Kiếp Yêu 2
Phần 11
Ánh mắt đó là những gì tôi có thể thấy và cảm nhận từ người đó…ánh mắt sắc bén và có gì đó buồn sâu thẳm…
Mẹ: Cám ơn thật sự cám ơn …( Mẹ chắp tay cám ơn người đàn ông đó) …
Tôi đứng dậy chạy ra cửa …ông ta ngồi lặng yên ở chiếc ghế có xích đu ở sân nhà…xe cứu thương đến mẹ và tôi đẩy bố lên xe …
Tôi: Mẹ đến viện trước đi con sẽ đi theo ngay sau …( tôi quay lại không thấy ông ta đâu) anh gì ơi ,chú gì …bạn gì ( tôi quay lại đập người vào ngực ông ta) ôi xin lỗi …
Vua: Ngày 13/4/Xxx lúc 4h chiều giờ địa phương tại Siêu Thị đường X ngươi đã nghe thấy gì …
_Tại sao tôi phải nói cho ông ,ông là ai cảnh sát thì tôi đã kể rõ sự vc hôm đó rồi
_Ta hỏi lại ngươi đã thấy gì và nghe thấy gì
_Thấy cuộc ẩu đả rồi bắn nhau chỉ vậy tôi k nghe thấy gì…k biết gì ( tôi cố giấu diếm)
_Ngươi chắc về câu trl của mình không?
_Tôi chắc chắn ( Vua k hỏi thêm bước lên xe)…tôi nhìn đoàn người cúi chào k ai ngẩng lên nhìn ông ta…( xe đóng cửa lại tôi vẫn cứ nhìn ông ta…hương thơm từ ông ta của hãng nước hoa nào nhỉ)…
(N): Vua trên xe nhìn ra bên ngoài
Thư kí: Có manh mối nào k ạ
_K cần nữa quay về nước chúng đã xoá dấu vết rồi
_Cô gái đó…
_Bí mật mà cô ta giấu sẽ tự giết chết cô ta…ta đã cho cô ta cơ hội nhưng dường như cô ta tự vứt bỏ chúng đi…
Thư kí: Cô gái đó cũng là người Việt ( Vua nhìn qua gương thư kí vội im ) thần xin lỗi…
Vua: Đừng mắc sai lầm 1 lần nữa…
Thư kí: Vâng điện hạ…( sợ sệt)…điện hạ có nghi ngờ ai k ạ
Vua: Có đôi lúc kết quả là ai không qtrong,qtrong làm thế nào để hắn tự chui đầu vào cái bẫy do chính hắn tạo ra ( Vua nhấc ly rượu cười nhẹ)…
Tôi lên xe phóng tới bệnh viện lòng cứ thắc mắc người đó là ai,vừa qua khu hàng cây tôi phanh gấp xe khi thấy phía trước 1 cô gái mặc rất sexy tay cầm thanh kiếm nhật…( cô ta vẫy tôi ý ra khỏi xe…tôi sợ lùi xe lại cô ta chạy rất nhanh theo đầu xe …tôi cứ nhấn ga lùi rồi mất lái lùi vào gốc cây…đâm rầm tôi đập đầu vào vô lăng rồi ngất lịm)…Khi tỉnh lại tôi thấy đang nằm trên giường…có tiếng nước chảy bên ngoài …mở cửa ra tôi sợ hãi khi thấy biển …xung quanh đều là biển …( tiếng nói vọng lên)
Thành: Tỉnh rồi à …
_Là anh…rốt cuộc anh muốn gì
_Thẻ bài …thẻ bài đó đâu ( anh ta tiến tới)
_Tôi k hiểu anh nói gì?
_Thứ tôi cần là thẻ bài ,chỉ cần đưa nó cho ta là được …ngươi sẽ dc an toàn …
_Không đâu anh nhất định sẽ giết tôi…dù có hay là k có đi chăng nữa kết quả là gì anh cũng sẽ giết tôi…( Thành cười mỉm)
_Không đâu ta sao nỡ giết 1 cô gái vs tương lai rộng mở như vậy được chứ,ngoan ngoãn hãy trả thẻ bài đó cho ta…( anh ta tiến gần)
_K dc lại gần tôi…tôi kb gì cả tại sao anh cứ ép tôi vậy…
_Chưa tháy quan tài chưa nhỏ lệ…( anh ta bóp cổ tôi rồi siết ) nói nhanh thẻ bài đó ở đâu …ở đâu ( anh ta siết chặt hơn)
_Tôi k biết gì cả ( anh ta bóp chặt hơn)
Khi bóp cổ Hân ,Thành thấy nước mắt Hân chảy nhìn vào đôi mắt Thành chợt nhớ tới Ngân khi hai người vui vẻ ôm nhau bên ven hồ…khi cùng nhau ăn mỳ cay nước mắt Ngân chảy vì cay…Thành buông tay rồi thở mạnh…anh ta ngồi bệt xuống nền rồi giữ tay lên tim…
Thành: Tôi nhớ môi em,tôi nhớ em ,tôi muốn dc ôm em để hát cho em ngàn lời rằng yêu em mãi mãi và yêu lâu dài,sẽ mạnh mẽ hơn để bảo vệ cho em…đã quá muộn rồi …( tôi tiến tới ngồi cạnh anh ta)
Tôi: Đây là nước Mỹ,tôi cho anh mượn vai đấy,hãy sống thoải mái đúng vs lòng,dù kb điều đó là gì nhưng tôi biết có lẽ là điều rất đau lòng…
Thành: Tôi yêu 1 cô gái nhưng cô ấy đã lấy người khác ,cô ấy đã tự vẫn nhẩy từ trên cao xuống để quên đi kẻ đã ruồng bỏ cô ấy,hắn không yêu cô ấy dù chỉ 1 chút…nếu hắn yêu cô ấy …cô ấy đã không còn…
Tôi: Hoá ra vậy…tôi xin chia buồn vs anh…
Thành: Tấm thẻ bài đó …đó là món quà cuối cùng cô ấy để lại cho tôi,1 kỉ vật mà k may tôi bị kẻ gian đánh cắp…xin cô hãy trả lại nó cho tôi ( tôi cúi đầu)
_Nhưng tại sao anh lại giết người
_Đó là đám người tôi thuê để đi đòi hộ nhưng k ngờ họ lại ra tay giết người…tôi thật sự k muốn hại ai bao giờ…
_Anh nên tới đồn cảnh sát và khai báo sự việc …còn về thẻ bài tôi sẽ trả cho anh
_Cám ơn ,thật sự cám ơn ( anh ta đứng dậy) giờ chúng ta về lấy chứ
_Tôi cần qua bệnh viện rồi sẽ lấy nó đưa cho anh
_Được…được ( Thành cười gian xảo đứng dậy lái phi thuyền đưa Hân về bờ)…
Tới bệnh viện tôi chạy vội đi Thành kéo tay
Thành: Cái đó đâu rồi
_Anh yên tâm tôi sẽ đưa cho anh sau khi vào thăm bố tôi,hiện tôi k cầm ở đây
_Ok…ok vậy cô đi đi
Tôi vào thăm bố,thấy bố khoẻ mạnh cười nói …mẹ và đứa em trai 4 tuổi đang ngồi cạnh
Bố: Có chuyện vậy sao,con yêu đến r ( tôi ôm bố)
Mẹ: Đi đâu mà lâu vz con
_Con có việc đột xuất mẹ ạ,bố sao rồi
Mẹ: Bố bị đột quỵ đấy bác sỹ bảo may mắn khi sơ cứu đúng cách vào đây chỉ truyền thuốc bổ và đo huyết áp ổn là chúng ta có thể về …
Bố: Cái người mà mẹ con nói đeo mặt nạ hình quỷ
Mẹ: Mặt nạ đó bằng vàng tôi k nhìn sai đâu nên tôi đang nghĩ xem đó là ai,Hân con quen không?
Tôi: Dạ không chắc mẹ nghĩ nhiều rồi có lẽ là diễn viên hoặc đại loại là gì đó thôi ạ…(tôi nhận ra lẽ nào hắn là sát thủ định giết mình nhưng thấy có người nên k ra tay) kinh khủng
Mẹ: Sao vậy con
_Vậy con đi qua nhà Anna lấy đồ chút rồi con quay lại thì nhà mình về luôn nhé …
Bố: Có gì mà gấp vậy con
_Không có gì đâu ạ con về ngay ( tôi thơm má bố mẹ và em trai) Bin ăn gì chưa
Mẹ: Ăn rồi con k cần lo đi sớm về sớm đấy
_Vâng…mẹ yên tâm…(tôi ra ngoài k thấy Thành đâu,ngó nghiêng xung quanh rồi giật mình khi thấy bàn tay đập vào vai
Thành: Chúng ta đi thôi có xa đây k
_Tôi gửi qua nhà bạn cũng gần thôi …quên mất xe bị đâm ( Thành đưa chìa khoá)
Thành: Tôi đã sửa lại nó …
_Khi đó có ng phụ nữ cầm kiếm chạy tới nên tôi sợ …ng đó từ chỗ anh đưa tới à
_Không …tôi qua nhà cô thấy cô bị đâm nên bế về sơ cứu,sợ đưa đến viện lằng nhằng nên …
_K sao anh cứu là tốt rồi…vậy tôi ra lấy xe đi xe tôi nhé
_Uk tôi sẽ chờ ở đây…( tôi quay đi lấy xe rồi chơt nhớ ra túi sách để quên trong phòng bệnh của bố…có điện thoại nữa nên quay lại lấy đi qua khuôn viên bệnh viện thấy Thành tôi cười rồi đi gần tới thấy anh ta đang đứng nói chuyện vs cô gái lúc sáng cầm kiếm đuổi theo tôi) Khi xong việc giết cả nhà cô ta luôn đi
Gái: Vâng thưa Vương Gia còn cô ta
_Chiếc xe đó ta đã cài đăt rồi ngươi k cần lo khi cầm dc thẻ bài cô ta cũng sẽ chết ( tôi ôm miệng sợ hãi quay đi vội vã hoảng loạn)
Hắn đang giả tạo,hắn định lừa mình,mình đã mắc bẫy giờ thì phải làm sao nếu mình đưa ra cũng chết mà k cũng chết,thật rắc rối …phải đưa bố mẹ đi nhanh khỏi đây ( tôi chạy thật nhanh về phòng bệnh)
_Mẹ ,bố …chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi…
Bố: Có chuyện gì vậy con
Mẹ: Phải rồi nói rõ đi con ( tôi vã mồ hôi)
Tôi: Có người muốn giết chúng ta ( bố mẹ sững sờ)
Bố: Là sao con,chuyện gì vậy nói cho bố rõ có chuyện gì đang xảy ra…
_Con…k còn thời gian con sẽ nói trên đường đi ( bố bế em còn mẹ sách đồ cả gia đình nhanh chóng đi cửa sau của bệnh viện)
Thành dơ tay nhìn đồng hồ thấy lâu …
Thành: Có gì đó k ổn ( đi ra sân thấy xe vẫn đỗ ở đó ,anh ta chạy vào phòng bme Hân thấy k có ai) chết tiệt…( gọi điện) bọn chúng trốn thoát rồi lập tức truy tìm về đây cho ta…đến nhà bạn của nó nhất định đêm nay phải tìm dc thẻ bài về…
Lính: Dạ …Vương Gia…
Thành: Con nhỏ chết tiệt nó phát hiện khi nào nhỉ…mình sơ hở có lẽ ( đoán ra lúc nc vs sát thủ)…
Trên xe tôi thở hổn hển
Bô: Giờ con nói rõ đi nào
Tôi: Cái ngày con chứng kiến người bị sát hại,người đó đã đưa cho con 1 tấm thẻ bài nhỏ bằng lòng bàn tay có hình mặt quỷ…
Mẹ: Mặt quỷ …khoan đã vậy thì sao
_Kẻ truy tìm nó muốn con đưa cái đó ra
Bố: Nhưng tại sao kẻ bị sát hại kia lại đưa cho con
Tôi: Con k rõ hắn đưa cho con rồi nhắn nói với điện hạ rằng Vương Gia đang tạo phản và trên thẻ bài đó có chữ” Thế Giới Ngầm” ( khi vừa nhắc đến bố mẹ tôi thay đổi sắc mặt)
Mẹ: Con phải đi ngay bây giờ
Bố: Kìa bà bình tĩnh lại nào
Mẹ: Không được ,k ai dc đưa con tôi đi đâu hết ( mẹ ôm tôi rất chặt) k ai dc đưa con bé đi …
Bố: Chỉ là trùng hợp thôi thì sao ( tôi k hiểu bố mẹ nói gì) bây giờ chúng ta lập tức rời đi …bố sẽ gọi cho bạn bố để chuẩn bị đón chúng ta,tạm thời phải lánh…( dường như bố mẹ biết gì đó)
Tôi: Bố Thế Giới Ngầm là gì có thế giới đó thật sao ạ!
Bố: Có nhưng nơi đó đặc biệt k dành cho con,đó là 1 thế giới chết chóc,với những thứ quy củ khắc nghiệt…k giống như bây giờ con đang sống vui vẻ k âu lo,k gì cả bố chỉ muốn con có ngươi yêu thương và sinh con kết hôn như nhưng cô gái bình thường khác
Tôi: Bố ,con có điều gì k bình thường ( Bố ôm đầu Mẹ nắm tay tôi)
Mẹ: Ý bố con k hiểu đâu,bố mẹ đã chuyển nhà tổng cộng 7 lần trong 4 năm qua ,bme muốn nơi thật sự an toàn …chỉ vì con…
Tôi: Con k hiểu mẹ nói rõ hơn dc k
Mẹ: Chúng ta sẽ đến nơi nào đó tránh xa mọi thứ ,mọi hiềm khích của cuộc sống,đứa trẻ đáng yêu như con nhất định phải dc hạnh phúc…( mẹ khóc tôi k hiểu gì hết,điện thoại của tôi reo lên,tôi cố bình tĩnh nghe máy)
Thành: Em đang ở đâu vậy?
_Anh định lừa tôi
_Anh đâu có lừa chỉ là anh muốn lấy lại thứ thuộc về anh…
_Tôi không bao giờ ( đột nhiên tiếng trong máy là Anna)
Anna: Cậu đâu có gửi thứ gì cho mình,hắn đã giết chết bố mẹ mình rồi ,Hân …( tôi hét lên)
Tôi: Anh làm cái quái gì vậy?
Thành : Em nói gửi bạn mà …nói đi cái đó ở đâu
Anna: Tôi cầu xin làm ơn k liên quan đến tôi,tôi kb thứ đó là gì ?
Tôi: Làm ơn xin anh tôi sẽ đưa nó cho anh…xin đừng hại cô ấy mà…
Thành: Muộn rồi cô đang làm trái máu tôi,tôi muốn cô tự đến quỳ xuống xin tôi dâng cái đó lên bằng 2 tay,tôi k có thời gian chơi trò ú tìm ( nghe tiếng đoàng trong điện thoại) games over…
Tôi: Không…đừng mà ( tôi khóc bố mẹ sốt sắng)
Bố: Sao vậy con
Thành: Người tiếp theo sẽ là bố cô chẳng hạn …( tôi hét ầm lên)
Tôi: Không Anna ( Cúp máy tôi hoảng loạn)
Mẹ: Bình tĩnh con bình tĩnh đi nào …( bố dừng xe)
Bố: Bố nghe tiếng súng trong đó
Tôi: Bố mau qua nhà Anna luôn bây giờ
Mẹ: Được rồi đừng khóc nữa con…nín đi con ( xe đến nhà Anna mở cửa vào tôi thấy cảnh tượng kinh hoàng ai cũng bị cắt cổ máu khắp nơi)
Bố: Em lập tức ra xe ngồi anh báo cảnh sát,cả con cũng vậy
Tôi: Anna,Anna ơi…Anna …( tôi chạy lên phòng Ânna đang giật giật người máu phụt từ miệng ra liên tục) Anna ( tôi chạy tới đỡ ) đau ở đâu vậy ,đừng sợ tao là bác sỹ tao sẽ cứu mày Anna ( tôi lấy hai tay bịt máu ở bụng Anna)
Anna: Hắn nói,hắn nói k cắt cổ tao vì để cho tao có thể chờ mày đến..
_Tao xin lỗi Anna à…tao xin lỗi đừng nói nữa
_Tao để thứ đó ở trong túi cafe dưới nhà…túi cafe thứ 6 hàng thứ 2…
_Cái đó vs tao k quan trong sao mày k giao nó ra …
_Hắn vẫn sẽ giết ,hãy cố gắng sống nhé Hân đứa bạn thân của tao,năm nay k thể đi du lịch rồi …
_Dc mà chúng mình sẽ cùng nhau đi du lịch ,cùng nhau có bạn trai …Anna à làm ơn đừng chết …
_Nếu hắn k giết bố mẹ tao có thể tao đã đưa cho hắn rồi,tao có lỗi vs bố mẹ ,cố gắng sống nhé Hân ( Anna dơ tay định sờ lên tóc tôi rồi buông thõng tay)
_K đâu ,tao sẽ đưa mày đến viện sẽ mổ và lấy đạn ra ,tao là bác sỹ mà ( tôi cõng Anna lên lưng đi xuống nhà thấy tiếng bố hét lên)
Bố: K dc dừng lại ( tôi thấy 1 chiếc xe đen Thành ngồi bên trong thấy tôi hắn nháy mắt…chúng đang lôi mẹ và em trai tôi lên xe)
Tôi: K dc động vào gia đình tao…
Thành: Gọi cho anh ( nháy mắt rồi xe vụt đi)
_Không được đâu làm ơn …( tôi cõng Anna chạy theo Bố đuổi theo từ sau cô gái sát thủ cầm kiếm chém vào lưng bố …) Bố ơi ( bố ngã quỵ trước mặt tôi)…bố…
Bố: Nhất định k dc để mẹ gặp nguy hiểm ( Xe cảnh sát đến bố dc đưa đi cấp cứu còn tôi ngã quỵ khi tiếng người hỏi…tiếng khóc của người thân nhà Anna,tiếng cảnh sát thi nhau hỏi dồn dập,nghĩ về mẹ và em trai bị bắt đi …tôi ngất lịm…
Tiếng bước chân 1 người đàn ông tay cầm bó hoa tươi thắm đi trong viện…anh ta khẽ mở cửa nhẹ nhàng đến bên giường Hân…
Hân: Đừng hại họ,làm ơn đừng hại họ…đừng hại họ ( Khua tay người đàn ông tóm tay rồi Hân mở mắt)…
Thành: Có anh đây rồi đừng sợ ( tôi vội lùi lại anh ta đặt bó hoa lên tôi) thẻ bài đâu?
_Mẹ và em trai tôi đâu làm ơn lỗi của tôi tất cả lỗi do tôi…( anh ta đặt ngón tay lên môi)
_Suỵt…họ đang rất an toàn
_Anh nói dối ( tôi bật khóc) hãy trả lại họ cho tôi rồi tôi sẽ đưa cho anh,tôi hứa sẽ k nói cho ai biết…
_Ngay từ đầu nvay sẽ ok hơn phải không nào ,hãy đưa cho ta rồi ta sẽ thả họ đi
_Làm sao tôi có thể tin được…
_Đó là quyết đinh ở em ( hắn khẽ vuốt tóc) phải tin nhau chứ ( cảnh sát mở cửa)
Tôi: Cảnh sát xin bắt lấy hắn chính hắn là kẻ sát hại gia đình Anna
Cảnh sát: Thưa ông ( Thành cười nhẹ) xin cho tay ra phía trước làm sao ông lại vào đây dc ( hắn cải trang là bác sỹ)
Tôi: Hắn chính là kẻ sát hại gia đình Anna còn đang bắt cóc mẹ tôi nữa chính mắt tôi nhìn thấy…làm ơn bắt lấy hắn ( Thành cười lớn )
cảnh sát: Xin cho hai tay lên đầu nếu k chúng tôi sẽ bắn ( Thành cho hai tay lên đầu rồi nháy mắt tôi)…
Thành: Sẽ k ai giúp em dc cả…k 1 ai ( câu nói hắn nói trc khi đi)… tôi vội vã chạy sang phòng bố vừa phẫu thuật …gia đình tan nát chỉ sau 2 ngày…tôi sờ tay lên kính…
_Bố ơi…con xin lỗi ( tôi quay đi đến nhà Anna rồi lấy tấm Thẻ bài) Anna mình sẽ k để cái chết của cậu bị oan như vậy đâu ( tôi đến đồn cảnh sát kể hết những gì tôi biết và đưa ra tấm thẻ bài)
Cảnh sát: Bắt cô ta lại,cô bị tình nghi sát hại gia đình Anna …
_K đúng ( Thành đi ra vừa đi vừa lau tay)
Thành: Thật đáng tiếc ( cảnh sát giữ tay tôi)
Cảnh sát: Khẩu súng ở hiện trường là khẩu súng dc đki bởi tên cô ,Lê Bảo Hân cô đã bị bắt để điều tra về hành vi giết người ( họ còng tay tôi )
Tôi: K đúng các người bắt lầm người rồi ( đi qua Thành)
Thành: Có kẻ có thể giúp cô đấy,cô đã bỏ lỡ người giúp cô…kẻ có chiếc mặt nạ quỷ đó chỉ có hắn mới có thể giúp cô thôi ( Thành cười lớn rồi vuốt má tôi cắn tay anh ta)
Tôi: Tên khốn anh nhất định sống k yên ổn đâu ( Họ nhốt tôi vào trong phòng tra khảo,1 ng đàn ông đập 1 đống giấy tờ lên bàn quát lớn)
_Thú tội đi Lê Bảo Hân cô đã sát hại 4 người vào đêm nay hãy nói cho tôi biết lý do và chúng tôi có thể giúp cô dc hưởng khoan hồng từ pháp luật…
_Tôi kb gì cả kb ( tôi ôm đầu) tôi kb gì cả …( nói đi nói lại hoảng loạn) tôi sẽ k nói gì cho tới khi có luật sư của mình …
_Được lắm kẻ sát nhân thì phải nhận tội dù sớm hay muộn ( tôi ôm mặt khóc)
_Anna…Anna
Đêm đến tôi ngồi trong phòng giam…chuyện gì đang xảy ra với mình thế này,gia đình mình những ngày tháng bình yên…( tôi cúi đầu khóc cửa mở ra)
Cảnh sát: Lê Bảo Hân cô có thể ra …( tôi đứng dậy ngạc nhiên rồi bước nhanh ra ngoài)
_Bố tôi đến đúng k ạ ( tôi thấy người đàn ông chưa từng gặp)
Đàn ông: Xin mời theo tôi…
_Anh là ai?
_Nếu cô muốn ở lại thì cứ việc ( tôi chạy nhanh theo phía sau ,anh ta ngang nhiên đưa tôi ra khỏi đồn cảnh sát…tôi ngập ngừng k lên xe) cô sợ!
_Không 2 ngày nay đủ để tôi k còn gì để sợ (tôi bước lên xe rồi ủ rũ)…anh là ai? ( k trl đưa tôi đến 1 toà nhà cao vút)
_Cô phải thay đồ gột bỏ thứ bẩn thỉu đã trải qua…ví dụ như máu…( có 1 cô gái hướng dẫn tôi qua 1 căn phòng tắm rồi thay đồ)…
Cô gái: Đã xong rồi ạ ( tôi để ý họ k ai nhìn lên mặt tôi)
_Cám ơn chị khách sáo vay…( thang máy đi lên trên tầng cửa thang máy mở ra 1 khu rừng trên toà nhà…hoa và cây cối …k nghĩ có nơi đẹp đến như vậy …( thang máy đóng lại tôi vội vã chắn tay vào) ui đau quá ( tôi bc vào người đàn ông đón tôi từ đồn cảnh sát ăn mặc chỉn chu )
Đàn Ông: Khi nói chuyện k dc phép nhìn thẳng lên chỉ dc phép cúi xuống
_Nói chuyện với ai?
Đàn ông: Điện hạ cô ta đã tới ( tôi nhận ra điện hạ là người Thành có nhắc tới)…vào đi ( tôi bước vào vườn hoa đó tiếng cắt tách…tôi nhìn từ sau 1 người đàn ông mặc áo dạ đen dài choàng dáng người cao cao tay đeo găng tay…ông ta quay lại)
_Là ông …anh hay chú gì đó ( đeo mặt nạ tôi nhận ra người sáng nay) chú rốt cuộc là ai ? ( người đi ra cúi đầu đưa nước cho tôi)
Thư kí: Cúi đầu xuống…( tôi cúi đầu rồi lại nhìn trộm ông ta ngồi xuống chiếc ghế 1 con hổ đi ra dúi đầu vào chân ông ta rồi nằm phục dưới chân)
Tôi: Hổ này hình như nuôi phải có sự xin phép
Thư kí: Câm miệng …
Vua: Hắn đến chưa?
Thư kí: Dạ rồi đang ở ngoài chờ ạ…
Vua: Cho vào đi …( Tôi ngẩng lên nhìn ông ta rồi lại cúi xuống)
Tôi: Ông muốn hỏi gì tại sao k hỏi đi ( Tiếng người đi vào )
Thành cười nói bước vào vui vẻ
Thành: Điện Hạ thiên an …( tôi nghe tiếng rồi quay lại)
Tôi: Là anh…mẹ và em trai tôi đâu mau trả lại họ cho tôi đi…( Thành gạt tay)
Thành: Hỗn xược ngươi và ta k quen biết nhau…( Đẩy tôi ngã)
Vua: Cô ta là khách của ta ( Vua đứng dậy cầm chiếc lược chải lông cho hổ)
Thành: Thần k hiểu ý điện hạ…
Vua: Lê Bảo Hân…đó là tên ngươi…
Tôi: Vâng
Thư kí: Hãy nói rõ cái ngày mà ngươi thấy người bị sát hại ngươi đã nghe thấy gì…cơ hội cuối cùng cho coi
Tôi: Tôi sẽ nói nhất định nói …xin ông hãy cứu mẹ và em trai tôi dc k
Thành: Đừng nói năng mất lễ độ và phải biết giữ cái miệng tránh hoạ cho bản thân và gia đình ( tôi sợ nên k dám nói nữa)
Thư kí: Nói đi …
Vua: Ta thấy Vương Gia hình như quen cô gái này đó chứ ( Vẫn chải lông cho hổ bình thường)
Thành: Thần khẳng định không quen biết
Vua: Ồ vậy có lẽ ta nhầm chăng ( Vua nhếch mồm)
Thư kí: Nói đi
Tôi: Vào ngày đó tôi thấy 2 tên ( Thành nhìn tôi lắc đầu) đang ép người đàn ông bị bắn chúng nói rằng” Theo Vương Gia sẽ có lợi chống lại thì không tốt “nhưng người đàn ông đó nói “Nếu không thì sao” rồi sau đó họ bắn chết ông ta,trước khi chết ông ta có đưa cho tôi 1 tấm thẻ bài có hình mặt quỷ và nói rằng “ Nói vs Điện Hạ rằng Vương Gia đang tạo phản và đưa tấm thẻ đó cho điện hạ)
Thư kí: Bắt lấy hắn ( Lính tràn vào đánh gập đầu gối chân Thành)
Thành: Điện hạ cô ta vu khống …tấm thẻ bài đó thần đang giữ khi điều tra thần đã giữ lại vẫn trong tay thần
Tôi: Do anh dùng thủ đoạn để lấy đi đồ cặn bã đồ giết người
Vua: Con người ngu dốt nhất là cố chấp,dại khờ nhất là luôn cho mình thông minh ( ông ta cắt tỉa cây rất bình thường)
Thành: Thẻ bài ở đây ???( Thành rút ra Thư kí cầm lên)
Thư kí: Thẻ bài của chủ quân này là giả ( Vua thở dài)
Thành: K thể nthe dc …k thể nào
Vua: Đến thẻ bài do Vương Phủ cấp cho các chủ quân mà ngươi k nhận ra chúng là thật hay giả thật đáng tiếc…
Thành: Người k có bằng chứng chỉ vì 1 đứa con gái nói ngài đã tin …ngài cố tình muốn giết tôi ( Vua ngắt lá phi vụt rách dc mặt Thành)
Vua: Lại đây ( từ sau cô gái cầm kiếm Nhật bước tới quỳ dưới chân ông ta)
Gái: Thần đã làm nhiệm vụ xong thưa điện hạ
Vua: Vất vả cho ngươi r ( xoa đầu như xoa đầu thú 1 bên hổ 1 bên người)
Thành: K thể nào 7 năm qua cô theo tôi k lý nào
Gái: Tôi là người của Điện Hạ ( cúi đầu trước Vua)
Vua: Giải hắn về cung để cho bô lão và mọi người đưa ra hình phạt thích đáng …
Thư kí: Vâng
Thành: Người k giết dc tôi đâu,k bao giờ…
Vua: Hãy cứ nghĩ ngươi chỉ là 1 con cá đang bơi giữa biển rộng,nghĩ nvay ngươi sẽ thấy ta đang đối xử với ngươi với chút tình thân cuối cùng…( Vua hẩy tay Thành bị lôi đi) …
Thành bị lôi đi tôi nhìn ông ta…
Tôi: Mẹ và em trai tôi…
Thư kí: Đã dc giải cứu ( tôi ôm cổ thư kí)
Tôi: Cám ơn ,cám ơn ( anh ta gạt gạt vì ngại) đây là nc mỹ mà k cần ngại ( Vua quay đi) à vậy tấm thẻ thật ở đâu tại sao lại là giả được
Thư kí: Tối hôm qua khi Anna hấp hối và nói cho cô tôi đã ở đó …và nghe được mọi chuyện
_Anh ở đó khi nào
_Từ đầu ( tôi buông thõng tay)
_Vậy là các người nhìn thấy cả nhà họ bị giết mà mặc kệ phải không?
Thư kí: Tôi k có nghĩa vụ trl những câu hỏi của cô giờ thì cô phải theo chúng tôi về hoàng cung để làm chứng…
Tôi: Không tôi k đi,tất cả các người đều độc ác giống như nhau,tôi sẽ báo cảnh sát ( tôi quay đi rồi thấy Bố mẹ và em trai đứng phía sau)
Bố: Con yêu
Mẹ: Ôi con tôi ( cả nhà tôi ôm nhau tôi thơm Bin)
Tôi: Con cám ơn trời …cám ơn đã mang họ về …
Bố: Phải cám ơn điện hạ ( Vua đi ra bên ngoài bước lên trực thăng )…
Tôi: Không ông ta còn ác hơn họ,tất cả bọn họ …con k bh cám ơn ông ta …
Mẹ: Con phải giữ miệng…người đó kp nói đùa là dc đâu …
Tôi: Con k sợ chỉ cần nhìn bố mẹ là ổn rồi
Lên máy bay tôi ôm bố mẹ
Bố: Sau chuyến này khi về chúng ta sẽ đi biển
Tôi: Con k bố ạ con sẽ k đi đâu hết trừ khi Anna quay lại ( Bố mẹ tôi buồn trùng xuống)
Bin: Máy bay…to ( tôi và bố mẹ nhìn chiếc máy bay đen to lớn vào bên trong khoang nội thất khác hẳn những chiếc máy bay gia đình tôi từng đi)…trông như 1 biệt thư thu nhỏ bên trong ốp gỗ và dát vàng )
Thư kí: Tầng 2 là nơi nghiêm cấm bước lên…
Bố: Chúng tôi hiểu ( tôi lăn ôm mẹ và em lăn ra ngủ) …
(N): Vua đang ngồi đọc sách thấy tiếng ngáy to…ông ta khó chịu gập sách…
Thư kí: Vì về gấp nên thần cho họ đi cùng luôn ạ với lại tránh bị ám sát…
Vua: Bảo họ ngậm miệng lại nếu k thì cắt lưỡi chúng đi
Thư kí: Hình như tiếng ngáy của cô Hân đó thôi ạ ( Vua bịt tai nghe lên rồi nhắm mắt)…
Đến nơi tôi thấy có tuyết rơi …bố và mẹ lo lắng
Bố: tới rồi …
Mẹ: Là sự thật kp mơ đúng k mình…( máy bay đáp xuống 1 hồ nước tự động mở ra ) đây là hoàng cung hả mình
Bố: Hình như là vậy ( tôi ngó ra ngoài cảnh sắc đẹp hơn tranh vẽ có suối hồ nước và những rừng hoa)
Tôi: Họ sống ở nơi đẹp thế này nhưng tâm hồn lại toàn là những kẻ máu lạnh ( Mẹ kéo áo tôi Vua đứng phía sau)
Thư kí: Xin tránh đường
Vua: Ngươi sẽ dc gặp bạn của mình sớm thôi ( ý nói tôi sắp chết) …
Về đến hoàng cung Vua lập tức thay đồ lên điện…
Bô lão: Điện hạ thiên an
Vua: Ta đã điều tra ra những vị chủ quân gần đây tại sao chết,vì có kẻ muốn tạo phản ( Triều đình ầm ĩ)
Thư kí: Xin trật tự…giải hắn vào ( Thành bị đưa vào Vương Hầu ấp úng)
Vương Hầu: Chắc có sự hiểu lầm gì đó ( Vua ném thẻ bài đến trc mặt Vương Hầu)
Vua: Cái này dc tìm thấy bên ngoài ngươi giải thích sao về điều này…
Vương Hầu: Vì quá nôn nóng nên thần đã mạo muội báo cáo lên điện hạ về việc đã điều tra ra …nhưng sự thật là có kẻ đã bắn chết quân chủ đó và lấy đi thẻ bài…
Vua: Và kẻ đó là con của ngươi đấy Vương Hầu…bằng chứng rõ ràng các ngươi nghĩ ta phải xử lý hắn ra sao?
Thư kí: Đưa người làm chứng vào ( họ đưa tôi vào ông ta uy nghi ngồi trên ghế vàng tôi cứ vậy nhìn mất hồn)…ngươi hãy kể lại tất cả ( toi kể lại triều đình bàn tán) …
Bố lão: Tội này giết sạch 3 đời
Bô lão 2: Ông nói vậy hoá ra thì là có cả điện hạ trong đó sao…
Tể tướng: Theo thần nghĩ gia tộc Vương Hầu cũng có công và thần nghĩ điện hạ xin nhẹ tay ( Thành k nói câu gì chỉ lừ lừ nhìn tôi)…
Thư kí: Điện hạ …có cần về bàn thêm
Vua: Giết sạch cả nhà k bỏ sót 1 ai ( tôi nghe mà sợ )
Tôi: Ai làm ng đó chịu sao anh lại ( Vua hẩy tay)
Thư kí: Cô có thể ra ngoài …
Vương Hầu: Tât cả do thần làm là do thần điện hạ thàn cầu xin điện hạ…do thần sai bảo con trai thần xin hãy để cho con trai thần 1 đường sống
Thành: K phải kìa cha…
Vương Hầu: Còn không im miệng cầu xin điện hạ đi…điện hạ xin hãy tha cho con thần…cầu xin người …( dập đầu chảy máu) do thần sai khiến thằng bé chỉ làm theo…thần cầu xin điện hạ nghĩ đến thần và Thái Hoàng là anh em …
Vua: Ta cũng k muốn bị coi là vị vua tàn ác,bản chất nhân từ trong ta luôn có ( nói đểu) nó nhân từ giống như Vương Hầu sai con trai mình dần dần chà đạp lên vương vị mà ta đang ngự trị…cha của ta là người thế nào các ngươi biết nếu là Thái Hoàng các ngươi sẽ được sống thêm vài năm còn với ta,ta thích gọn gàng sạch sẽ k để dây dưa ,nể tình Thái Hoàng giết sạch cả nhà trừ lại Vương Gia…giáng cấp làm thứ dân và cắt bỏ nòi giống của hắn ( ý hoạn )
Vương Hầu: Không điẹn hạ ,điện hạ
Thư kí: Lập tức thi hành …( Họ kéo Thành đứng dậy)
Thành: Giết tao đi ,tao k muốn sống trong sỉ nhục…
Vua: Đó là việc của ngươi…ta luôn có tấm lòng nhân từ ( Vua đứng dậy cười lớn)
Vương Hầu: Điện hạ hãy nghĩ đến con gái thân đang làm cung phi
Vua: Nhắc ta mới nhớ cung phi là người dòng tộc Vương Hầu…có nên …
Vương Hầu: K có …Nó k còn là con của thần nữa đã theo ngài rồi…( Vua quay đi)…
Tôi đang đứng Thành đi qua tôi…
Thành: Chúng ta nhất định sẽ gặp lại …ngượ nhất định sẽ chết cả gia đình ngươi cũng vz ta nói là sẽ làm …( tôi sợ cúi đầu)…
Thư kí: Ngày mai mọi người sẽ được về,đêm nay xin mời theo tôi qua đây ngủ
Tôi: Ông ta sẽ k giết chúng tôi chứ
Thư kí: Hãy nói trọn vẹn hết đêm nay với gia đình đi …
Tôi: Chỉ vì chúng tôi biết quá nhiều đúng k dù sao cũng chết vậy có thể cho mình tôi chết k
Thư kí: Tôi rất thông cảm …xin mời ( tôi bỏ chạy )…cứ vậy chạy…( bố mẹ đang ở nơi nào)
Tôi chạy rất nhanh…rồi thấy ở sân bố mẹ và em trai đang nằm ở sân…
Tôi: Bố mẹ chúng ta về thôi ( k ai động đậy) bố mẹ ơi chúng ta về nhà thôi…
Thư kí: Thật là
_Tại sao họ nằm im vậy
Thư kí: Họ dc uống thuốc để có cái chết từ từ k đau đớn chìm sâu vào giấc ngủ…
Tôi: Ông ta đâu rồi tôi phải tìm ông ta …( tôi đứng dậy chạy tiếp rồi va phải 1 người pnu)
Cung nữ: Hỗn láo còn k mau quỳ xuống
Thái Phi: K sao cô gái là ai vậy?
Tôi: Cho tôi biết tên Vua…tên Vua khốn kiếp đang ở đâu…
Thái Phi: Đi thẳng 100m nữa rồi vẫn đi thẳng đến cung nào có màu đen ý ( nói luôn đi thẳng cho xong…)
_Cám ơn
Cung nữ: Trời ơi thưa Thái Phi hình như là người lạ…tại sao người lại chỉ đường
_Ta chỉ đâu ta bảo cô ta đó chứ
Cung nữ: Cô ấy nói vậy đủ tội chết rồi…( Thái Phi nhìn theo rồi cười)
Thái Phi: Có kẻ mắng điện hạ bao lâu rồi nhỉ ta chưa dc nghe
Cung nữ: Kìa thái phi…
_Ok ta nghe rồi …
Tôi chạy đến toà nhà đen xì lợp mái đỏ…kiến trúc vớ vẩn k liên quan đến nhau…( Lính chắn)
Lính: Lùi lại…
Tôi: Tên Vua khốn nạn kia,nếu biết tnay ta thà chết sớm còn hơn để ngươi làm hại gia đình ta…tên khốn nạn ,bệnh hoạn ngươi còn ra lệnh hoạn người khác kẻ tàn độc …
(N): Vua đang dùng bữa liền vứt thìa…( Naomi sợ hãi)
Naomi: Kb kẻ nào to gan lớn như vậy làm hỏng bữa của điện hạ…
Vua: Đưa cô ta vào …
Tôi đang đứng lính k chắn cho vào…tôi chạy vào sân
Tôi: Tên Vua ăn no vác nặng dỗi việc chỉ biết sát hại người kia mau ra đây…
Naomi: Ngươi đang chết trăm ngàn lần
_Dù sao cũng chết trc khi chết cũng phải làm cho rõ ,hắn k dám ra gặp tôi đúng k,dc vậy để tôi vào…( vua bước ra) đây rồi ( tôi lao vào túm áo cả đông cung nhốn nháo) nói đi tại sao hại người vô tội,bố mẹ tôi đâu làm gì ( Thái Phi chạy tới)
Thái Phi: Còn k mau buông xin điện hạ đưng trách tội ( tôi rút kiếm của lính gần đó ) mau buông …
Naomi: Đồ hỗn láo
Vua: Lui hết đi…( Vua tiến tới gần tôi chưa 1 lần cầm kiếm tay vẫn còn lỏng lẻo)
Tôi: Mau cho bố mẹ tôi thuốc để tỉnh lại…
Vua: Thấp kém …
_Tôi đi thi điểm cao tuyệt đối cũng k thấp cao 1m65 đấy ( Thái Phi ôm đầu Vua tóm kiếm giật lại rất nhanh rồi cầm trên tay)
_Tôi đâu có làm gì sai phải không?hãy nói cho tôi cách để cứu sống gia đình mình…
Vua: Có đấy nếu ngươi chết ngay bây giờ…
Tôi: Tôi tin ông ( tôi đứng dậy lao tới thanh kiếm trên tay ông ta…kiếm đâm phập)
Thái Phi: Ôi trời ơi …
Tôi miệng bắt đầu chảy máu…ông ta k hề thụt kiếm lại…tôi nhìn rồi vẫn cố nói…
Tôi: Nhất định phải để họ sống…
Vua: Nhất định ( Vua rút kiếm ra mặt lạnh tanh tôi ngã gục xuống trước khi nhắm mắt tôi thấy rõ dáng vẻ của ông ta khi cầm kiếm bước đi…vô tình đến đau lòng)…
Tiếng gọi của ai đó gọi tôi…
_Con ơi bao giờ con quay về
_Đây là mơ cô là ai cô kp mẹ cháu
_Con đi bao năm rồi mẹ nhớ con lắm con ơi ( tôi thấy người đó bóng mờ dần tôi khua tay gọi)
_Mẹ sao…mẹ…( tôi bật dậy Mẹ đang nắm tay tôi ôm cổ) mẹ ơi…
Mẹ: Mẹ đây ( tôi đẩy ra )
_Mẹ k sao chứ bố và em thế nào ạ
Mẹ: Ổn cả rồi k sao hết …chúng ta có thể về được rồi ( Thái Phi bc vào)
Thái Phi: Các người có thể về còn cô gái đó phải ở lại…
Mẹ: Tại sao vậy ạ
_Vì ta muốn và vì giúp cô ta sống,kiếm đâm đúng động mạch cô ta phải ở lại nếu k sẽ bị liệt mãi mãi…
Mẹ: Vậy đến khi nào khỏi ạ
Thái Phi: Khoảng 1 tháng…
Bố: Đành vậy chứ sao k còn cách nào khác sau 1 tháng chúng tôi sẽ sang đón con
Thái Phi : Ta hứa …vs sự dũng cảm của con gái các người nên mn đã dc sống…con bé thật dũng cảm
Tôi: K có đâu vì cháu nên ( đau k cựa dc người )…
Thái Phi: Nào giờ mọi người phải đi rồi nếu k sẽ muộn giờ xuất cung 1 ngày chỉ có 1 lần …hy vọng những gì thấy ở đây…
Bố: Chúng toi k hề biết đến nơi này cám ơn hãy giúp con gái tôi khỏi bệnh…
Thái Phi: Akiko tiễn khách
Akiko: Xin mời…( bố mẹ ôm hôn tôi họ vừa đi Thái Phi lao đến)
Thái Phi: Có ngy chưa
Tôi: Dạ sắp
_Thê là có hay chưa?
_Chưa ạ
_Năm nay bao nhiêu rồi
_23 rôi ạ…
_Vậy mà chưa có ngy sao
_Vì mải học nên vậy đó ạ cũng k nghĩ đến
_Vậy ở lại dưỡng thương
_Bác cho con hỏi bác là ai vậy
_Ta à ta là người sinh ra cái người đeo mặt nạ đó đấy ( tôi sợ lùi lại) đừng sợ ta hiền mà …hiền như cám vậy chịu khó đọc tấm cám nha con ( xoa đầu tôi ghê rùng mình)…đêm đến tôi rùng mình tỉnh giấc…cứ thấy ai đó khóc bên ngoài…tôi mở cửa sổ thấy 1 cô gái mặc bộ đồ trắng ngồi khóc nức nở bên kia hồ…cô ấy sao vậy ( tôi cố dậy đi ra hai tay vẫn k cử động dc)…ra bên ngoài tôi đi qua cầu…
Cô gái: Ai đó k dc lại gần đây
_Tôi qua vì thấy cô khóc mà
_Ngươi là ai
_Là khách thôi …( tôi gật gật) vì cô khóc nên…
_Kp việc của ngươi ( tôi lầm bầm quay đi nghĩ cô ta bị sao chứ ai dè còn bị xua đuổi …thấy phía dưới thuyền đi tới tôi thấy Vua liền cố lết đi nhanh như kiểu gà cắt tiết anh ta đang viết gì đó thư kí đang mài mực)…
Cô gái: Xin hãy tha cho anh của thần điện hạ …nếu k thần thiếp k sống nổi ( Ông ta chẳng nói gì cũng k nhìn cô ta lấy 1 lần)
Thư kí : Xin cung phi về nghỉ ngơi…
Cô gái: Điện hạ thần thiếp cầu xin người …
Vua: Nếu nàng muốn đi cùng anh trai hoặc theo cha mình ta nghĩ đó mới là có hiếu ( Vua vẫn viết gì đó lên đen lồng rồi thả lên tôi đứng trên cầu nhìn dòng chữ bay qua rồi đọc “Vun vút hương hoa,bóng nước lấp lánh tất cả chỉ là thoáng qua”…mình học tiếng Nhật khi nào nhỉ ( tự nói to 1 mình mà kb Vua và Thư kí đang nhìn lên Hoa rơi xuống đầu tôi…) ô hoa rơi đẹp như trong truyện vậy…Anna tớ muốn cùng cậu ngắm chúng dù chỉ 1 lần ( tôi rơi nc mắt)
Nước mắt của Hân trên cầu rơi xuống chiếc đèn mà Vua đang viết
Vua: Tại sao cô ta vẫn ở đây
Thư kí: Cô ấy chưa chết thưa điện hạ
Cung Phi: Điện hạ …( Vua đi qua) này ngươi là ai vậy …( ý hỏi tôi)
Tôi: Tôi việc gì phải báo cáo vs cô ,về đi nghỉ đi đêm khóc lóc ngta tưởng ma đấy
Cung Phi: Hỗn láo ngươi ở cung nào
_K cần biết đâu nhé
Về phòng tôi nhìn đèn lồng rồi dơ tay nắm lấy…Anna mình nhớ cậu…rất nhớ cậu …lỗi do mình ,làm thế nào để cậu sống lại ,nói cho mình dc k ?
Hôm sau vừa mở mắt Thái Phi đứng ở cửa
Thái Phi: Đi dạo vs ta đi
_À vâng
_Tay thế nao r
_Sao ở nơi này điều trị có phương pháp gì mà nhanh vậy…cũng k bị liệt như Thái Phi nói…
_Nơi này có rất nhiều loại thuốc mà thế giới bên ngoài k có
_Tại sao lại k có ạ nếu có chúng ta nên chia sẻ cho thế giới bên ngoài,những công thức giúp những ng khác ( Thái Phi lăng yên nhìn cô gái rồi cười tươi)
_Ta sẽ thử đề xuất lên điện hạ
_Là tên Vua à là điện hạ con nghĩ sẽ khó
_Nhưng cứ thử biết đâu được
_Vâng Thái Phi nhớ nhé y học hiện nay rất cần …( Họ dắt ngựa ra)
Thái Phi: Ta sẽ đua con đi 1 vòng hoàng cung
Tôi: Con kb cưỡi ngựa
_Chỉ cần ngồi lên sẽ có người dắt
_Dạ thôi k cần phiền họ sẽ mỏi chân còn mình dc ngồi sao được…
_Vậy cũng được …chờ ta 1 lát ( nghe điện thoại tôi leo thử lên ngựa)
Cung nữ: Xin cẩn thận
_Tôi lên rồi xuống luôn ,ngồi cũng hay hay ( tôi giật giật vào bụng ngựa nó đột nhiên chạy)…
Thái Phi: Tóm chác dây cương ( tôi tóm chắc rồi k điều khiển dc nó)
_Ngựa ơi mày điên rồi à dừng lại đi tao mà ngã ngựa nữa chắc chết…( đến đoạn thấy Vua và các quan đang đứng thưởng hoa tôi hét ầm lên) tránh ra …
Thái Phi: Điện hạ cẩn thận…( Vua dơ tay ra ý tôi nhẩy xuống)
Tôi: K tôi k nhẩy đâu…( k dám nhẩy con ngựa ngày 1 điên loạn Vua tóm lấy dây rồi nhẩy lên )
Thái Phi: Bảo vệ điện hạ
Tôi: Nơi này k những người điên mà ngựa cũng điên
Vua: Câm miệng ( tôi nhận ra đang trong lòng Vua…nhìn ông ta cố gắng điều khiển con ngựa chăm chú tôi với tay ra sau giật mặt nạ của ông ta xuống tôi ngạc nhiên khi thấy ông ta rất trẻ và rất đàn ông nữa …k già như mình nghĩ) giây phút đó tuyết đang bắt đầu rơi người đàn ông này đang thu hút tôi…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!