Kiếp Yêu 2
Phần 10
Có những khúc ca mà tôi chẳng bao giờ quên…như tiếng sao của người mà tôi yêu hay 1 nụ hôn vào 1 cơn tuyết đầu mùa,kí ức mà tôi gặp người năm 18 tuổi trong 1 cơn mưa hoa thật đẹp…nhưng tất cả đã kết thúc do chúng ta quá cố chấp chăng???
Vua nhẩy theo từ trên xuống lăn qua lùm cây rơi xuống nền tuyết …ông ta cố đứng dậy nhưng dường như bị gẫy xương …bàn tay Vua với lấy cô gái mồm đầy máu nằm đối diện…
Vua: Không được rời xa ta ( Nước mắt Vua rơi lạnh lẽo trên nền tuyết không nhích được người) ta sẽ ở cạnh em dù ở bất kì đâu sẽ k rời xa em nữa,ta hứa sẽ không để em đi khỏi đây nếu ta sai thì hãy dậy dùng bàn tay của em đánh ta đi làm ơn ( Vua khóc quặn lòng đau đớn khi thấy gương mặt đầy máu của Ngân…) còn ta trước khi nắm lấy bàn tay em ta chẳng thể biết rằng cuộc đời mà ta đang sống lại có thể tươi đẹp đến vậy ( hình ảnh Ngân giật hoa và tung lá cười tươi trong gió) ta thích những khoảnh khắc bình dị đó ,ta chưa từng thương hại em ( Vua cố nhích người nắm lấy bàn tay Ngân) mà ta yêu em ,ta thật sự đã yêu 1 cô gái như em và ta cũng muốn hạnh phúc dù chỉ 1 lần thôi…xin em hãy mở mắt và nhìn ta làm ơn ( Vua đau đớn rồi ngất lịm tay vẫn nắm tay Ngân)…
Thái Phi bước đi vội vã …
Akiko: Người có thể đi dc k ạ
_Phong toả hoàng cung chuyện này k dc lọt ra ngoài bất kể ai nói ra đều giết
_Xin yên tâm toàn người của Đông cung và của Thái Phi
_Lúc này ta k thể gục ngã được ( Thái Phi bước đến thấy khung cảnh Vua nắm tay Ngân nằm trên vũng máu bà cắn răng nc mắt rơi vô định)
Akiko: Điện Hạ vẫn sống còn cô Ngân đã k còn thở nữa ( Thái Phi ngã quỵ Akiko đỡ) Thái Phi…
Thái Phi: Con bé ngốc nghếch nó k hề biết điện hạ yêu nó đến mức nào và điện hạ thì cố chấp lúc nào cũng luật lệ,luật lệ để rồi tự làm mất đi người mà mình yêu…ta phải nói sao vs mẹ con bé đây ,lỗi của ta thật to lớn ,thật đáng chết!
Thư kí của Vua:Điện Hạ phải phẫu thuật có lẽ sẽ hôn mê và phải mất vài ngày …gẫy chân gẫy 8 đốt xương …
Akiko: Thật may mắn còn vướng hàng cây này…còn Ngân cô ấy ( Akiko khóc) là 1 đứa trẻ ngốc…
Thái Phi: Chôn con bé đi làm thật lặng lẽ …
Thư kí: Khi điện hạ tỉnh lại thì sẽ sao ạ
Thái Phi: K thể để lâu được
Akiko: Thần hiểu
Thái Phi: Để ta tự tay thay đồ cho con bé đưa về lục cung …( Thái phi lau thân thể Ngân 1 chậu đầy máu) ta may mắn hơn con dù bị thương đến đâu nhưng vẫn còn có thể sống còn con lại tự kết liễu bản thân 1 cách dại dột …điện hạ ngài có yêu con mà…ngài ấy rất yêu con đồ ngốc ạ…( Thái Phi ôm Ngân) con đi rồi ta phải làm sao đây ,con của tôi ( Thái Phi khóc lớn bên trong bên ngoài Hana và Akiko Quỳ giữa sân ôm nhau khóc)…
Hana:Quý Nhân ơi em phải sống tn khi k có người đây làm ơn nói cho em biết đi…( Thái Phi mở cửa)
Thái Phi: Đưa con bé đi chôn đi ta không thể đi được,ta sợ sẽ k chịu được ( Thái Phi ngất tại cửa)…
1 thang sau Vua mở mắt…
Thư kí: Điện hạ người đã tỉnh rồi ạ…
Điện Hạ: Ta hôn mê bao lâu rồi
_3 ngày là điện hạ da tỉnh nhưng do thuốc de hồi phục nhanh nên để điện hạ ăn nhẹ rồi lại mê man ngủ tiếp…
_Cô ấy thì sao ?
_Đã không qua khỏi và đã được chôn cất rồi thưa điện hạ ( mặt lạnh tanh)
_Ta biết rồi lui đi ta muốn nghỉ ngơi đóng cửa lại khi nào ta gọi mới dc vào …
_Vâng điện hạ ( Vua ngồi dậy ăn cạo râu và tắm rửa sạch sẽ,ông ta mặc bộ vest đen đeo càvat lạnh nhạt đứng trước gương rồi mở cửa sau đi qua hoa viên ông ta hái 18 bông hoa trắng và 1 bông gài lên ngực rồi đi tới chiếc thuyền nhẹ nhàng đặt bó hoa xuống rồi trèo thuyền tới khu lăng mộ các phi tần của Hoàng Cung )… Vua tay cầm bó hoa đi chân vẫn tập tễnh chưa khỏi hẳn …ông ta tiến tới bia mộ có tên Vũ Hoàng Ngân hưởng dương 19 tuổi…( Vua giữ tay lên tim rồi khuỵ xuống)…
Vua: Có câu nói mà em luôn nói với ta,gặp nhau như vậy thà rằng không gặp,ta nghĩ đó là đúng ( đặt bó hoa lên mộ) tình yêu đó ta muốn nó chết đi cùng em …nhưng nó cũng giết chết trái tim ta ( Vua mặt vẫn nói nhưng nc mắt khẽ rơi từ mắt trái …tách ) ta hứa sẽ trở lại bên cạnh em vào 1 ngày nào đó có tuyết rơi đầu mùa…khi nào ta sắp xếp được nơi này ta sẽ thoái vị và sẽ tới bên em đối vs ta em k đi đâu xa mà ở ngay đây cô gái mà ta yêu ạ ( Vua sờ lên bông hoa gài trên ngực rồi hôn lên bia mộ,Thái Phi đứng sau lùm cây tự đấm tay vào ngực)
Thái Phi: Thằng bé sẽ chết nó định tự tử theo cô gái ý,lập tức gọi Thái Hoàng cho ta ,ta phải sao đây…
Akiko: Ngài ấy vẫn k nghe máy
_Lão già chết tiệt ý rốt cuộc đang làm gì…Akiko nối máy cho thư kí của Ngài cho ta…
Thư kí: Vâng thái phi thần nghe đây ạ
_Cho ta hỏi việc của Điện Hạ có nhiều không?
_Dạ nhiều ạ
_Khoảng bao lâu là xong
_Có vc gì vậy ạ
_Cậu phải để cho điện hạ làm vc k nghỉ ngày đêm ,phải có nhiều vc để làm hiểu không?
_Thái Phi k nói thì vc của điện hạ cũng nhiều mà nhưng thần sẽ lo
_Không dc cậu k dc làm thay ta phải đi gặp Thái Hoàng…( Akiko đá chân Thái Phi) gì vậy (Vua đứng sau) sao con biết ta đứng đây
Vua: Thái Phi nên nói chuyện nhỏ hơn nếu k muốn người khác biết người đang ở đây…ta chưa chết ngay đâu nên người đừng lo …khi nào thật sự hết phản loạn khi đó ta sẽ thoái vị
Thái Phi: K dc ,k được từ xưa đến nay chưa có vị vua nào thoái vị
Vua: Vậy người có bh hỏi xem con có thích làm vua hay không,khi xưa tuổi 17 có thể con nông nổi nhưng giờ con đã 35 tuổi con đủ biết rằng thế nào là yêu 1 người …1 pnu đã bị 18 nhát dao đâm,1 cô gái nhẩy lầu chết tất cả chỉ vì con là Vua …nếu con kp là Vua tất cả sẽ khác…( Vua quay đi để Thái Phi lặng người)…
Thái Phi: Con chưa bao giờ muốn làm vua thật sao???
Miền Nam nước Mỹ…1 đôi vợ chồng người Việt rất giàu có nhưng không có con…họ buồn bã ngồi trên bãi biển tự an ủi nhau…
Đàn ông: Rồi chúng ta sẽ có con thôi
Vợ: Em xin lỗi vì đã không thể mang thai anh hãy cứ lấy vợ khác em sẽ k trách anh…cơ thể em k thể mang thai …em có lỗi vs anh ( khóc chợt có tiếng của 1 người đàn ông già đó là Thái Hoàng)
Thái Hoàng: Tôi có thể cho cô 1 loại thuốc uống giữ được thai ( hai vk ck quay lại thấy ông ta được rất nhiều vệ sỹ bảo vệ)
Chồng: Ông là ai?tại sao lại giúp chúng tôi
Thái Hoàng: Các người k cần biết tôi là ai nhưng có thể biết ta là người rất giàu có …và ta sẽ chẳng bao giờ nói xuông nhưng k ai giúp không ai điều gì?
Đàn Ông: Nếu ông thật sự có thể làm cho vợ tôi mang thai vk ck tôi nguyện dâng 50% tài sản …
Thái Hoàng: Ta k cần tiền các ngươi nhầm rồi …
Vợ: Vậy ông càn gì tôi tin ông vì chúng tôi thật sự có 1 đứa con ( 1 phụ nữ trong đoàn người của Thái Hoàng ra bắt mạch cho cô ta)
Phụ nữ: Thưa người cô ấy vẫn có thể có khả năng giữ thai…
Thái Hoàng: Ta sẽ giúp các ngươi tới khi ngươi sinh mẹ tròn con vuông thì thôi chỉ với 1 điều kiện…đi về hướng Nam …
Đàn ông: Ý ông là chỉ cần đi về đó
Thái Hoàng: Đúng vậy các ngươi sẽ găp 1 đứa trẻ khoảng 20 tuổi con gái gương mặt băng bó và dáng vẻ sợ hãi…
Vợ: Xin hãy nói rõ
_Hãy thay ta nuôi đứa trẻ đó ta chọn các ngươi vì tấm lòng nhân hậu của hai ngươi ta đã biết từ lâu…hãy giúp nó có 1 cuộc sống hạnh phúc về tiền bạc…( Vợ xua tay)
Vợ: Chúng tôi xin phép k thể ở đây nghe anh nói nhảm ,đi về thôi mình…( Đôi vợ chồng quay đi)
Thái Hoàng: Ta nói sai gì à
Thư kí: Do lời diễn đạt của người vẫn hơi có gì đó khiến họ k tin
_Ta có nói dối bao giờ đâu…
Đôi vk ck già quay đi đúng là đi về hướng nam …
Vợ: Mình này em thấy ông ta cũng rất giàu có khu nghỉ dưỡng đó tại sao lại gửi vé mời chỉ cho 2 vợ chồng ta,khu đó hình như không đón khách …anh có thấy kì lạ không ( ck phanh gấp xe)
Đàn ông: Hình như…hình như là đúng mình ạ…
vợ: Gì vậy ( quay ra đứng bên góc đường 1 cô gái mặt băng bó đang sợ hãi ngồi dưới gốc cây)…
Tại Phủ Vương Hầu…Thành ngồi như kẻ mất hồn bên tảng đá mà Ngân ngồi khi lần đầu vào phủ…
Thành: Giá như anh có thể mạnh mẽ yêu em ,giá như anh k để em bên cạnh hắn mà đấu tranh có lẽ mọi việc đã khác …anh xin lỗi em thật sự xin lỗi ( Thành cầm chiếc giầy được lấy cắp từ cung của Ngân) anh xin lỗi vì yêu em …tại sao k thể chờ anh thêm chút nữa …chỉ 1 chút nữa thôi ( ôm đôi giầy ngồi khóc bên hồ)…nỗi đau về 1 cô gái trẻ dành cho vị Vương Gia và vị Hoàng Đế dường như tưởng rất nhỏ nhưng thật sự lại rất lớn…
4 năm sau …tại bang Florida Mỹ…trường Đại Học Y…lễ tốt nghiệp dành cho sinh viên ra trường 1 cô gái trẻ đang đứng cười cùng bạn bè cùng tiếng gọi của bố mẹ
Mẹ: Hân con yêu …( cô gái quay lại vs nụ cười rạng rỡ)
Mẹ: Con yêu chúc mừng con ,con gái của bố mẹ làm bố mẹ rất tự hào…
Bố: Chúc mừng chiến binh của bố cuối cùng cũng thực hiện được ước mơ …
Hân: Con yêu tất cả ,cám ơn đã sinh ra con ( Họ ôm nhau cùng chụp ảnh dưới sân trường và quay video kỉ niệm)…Chào mọi người hôm nay có lẽ là ngày tôi hạnh phúc nhất ,tôi đã thực hiện được ước mơ đó là làm 1 bác sỹ,có lẽ còn phải thực tập thêm vài năm nhưng tôi nhất định cố hết sức vì tôi là Lê Bảo Hân con gái của Lê Bảo Hùng người đàn ông tuyệt vời nhất đời tôi,người bố cho tôi sự can đảm ,cho tôi ý chí vượt qua tất cả mọi thứ và cũng cám ơn người mẹ đã sinh ra tôi…người phụ nữ mỗi sáng đều la ó để đánh bật dc tôi ra khỏi chiếc giường để có ngày hôm nay( Bố mẹ ôm nhau khóc) con cám ơn bố mẹ,cám ơn vì tất cả…
Bố: Con yêu món quà của con đây ( 1 chiếc xe mui trần bố ấn mở mui …tôi ôm miệng vì quá hạnh phúc)…
Tôi: Ôi bố thật sự cám ơn bố
Bố: Nào con gái hãy lên ngồi vào nó đi ( tôi lên xe bố đưa chìa khoá) nhớ về sớm ăn tối vs bố mẹ …
_Vâng sếp ( bố cười )
Tôi ngồi trên chiếc xe mui trần đỏ phóng qua cầu ánh nắng xuyên qua kẽ tay…tất cả đều tuyệt vời ,tôi có 1 người bố và 1 người mẹ đáng mơ ước…( tôi nhấn ga phóng xe đến 1 quán Pizza…bước vào quán)
Anna ( bạn): Ôi lạy chúa chiếc xe đó
_Của tao đấy ( tôi cười rạng ngời)
_Đúng là con nhà giàu …sướng nhất mày rồi
_Sau này kb thế nào nhưng tao cảm thấy hạnh phúc…ít nhất là lúc này…(xem ảnh dán trên tường của quán) ảnh của mày lúc bé đây sao Anna…
_Uk mẹ tao mới mang ra dán sao thế ,hnao mang 1 cái nào dán vào đó đi …
_Tao sao …tao k có tấm ảnh nào trước tuổi 20 cả…
_Tại sao lại vậy?
_Bố mẹ nói nhà tao bị cháy khi đó tao bị thương ở mặt nữa rồi do quá sốc nên đầu óc tao trở nên hoảng loạn và bị mất dần kí ức…
_Uk mà sao mặt k có sẹo
_Thì bố mẹ tao phải chữa cho tao chứ…này đói rồi cho 1 xuất đi…
_Tao gọi con Tuệ 10 cuộc rồi nó k nghe máy
_Kệ nó chắc đang rúc ở đâu đó khóc lóc rồi
_Tại sao?
_Thất tình chứ sao…(Tiếng 1 cô gái mở cửa)
_Ai nói tao thất tình chứ ( Tuệ cười rạng rỡ)…
Tại Hoàng Cung không khí tưng bừng đèn lồng treo khắp nơi thảm đỏ trải khắp hoàng cung…
Thư kí: Có thấy điện hạ đâu không ?
Cung nữ: Dạ không ạ
Thái Phi: Điện hạ thật là…người rốt cuộc đang ở đâu…
Akiko: Tiểu thần nghĩ tới 1 nơi
Thái Phi: Ở phần mộ sao chẳng phải 4 năm qua điện hạ k đến đó cũng chẳng nhắc tới …
Akiko: Thái Phi nghĩ điện hạ là người nói xuông và quên nhanh vậy sao ạ…
Thái Phi: K có chỉ là ta nghĩ bao năm qua điện hạ k nhắc tới cũng sinh hoạt bình thường nên …
Akiko: Điện Hạ đang ở đó ( chỉ lên Tháp Cung Toả …)
Thái Phi: Đừng ai làm phiền điện hạ lúc này
Thư kí: Còn việc Cung Phi nhập cung đó là con gái Vương Hầu ,người khác thì có thể bỏ qua nhưng sợ Vương Hầu lại suy nghĩ
Akiko: Hôm nay là ngày gì anh quên sao??? cô gái đó nhập cung vào ngày này có lẽ là k may mắn rồi…
Vua ngồi bên ô cửa sổ nơi Ngân nhảy xuống …ông ta lặng lẽ tựa đầu vào rồi những cơn gió đưa các cánh hoa đến bên Vua…Vua trong chiếc áo len den quần xuông đen đơn giản …Bao lâu rồi nhỉ ,em k đến thăm ta 1 lần dù chỉ là trong giấc mơ…em hận ta đến như vậy sao…khi ngồi ở đây em đã nghĩ gì,ta thật sự muốn biết …có thể về thăm ta 1 lần không ví dụ như biến thành bông tuyết đầu mùa chẳng hạn…( Vua lặng lẽ nhẩy xuống khỏi ô cửa sổ đi xuống dưới vừa bước ra cửa tuyết rơi vào bàn tay Vua)…Vua ngẩng lên rồi dơ tay hứng những bông tuyết đầu mùa…ông ta cười tươi rồi rơi nước mắt…lên những bông tuyết
Vua: Sinh kiếp dễ độ,tình kiếp gian nan vì em tim ta hao mòn,năm tháng hong khô nhanh giọt nước mắt…cám ơn em đã về bên ta …
Tuệ,tôi và Anna là 3 đứa bạn thân…
Tuệ: Ơ hnay mới để ý nhé Hân mày có nét giống đứa bạn tao ở quê…nó tên Ngân gần giống mày nhất là đôi mắt giống lắm ý…
Hân: Thế à vậy hnao cho gặp đi
Tuệ: Nghe mẹ tao nói nó đi lấy chồng ở nước ngoài rồi bặt vô âm tín luôn,kb nó sống ra sao nhưng mong là sống hạnh phúc…
Tôi: Yên tâm người nào có vần Ân là hạnh phúc hết…
Anna: Thiệt k đấy mai tao đi đổi tên
Tôi: Trừ mày ra…( Tuệ cười)
Tuệ: Ông bà già mày chiều nhỉ,xe mới nhà lại giàu có
Tôi: Thế mà vẫn ế xưng lên k anh nào ngó
Anna: Hay bị nguyền rủa (tôi ném khăn ăn vào người Anna)
Tôi: Phủi phui đi thầy bói bảo năm nay có người yêu…
Tuệ: Chúc mừng bn đạt giải trí tưởng tượng ảo nhất hiện nay…
Tôi : Tao xin mày…yêu mà như mày 3 ngày khóc 7 ngày đau thì tao xin kiếu…
Anna: Ê tranh thủ đi du lịch không…
Tuệ: Ở đâu mày bao à
Anna: Chuyện nhỏ
Tôi: Lên lịch sớm đi trước khi tao phải đi làm…về trước đã có gì alo tao…
Anna: Đi đâu sớm thế
_Về nhà ăn cơm bố mẹ đợi bái bai…( tôi gửi nụ hôn gió vào tay rồi vẫy tay tạm biệt)…
Ai cũng nói gia đình giàu có bố mẹ lại chiều chuộng chỉ có điều tôi trong lòng lại rất buồn nhất là khi thấy tuyết rơi…tôi đi qua siêu thị đỗ xe lại…Vào mua ít đồ thôi…vừa bước vào không thấy có nhân viên bán hàng…trong khi chờ đợi người bán tôi đi vòng ra sau để sạc điện thoại…chợt thấy có tiếng phía sau cánh cửa nên tôi dừng lại…
A: Nếu thật sự đi theo Vương Gia thì sẽ k chết…còn nếu vẫn ngoan cố mày tự biết hình phạt…
B: Tao mãi mãi trung thành và đội quân của tao cũng vậy
A: Ngoan ngoãn theo Vương Gia rồi làm 1 ông chủ Siêu Thị như bình thường ,k ai biết thân phận thật sự của mày cái Vương Gia cần là lời nói của mày trong hàng ngũ thế giới ngầm…chỉ đơn giản là vậy
B: Nếu tao nói không thì sao
Tôi gãi đầu …họ đóng phim à ( tôi vừa hé cửa ra thì đoàng…qua khe cửa tôi thấy họ bắn vào người đàn ông…rồi tiến tới chỗ cửa tôi nấp sau gian sách rồi sợ hãi bịt chặt mồm…họ giết người…ôi mẹ ơi…(tôi rút máy rồi gọi cảnh sát)
911 xin nghe
_Làm ơn ở đường 114 phố X có vụ nổ súng xảy ra…
_Thưa cô mong cô bình tĩnh và nếu cô đang o đó xin cố gắng chúng tôi sẽ đến ngay…( tôi đứng dậy định mò ra ngoài nhưng nghĩ đến người bị bắn tôi quay trở lại hiện trường người đàn ông nằm trên vũng máu…tôi sờ tay lên mũi) …hơi thở yếu cố lên nào tôi là bác sỹ đây cố lên ( tôi bịt vết thương để máu k tràn đột nhiên người đàn ông đó nắm tay tôi khiến tôi giật mình)
_Chạy đi chúng sẽ quay lại ( ông ta đặt vào tay tôi 1 tấm thẻ có hình mặt quỷ) Vương Gia có ý định làm phản nhất định phải đưa nó cho điện hạ và nói vậy …chạy đi ( Từ xa 1 ng đàn ông đến)
_Con nhỏ kia mày là ai ( Dơ súng định bắn người đan ông đẩy tôi ra đỡ viên đạn máu bắn vào mặt tôi)
Tôi: Ôi mẹ ơi ( tôi chạy tên đàn ông đuổi theo chạy ra xe tôi tìm chìa khoá…) chìa khoá của mình đâu rồi…
_Đây này ( tên đàn ông đó dơ lên rồi giơ súng bắn đúng lúc còi cảnh sát đến…tôi nấp rồi thở hổn hển nc mắt nc mũi trào ra)… mày sẽ k trốn thoát được đâu …
Đến khi cảnh sát đứng trước mặt tôi ,tôi mới thật sự hết sợ hãi…
Cảnh sát: Thưa cô ,cô ổn chứ ( tôi run bần bật rồi được đưa về nhà)…
Bố: Làm ơn con chúng tôi đang hoảng sợ nên k thể nói chuyện lúc này…
Cảnh Sát: Vậy mai chúng tôi sẽ đến chỉ muốn hỏi 1 chút tình tiết ,cám ơn ông …( bắt tay nhau)
Tôi ngồi càm ly sữa nóng run bần bật mẹ choàng khăn rồi hôn lên trán…
Mẹ: Thật may mắn con không sao
_Mẹ con dù học y nhưng tại sao họ lại có thể ra tay tàn nhẫn đến nvay,bắn người k hề thương tiếc…con rất sợ
_Qua rồi con yêu giờ thì đi tắm và ngủ 1 giấc thật ngon nhé con…( tôi gật rồi lặng lẽ lên phòng đi tắm…rồi chợt nhớ ra cái thẻ có hình mặt quỷ dc đúc bằng vàng…tôi chạy ra túi sách tìm và rửa sạch máu…chữ Nhật phía sau nó tôi lên google dịch : “ Thế Giới Ngầm” đó là gì???điện hạ là ai?
Thành uống cafe tại 1 toà nhà cao và đẹp nhất Florida…anh ta thưởng thức điệu nhạc…rồi điện thoại báo …
Thư kí: xin người xem email đi ạ ( Thành ấn email đoạn nổ súng xuất hiện 1 cô gái cầm the bài của người đã chết anh ta đổi sắc mặt)
Thành: Lũ ngu bằng mọi cách lấy lại nó ,phải nhanh chóng lấy lại nó…
Thư kí: Nhưng thẻ bài đó ai trong chúng ta cũng có mà ,người xin đừng lo quá
_The bài của hắn được Vương Phủ ban chỉ cần nhìn nó hắn sẽ biết do ta làm…lập tức thay vào 1 cái mới và giết chết con nhỏ đó đi
_Hiện cảnh sát luôn túc trực quanh nhà cô ta ,có lẽ ngày mai khi cô ta ra khỏi nhà mới có thể giết dc…
_Ta muốn ngay trong đêm nay…
_Vâng !
Vua trên điên được báo cáo người đứng đầu thế giới ngầm tại Mỹ bị bắn chết …
Vương Hầu: Con trai thần bên đó nó sẽ đièu tra được và cho điện hạ 1 câu trl chính xác nhất…
Vua: Đã hai người chết rồi lần trước Vương Hầu cũng nói vs ta câu này,có vẻ thưc lực của Thành Vương vẫn còn hơi chậm…người đâu cpi ta sẽ đến Florida đích thân điều tra vụ này…
Thư kí: Vâng điện hạ ,bãi triều…
Vua đi ra sau hoa viên
Thái Phi: Cung phi mới nhập cung Điện Hạ xin hãy quan tâm 1 chút,có mỗi bé Haru ( con của H) con bé cần có thêm anh em…( vua k trl bc đi) con cứ sống tnay ta thà để con chết dấy điện hạ…
Vua: Thái Phi yên tâm khi chưa bình ổn con sẽ chưa chết ngay đâu
Thư kí: Máy bay đã sẵn sàng…
Vua: con xin phép ( quay đi)
Tôi sốt cả đêm đó vì ám ảnh…mê man…rồi bật dậy…
Mẹ: Con mơ gì mà sợ vậy,cảnh sát đang chờ dưới nhà…nếu k nc dc mẹ sẽ bảo họ đi
_Con nói chuyện được( tôi thay đồ di xuống nhà)
Cảnh sát: Chào cô ( tôi gật rồi kể lại hết cho cảnh sát mọi chuyện) cám ơn cô đa cung cấp thông tin,chúc cô 1 ngày tốt lành…
Thành dặn dò các đệ tử
Thành: Nếu hăn sang đây thì giết cô ta là k đúng hăn sẽ nghi ngờ…ta sẽ tự đến xem cô ta biết dc những gì rồi liệu ứng xử…( Thành cúp máy rồi thay đồ)…
Tôi ra ngoài đến thư viện đoc sách…1 người đàn ông ngồi đối diện tôi…( thư viện hết chỗ)
Thành: Ô cuốn này tôi đọc rồi rất hay
_Vậy ạ cuốn này hnay tôi mới đọc
_Cô có vẻ là 1 người thích Y khoa
_Có chút ( tôi cươi rồi đọc sách)
_Xin giới thiệu tôi là bác sỹ đến từ Nhật Bản
_Thật ạ,tôi cũng là bác sỹ mới ra trường…
_Vậy chúng ta thật có duyên ,nhưng ở đây hơi sợ vì có những vụ nổ súng xảy ra ( tôi sợ run lên) đặc biết nếu nó trót lọt thì không sao nhưng nếu có người chứng kiến tôi e những người chứng kiến sẽ bị ám ảnh cả đoi
_Anh là ai ( anh ta cười)
_Người đàn ông bị bắn có đưa cho cô 1 thứ đồ ,thứ đó của tôi,tôi muốn cô đưa nó cho tôi
_Tôi kb đồ nào chắc anh nhầm rồi nếu anh còn cầm tay tôi,tôi sẽ gọi cảnh sát ( anh ta buông tay rồi dơ lên cười mỉa mai…tôi đứng dậy)
_Chúng ta đã gặp nhau bao giờ chưa nhỉ …cô rất quen…
_bỏ cái bài văn tán gái đã cũ đó đi ( quay đi Thành cười …cứ nhìn Hân rồi cười..điện thoại reo lên)
Thành: Tìm thấy chưa
Đê: Lục tung nhà cô ta rồi k thấy ạ …
_Rút lui đi ta sẽ tự tìm kế sách…
_Vâng thưa Vương Gia…
Tôi trở về nhà rồi thấy cảnh hoang tàn nhà bị xáo trộn lục tung mọi thứ…bố me tôi đang nc với cảnh sát…chuyện gì thế này rốt cuộc nhà mình làm sao,làm sao lại như vậy được…
Vua đáp máy bay xuống sân bay…
Thư kí: Thần sẽ chuẩn bị cuộc họp
_Đưa ta đến gặp người làm chứng hôm đó
Thư kí: Vâng điện hạ …
Cảnh sát rút lui hết khỏi nhà tôi…tất cả đều rút hết…
Mẹ: Sao họ lại đi hết vậy nhà ta đang gặp nguy hiểm mà…( Tôi nhìn từ trong nhà ra ngoài rồi chạy ra cửa xem họ thì thấy 1 loạt những chiếc xe đen đỗ ở cửa rồi chiếc có hình mặt quỷ đỗ lại người xuống mở cửa 1 người đàn ông đeo mặt nạ quỷ lịch lãm và người đầy hương hoa khiến tôi lặng im)…
Thư kí: Cô gái đó đây ạ
Vua: Lui đi đừng để họ sợ…( Thư kí lùi lại hết )
Tôi: Ông ,anh hay chú gì k thấy mặt nên kb tìm ai ạ …
Vua: Ta tìm ngươi ( Mẹ tôi chạy từ trong nhà ra)
Mẹ: K ổn rồi bố con bị co giật ( Tôi quay đi chạy vào rồi luống cuống )
_bố ơi bố hít thở sâu con sẽ gọi xe cấp cứu đến ngay bây giờ ạ…tại sao mình lại run thế này…( do là ng nhà nên càng sợ..bố giật mạnh) bố ơi…bố…( Vua tiến tới sờ lên bố Hân)ông làm gì vậy…tôi là bác sỹ k dc động vào bệnh nhân phải chờ cấp cứu chuẩn đoán và ( Vua ấn huyệt dưới mũi ,ngực và gáy rồi quay đi )…Tôi thấy bố dần duỗi dc bàn tay hết co giật…)
Mẹ: Ôi cám ơn trời ( ôm bố)…
Tôi lặng lẽ nhìn bóng người đàn ông đó …1 cái bóng mà rất lạ cũng rất quen…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!