Kiếp Yêu 2 - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1547


Kiếp Yêu 2


Phần 9


Lưu giữ gương mặt người hoạ trong tâm can của em…em biết nhưng vẫn muốn lưu giữ …tôi cố quay lại nhìn điện hạ từ xa qua những chiếc lá rơi vô tình…có lẽ là lần cuối cùng tôi được nhìn thấy …

Naomi: Tôi sẽ chịu trách nhiệm đưa Quý Nhân ra khỏi đây…
Tôi: Điên hạ bị thương rồi ( Hoảng loạn)
Naomi: Bây giờ việc cô có thể làm vì điện hạ có lẽ là đi khỏi đây…( Tôi ôm mặt bước lên xe cố ngoái nhìn về nơi có điện hạ dù biết k thể thấy nhưng tôi mong có thể thấy 1 lần…dù chỉ 1 lần thôi)…
(N): Vua cố đứng dậy quay đi
Thư kí: Điện hạ ngự y viện sẽ đến ngay bây giờ xin người cố gắng …
Vua: Vết thương này không là gì cả ( Vua môi tái nhợt trong chiếc áo sơ mi trắng đi lảo đảo vào trong phòng nơi Ngân ngủ…ông ta nằm bịch úp mặt vào giường máu mồm k ngừng chảy và nhìn những ngôi sao mà Ngân dán lên tường…ông ta cố với tay lên chúng máu dính lên những ngôi sao xanh đó) ta thà để em lạc cánh hoa tình chốn nhân gian còn hơn thấy lịch sử lặp lại ,ta đã yêu em 1 cô gái mạnh mẽ và trong sáng ,ta muốn cùng em hưởng trọn hai chữ hạnh phúc và dù có sống mãi trong giấc mơ ta chẳng hối tiếc ( vua tụt tay mắt nhắm nghiền)…
Akiko túc trực bên giường Thái Phi ..Thái Phi bật dậy
Thái Phi: Không đưng con ơi …
Akiko: Thái phi thần đây có thần ở đây rồi ( Thái Phi ôm mặt)
_Ta phải làm thế nào đây chuyện gì đang xảy ra vậy …
Akiko: Thần đã cho điều tra đúng là bát canh đó có thuốc ( Thái Phi tức giận)
Thái Phi: Lập tức đến cung của Cung Phi Hương cho ta…( Thái phi hùng hổ đến )
Hương: Thái Phi
Thái Phi: Cô im đi cô là thứ dối trá,Ngân con bé tuyệt đối k bỏ thuốc vào canh…
Hương: Con cũng k muốn nghĩ là cô ấy nhưng sự thật bát canh đó từ Lục Cung đưa tới …
_Khi đưa tới rồi cô có thể tự cho vào mà ,cô chỉ còn 10 ngày nữa là đến ngày sinh nên chẳng có gì phải lo cả …cũng là bt của người sinh con đầu lòng…
Hương: Thái Phi xin cẩn trọng lời nói con tuyệt đối kp kẻ tự hại con của mình,nhất định là không và con chưa bao giờ có ý hại bất kì ai?
_Ngân con bé cũng chỉ trong tháng là sinh thôi giờ con bé bị đuổi khỏi cung rồi cô hài lòng chưa?
_Con thật sự không …??? ( Thái Phi tức giận quay đi)
Akiko: Xin người bình tĩnh vc này chúng ta phải điều tra kĩ …
Thái Phi: Ta vừa thử nó trong ánh mắt nó k phải là kẻ hại người khác ,kẻ chủ mưu là kẻ khác ta chắc chắn…( nắm chặt tay)…
Tôi được đưa lên 1 ngôi nhà ở trên núi tách biệt với thế giới bên ngoài
Naomi: Hằng ngày sẽ có người mang đồ ăn tới khi nào cô sinh con xong sẽ được đi…
_Đi đâu vậy Naomi
_Con cháu hoàng gia cô có khả năng giữ mà nuôi hay sao
_Con của cháu nhất định cháu sẽ nuôi
_Hoàng Cung có quy định của Hoàng Cung tôi rất tiếc ( Naomi cúi đầu quay đi)
Tôi cười ,cười rồi lại khóc …mẹ xin lỗi ,xin lỗi con …nhưng mẹ nhất định sinh con và nuôi con sẽ k để ai cướp mất con của mẹ…vì con là duy nhất cũng là thứ còn lại cuối cùng của mẹ ( tôi quấn gói đồ rồi hé cửa Naomi đang nói chuyện với mấy người bên ngoài …tôi mở cửa rồi lách qua lối phía sau và bắt đầu chạy…cứ chạy như thể ai đó đang đuổi giết nhưng không tôi đang muốn cất giấu đi toàn bộ…mọi thứ vì con của mình…( đến khi k thể chạy dc nữa tôi vấp ngã trước 1 cái hang …tôi cố gắng đứng dậy và cố bò vào đó …trời đổ cơn mưa tôi ôm bụng cắn răng khóc uất nghẹn)…
Naomi mở cửa
Naomi: Tôi đã bàn giao cho người ( thấy chùm chăn trên giường) vậy mai sẽ có người đén dọn dẹp và nấu ăn hăng ngày,chúc ngủ ngon ( kb là bên trong là gối)…
Vua mở mắt Thái Phi nắm chặt tay con trai
Thái Phi: Người có thấy đau ở đâu không?( Vua gạt tay)
_Nếu người k đưa cô ấy tới sẽ k có gì xảy ra,con đã nói đời này con sẽ chẳng yêu ai nhưng người vẫn làm
_Con có thích con bé chút nào không? ta thấy con cười nhiều hơn hoà đồng hơn…
_Giờ người có thấy ta cười nhiều hơn không ( Thái Phi nhìn gương mặt con rồi buông thõng tay) chuẩn bị lên triều hãy để mọi thứ như bình thường…
Thư kí: Nhưng người còn rất yếu
Vua: Ta là 1 ông vua yếu ớt đến vậy à
Thư kí: Dạ không ý thần không phải như vậy đâu ạ…( quỳ xuống Cung nữ tiến vào mặc đồ cho vua ông ta môi tái nhợt mặt k chút sắc thái)…
Sáng hôm sau tôi ra khỏi hang đó và cứ thế đi …đi loanh quanh vẫn về cái hang đó …tôi ngồi tựa ở cửa hang…mình bị lạc rồi k thể tìm thấy lối ra …( chợt có tiếng vọng ra từ trong hang)
_Ra làm sao được ( 1 bà lão đi ra từ trong hang )
_Con chào cụ ( tôi ngạc nhiên)
_Cô từ đâu đến đêm qua khóc cả đêm khiến ta không ngủ được…
_Cụ ở trong đó ạ
_Đó là nhà của ta đấy cô là khách không mời mà đến ( Cụ nhìn bụng của tôi…bụng to và còn sôi lên vì đói)… đói rồi à
_Dạ k có (tôi ngại xua tay)
_Cô nói không nhưng đứa trẻ nói có đi theo ta…( tôi đi theo bà cụ ) bắt con gà kia đi ( thấy tôi chần chừ) sao thế con gà còn k bắt dc à
_Kp đâu chỉ là con sợ đang bụng to ì ạch chậm chạp k bắt dc …ở quê con bắt gà suốt mà
_Quê cô ở đâu
_Con ở Việt Nam
_Vay à (tôi cúi đầu bà k hỏi thêm)…
Naomi mở cửa phòng bê đồ ăn sáng vào …
Naomi: Đây là người sẽ phục vụ cô mỗi bữa ăn giấc ngủ ,thưa cô ( thấy vẫn nằm ) trời đã sáng thưa ( đến gần mới thấy là chiếc chăn quấn cùng gối) người đâu lập tức tìm cô Ngân…báo về Hoàng Cung cô ấy mất tích…

Vua ngồi trên điện gương mặt lạnh lùng giống kẻ sát nhân …k biểu lộ chút đau đớn nào cũng k biểu hiện cảm xúc ra bên ngoài …
Bô lão: Điện hạ việc lập hậu không thể chậm trễ Quý Phi là người xứng đáng nhất…
Tể Tướng: Viẹc này sẽ do Thái Phi lo liệu chúng ta k nên tham gia sâu
Vương Hầu: Tại sao không ?viẹc có hậu và có hoàng tử là chuyện rất cần của gia tộc…
Vua: Im hết đi ,nếu không có gì báo cáo về chiến sự thì bãi triều
Thư kí: Bãi triều…( Vua chống tay vào cột thư kí thấy có máu dính trên cột) điện hạ người …( người của Đông Cung)
_Báo cáo tin từ Naomi Điện Hạ ,Quý Nhân đã bỏ trốn khỏi đó rồi ạ ( Vua phụt máu miệng khi nghe tin)
Thư kí: Điện hạ…thần sẽ cho người đi tìm sức khoẻ của người …
Vua: Không cần tìm ,tuyệt đối k dc lộ tin này ra ngoài ngăn chặn tuyệt đối …
Thư kí: Vâng ( Vua ôm ngực bước vào phòng,Ngự Y viện đến mở vết thương Vua ngồi mất hồn) sẽ đau đó ạ để thần tiêm thuốc giảm đau
Vua: K cần làm đi ( Ngự y sợ sệt lau rồi khâu lại vết thương Vua buồn bã)…
Bà lão bắt gà tôi đun nước rồi ngồi nhìn bà nấu ăn tôi thì cứ nhìn về nơi xa
Bà Lão: Ăn xong thì đi nghỉ đi rồi ta sẽ đưa xuống núi…
_Cám ơn bà ạ …
_Tại sao cô lại lạc tới đây,đây là ngọn núi của Hoàng Tộc bao năm nay đều có người canh giữ…
_Vậy bà lão k lẽ
_Yên tâm ta không phải hoàng tộc ,chỉ là kẻ trông coi mấy căn nhà quanh núi này,đa số đều là các cung phi bị tội nên bị đày tới đây đa số họ đều k muốn đi mà tự vẫn ( tôi sợ )
_Tại sao họ k xuống núi ạ đó là sự giải thoát mà
_Họ đang là 1 phi tần danh vọng được kẻ hầu người hạ ,bị phế truất đối vs họ là sự sỉ nhục họ thà chết chứ không muốn ở lại…cô muốn đi hay ở lại…
_Nếu ở lại cháu sẽ k thể dc quyền nuôi con
_Vậy cô định để con cháu hoàng thất sống 1 cuộc sống k đung danh phận
_Hoàng thất để làm gì khi mà họ luôn là những người máu lạnh và tàn bạo
_Cô đang nói Điện Hạ…Vua bao đời nay k có ai k tàn ác cả ,dòng máu chảy trong đứa bé kia cũng là của họ…
_Cháu có thể cho con của cháu 1 cuộc sống bình thường …
_Vậy khi nó hỏi cha nó là ai cô sẽ nói sao? hãy tự suy nghĩ đi vì hoàng thất k bao giờ để cô đem đứa trẻ đi hoặc là cô muốn sống dưới sự truy lùng cả đời! …
_Hãy để tôi suy nghĩ ( tôi vẫn tỏ ra ăn uống bình thương nhưng 1 tay nắm chặt váy của mình để nước mắt k rơi)…
Thái Phi vội vã đi trong đêm tối khi nghe tin điện hạ ộc máu mồm ..
Đông Cung: Xin người quay về điện hạ k muốn gặp ai
Thái Phi: Ta chỉ muốn nhìn con 1 chút thôi,điện hạ ( nói lớn rồi khóc) Akiko ta thật sự sai rồi ta lại để điện hạ tự tổn thương chính mình…mẹ sai rồi con trai à ,mẹ làm tổn thương tất cả,cả 2 đứa…( Vua bên trong nghe tiếng gào khóc bên ngoài của Thái Phi rồi lặng lẽ nói)
Vua: Ta không tổn thương mà ta đau lòng…
Tôi ở với bà cụ 1 tuần trôi qua cụ k hỏi gì nhưng hằng ngày đều bắt tôi đi hái rau ở rất xa như để cho tôi vận động…đến dưới 1 tán cây lá xanh lại rơi tôi tóm lấy lá xanh rồi tóm trượt bất chợt phía sau có bàn tay tóm lấy được chiếc lá rất nhanh…tôi quay lại thì thấy Vua đang đứng ngay sau trong chiếc sơ mi đen quần bò đen đi giầy thể thao đơn giản,không vest như mọi lần tôi thấy…giây phút này tôi cứ nghĩ rằng tôi đang mơ …
Tại Phủ Vương Hầu
Thành: Con cần biết ngọn núi đó nằm ở đâu
Vương Phi: Con điên rồi con đang vì 1 người đàn bà mà phá hỏng sự nghiệp,cô ta là người đàn bà của Vua…
Thành: Con k qtam chỉ cần cô ấy sinh con xong cô ấy sẽ tự do ( Vương Phi tát)
Vương Phi: Con làm vậy ta sẽ chết
Thành: Kìa mẹ
Vương Phi: Nếu con muốn cô gái đó thì hãy trở thành Vua đi nếu con thành Vua thì có ai mà k được,còn bây giờ con đi tìm cô ta thì ta sẽ treo cổ ngay giữa Vương Phủ …
Thành: Xin đừng ép con mà ( Vương Phi quay đi)
Vương phi: Đàn bà trên đời rất nhiều nếu ta biết con thích nó chứ kp chị của nó thì ta nhất định diệt sạch tận gốc …
Tôi định sờ lên ngực vua nơi có vết kiếm đâm
Tôi: Người ổn chứ
_Ta ổn rất ổn còn ngươi
_Tôi cũng ổn
_Hãy sinh con xong và rời khỏi đây
_Người đến tận đây để nói câu nói đó sao?
_Đúng vậy ( tôi rơi nước mắt)
_Không thể để con tim em tổn thương được nữa em cho người cơ hội cuối cùng,nếu không tình yêu của anh sẽ chẳng còn hiện hữu trong tâm trí em nữa…
_Ta chưa 1 lần yêu ngươi có chăng chỉ là niềm vui thoáng qua mà ta dành cho ngươi,nơi đó ta tưng quen và yêu cô gái khác sâu đậm ( tôi cười đi lùi lại) sinh con xong ta sẽ giúp ngươi có 1 cuộc sống đầy đủ đến cuối đời,ngươi có thể…( tôi lùi mỗi lúc 1 xa)
_Vậy mà tôi cứ nghĩ người thật lòng có tình cảm vs tôi nên mới chịu phạt thay tôi hoá ra là kp là do tôi tự mộng tưởng…tôi xin lỗi tôi sẽ ra đi như lời anh nói…nhưng đứa trẻ này tuyệt đối tôi sẽ không để cho anh,tôi muốn con là của riêng mình ( tôi quay đi bật khóc bước đi lặng lẽ)…
Vua lặng nhìn Ngân đi trong cánh rừng xanh khi Ngân vừa khuất bóng ông ta chống tay vào cây k đứng vững vì sức khoẻ vẫn còn yếu…
Thư kí: Điện hạ ngài thật sự làm thần lo lắng vết thương như vậy lại đi xa nữa …điện hạ ( Ngó lên phía trước thấy Vua đỏ mắt)
Vua: Ta không yêu cô ấy,không yêu…không yêu ( Vua cắn môi)
Thư kí: Điện hạ …
Vua: Kí ức cuối cùng đã tan tành ,biết là vô vọng nhưng vẫn khao khát…( Vua đứng thẳng quay đi lặng lẽ) khi sinh đứa trẻ đó ra hãy đưa cô ấy đi thật xa nơi này và đừng bh quay lại đất nước này nữa…
Thư kí: Vâng ( Trực thăng đã đến Vua bước lên rồi nhắm mắt cố giữ lấy cảm xúc để không bộc lộ ra bên ngoài)…
Tôi đứng từ xa nhìn máy bay bay lên…tôi ngã quỵ,tại sao mình lại thấy đau thế này mình đã từng yêu rồi vậy mà tại sao cảm giác lại khác nhau đến thế này…người tại sao k dành cho tôi dù chỉ 1 chút tình cảm thôi …( Người ngồi trên máy bay nhắm mắt người ngồi dưới mặt đất khóc nấc) hỏi rằng kiếp này tại sao lại gặp nhau…
Akiko đi vội vã về cung Thái Phi…Thái Phi nằm yếu ớt
Akiko: Có thông tin về vụ bỏ thuốc sát hại rồi thưa Thái Phi ,camera ở góc hoa viên có ghi lại trước khi chuyển bát canh đó vào Lục Cung 1 cung nữ khác đã bê nó chứ kp Hana tự xuống bếp và bê lên …cô cung nữ đó đã đưa cho Hana
_Vậy còn chờ gì nữa k mau bắt nó lại đây
_K tìm thấy thưa phu nhân ,cô cung nữ đó biến mất không chút tăm hơi…
_Ta phải đi gặp Điện Hạ nói chuyện này mới được canh đó kp do chính tay Hana bê lên…và ngay từ đầu nhằm vào Ngân( Thái Phi đi vội vàng tới Đông cung đúng lúc Vua đi đến cổng) ta có chuyện muốn nói Điện Hạ phát hiện bát canh đó do người khác đem đến rất có thể cô cung nữ đó là thủ phạm cho thuốc vào đồ …xin người hãy đón Ngân về đi con bé sắp đến ngày sinh rồi …
Vua: Thái Phi có bằng chứng gì không
Thái Phi: K lẽ luật lệ trong cung điện hạ cứ cố chấp nvay người có thể vứt bỏ nó sang 1 bên dc mà…
_Ta là Vua thứ quan trọng nhất chính là bảo vệ quy củ và sự sinh tồn của hoàng cung…
_Điện Hạ cứ cố chấp rồi sẽ mất tất cả chỉ cần điện hạ đón Ngân về cung chờ thần tìm ra manh mối …( Vua quay đi)
Vua: Ở trong cung sẽ chỉ thêm nguy hiểm mà thôi và ta k muốn lịch sử lăp lại ( Thái Phi ngã bịch xuống Vua bước lặng lẽ đi trong bóng tối )
Tối đến khi ăn tôi gắp vài miếng
Bà: Sao k ăn đi
_Cháu k muốn ăn
_Nhưng đứa trẻ muốn ăn ,ăn đi còn lấy sức sinh con…
_Cháu sẽ sinh con ra và để con lại,cháu k còn muốn vương vấn gì tới điện hạ nữa ,k còn muốn nữa…( Buồn đứng dậy Bà bà buồn bã)
Đến nửa đêm tôi thấy tiếng kêu rên của Bà Bà…tôi dậy mở đèn thì thấy Bà Bà vã mồ hôi …
_Bà ơi bà sao vậy…
Bà bà: Có lẽ bị cảm rồi đi thẳng con đường mà ta trồng hoa cứ đi thẳng sẽ gặp lính canh ,gọi họ tới đây…
_Vâng con đi luôn đây
_Đi cẩn thận ( tôi đi qua vườn hoa rồi thấy bụng đau nhâm nhẩm )
_Con yêu đừng để mẹ đau bà đang gặp nguy rồi con…mẹ phải gặp được lính…( đau ngày 1 dôn dập vẫn cố bước di) mẹ phải đi đã con …
Vua cả đêm đứng nhìn về phía ngọn núi mà Ngân đang sống
Thư kí: Điện hạ trời đã về khuya xin người
_Lành lạnh đêm tịch liêu nhớ nhung tràn sông rộng ,rồi hoá thành giọt lệ nuôi sống ta…ta dặn không nhớ nhưng sao chẳng thể quên ,lòng ta bất an đêm nay có gì đó khiến ta bất an…
Tôi bước được vài bước cố đến chỗ quân lính rồi chỉ…
_Bà ở trên kia bị cảm làm ơn giúp đỡ ( Chỉ có 1 người lính )
Lính: Còn cô thì sao cô sao vậy
_Tôi k sao bà đang gấp làm ơn
_Vậy tôi đi trước ( Tôi bước đươc vài bước rồi bám vào cành cây đi men theo bậc thang quay lên càng bước càng đau) …
Đau quá mẹ ơi,cố lên Ngân mày làm được mà ( bước thêm 1 bước ngã quỵ mồ hôi rơi tách xuống thềm) Điện Hạ em đau lắm ( cơn đau và mồ hôi nhễ nhại)
Vua vừa cầm chén trà lên liền rơi vỡ …choang …
Thư kí: Điện hạ công việc để mai thân sẽ giải quyết người cần nghỉ ngơi …nếu người k giữ sức khoẻ thì sao có thể giải quyết công việc được,hãy nghe thần chỉ 1 lần thôi ( cúi dập đầu)
Vua: Được rồi ta sẽ nghỉ đứng dậy đi ( Vua bước lên giương nằm rồi thấy tức ngực…ông ta cho tay lên giữ tay trên ngực rồi nhìn ra cửa sổ…sấm chớp loé lên)…
Tôi cứ cố lết từng bước rồi nghĩ đến những ngày vui vẻ tại lục cung,những cái hôn nhẹ nhàng của điện hạ…nước mắt rơi và rồi trượt tay tôi lăn từ trên dốc xuống bên cạnh đồi ..tay chỉ biết ôm bụng…người đập vào tảng đá tôi đau đẻ cắn răng vào áo …đau …đau quá ( tôi nắm tay vào cỏ thở mạnh) bà nội ơi hãy cho con sức mạnh sinh ra con của mình…tôi dặn rồi cứ vậy dặn…từng cơn tôi đang tự sinh con 1 mình…nước mắt và nỗi đau trong lòng đủ lớn để tôi có thể can đảm sinh con…con của mẹ ,mẹ xin lỗi ( tôi dặn mạnh 1 lần rồi mất sức mắt nhắm dần)…
Vua đứng dậy choàng áo
Thư kí: Điện hạ sao người k ngủ
_Cpi trực thăng ta sẽ đến đón Ngân dù việc gì xảy ra ta sẽ chấp nhận
Thư kí: Thần luôn bên người ( Vua vỗ vai thư kí rồi bước lên trực thăng)…trên trực thăng vua cầm chiếc lá xanh được ép kính cẩn thận rồi nắm lại…
Vua: Khi gặp em ta nhất định sẽ đưa nó cho em ( Vua hôn lên chiếc lá)…
Đến nơi thấy quân lính đang nháo nhác tìm
Naomi: Điện hạ
_Có chuyện gì vậy
_Cô Ngân đã mất tích có chiếc giầy của cô ấy mắc trên rìa núi…
Điện Hạ: Ta sẽ giết hết các người nếu cô ấy có chuyện gì
Lính: Báo cáo đã tìm thấy quý nhân nhưng ( sợ sệt)
Vua: Nói ở đâu
Lính : ở rìa núi ạ ( Vua chạy thật nhanh nhẩy qua hàng rào chạy tới nơi họ tìm thấy Ngân)…
Cô ấy nằm đó máu me lênh láng …tay buông thõng …Vua tháo mặt nạ vứt xuống nền cỏ…
Vua: Không…không đừng …đây kp sự thật ,kp sự thật ( Vua ôm gương măt lạnh ngắt của Ngân) không…ta sai rồi ,ta nên đón em sớm hơn,ta sai rồi ( Vua sờ lên chiếc váy đầy máu) mau về ngự y viện
Thư kí: Điện hạ em bé ( Bế trên tay) k còn thở …( Vua k nói gì bế Ngân lên máy bay)…
Về đến ngự y viện Ngân được đưa vào trong
Vua: Giết hết người ở núi đó đi tất cả ngay bây giờ
Thư kí: Vâng
Y viện: Cô ấy chỉ mất máu chúng thần sẽ làm hết sức!
Vua: Nhất định cô ấy phải sống!còn con của ta
Thư kí: Khi tìm thấy đã ngừng thở
Vua: Chuẩn bị hậu sự ta muốn bế con của mình 1 lát ( Vua bế đứa bé trên tay) con của ta hãy ngủ ngoan ,ta xin lỗi con ( Vua rơi nc mắt lên mặt đứa trẻ rồi ngồi trong góc tối khóc lặng lẽ)…Ngân được đẩy ra ngoài Vua bế con trên tay lặng lẽ để má con áp sát vào má Ngân…) hãy chào mẹ của con lần cuối …Thư kí lo hậu sự cho con của ta trong lặng lẽ…
Hôm sau khi tôi tỉnh dậy…điều đầu tiên tôi nhìn thấy là lá rơi đầy bên cửa sổ …
_Lục cung ( tôi bật dậy thấy Thái Phi ngồi bên cạnh) Thái Phi …con của con đau ạ có sao không ạ …con đau bụng vì ngã nên sinh con ở vách núi vì đau quá k nhịn được…
Thái Phi: Uk ta có thể hiểu con đã vất vả thế nào ?
_K có đâu ạ k vất vả lắm …con chịu dc ,con của con đâu ạ
Thái Phi: Đứa nhỏ ( Hana đi vào)
Hana: Quý Nhân ( Lao tới ôm Ngân)
Ngân: Thật vui khi gặp lại mọi người tại sao con lại được đưa về đây ( Hana bật khóc)
Hana: Quý nhân là 1 người tốt …
Thái Phi: Đứa nhỏ đã mất k thể sống ( Tôi lắc đầu) rồi con sẽ có những đứa trẻ khác
_Không ( tôi giật truyền trên tay bước ra mở cửa thấy giữa sân của Lục Cung 1 chiếc quan tài nhỏ nằm giữa sân…Vua ngồi lặng yên với chiếc mặt nạ quỷ bên cạnh chiếc quan tài đó…lá rơi đầy lên mặt quan tài…tôi gạt hết lá ra sờ gương mặt con trên kính…) mẹ đây con,mẹ này con thử nhìn mẹ 1 lần thôi ( đứa bé vẫn bất động tôi hét lên) không thể nào đâu …a a a a …ai đó làm ơn giết chết tôi đi …giết chết tôi đi làm ơn
Vua: Con sẽ đến 1 nơi đẹp hơn nơi này ( sờ lên bàn tay Ngân rồi lặng lẽ cúi đầu…Thái Phi đứng trong nhà khóc nức nở)
Thái Phi: Tại sao lại đến nước này ông trời sao cứ phải gây đau thương cho con của tôi…cháu của tôi…( Ngân rút tay ra khỏi bàn tay Vua)
Tôi: Ông vui chưa ,vừa lòng chưa giờ thì đứa trẻ này vốn k nên đến đây vì bme chúng k hề có tình yêu,sự độc đoan của ông đã khiến tôi sinh con bên núi và giết chết con của tôi…tất cả lỗi do ông mau trả con lại cho tôi ( đấm vào ngực Vua…Vua đứng im …Ngân khóc rồi cười như kẻ điên)…
Vua: Đêm đứa nhỏ đi đi
Ngân: K dc đưa con tôi đi đâu hết
Vua: Lập tức đưa đi( quát lên)
Ngân: Không …( Vua bịt khăn lên mũi Ngân…Ngân ngất rồi ông ta bế vào phòng)
Vua: Con nhờ cậy tất cả vào Thái Phi ( ý nói chăm sóc Ngân)…
Thái Phi: Điện hạ yên tâm…( Thái Phi ngủ lại vs Ngân nửa đêm thấy Ngân ngồi ôm gối ở góc phòng hát ru gì đó) Ngân con …
Ngân: Suỵt…con của tôi đang ngủ nói nhỏ thôi nếu k nó giận nó bỏ tôi đi đấy ( cười ngây dại Thái Phi lảo đảo)
Vua trên triều các bô lão phản đối vc đưa Ngân nhập cung
Bô lão: Việc đưa 1 tội nhân vào cung là trái quy định,điện hạ hơn nữa cô ta k làm tròn nghĩa vụ sinh con đã khiến con của người mất đi ,xin hãy đuổi cô ta ra khỏi cung ( các quan đồng thanh)
Thành: Thần đồng tình vs việc đưa ra khỏi cung theo quy định thì ( Vua đang nhắm mắt chợt mở ra các quan sợ sệt)
Vua: Lôi bô lão A ra ngoài chém
Bô lão2: Điện hạ k thể được
Vua: Bô lão 2 chém nốt giết cả gia tộc không bỏ sót 1 ai ?
Vương Hàu: Xin điện hạ bót nóng giận các bô lão chỉ vì nghĩ cho điện hạ
Vua: Gia tộc của Vương Hầu có cần ta thêm vào bộ sưu tập lần này không? ( Vương Hầu im miệng)
Thư kí: Lập tức thi hành
Bô lão: Làm vua mà ngài làm nvay vì 1 đứa đàn bà mà đi trái luật lệ
Vua: Nơi này ta chính là luật lệ ( Vua đứng dậy)
Thư kí: Bãi Triều …
Vua bước tới lục cung vừa thấy tiếng cười khanh khách của Ngân
Ngân: Mặt nạ …mặt nạ
Thái Phi: Điện hạ có chuyện rồi,Ngự Y viện vưa tới khám nói rằng Ngân đang bị hội chứng của bệnh …
Vua: Bệnh gì
_Bệnh tâm thần ( Vua nhìn lên cây thấy Ngân đầu tóc bú rù tay ôm gối vừa ru con vừa cười)
Vua: Lại đây ,đừng sợ ( Ngân sợ k dám xuống)
Ngân: Con của tôi có xinh không ( dơ gối)
Vua: Có rất đẹp ,rất xinh ( Ngân nhẩy ùm xuống lòng vua rồi cười nói nhẩy lên thấy bát canh lao vào bốc ăn)
Hana: Nóng đó chủ nhân để thàn thôi
Ngân: Nóng …nóng thật ( Vua đi tới bê bát canh đút cho Ngân ăn)
Vua: Để ta ( Đút cho Ngân) có ngon không
Ngân: Ngon,cho con của tôi ăn với nó ngoan lắm ( Vua khẽ lau tay cho Ngân)
Vua: Lần sau nvay sẽ bị bỏng
Ngân: Bỏng là gì …á bà bà vào nấu canh gà cho con đi con của con đạp rồi ý muốn ăn canh gà đó ( kéo tay Akiko)…
Akiko: Dc tôi sẽ đi nấu ( Vua quay đi đến Ngự Y viện)
Ngự Y: Bệnh là do sốc quá lớn do tâm bệnh nên điều trị khỏi hay không thì thần k rõ nhưng có người khỏi có người không? vẫn chủ yếu là tâm bệnh…tâm bệnh quá lớn kèm cú sốc dẫn đến thần kinh phân liệt…( Vua quay ra cửa ngồi bịch xuống)
Thư kí: Vẫn có khả năng chữa khỏi
Vua: Ta muốn dành 1 tháng để lo cho cô ấy chuyện giải quyết vấn đề trên điện ngươi thay ta giải quyết
Thư kí :Điện hạ yên tâm…
Vua trở về cung cùng ăn,cùng ngủ rồi tắm cho Ngân,Ngân như 1 đứa trẻ đang chơi rồi tè dầm ra quần,Vua lấy khăn lau lặng lẽ
Vua: Không sao đâu k cần sợ
Ngân: Chú mặt nạ thật tốt ( ôm cổ Vua)
Vua: Ta đưa em đi thay đồ …( Khi thay đồ rồi chải tóc cho Ngân Vua đỏ mắt) em có nhớ tên của bất kì ai không?
Ngân: Thái Phi,Akiko,Hana
Vua: Vậy tên Bảo em có nhớ ai tên Bảo không ( Ngân hét lên đánh Vua)
Ngân: K dc nhắc tên đấy tôi k thích,đó là kẻ xấu ( Vua nhăn mặt rồi rơi nước mắt)
Vua: Ta yêu em dù muộn nhưng ta vẫn muốn xin lỗi và ta yêu em ( Cõng Ngân len lưng) giờ ta đưa em đi ngắm hoa nhé
Ngân: đồng ý ( ôm cổ Vua)
Hai người họ cứ đi loanh quanh …Vua cõng Ngân trên lưng mặc cho lời đàm tiếu của mn trong cung… bất chợt gặp Hương đang đẩy con trong hoa viên
Hương: Điện hạ …cô ấy…có đỡ chút nào không ?
Vua: Rồi sẽ khỏi thôi ( Vua cõng đi qua rồi ngoái lại) trời đang trở gió đưa con về nghỉ ngơi đi ( cõng Ngân quay đi Hương ôm miệng khóc)
Hương: Em cũng được điên như cô ấy để dc người ôm vào tay 1 lần…cô nhất định phải khỏi đừng để điện hạ đau lòng nữa …làm ơn…
Ngân giật hoa rơi đầy đầu Vua
Ngân: Hoa đẹp…hoa đẹp
Vua: Giật mạnh đi chúng ta sẽ tắm trong hoa ( Ngân giật mạnh họ cười trong màn mưa hoa Thái Phi đứng từ xa)
Thái Phi: Thái Hoàng tại sao k nhận điện của ta nữa ông ấy kb con mình đang ra sao hay sao…
Akiko: Cũng k rõ thái hoàng đang nghỉ ở đâu ạ
Ở miền biển phía Nam nước Mỹ…Thái Hoàng ngồi ngắm nhìn sóng biển
Thư kí: Người đã được đưa đến
_Tốt lắm ( 1 chiếc xe đẩy trẻ sơ sinh 1 đứa trẻ bụ bẫm nằm trong xe) nào cháu trai yêu hãy ngắm biển cùng ông còn hơn là sống bon chen trong hoàng cung đó và sống trong cái tính cố chấp của ba cháu…hãy để họ cảm nhận …( ông rút 1 chiếc kính sơ sinh đeo cho cháu) ông cháu mình ngắm biển thôi…
1 tháng trôi qua Ngân vẫn k biến chuyển
Thư kí: Điện hạ hiện tại phía Bắc đang có phản loạn
Vua: Nốt ngày mai ta muốn đưa cô ấy ra ngoài nốt ngày mai…sau đó sẽ trở về làm 1 vị Vua mà mn mong đợi…hãy để ta làm 1 người đàn ông bình thường 1 ngày…
Hôm sau Vua lái xe đưa Ngân ra khỏi cung…đi dạo phố đi ăn…đến 1 quán cafe chàng trai trong quán lao đến hỏi Ngân
Trai: Cô chính là cô gái mang nắm tóc của Hana đến cho tôi rồi bỏ đi ( Ngân sợ lùi ra sau Vua)
Trai: Cô sao vậy k nhớ tôi sao ( Vua dơ tay)
Vua: Chúng tôi muốn 1 cafe và nc cam chắc anh nhận lầm người rồi ( Vua chọn chỗ ngồi bên cửa sổ kính nhìn ra ngã tư đường ông ta đưa nc cam cho Ngân uống rồi quàng vai) chúng ta sẽ là 1 cặp tình nhân tuyệt đẹp vào hôm nay nhé
Ngân: Tình nhân ( cười ngơ ngơ) chú mặt nạ rất tốt …rất tốt ( Vua hôn lên trán)
Vua: Ta sẽ dành cả đời còn lại để tốt vs em ( Ngân cười họ cùng nhau nhìn ra dường)
Đến tối lễ hội hoá trang lại diễn ra trên quảng trường… Ngân chọn chiếc mặt nạ lông Vua đeo lên
Vua: Đẹp lắm rất hợp…
Ngân: Của chú đâu ( Vua đeo lên chiếc mặt nạ quỷ rồi giật cây hoa nơi họ từng đứng …khi trước là Ngân giật )
Vua: Lần đầu chúng ta gặp nhau ở đây ( Ngân tháy đau đầu rồi kí ức ùa về khi hoa rơi đối diện là người đàn ông đeo mặt nạ quỷ)…
Ngày đó tôi lần đầu gặp người tại nơi này,bị hương thơm quyến rũ từ người gây chú ý,tôi rơi nc mắt bên trong chiếc mặt nạ…( Ngân ngã quỵ Vua đỡ)
Vua: Có lẽ buồn ngủ rồi sao ? chúng ta về thôi ( lên xe tôi đã hoàn toàn bình thường nhìn dáng vẻ lo lăng của Vua)…
Xe chuyển bánh về đến cung Vua lau mặt mũi đánh răng cho tôi,tôi cứ nhìn ông ta
Vua: Nay sao vậy ,sao cứ nhìn ta mãi vậy ( tôi đứng dậy lên giương đi ngủ) ồ ý thức tốt hơn rồi đấy ,hằng ngày ta phải giục em đi ngủ mệt đến thế nào biết không ( Vua lên nằm cạnh hôn trán tôi rồi ôm tôi ngủ) …cả đêm tôi nằm cạnh nhìn gương mặt ông ta …tôi dậy nhìn trên ban đống giấy đều muốn tôi xuất cung từ các quan được gửi đến hằng ngày…tôi thấy bên cạnh 1 chiếc lá xanh ép kính tôi năm trong tay rồi cắn răng …nghĩ đến mất con tôi phải chạy ra ngoài ngồi khóc bên gốc cây…nếu cứ thế này tôi nhất định k thể chịu đựng dc… ( tôi tự đấm tay vào ngực mình)…nỗi đau đến bao giờ nguôi ngoai…Hôm sau khi Vua thức dậy thấy tôi ngồi trước bàn …
Vua: Em dậy khi nào vậy ( tôi k nói gì) hay đói rồi phải không ,ta sẽ phải lên triều nên sẽ k ăn sáng cùng em đươc,tan triều ta sẽ về vs em nên k dc buồn nhé ( tôi gật) ồ hnay ngoan thật ( vua vuốt tóc thây đồ rồi quay đi) …
Hana bê đồ ăn vào …
Hana: Nóng đấy ạ nên để em xúc cho người
_Hana tôi bị gì vậy ?
Hana: Quý nhân người tỉnh rồi sao,người bị sốc nên tính cách có chút thay đổi,em phải đi báo tin này vs điện hạ
Tôi: Khoan đã đi dạo cùng ta đi ,thay đồ cho ta nữa ( tôi thay váy trắng rồi đi dạo trong hoa viên gặp Hương đang đọc sách cho con nghe thấy tôi Hương ngạc nhiên)
Hương: Ngân…cô ổn chứ
_Cô rất thông minh tôi đã ổn ( tôi nhìn đứa bé) chúng ta nói chuyện chút dc k?
_Được chứ nhất định rồi
_Cô có yếu Điện Hạ k
_Có tất nhiên khi đầu tiên tôi đến gần điện hạ vì nhiệm vụ nhưng khi thấy gương mặt thật của ngài,lòng tham trong tôi nổi dậy muốn dc yêu ngài như những cô gái khác
_Nhiệm vụ gì
_Ám sát
_Ồ vậy bh cô có ý định đó nữa k
_Không chắc chắn rồi ,điện hạ k những k giết còn cho tôi dc qua đêm vs người…dường như điện hạ khi đó chỉ muốn chà đạp lên những kẻ như tôi…muốn tôi chìm trong giấc mơ hoang đường của thứ gọi là tình yêu nhưng k ngờ tôi lại có thai…
_Hương này hãy sống hạnh phúc bên điện hạ và cùng nhau sinh thêm những đứa con xinh xắn
_Còn cô
_Tôi là tội phạm mà,ở lại trong cung là trái quy định
_Tôi biết kp cô làm
_Do tôi nếu tôi k tặng cô bát canh đó cô sẽ k nguy hiểm ,do tôi 1 phần ,tôi sẽ ra đi ( tôi vuốt má con của Hương) đứa trẻ thật đáng yêu rất giống điện hạ
_Cô định đi đâu đừng quá đau buồn
_Tôi sẽ đi xa khỏi đây vĩnh viễn k muốn quay lại nơi này…( tôi đứng dậy quay đi) Hana ngắm hoàng cung ở đâu đẹp nhất …
_Ở trên kia ạ đó là Tháp Cung Toả cao và có thể ngắm toàn cảnh hoàng cung
_Em về đi ta muốn đi ngắm cảnh 1 mình
_Dạ vâng em sẽ về nấu món chè đỗ đen mà người hay ăn
_Uk đi đi ( tôi quay đi lên Tháp Cung Toả từng bước lên đó rồi ngồi trên cửa sổ gọi điện cho mẹ) con đây
Mẹ: Cái đứa bất hiếu bao lâu k gọi ,phu nhân cứ nói hai vk ck bận làm ăn nên k về dc con lại sắp sinh,thế bh nó cưới …
Tôi: Mẹ bé Bông có khoẻ không,chị có về k
_Lớn lắm rồi còn con bé Nga mẹ coi nó như chết r
_Mẹ đừng nói vậy hãy nuôi dậy bé bông nên người mẹ nhé ,con xin lỗi vì chưa báo đáp gì cho mẹ mà chỉ khiến mẹ lo…
(N): Vua tan triều Thành đi theo sau
Thành: Cô ấy có khoẻ k thưa điện hạ
Thư kí: Hỗn láo hãy gọi là Quý Nhân
Thành : Nếu cô ấy ở bên ngài quá đau khổ thì xin hãy buông tay đi ạ
_Ta mãi mãi k bh buông tay cô ấy ( Vua quay đi Hana đến thở gấp)
Hana: Điện hạ Quý Nhân đã trở về bình thường rồi ạ
_Thật sao cô ấy đang ở đâu
_Quý Nhân nói muốn đến Tháp Cung Toả ngắm hoàng cung ạ ,có lẽ tới đó r ah ( Vua chạy đỉ rất nhanh cười nụ cười rạng ngời)
Tôi: Mẹ …con phải cúp máy đây mẹ phải giữ sức khoẻ đấy …( Thấy Vua chạy từ xa đi tới) trước khi để anh ra đi em chẳng thể biết rằng thế giới mà em đang sống lại có thể hiu quạnh đến vậy,hoa khoe sắc nở rồi lại tàn,mùa có anh sẽ chẳng bao giờ quay trở lại,em bỗng trở nên thật tham lam khi muốn sống già đi cùng anh,em cũng muốn sống hạnh phúc dù chỉ 1 lần thôi ,hãy quên đi mọi thứ và hãy bước tiếp quanh anh luôn có nhưng cô gái yêu anh hết lòng …( Vua chạy đến nơi đứng ở cửa thở hổn hển bỏ mặt nạ ra)
Vua: Ta…ta đến rồi
_Chúng ta còn có thể không
_Còn chứ tất nhiên còn
_Em nghĩ là không ,em đã k còn gì ngay cả tình cảm đó người dành cho em là sự thương hại,em sẽ không khóc vì anh nữa ,vĩnh biệt anh em không mong anh trở lại trong cuộc đời em dù là kiếp này hay kiếp sau ( Tôi ngồi lăn xuống dưới)
Vua: Không ( chạy tới tóm lấy áo Ngân rồi chiếc áo vụt qua kẽ tay Vua..) không….
Lá xanh rơi vô tình …hoa bay khắp nơi lạnh lùng…xác 1 cô gái rơi từ trên cao xuống dưới mặt đất …cả hoàng cung rung chuyển kinh hoàng…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN