? Sư huynh, ngươi còn nhớ rõ không? Một ngàn năm trăm năm trước, khi chúng ta vừa bái nhập sư môn không bao lâu, ngươi đã động phàm tâm, đi tới Vạn Tiên Các, bị sư phụ suýt nữa thì phát hiện, là ai gánh chuyện xấu giúp ngươi? Là ta, là thất sư đệ của ngươi, ta biết đại nạn của mình sắp tới, ta cũng không cầu cái gì, để cho con ta đi theo Trường Sinh học tập đạo pháp, nếu như ngươi ngay cả cái này cũng không đáp ứng, vậy trước khi chết, ta liền nói cho toàn thiên hạ biết những chuyện năm đó ngươi làm.”

Đường chủ Phẩm đức đường mở miệng, mặt mũi tràn đầy chính khí, hơn nữa thái độ kiên quyết.

“Thất sư đệ, ngươi chớ ngậm máu phun người, tu sĩ chúng ta sao có thể dao động phàm tâm, có việc gì từ từ thương lượng không được sao?”

Thanh Vân đạo nhân muốn thổ huyết, đám sư huynh đệ này ngày bình thường nhìn hòa hòa khí khí, thời khắc mấu chốt, nói trở mặt liền trở mặt, quả thực không lưu lại cho hắn chút thể diện nào a.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN