Khuynh thế thiên tài
Chương 58: Lịch luyện
– Hửm, là hắc xà sao? Hàn Liệt chết tiệt hôm nay dám thả xà vào phòng ta, lần sau bản cô nương sẽ đánh ngươi nằm sấp bò ra ngoài!
Vân Lam lật tay đánh văng hắc xà đang phóng tới chỗ nàng, bất quá con hắc xà này cũng không dễ trêu, nó vậy mà nhất nhất tránh thoát khỏi công kích của nàng, thân thể mềm mại như roi mây của nó uốn cong lại lấy sức lại nhào tới trước mặt nàng, miệng nhỏ mở to lộ ra răng nanh chứa đầy nọc độc lóe lên từng tia màu xanh lục, Vân Lam xoay người tránh đi, hắc xà bổ nhào tới không kịp đổi hướng hoa hoa lệ lệ đập vào thành giường răng nanh ghim chặt vào ván gỗ, nọc độc liền theo đó tiết ra ăn mòn một góc giường, Vân Lam nuốt một ngụm nước bọt, không phải chứ Hàn Liệt hắn lần này tìm đâu ra một con hắc xà lợi hại như vậy chứ? Khoan đã, đôi mắt của con hắc xà này làm sao quái lại như vậy chứ, cứ như mắt của mèo vậy. Tuy có nghi hoặc nhưng Vân Lam không nghĩ ngợi nhiều thừa lúc nó còn đang bị kẹt ở thành giường nàng liền vun tay lên hỏa diễm nhanh chóng bao trùm lấy cơ thể của hắc xà, nó giãy giụa một lát liền bị thiêu chín. Nàng xoay người ghét bỏ ném nó cùng giường gỗ ra ngoài lại thêm một hỏa cầu bay ra đốt cháy thành tro tàn. Xem ra nàng phải đi mua sắm một phen bù lại giường bị thêu của nàng mới được. Nghĩ là làm Vân Lam nhanh chóng nâng chân rời khỏi viện tử, hướng phía nam đi đến chính là chỗ Tuyết Dao cùng Táp Nhận bọn họ trú ngụ, mấy hôm nay bọn họ càng không biết lại nháo ở nơi nào đâu, đừng nhìn bọn họ ai ai cũng trên dưới hai mươi tuổi đầu nhưng tính tình thì nàng không dám khen tặng, Tuyết Dao nhỏ tuổi nhất trong đám bọn họ ngày ngày đông nháo tây nháo cũng thôi đi đằng này mấy đại nam nhân bọn hắn cũng đến góp vui, làm cho mấy lão sư của bọn họ cũng không có biện pháp dạy dỗ, đành phải đến cáo trạng Minh Giảng lão nhân, mà nói đi nói lại sư phụ nàng tính tình cũng không đứng đắn một tẹo nào vì vậy mấy lão sư kia liền tìm đến nàng, thật là nàng cũng không phải phụ huynh nhà bọn họ nha, mắng vốn nàng có lợi ích gì chứ ?
Đến trước tòa viện nơi bọn họ ở, từ bên ngoài nàng liền nghe tiếng than đầy ai oán của Thanh Tiêu:
– Ây nha Dạ Minh, ngươi thật quá đáng mà, thăng cấp thì thăng cấp cần phải đốt chăn của ta hay không a, tối nay ta ngủ bằng gì đây?
Dạ Minh ôm kiếm mặt đen như đáy nồi, xin lỗi đi chuyện này hắn có cố ý sao, đây là chuyện ngoài ý muốn có được không ?
– Ta mua đền cho ngươi.
– Nhớ đó.
Táp Nhận đang chà lau đại đao, liền quay sang nhìn Dạ Minh một chút:
– Này Dạ Minh ngươi nói xem tại sao cái mặt lạnh này của ngươi không bao giờ giơ lên nụ cười nào vậy?
– Táp Nhận ngươi.
– Ai nha đừng có nháo nữa, Minh đại ca ngươi nói xem tại sao nguyên tố tu luyện của ngươi cùng tính cách của ngươi cách nhau một trời một vực như vậy nha ?
Tuyết Dao ngồi trên ghế, tay cầm một quả quýt đang tận lực bóc vỏ liền ngẩn đầu lên nói ra thắc mắc của nàng. Thật ra đúng hơn là thắc mắc của tất cả bọn họ, Dạ Minh hắn một bộ dáng trên dưới lạnh lùng cấm người lại gần nhưng nguyên tố tu luyện lại là thuộc tính hỏa, quá không hợp lí rồi.
– Bởi vì ta là lưỡng nguyên tu luyện, chỉ là thuộc tính băng không cách nào ngưng tụ được mà thôi.
– Thì ra là vậy !
Vẻ mặt mọi người như bừng tỉnh đại ngộ, cái này cũng thật ly kỳ đi, bất quá cũng đúng thôi, trên đại lục Tranh Thanh này người sinh ra có khả năng tu luyện huyền lực đã chiếm số ít rồi, lại còn trời sanh lưỡng trọng như Dạ Minh càng hiếm có hơn, vì thế nên bí pháp tu luyện càng thêm trân quý hắn tuy sinh ra trong gia tộc lớn nhưng cũng không thể có được bí pháp liền không thể một lúc tu luyện cả hai nguyên tố, bắt buộc phải từ bỏ một mà thôi.
– Thật vậy chăng, tại sao tỷ tỷ muội lại có thể ?
Tuyết Dao nói ra câu này liền rước tới vài đạo ánh mắt ai oán cùng phẫn nộ, được rồi là do tỷ tỷ của nàng trời sinh biến thái được không a. Chẳng phải nàng cũng vừa thức tỉnh Quang hệ hay sao, tỷ muội nhà này tức chết người không đền mạng mà.
– Ách muội nói cái gì sai sao ?
– Tỷ muội nhà các ngươi đúng là tức chết người không đền mạng mà.
Một đám đại nam nhân ai oán, buồn buồn ngồi tại chỗ, so ai cũng được tốt nhất không thể so với tỷ muội Vân gia này a.
– Làm sao a, các huynh có ý kiến gì với ta sao ?
Vân Lam biểu tình trêu tức đẩy cửa phòng tiến vào, cả một đám người nhất tề đứng lên rất chân chó xum xoe.
– Nào có nào có, chúng ta chỉ vui đùa một chút thôi. Thật chỉ vui đùa một chút thôi nha.
Nữ nhân phải dịu dàng một chút, phải mềm mại một chút, muội tử à không khéo sau này không gả ra ngoài được đâu. Đây chẳng qua là tiếng lòng của bọn họ thôi, chỉ dám ở trong lòng than vãn nào dám nói ra miệng đâu, đùa sao Vân Lam nàng trâu bò như vậy không chỉnh chết bọn họ mới lạ đó.
– Sao hôm nay tỷ đến sớm thể ?
– Tỷ định đi mộc phường một chuyến.
– Mộc phường ? Tỷ ra đó làm chi nha ?
Tuyết Dao khó hiểu gãi đầu, mộc phường là nơi chuyên làm các vật dụng bằng gỗ như bàn, ghế, tủ,… bất quá ở các viện những thứ này đã trang bị sẵn không phải sao, tỷ tỷ nàng ra đó để làm gì ?
– Thật ra, tỷ không cẩn thận thiêu giường ngủ mất rồi.
Vân Lam xấu hổ sờ sờ mũi, chuyện này nói ra miệng vẫn vô cùng ngượng ngùng nha.
– Cái gì, đem giường ngủ đi thiêu á ?
– Các ngươi hét to như vậy làm chi nha, người ta ngượng ngùng.
Cả đám nam nhân bọn hắn như gặp quỷ rồi, nàng ngượng ngùng ? Thế giới này huyền huyễn rồi hay sao ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!