Không Thể Giết Anh - Thay đổi nhanh như cách người yêu cũ trở mặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
89


Không Thể Giết Anh


Thay đổi nhanh như cách người yêu cũ trở mặt


Lúc tôi mở mắt tỉnh dậy, chính là ngồi trên đùi Cố Diễn, người tựa vào người hắn ở phòng điều khiển. Xung quanh có một số ánh mắt tò mò chỉnh thoảng lại quay sang dò xét. Tôi nhíu mày ôm lấy cổ hắn tiếp tục dính sát vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông. Cố Diễn vừa xem tài liệu vừa cong môi, dùng một tay kéo sát tôi vào lòng hắn. Sau khi cảm thấy đã làm loạn đủ, tôi rời khỏi cơ thể nam tính của Cố Diễn rồi xoa xoa gáy. Lúc này một tiểu loli từ bên ngoài bước vào, chưa nhìn rõ mặt tôi, chỉ thấy tôi thân mật cùng Cố Diễn, cô bé chạy đến chỗ Cố Trạch lay lay tay anh ta, tò mò chỉ vào tôi.

“Cậu Cố Trạch, đó là ai? Sao lại ở gần papa như vậy?”

Sặc. Papa? Tôi khoanh tay đứng cạnh Cố Diễn, ánh mắt nheo lại dò xét nhìn cô gái đó. Tinh thần lực phút chốc tỏa ra nồng nặc nguy hiểm. Tiểu loli có vẻ cảm nhận được có sức mạnh thù địch đang đến gần nên nép sát vào người Cố Trạch. Nhanh chóng thu lại sự nguy hiểm mình vừa phát ra, tôi nhìn Cố Diễn nhướn mày, từ lúc nào lại thích thu nhận tiểu loli làm con nuôi như vậy? Cố Diễn lại dửng dưng như không có chuyện gì, tập trung xem tài liệu né tránh sự truy vấn của tôi. Được lắm! Tôi liếc nhìn tiểu loli lần cuối rồi thả lỏng bước ra ngoài, lúc sắp về đến chỗ Tiêu Dao thì đột nhiên trong đầu xuất hiện tín hiệu cầu cứu.

“Công chúa… Liên minh sắp không trụ được nữa rồi, mau… trở về!”

Do âm thanh này hoàn toàn nằm trong sóng tinh thần tôi tạo ra lúc Cố Diễn bất tỉnh, nên không ai có thể nghe hay biết được chuyện này. Ngay cả tinh thần lực của Cố Trạch cũng không thể tiếp cận. Tôi nheo mày bước nhanh đến chỗ Tiêu Dao, cô ấy vẫn còn hơi sợ hãi. Tôi nhanh chóng kéo cô ấy cùng đến đón má Tiêu rồi đến khoang phi thuyền. Nếu tôi không lầm, hắn luôn luôn đặt “Tuyết Dao” ở bãi đáp số 3. Tuyết Dao là phi cơ chiến đấu mà Cố Diễn dùng làm quà sinh nhật lần thứ 33 của tôi. Quả nhiên, Tuyết Dao là ở đó. Tôi dùng tinh thần lực chặn mọi tín hiệu và tin tức trên Apolo, trực tiếp cắt nguồn điện của Apolo trong vòng 2 phút, tiếp đến dùng tinh thần lực mở cửa khoang máy bay rồi dùng Tuyết Dao bỏ đi. Lúc Apolo lấy lại nguồn điện tôi đã thực hiện xong bước nhảy Alpha 2 lần, trực tiếp trở về hệ Thái Bình. Vì lần đầu tiên trải nghiệm bước nhảy Alpha nên Tiêu Dao rất khó chịu liên tục nôn thốc. Tôi đưa hai người họ đến trạm vũ trụ của Liên minh, an bài an toàn cho bọn họ. Vừa bước vào khoang điều khiển, tất cả các vị lãnh đạo tướng quân và binh lính đều kính cẩn quỳ xuống.

“Báo cáo, phi thuyền Apolo muốn nối liên lạc với chúng ta!”

“Kết nối!”

Mọi người căng thẳng ngồi vào ghế, tôi bình thản đứng tựa vào một bức tường nano. Màn hình hiện lên gương mặt tức giận của Cố Trạch, anh ta nheo mày nhìn tôi đang thản nhiên đứng đối diện mà càng thêm giận dữ. Phía sau Cố Trạch lấp ló hình ảnh Cố Diễn đang ngồi trên ghế, còn có một tiểu loli đang được hắn xoa đầu, ánh mắt tôi lãnh đạm. Các vị lãnh đạo vừa nhận ra Cố Diễn liền cả kinh, họ đưa mắt ngạc nhiên nhìn tôi.

“An Thuần, cô đưa vợ sắp cưới của tôi đi là có ý gì? Chúng ta đã kí hiệp ước, cô làm như vậy khác gì muốn tiếp tục chiến tranh sao?”

“Tôi đây chính là muốn tiếp tục chiến tranh, anh có giỏi thì đến đến đây tìm tôi?”

Tôi khẽ chớp mắt ngây thơ tiến đến chống tay lên bàn, ánh mắt sáng rực như thể thực sự muốn chiến tranh khốc liệt một sống một chết với Atom. Cố Trạch nghiến răng, trong vũ trụ này kẻ nào không biết, chỉ cần vừa đặt chân đến hệ Thái Bình với ý thù địch, kẻ điên mang danh công chúa đó sẽ không ngại ngần giết chết tất cả. Tiểu loli cạnh Cố Diễn cứ nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt còn long lanh đẫm lệ, cái quái…?

Lúc này Tiêu Dao cũng tiến vào phòng điều khiển, tinh thần lực của Tiêu Dao đột nhiên cũng đã thức tỉnh, điều kì lạ là nó lại mang màu trắng giống như của Cố Trạch. Tiêu Dao cũng ngồi xuống một chiếc ghế rồi đưa mắt nhìn Cố Trạch trên màn hình.

“Xin giới thiệu với cậu, đây là thiếu tá Tiêu Dao!”

“Dao Dao, ngoan, mau trở về bên cạnh anh…”

Cố Trạch khiếp sợ nhìn Tiêu Dao đang lạnh lùng nhìn mình. Ánh mắt đó cho anh ta biết cô ấy đã biết tất cả, việc Cố Trạch giết cậu bạn thân của cô ấy, việc 4 năm trước đã cưỡng hiếp cô ấy, ngay cả việc đứa bé của cô ấy và anh ta, anh ta cũng giết. Tiêu Dao hiểu, sự tồn tại đó sẽ gây nguy hiểm đến cả hai người bọn họ, việc cô ấy không chấp nhận được chính là anh ta tàn nhẫn ra tay với cả cốt nhục của mình…

“Cố Trạch, Cố Diễn, tôi sẵn sàng tiếp chiêu của hai người, đến đây!”

“Được, hai ngày nữa đến Atom cùng Tiêu Dao, tôi sẽ cùng em đàm phán.”

– – –

Cố Diễn thay thế Cố Trạch đang đau đớn đứng đó nói. Mọi người lại càng khẳng định đó thật sự là Cố Diễn, kẻ một ánh mắt cũng có thể tiêu diệt một chiến hạm. Nếu không phải một trăm năm qua ở trong hệ Thái Bình được An Thuần bảo hộ, không biết họ đã chết bao nhiêu lần. Atom tộc mạnh như thế, nhưng lại kiêng dè Thái Bình hệ chắc chắn xuất phát từ chuyện giữa Cố Diễn và An Thuần.

– – –

“Anh nên chuẩn bị cho tình huống xấu nhất là chúng ta sẽ đối đầu.”

“Sẽ không.”

Cố Diễn chắc chắn nói, tôi lập tức tắt thiết bị liên lạc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN