Không Thể Giết Anh - Bóng ma tâm lý
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Không Thể Giết Anh


Bóng ma tâm lý


Tôi chậm rãi rút tay ra, Cố Diễn hơi khó chịu nheo mày. Ngay sau đó, tôi chui vào lòng của hắn, cánh tay to lớn của Cố Diễn lập tức ôm lấy tôi, môi hắn khẽ cong lên. Mùi hương nam tính của Cố Diễn xộc vào mũi tôi, tôi nhắm mắt cố ngăn nước mắt không chảy ra ngoài, hai tay ôm chặt lấy eo của Cố Diễn tham lam hít lấy hương vị của hắn rồi thiếp đi lúc nào chẳng biết. Lúc tôi tỉnh dậy liền phát hiện mình như con mèo nằm gọn trong lòng Cố Diễn, hai tay hắn vẫn ôm chặt lấy tôi như sợ chỉ buông ra một khắc thôi tôi sẽ lập tức biến mất.

“Tỉnh rồi à.”

Giọng nói trầm ấm của Cố Diễn vang lên, thanh âm có phần dịu dàng hơn trước nhưng chung quy cũng làm người ta không rét mà run. Tôi khẽ nhìn đồng hồ rồi hoảng hốt, giữa trưa rồi. Cố Diễn không cần làm việc nữa sao? Sao lại ôm tôi ngủ đến giờ này? Đúng lúc này một người lính đứng bên ngoài gõ cửa.

“Tổng tư lệnh, anh dời cuộc họp lại 2 tiếng, các quan chức và tướng lĩnh đã đợi anh 30 phút rồi!”

Tôi ngượng ngùng nhìn Cố Diễn đang lười nhát ôm lấy tôi. Tôi lập tức ngồi dậy lay lay tay của hắn, nếu người khác biết Công chúa Liên minh ngủ trong lòng của Chiến thần Atom đến giữa trưa tôi nhất định sẽ đào cái hố đen rồi nhảy vào! Cố Diễn có lẽ phát giác được sự khẩn trương của tôi, hắn mỉm cười xoa đầu tôi rồi bước vào nhà tắm, tiếnh xả nước vang lên. Tôi bắt đầu lấy lại bình tĩnh tiếp tục nằm xuống giường. Lúc Cố Diễn bước ra hắn chỉ quấn một cái khăn tắm, những giọt nước chảy từ cổ hắn xuống lồng ngực rồi xuống bụng tạo nên một bức ảnh khiến người ta đỏ mặt tím tai. Phát hiện bản thân sắp chảy nước miếng, tôi quay sang chỗ khác vờ như không thấy gì, có một số thói quen vẫn không thay đổi.

“Ngoan, không được quậy phá!”

Cố Diễn hôn lên trán tôi rồi bước ra ngoài, tên hạ sĩ quan vừa nhìn thấy tôi đã kinh ngạc không thôi, lúc cánh cửa đóng lại hắn ta vẫn chưa đóng được mồm. Tôi vào nhà tắm rồi bước ra với một bộ quần áo nghiêm chỉnh, áo sơ mi trắng đeo caravet, váy đen ngang gối. Tôi ra ngoài rồi đi thẳng đến chỗ của má Tiêu, lúc này tôi nhận được hung tin, Tiêu Dao đột nhiên bị một số người mặc quân phục xám bắt đi, người của hoàng gia Atom sao có thể lên phi thuyền Apolo? Tinh thần lực của tôi và Cố Diễn tối qua đều không hoạt động, mà nếu Cố Trạch ở bên cạnh Tiêu Dao cả đêm thì tinh thần lực của hắn cũng cùng tôi và Cố Diễn đem bỏ đi.

Tôi gấp gáp đến quên cả để lại lời nhắn cho hai anh em nhà họ Cố. Apolo được mệnh danh là chiến hạm lớn nhất đương nhiên không sai, diện tích của nó có thể bằng một nửa của một thành phố lớn ở Trái Đất. Tôi dùng tinh thần lực tìm kiếm Tiêu Dao, lúc tôi sử dụng tinh thần lực hai con người thông minh như anh em họ Cố sẽ lập tức nhận ra điều bất thường.

– – – – –

Dù đang trong cuộc họp quan trọng nhưng khi Cố Diễn và Cố Trạch cảm ứng được tinh thần lực của An Thuần đang phát huy liền cho hoãn cuộc họp lập tức đến phòng điều khiển xem camera. Trong camera An Thuần nhanh nhẹn đi qua những con đường hẹp rồi tiến đến khoang máy bay. Camera trong khoang máy bay vốn dĩ đang bị bôi đen lập tức truyền về hình ảnh. Một đám người mặc quân phục xám rõ ràng là cảnh vệ hoàng gia đang bắt trói Tiêu Dao, An Thuần đang đứng trước mặt bọn họ yêu cầu thả người. Cố Diễn và Cố Trạch nhìn nhau sau đó lập tức di chuyển đến khoang máy bay, Cố Trạch vô cùng gấp gáp còn Cố Diễn vẫn giữ phong thái lạnh lùng.

– – – – –

Nhìn Tiêu Dao bị trói đến tay chân đỏ ửng mà tôi đau lòng. Cô bạn thân mười mấy năm tôi không để cô ấy chịu bất kì tổn thương nào mà các người dám làm cô ấy bị thương. Sức mạnh tinh thần lực trong vũ trụ đột nhiên chấn động mạnh, Cố Trạch cố nén đau đớn vẫn tiếp tục đi về khoang máy bay, Cố Diễn dùng tinh thần lực của bản thân bảo vệ Cố Trạch. Vì ở trong khối băng tinh thần của tôi 100 năm nên hắn không bị ảnh hưởng từ tôi. Tôi phát giác mình đã mất bình tĩnh nên nhanh chóng trấn an bản thân, Cố Diễn và Cố Trạch sắp tới rồi, tôi chỉ cần kéo dài thời gian thôi. Tôi vốn dĩ muốn vài lời giữ chân bọn chúng ai dè bọn chúng rút súng laze bắn về phía tôi, tôi không còn cách nào khác lập tức dùng tinh thần lực hộ thể. Ánh sáng lam bao trùm lấy cả thân thể vì một tên cảnh vệ cầm kiếm laze tiến tới mà phóng ra năng lượng phản kích. Trong chốc lát tất cả bọn họ đều gục xuống, máu chảy nhuộm đỏ cả một vùng, thân thể bị cắt làm mấy phần không còn nguyên vẹn. Đúng lúc đó Cố Trạch chạy tới dùng tinh thần lực điều khiển Tiêu Dao bay về phía anh ta sau đó ôm lấy cô ấy. Tôi nhìn cảnh tượng máu đỏ trước mặt thâm tâm vô cùng chấn động liền ngã gục. Tôi ngã vào một vòm ngực săn chắc, mùi hương hổ phách nhẹ nhàng thoáng qua, tôi ôm lấy cổ Cố Diễn.

“Em… không cố ý… Là… là bọn họ…”

“Anh hiểu.”

Chỉ một câu anh hiểu của Cố Diễn làm tâm lý nặng nề của tôi giảm bớt vài phần, tôi lập tức ngất đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN