Kiếm Chủng - Chương 84: Dưới khăn Bát Quái bàn Âm Sơn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Kiếm Chủng


Chương 84: Dưới khăn Bát Quái bàn Âm Sơn


Edit: KUMA

Rồng cũng chỉ là một loại sinh vật trong thiên địa, có điều loài rồng trời sinh phi thường cường đại, chỉ cần thành niên liền không thua kém gì Thiên Tiên, hơn nữa vừa ra đời liền có trí khôn cho nên loài rồng từ trước tới nay rất kêu ngạo.

Thập tam thái tử của Tây Hải Long Cung vừa nghe Uyên Ma Đàm thất công tử nói chém giết không ít rồng, trong mắt liền hiện lên một tia sát khí, bởi vì số lượng Long tộc rất ít, mà tên thất công tử của Uyên Ma Đàm nói đã chém giết nhiều rồng như vậy, còn sử dụng gân rồng làm dây cung, cái này đối với hắn mà nói thật là một sỉ nhục lớn, bởi vì toàn thân rồng đều là bảo vật, đều có thể luyện khí, cho nên hắn hận nhất có ai làm nên những chuyện thế này.

“Ngươi muốn chết.” Tây Hải Long Cung thập tam thái tử Ngao Tây Bá lạnh lùng nói.

Uyên Ma Đàm chính là một chỗ tiếng tăm lừng lẫy trong U Minh giới này. Nói là đàm (đầm), nhưng thật ra gọi là biển thì đúng hơn, bởi vì phần lộ ra bên ngoài chỉ lớn nhỏ như một cái đầm, nhưng càng đi sâu vào bên trong thì nó mênh mông rộng lớn, như là biển vậy.

Bản thể của Uyên Ma Đàm Thất Công Tử là gì thì không ai biết, nhưng mà Thập Tam Thái Tử của Tây Hải Ngao Tây Bá lại biết rất rõ ràng, đó là một đầu Cửu Đầu Ma Xà, đây cũng là một loài linh sủng trời sinh, sau khi trưởng thành liền cực kỳ cường đại, đồng thời chín cái đầu đều có năng lực khác nhau, có đầu khống chế lôi điện, có đầu phun ra lửa, có đầu hô mưa gọi gió.

Long tộc tuy rằng chiếm cứ bốn biển nhưng mà ở U Minh địa giới này, Cửu Đầu Ma Xà nhất tộc không hề sợ Thập Tam Thái Tử của Tây Hải, cho nên thời điểm ánh mắt Ngao Tây Bá lộ ra sát cơ, Thất Công Tử cũng không thèm để ý, chỉ cười lạnh nói: “Ngươi còn chưa đủ bản lĩnh.”

Cửu Đầu Ma Xà nhất tộc cùng Long tộc xưa nay vốn thù oán nhau, lần này lại thêm tranh giành Bạch Sơn tiểu thơ, cho nên sắc mặt cùng lời nói đôi bên không tốt, nếu không phải đang ở trong Bạch Sơn phủ mà là một nơi khác, có lẽ hai người này đã đánh nhau rồi.

Không có ai khuyên can bọn họ, bọn người hầu đều lui sang một bên, đi theo hai người bọn họ còn có một tên công tử mặc y phục màu đen, tuy nhiên hắn chỉ đứng một bên nhìn xem hai người, trên mặt lộ ra nét cười nhạt, trong nụ cười có một loại quỷ dị cùng âm lãnh, hắn chính là nghĩa tử của Hắc Sơn Lão Yêu, đến từ Nhân giới.

Ở Nhân giới có thể chiếm cứ một chỗ để xưng vương chứng tỏ không phải nhân vật đơn giản. Ở nhân gian cũng từng có những đại năng tu đạo, bị Thiên giới chú ý, nhưng lại không bị diệt trừ thì thực lực không phải chỉ đơn giản như vậy.

Cuối cùng bọn hắn cũng không có đánh nhau, bởi vì Kim Tượng Đế không có đứng ở cửa ra vào, kỳ thật nếu Kim Tượng Đế không xuất hiện trong tiểu viện thì bọn hắn cũng không đánh nhau, tuy muốn nhưng còn chưa đến lúc đánh, bởi vì nếu đánh nhau lúc này thì thật vô lễ với Bạch Sơn Quân.

Bạch Sơn Quân tu vi cao bao nhiêu không ai rõ, nhưng lần gần nhất hắn xuất thủ khiến mười tám vị La Hán trên Linh Sơn dẫn theo ba ngàn Phật binh vậy đánh, chỉ là không làm được gì vị Bạch Sơn Quân này.

Hơn nữa, trước đây thật lâu, Tần Quảng Vương từng muốn đưa hắn bắt đi Nghiệt Kính Đài * một chuyến, cuối cùng vẫn không làm được.

(*: Trước khi bị giải tới tám Hỏa Ngục để nhận quả báo, linh hồn tội nhân bị giải tới trước Nghiệt Kính Đài soi rõ những chuyện đã làm nơi dương gian, để không thể chối cãi được. Muốn biết thêm thông tin chi tiết vui lòng liên hệ bác GOOGLE)

Kim Tượng Đế chưa từng cùng những công tử danh môn tiếp xúc qua, từ Tây Hải Tam Thái Tử, Uyên Ma Đàm Thất Công Tử cho tới nghĩ tử của Hắc Sơn Lão Yêu, bọn hắn cho dù là người nào đi bất kỳ địa phương nào thì từ tên tuổi và xuất thân của mình cũng đều chiếm không ít chỗ tốt.

Bọn hắn đánh giá Kim Tượng Đế.

“Có thể vào trong Bạch Sơn phủ thiết nghĩ không đơn giản, ta gọi là Dạ, ngươi tên là gì?” Công tử của Hắc Sơn Lão Yêu hỏi.

“Kim Tượng Đế.”

Ba người bọn hắn nghiền ngẫm cái tên này trong đầu, sau khi xác định chưa từng nghe qua, Tây Hải thái tử Ngao Tây Bá nhìn Kim Tượng Đế từ trên xuống dưới nói: “Chưa từng nghe qua, không biết ngươi đến từ đâu?”

“Lang thang trong cõi thiên địa.”

Sau khi nghe Kim Tượng Đế nói như thế, cả ba đều lộ ra hoài nghi, bởi vì nhìn Kim Tượng Đế không phải loài không có sư môn, mà một tên yêu lang thang trong thiên địa thì trên thân sẽ nồng đậm sát khí.

Nói vậy cũng bởi vì người và yêu có những điểm khác biệt rõ rệt, mắt của Kim Tượng Đế và mắt của nhân loại có khác nhau chút ít, mà hắn cũng không có ý che giấu.

Dạ cười cười, tròng mắt của hắn đen vô cùng, đen giống như ban đêm đưa tay không thấy được năm ngón.

Kim Tượng Đế cảm thấy nụ cười này thật hiền từ, thân thiện giống như bạn bè thân thiết của hắn đã nhiều năm không gặp cười với hắn, phảng phất bằng hữu xa cách lâu ngày cùng ngồi xuống uống chén rượu trong đêm.

“Ngươi học đạo pháp từ ai?” Dạ hỏi.

Tây Hải thái tử Ngao Tây Bá nhìn về phía Kim Tượng Đế, hắn biết rõ Dạ đang thi triển pháp thuật, ở bên trong phủ Bạch Sơn không thích hợp đánh nhau nhưng mà lặng lẽ thi pháp sẽ không ai bắt lỗi, hơn nữa bọn hắn cũng biết pháp thuật của Hắc Sơn vô cùng quỷ dị, nhiều khi mỗi tiếng nói hay cử chỉ cũng đều thi pháp vào trong đó, làm cho người ta khó phòng bị vô cùng.

Uyên Ma Đàm Thất Công Tử Mạc Liêm cũng chăm chú nhìn Kim Tượng Đế, hắn muốn xem thử Kim Tượng Đế bị trúng pháp thuật của Hắc Sơn sẽ nói ra những gì.

“Thiên địa.”

Đây là câu trả lời của Kim Tượng Đế, hai chữ thiên địa vừa thốt ra, Ngao Tây Bá có cảm giác đầu mình như muốn nứt ra.

Đáng chết, câu trả lời của tên Kim Tượng Đế có ẩn chứa pháp chú ở trong đó, hơn nữa vừa rồi hắn một lòng muốn nhìn xem Kim Tượng Đế trúng chiêu, nhất thời không hề phòng bị, chính mình lại trúng chiêu pháp chú kia làm thần hồn bị thương, loại cảm giác đầu mình như bị xé nứt ra khiến cho sắc mặt hắn không tốt chút nào.

Khóe mắt hắn liếc qua Mạc Liêm, chỉ thấy sắc mặt Mạc Liêm bên kia cũng không tốt cho lắm, chứng tỏ tên này cũng không đề phòng để cho pháp chú của Kim Tượng Đế đả thương.

Bất quá, Dạ lại có phòng bị, hắn tuy thấy pháp thuật của mình bị phá nhưng lại không để ý tới, chỉ cười nói: “Pháp chút mạnh thật!.”

“Đồng thuật của ngươi cũng không đơn giản.” Kim Tượng Đế nói.

“Đồng thuật của ta tên là Khiếu Nhiếp Tâm Đồng, còn pháp chú của ngươi tên gì?” Dạ nói, pháp thuật mà hắn sử dụng có tiếng tăm lừng lẫy ở Hắc Sơn, nên cũng không cần phải giấu giếm, chỉ cần muốn biết liền có thể nghe ngóng được.

“Liệt Tự Chú.” Kim Tượng Đế nói ra.

Dạ chưa từng nghe qua loại pháp chú này, hai người kia cũng chưa từng nghe qua, có điều loại cảm giác thần hồn như bị xé nứt này thật ra rất hợp với cái tên của pháp chú.

Cho dù bọn hắn nghĩ Kim Tượng Đế không nói thật nhưng cũng không tiếp tục hỏi tới, Liệt Tự Chú này khi thi triển ra uy lực cũng đủ chứng minh Kim Tượng Đế không vừa.

“Tiểu thư, trong phủ chúng ta lại xuất hiện thêm một tên gọi là Kim Tượng Đế, không biết hắn từ nơi nào tới đây, chỉ nói là đi dạo, muốn uống vài chén rượu.”

Trong một căn phòng, một nha hoàn mặc bộ y phục ngọc bích vừa đi theo Bạch Sơn tiểu thư vừa nói.

Bạch Sơn tiểu thư có tên của riêng mình, nàng tên là Kỳ Thủy Dao, tuy nhiên hiện tại ai nấy đều gọi nàng là Bạch Sơn tiểu thư.

“Từ đâu tới cũng không biết sao?”

“Hình như là từ Nhân giới tới đây, Mộc Bách nói trên người tên này không có Âm khí của U Minh giới, không phải người tu hành tại U Minh giới.”

“Có thể từ Nhân giới tới được đây trừ khi là đi qua Quỷ Môn Quan, bằng không tiến vào từ bất kỳ chỗ nào đều rất khó.”

“Hắn có phải là kẻ thù của lão gia không?”

“Chắc không đâu.” Bạch Sơn tiểu thư nói.

“Lão gia cũng thiệt là, tiểu thư đang yên đang lành, tự nhiên bắt lập gia đình.” Nha hoàn bất công thay cho tiểu thư của mình mà nói ra.

“Được rồi Thải Điệp, lời này không được nhắc lại lần nữa.” Bạch Sơn tiểu thư nghiêm túc nói.

“Dạ, tiểu thư.” Nha hoàn tên gọi Thải Điệp vội vàng nói.

Kỳ Thủy Dao đứng bên cửa sổ, nhìn đóa hoa dưới bệ cửa sổ, nàng rất rõ lý do tại sao phụ thân muốn nàng lập gia đình, bởi vì hắn muốn làm một việc đại sự, sợ là có đi mà không có về nên trước khi đi muốn tìm một chỗ tốt cho nàng gửi gấm tấm thân.

“Thế nhưng phụ thân, nếu người có đi không về, ta làm sao sống yên ổn vui vẻ, ta làm sao có thể nhìn người làm việc nguy hiểm như vậy được.” Trong nội tâm Kỳ Thủy Dao thầm nghĩ.

Tuy việc Bạch Sơn Quân muốn làm ông không hề nói cho nàng biết, nhưng qua nhiều năm như vậy nàng có thể thông qua nhiều chuyện để biết được chút ít.

Khi nàng đoán được cha mình sẽ làm việc kinh khủng như thế nào, nội tâm nàng sợ hãi vô cùng.

“Đi, chúng ta đi gặp tên Kim Tượng Đế kia.” Kỳ Thủy Dao nói ra.

Nha hoàn Thải Điệp mở to mắt nói: “Tiểu thư muốn đi gặp hắn, hắn là tên lang thang nay đây mai đó, một ngày nào đó có thể chết ngoài đường, sao người có thể đi gặp một tên như vậy.”

” Nhiều chuyện.” Kỳ Thủy Dao nói ra.

Kim Tượng Đế không nghĩ tới Bạch Sơn tiểu thư sẽ tới gặp mình mà còn lại đưa ra yêu cầu thật bất ngờ với hắn như vậy.

“Ta có tài đức gì mà lấy được Bạch Sơn tiểu thư.” Kim Tượng Đế nhíu mày nói, hắn đang hồi phục tâm tình sau khi khiếp sợ trước yêu cầu của vị tiểu thư này. Hắn không hề nghĩ rằng vị Bạch Sơn tiểu thư vừa gặp hắn bèn đem lòng yêu thương ngay.

Mục đích duy nhất hắn đến đây chỉ để gặp Bạch Sơn Quân hỏi xem cách đi Âm Sơn thôi.

Nha hoàn Thải Điệp bên cạnh mặt mày đỏ bừng.

“Thải Điệp, ngươi đi ra ngoài.” Bạch Sơn tiểu thư Kỳ Thủy Dao nói.

“Tiểu thư…”

“Đi ra ngoài.”

Sau khi nha hoàn Thải Điệp đi ra ngoài, Kim Tượng Đế thấy nữ tử trước mặt mình lấy ra một cái khăn gấm có thêu hình bát quái, khi khăn gấm xuất hiện thì có một mảnh thanh quang tuôn ra, bay thẳng lên phát tán ra càng lúc càng lớn, xoay tròn trên không trung, một đạo linh quang bát quái từ trên ấn xuống bao bọc Kim Tượng Đế và Kỳ Thủy Dao ở trong đó.

Kim Tượng Đế cũng không làm ra hành động gì vì hắn không cảm nhận được sát khí cùng nguy hiểm. Nhưng hắn biết rõ bây giờ nói chuyện sẽ không có ai bên ngoài dò xét được.

“Ngươi muốn đi Âm Sơn sao?” Kỳ Thủy Dao đột nhiên nói ra.

Kim Tượng Đế nhíu mày, chuyện hắn muốn đi Âm Sơn chưa từng nói ra từ khi bước chân vào Bạch Sơn phủ.

“Làm sao ngươi biết được?” Kim Tượng Đế cũng không giấu giếm.

“Ngươi không cần quan tâm làm sao ta biết được, nếu ta nói có thể dẫn ngươi đi Âm Sơn nhưng ngươi phải lấy ta, ngươi có chấp nhận không?” Kỳ Thủy Dao nói.

Kim Tượng Đế bắt đầu suy tư, kỳ thật số lần Kim Tượng Đế suy tư không nhiều, nhiều lúc hắn hành động chỉ dựa vào bản năng của mình.

“Bạch Sơn Quân vì ngươi chọn rể, ta có thể không vừa mắt của Bạch Sơn Quân.” Kim Tượng Đế nói.

“Chỉ cần ngươi nói sẽ dẫn ta trở lại Nhân giới, như vậy cha ta sẽ chấp nhận ngươi thôi.” Kỳ Thủy Dao nói.

“Ta có thể nhờ phụ thân của ngươi nói cho ta biết đi Âm Sơn như thế nào.” Kim Tượng Đế nói.

Lúc ngươi nói ra những lời này, thì ngươi sẽ chết.” Kỳ Thủy Dao nói.

Kim Tượng Đế nghiêng đầu, một lần nữa lâm vào suy tư, hắn không quá tin tưởng điều này.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN