Không Thể Giết Anh - Giải Thích
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Không Thể Giết Anh


Giải Thích


Cô bé mở to mắt nhìn tôi rồi hôn chụt lên môi tôi. Trên lòng bàn tay cô bé tôi để lại một dấu hiệu của Liên minh cùng một chút tinh thần lực của bản thân. Cô bé gật gật đầu sau đó vui vẻ chạy đi. Tôi nói vào tai Tiêu Dao vào câu, cô ấy lấy bảng điện tử viết một cái tên vào sau đó cất đi. Tôi tiếp tục bước vào trong điện, phía sau có một số thủ lĩnh của các hành tinh cùng các hệ khác nhau cũng bước vào trong. Vừa bước vào một mùi sát khí làm tôi và Tiêu Dao nheo mày cảnh giác, tôi chỉ dẫn theo một mình Tiêu Dao vào trong để tiện khi giao chiến bảo vệ một mình cô ấy. Hoàng thất Atom vừa gặp tôi và Tiêu Dao ngồi vào bàn đã thất kinh, một là vương phi, hai là hoàng hậu tương lai lại cùng họ đối nghịch, vả lại họ chắc chắn không ngờ rằng tôi chính là công chúa!

Ánh mắt Cố Diễn và tôi va chạm trong không trung, tôi vốn định tránh ánh mắt đó nhưng đột nhiên phát hiện một luồng tinh thần lực màu hồng bao quanh hắn, ánh mắt tôi sa sầm. Cái cô A Tư đó đến lúc chết vẫn không muốn tôi được thoải mái, tôi cười ngây ngô dùng ngón tay búng một ít ánh sáng lam về phía hắn, ánh sáng hồng rất hung hăng lập tức đánh bật tất cả như muốn giữ chủ quyền. Nực cười, cô giành đàn ông của tôi, còn muốn độc quyền hắn ta? Ánh mắt tôi nhanh chóng hiện lên tia tàn độc, phải hồi sinh A Tư lại rồi giết cô ta cả ngàn lần mới có thể thỏa mối hận này.

“Công chúa An Thuần, Tiêu Dao đã là người của tôi, xin cô giao trả cô ấy cho tôi.”

“Đây là việc của cô ấy, anh phải hỏi cô ấy mới đúng?”

“Tôi là người của An Thuần công chúa!”

Nhận được câu trả lời của Tiêu Dao, ánh mắt Cố Trạch cũng trở nên ác độc. Trong căn phòng này ngoại trừ Tiêu Dao, chắc ai cũng phải hận tôi đến thấu xương!

“Công chúa, tại sao cô lại diệt cả một thế giới song song như vậy?”

“Tôi muốn hủy diệt cái gì ai có thể cản được? Vả lại cũng không ảnh hưởng đến Atom các người!”

“Cô đã giết mẹ của tiêu quận chúa, còn không ảnh hưởng?”

Tôi có cảm giác đây như một phiên tòa xét xử. Vừa nghe người khác nhắc đến A Tư, tôi nhận thấy sát khí xung quanh mình càng nặng. Xem ra Atom đã xem A Tư là vợ của Cố Diễn, vương phi của bọn họ.

“Muốn đòi lại công bằng sao? Ai trong các người muốn lên trước? Hay là cùng lên?”

“Ác phụ! Bà phải chết!”

Thân hình nhỏ nhắn của tiểu loli lao đến, Cố Trạch mượn thêm tinh thần lực của một số người đẩy Tiêu Dao ra khỏi hướng tấn công của A Ly, Cố Diễn vốn định dùng tinh thần lực để chặn A Ly lại nhưng lại sợ tiểu loli bị thương nên đành dùng thân thủ nhanh nhẹn của bản thân ôm lấy A Ly rồi dùng tinh thần lực chặn đòn tấn công của tôi. Cục diện liền trở nên rối loạn, Tiêu Dao nhanh chóng chạy đến đứng đâu lưng với tôi cả hai chống lại cả căn phòng. Cố Trạch đối diện với ánh mắt thù địch của Tiêu Dao mà lòng nhói đau, Cố Diễn một tay ôm lấy A Ly, một tay dùng tinh thần lực chặn từng đòn tất công của tôi. Ánh mắt tôi liên tục luân động tấn công hai cha con Cố Diễn, ý đồ rõ ràng muốn đem A Ly giết đi. A Ly đắm chìm trong thù hận gạt Cố Diễn ra chạy đến trước mặt tôi. Bắt được cơ hội, tôi lập tức dùng tinh thần lực ngăn cách Cố Diễn cùng A A Ly, sau đó trực tiếp dùng tay bóp cổ A Ly giơ lên không trung phong ấn tất cả tinh thần lực trong căn phòng này. Cố Diễn không bị ảnh hưởng, còn Cố Trạch vẫn bị ảnh hưởng một chút.

“Thuần, nó là con em…”

“Tôi là trinh nữ, con cái đầu anh!”

Sắc mặt A Ly ngày cang trở nên dữ tợn, vốn dĩ tôi một tay có thể bóp chết nó nhưng tại sao tôi lại không thể ra tay… Tôi nhìn sắc mặt khẩn trương của Cố Diễn mà tức giận, hắn biết nếu hắn như vậy càng làm tình hình thêm tệ sẽ hại đến rất nhiều người, nhưng hắn lại để lộ ánh mắt đó ra cho tôi thấy… Tôi ném A Ly về phía Cố Diễn sau đó ngồi lại vị trí của mình, A Ly vì thiếu dưỡng khí đã ngất đi nhưng hơi thở vẫn còn trầm ổn. Cố Diễn cho người đưa A Ly trở về, chắc hắn đã nhận ra tôi đã rút hết kí ức về A Tư trong não của A Ly, trẻ con, không nên giữ thù hận trong mình, sẽ trở thành An Thuần thứ hai.

“E hèm, chúng ta nói tới đâu rồi?”

“Atom các người dã tâm muốn chiếm cả vũ trụ, hôm nay gọi tôi đến đây vì muốn giết tôi đã bày cả Thiên trận, sao vẫn chưa dùng?”

Nghe giọng nói của tôi một số trưởng lão trong hoàng thất ngạc nhiên nhìn, Thiên trận là trận mà người sáng lập đế chế Atom đã tạo ra, có thể phá hủy cả một hành tinh mà không để cho ai phát hiện, tôi vậy mà chưa gì đã nhìn ra…

“Tiểu Thuần, đến giờ cậu đi gặp thái tử Valak rồi!”

Tiêu Dao nhìn đồng hồ rồi nói với tôi. Tôi hơi nheo mày rồi bảo Tiêu Dao đi làm việc cô ấy muốn làm, hai tiếng sau quay lại. Tiêu Dao đương nhiên cùng Cố Trạch nói chuyện. Tôi cũng cùng Cố Diễn vừa đi dạo vừa nói chuyện, ánh mắt của hắn vẫn không bày ra chút cảm xúc gì, nhưng tinh thần lực màu hồng lúc nãy đã nhanh chóng chuyển sang màu hổ phách bị hắn hấp thụ tất cả.

“Anh không yêu A Tư…”

“Không yêu mà lên giường cùng người ta?”

“Thật sự lúc đó anh đang say, lại đang rất nhớ em cho nên mới… nhưng anh thề anh cùng với cô ấy chỉ có một lần!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN