Không Tình Yêu - Phần 26
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
737


Không Tình Yêu


Phần 26


Tùng nhanh chóng tiến về phía tôi và chị Như, đưa tay đẩy người tôi sang bên và cẩn trọng cúi người bế chị Như vào lòng, thái độ anh lúc này hốt hoảng thấy rõ :

– Có sao không ? Em có sao không ?

Chị Như mếu máo nhìn Tùng, mấp máy môi mãi mới nói được 1 từ duy nhất :

– Đau.

– Được rồi được rồi, anh đưa em vào viện, an tâm an tâm, mọi việc sẽ ổn thôi.

Chứng kiến ánh nhìn lo lắng của Tùng dành cho chị Như và cả thái độ có chút bấn loạn nơi anh, tôi hiểu rằng, người phụ nữ này có tầm quan trọng cực kì đối với Tùng.

Tùng lẳng lặng bế chị Như ra khỏi phòng, lẳng lặng rời đi và dường như chẳng còn để tâm tới sự tồn tại của tôi nữa. Tôi ngồi đó, với vết thương trên má, vết xước nơi lưng và chút đau…ở tận đáy lòng. Cảm giác bị bỏ mặc xem chừng tồi tệ đến nhường nào.

Khóe mắt tôi hơi cay nhẹ, đây có lẽ là lần đầu tiên tôi cảm thấy bị phiền lòng bởi 1 người đàn ông..

Chuông điện thoại reo vang, người gọi cho tôi lúc này là Sếp :

– Em sao rồi ? Tình hình sức khỏe ổn không ?

– À..em…

– Xinh, sao vậy ?

Chả hiểu kiểu gì mà bình thường tôi mạnh mẽ bao nhiêu thì ngay lúc này tôi lại cảm thấy mình yếu đuối bấy nhiêu, điển hình là khi chỉ nghe mỗi ba từ “ Em sao rồi” bình thường thôi cũng khiến tôi muốn òa khóc thật lớn.

1 chút sợ hãi dần xâm lấn nơi tâm trí tôi, tôi ngồi đó, cầm chiếc điện thoại trên tay mà run run nói chẳng nên lời..

– Này, em đang ở đâu ?
– Em ở XX.

– Ở yên đó, anh qua với em.

Tôi chẳng thế nhớ được mình đã ngồi đó bất động bao lâu, cũng chẳng thể nhớ nổi mình đã suy nghĩ những gì, chỉ biết rằng khi Sếp Thiên vừa xuất hiện trước mặt mình, tôi đã òa khóc rất nhiều.

Sếp Thiên nhìn tôi, hành động cũng có chút bối rối hơn hẳn :

– Này, Xinh, có chuyện gì, bình tĩnh đã em.

Sếp đưa tay kéo tôi đứng dậy, nhưng ngặt nỗi khi Sếp dùng lực tay mạnh hơn 1 chút thì lưng tôi bỗng chốc nhói lên, Sếp cúi người ngó phía sau lưng tôi thì âm giọng cũng có phần mất bình tĩnh theo đó :

– Lưng em…chảy nhiều máu quá rồi.

Hóa ra trong lúc dằng co với chị Như, lưng tôi cũng bị chị tác động làm chấn thương tương đối nặng, nhưng bởi vì tôi ngồi dựa sát vào thành giường nên chẳng ai biết được, và kể cả bản thân tôi cũng tưởng vết thương này cũng chỉ bình thường như mọi vết thương khác mà tôi đã từng trải qua thôi…

Sếp Thiên phải dìu tôi mãi tôi mới có thể đứng dậy được, tôi lê từng bước nặng nề theo chân Sếp ra xe để đến bệnh viện thăm khám.

5 mũi khâu dài ngay lưng dành cho tôi là kết quả của cuộc ẩu đả vừa rồi. Bác sĩ phải tiêm thuốc tê để tôi bớt đau, mất gần hơn 30 phút để xử lý và khâu lại vết thương cho tôi, xong xuôi đâu đó, họ còn căn dặn Sếp tôi vô cùng kĩ lưỡng :

-Nhắc người nhà Uống thuốc theo đúng thời gian quy định nếu không thì vết thương sẽ lâu lành và dễ bị hoại tử, bên cạnh đó mỗi tối phải chịu khó bôi thuốc để bớt đau, cố gắng theo hướng dẫn của bác sĩ thì sau này sẽ không để lại sẹo.

Sếp Thiên nhận thuốc, dìu tôi ra xe, nét mặt Sếp trông rõ căng thẳng cứ như thể Sếp là người gây ra thương tích cho tôi vậy đó.

– Em bình tĩnh chưa Xinh ?

Tôi gật đầu, lúc này Sếp mới nhẹ nhàng hỏi chuyện :

– Làm gì mà đến nông nỗi này vậy em, anh không tin là em tự mình gây ra vết thương sâu như thế được, ai đụng vào em phải không ?

Tôi lúc này ít nhiều tâm lý đã ổn định hơn, nên mới bắt đầu kể chuyện cho Sếp hiểu :
– Em đánh nhau với người ta Sếp ạ.

Sếp đang lái xe, nghe tôi nói vậy thì ngạc nhiên lắm, tròn mắt nhìn tôi mãi :

– Anh có nghe lộn không đấy ? Em bảo rằng em đánh nhau á ?

– Phải. Em đánh nhau với chị chồng của em.

Lần này, Sếp thắng xe ngay lắp tự, ngỡ ngàng không nói nên lời, phải vài giây sau mới có thể cất tiếng đủ tròn vành rõ chữ :

– Em đánh nhau với chị chồng, như vậy có nghĩa là em đã có chồng ?

Tôi gật đầu xác nhận :

– Vâng. Chỉ là có chồng thôi mà, làm gì Sếp bất ngờ quá vậy.

– Em cưới lúc nào ? Rõ ràng trong hồ sơ xin việc em để thông tin em còn độc thân ?

– Em mới cưới gần đây thôi, tụi em chỉ tổ chức với nhau trong gia đình nên cũng chỉ người gia đình mới biết, người ngoài không biết được ạ.

Sếp nghe vậy thì khẽ thở dài, anh điều khiển xe tấp vào bên lề như để lắng nghe câu chuyện của tôi :

– Vậy là cái lần em chuyển nhà là em chuyển về nhà chồng em phải không ?

– Đúng rồi ạ.

– Anh hỏi điều này hơi tế nhị, em với chồng em lấy nhau không phải vì tình yêu hay sao ?

Câu hỏi Sếp Thiên đặt ra cho tôi khiến tôi thoáng chút giật mình, sao Sếp lại có thể phỏng đoán mọi thứ dễ dàng đến vậy, Sếp còn không biết chồng tôi là ai cơ mà..

– Sao sếp lại nghĩ vậy ?

– Bởi vì nếu hai người yêu nhau thật sự, thì khi em cần anh ta nhất, chắc chắn anh ta sẽ ở bên, đằng này hồi nãy em bị vết thương lớn như vậy mà chồng em cũng không bên cạnh thì anh có thể hiểu đơn giản rằng hai người chưa chắc đã đến với nhau vì tình cảm.

Sếp Thiên nhạy quá, Sếp phân tích hợp tình hợp lý quá khiến tôi cảm thấy nể Sếp cực kì, tôi gật đầu cười với Sếp, xác nhận lại những gì Sếp phân tích là đúng :

– Đúng rồi ạ, mối quan hệ giữa em và người chồng hiện tại là mối quan hệ “ Không tình yêu”. Chúng em đến với nhau vì mục tiêu khác Sếp ạ.

Sau đó, tôi ngồi chia sẻ với Sếp Thiên vể câu chuyện giữa tôi và Tùng, tôi bảo với Sếp rằng tôi và Tùng có một bản hợp đồng, cả hai cùng hướng tới mục tiêu chung cùng có lợi. Tôi chỉ chia sẻ vắn tắt cho Sếp hiểu chứ tuyệt nhiên không nói sâu vào vấn đề riêng tư mà cả hai chúng tôi cùng thống nhất, cũng may, Sếp Thiên là người tinh ý, khi nghe đến đó, Sếp chỉ khẽ cười và bảo với tôi :

– Anh khâm phục em thật đấy, em chỉ mới 18 tuổi thôi mà em có gan làm điều đó, chấp nhận mang tiếng gái đã có chồng mà không hề sợ sệt rằng liệu sau này khi hai người kết thúc hợp đồng đó, thì danh phận của em cũng bị ảnh hưởng theo.

– Vì em có mục tiêu cao hơn đấy Sếp, với cả em suy nghĩ đơn giản thế này, danh phận thì cũng chỉ là cái vỏ bề ngoài mà thôi, em không quan trọng điều đó bằng việc bên trong em thế nào, có hạnh phúc hay không. Em nghĩ rồi, sau này nếu mối quan hệ của em chấm dứt, nếu em lựa chọn yêu 1 người nào đó thì em cũng chỉ tập trung vào chuyện em yêu họ chứ không quan tâm tới quá khứ của họ thế nào đâu.

– Bởi vậy anh mới bảo em khác với những cô gái khác, khác kể từ cách suy nghĩ, sang tới hành động.
Nào, hôm nay bị thương thế này rồi thì có muốn đi đâu chơi chút không, hay muốn ăn gì không anh đưa đi, coi như an ủi em..

– Ơ, Sếp định trốn việc đấy à ?

Sếp Thiên khởi động xe, quay sang nhìn tôi cười vui vẻ lắm:

– Anh là Sếp thì muốn đi đâu chả được, sao, thích đi đâu thì nói chứ không anh thay đổi quyết định đấy nhé.

Tôi ngồi đó, đăm chiêu suy nghĩ 1 hồi… tôi chả biết đi đâu thật, bởi lẽ người thì vẫn còn hơi sốt sốt, lưng vừa mới khâu lại nên còn đau, đi chơi chắc cũng chả vui vẻ gì..

– Nếu không suy nghĩ được thì để anh đưa em tới nơi này nhé, anh không chắc em sẽ thích nhưng anh nghĩ nơi đó sẽ mang cho em cảm giác dễ chịu.

– Vâng, thế cũng được Sếp ạ, em nghe theo sự sắp xếp của Sếp.

Liếc nhìn đồng hồ bây giờ cũng chỉ mới hơn 10h sáng, hôm nay tôi lại rảnh cả ngày không cần phải làm việc, thế nên tôi tự cho phép mình nghỉ ngơi và thư giãn nhiều nhất có thể…

Xe Sếp chạy bon bon trên đường tiến về hướng ngoại thành, trên xe còn bật mấy bản nhạc Âu Mỹ vui tươi khiến tâm trạng tôi khá khẩm hơn rất nhiều, chưa kể tới việc anh Sếp nhà tôi ngoài những ưu điểm vượt trội ra thì còn có 1 ưu điểm cực kì trội hơn nữa đó là khả năng hài hước. Tôi ngồi trên xe Sếp chở mà cười từ đầu buổi tới cuối buổi, Sếp kiểu này thì ai chẳng quý, ai chẳng mê.

– Này, Sau này về già em thích ở lại Thành Phố sống hay về miền quê yên bình ?

– Em cũng chưa nghĩ tới chuyện đó nữa Sếp ơi, nhưng mà khả năng cao là em sẽ ở mỗi nơi 1 tháng cho nó bớt nhàm chán.

– Nghe có vẻ thú vị đấy, thế mà trước giờ anh không nghĩ tới ta ơi.

– Sếp cũng muốn giống vậy ạ ?

– Ừ, bởi vì mỗi nơi đều có cái thú riêng của nó, nhưng suy cho cùng anh lại nghĩ thế này, lúc ấy người anh yêu muốn sống thế nào thì anh sẽ cùng cô ấy sống thế ấy, người ta là nóc nhà rồi thì mình phải theo người ta thôi em ạ.

Đấy mọi người xem, Sếp tôi luôn biết cách nói chuyện khiến người khác bật cười. Tôi mặc dù trong người vẫn còn đau âm ỉ nhưng vẫn không thể nhịn cười được trước sự duyên dáng của Sếp :

– Nhất vợ Sếp đấy Sếp ạ, ai mà sau này thành vợ Sếp thì chỉ có sướng trở lên thôi.

– Chứ gì nữa, anh tuyệt vời thế cơ mà.

– Eo ôi, lần đầu tiên em thấy Sếp nhà mình không khiêm tốn đấy nhé..

– Ơ con bé này, anh tuyệt vời thì anh nhận là anh tuyệt vời, điều hiển nhiên như thế sao mà anh nói khác đi được, đúng không ?

Tôi gật gù, khúc khích đáp lời :

– Vầng.

Sếp nghe xong, lái xe 1 chặp thì khẽ thở dài :

– Nhưng mà đôi khi dòng đời xô đẩy, người tuyệt vời như anh lại gặp nhiều trắc trở em ạ.

– Trắc trở ?

– Phải, Trắc trở nhiều là đằng khác…

Tôi ngơ ngác không hiểu ý Sếp, Sếp bây giờ thì còn trắc trở gì đâu, cái gì cũng có, cái gì cũng hoàn mỹ, chẳng biết Sếp cảm thấy thiếu thốn cái gì không biết, Tôi xua tay, tỏ vẻ không tin :
– Thôi Sếp ơi, Sếp mà trắc trở cái gì, cái trắc trở của Sếp chắc nó bé xíu bằng cái móng tay chứ gì…

– Anh trắc trở đường tình duyên em ạ, Xinh nhìn anh thử 1 lượt xem nào, vừa đẹp, vừa giỏi, vừa khéo léo, chưa kể còn hát karoke hay nữa, ấy vậy mà vẫn thiếu 1 bàn tay nâng gối sửa chăn…

Tôi đã cố gắng lắm rồi, cố gắng để bản thân không cười lớn kẻo làm đau vết thương, nhưng thú thật là tôi không thể làm được điều đó, bởi lẽ…Sếp nhà tôi quá lầy.

– Này, chị Hồng đâu, chị ấy là hợp nhất với Sếp, thương Sếp hết mình, lại là cánh tay đắc lực của Sếp nữa, Sếp đồng ý với chị ấy đi…

Sếp Thiên lắc đầu, tiếp tục thở dài buồn bã :

– Hồng cái gì cũng tốt, chỉ có điều dù nhìn qua nhìn lại, nhìn trước nhìn sau, nhìn tới nhìn lui thì tổng thể vẫn không phù hợp với anh được.

– Ơ, thế gu Sếp là gì ? Ai Sếp mới thấy phù hợp ?

Sếp Thiên tăng tốc cho xe chạy nhanh hơn, trong âm thanh vui vẻ của tiếng nhạc, tôi nghe rõ mồn một 2 từ…khiến tôi rụng rời :

– Là em.

Ps : tình hình căng ko mn :))) sau tất cả anh Sếp là ng chất nhất à 😝

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN