Nhẹ nhàng, yên ắng và trải đều như hơi thở.
Một bài hát ru êm đềm, đằm thắm dành cho những ai đang bươn chải ngược xuôi, hối hả theo dòng đời chảy xiết. Ru tâm hồn những người con xa xứ, những người quá đỗi bộn bề trong cuộc sống.
_ Ah! Hôm nay lại màu trắng ư?
Nè cậu bầu trời màu gì thế?
Nó chỉ đơn giản vô sắc!
Tại sao nó lại như vậy thế?
Bởi nó mang màu sắc của chính cậu.
Bạn đang đọc truyện Không Tên tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.