Kiếp Yêu 2 - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1624


Kiếp Yêu 2


Phần 8


Người ta nói đắng nhất là chờ đợi,đau khổ nhất là có duyên mà không phận …câu nói đó dường như hợp với tôi nhất…ánh nhìn lặng lẽ của Thành nhìn tôi vẫn vậy,vẫn nhẹ nhàng trầm ấm! ( Thành sờ lên má tôi)

_Em đã trưởng thành hơn rồi ,anh k nghĩ đến ngày anh có thể gặp lại em…( Tôi rơi nước mắt) …đừng khóc hãy chờ anh ,anh chưa bao giờ quên em…thật lòng …
(N): Thư kí nhìn thấy cùng Vua định lên tiếng Vua dơ tay…
Vua: Chuyện hôm nay ta và ngươi chưa từng thấy gì ?
Thư kí: Vâng …( Vua quay đi)…
Tôi định sờ lên gương mặt của Thành rồi lại thôi…
_Chúng ta gặp nhau như vậy thà rằng không gặp,yêu như vậy thà rằng không yêu…
_Nói cho anh biết tại sao em lại ở đây đi ( Đột nhiên có tiếng nói)
Vương Phi: Con trai sắp đến giờ rồi còn làm gì vậy Đức Vua đang ở đây rồi
_Con sẽ qua ngay
Vương Phi: Cô gái đó là ai?
_Là bạn của con thôi
Vương Phi: Vậy sao vậy mời bạn qua sảnh chính đi con …
Thành: Em có thể ở lại đây chờ anh khoảng 1 tiếng không ,anh có rất nhiều chuyện muốn nói với em…có rất nhiều…( Tôi cúi đầu Thành đi theo kẻ hầu )…nhìn Thành đi khuất tôi ôm miệng khóc…
_Em chỉ muốn ngủ yên và được ngủ yên trong vòng tay anh…Thành …em nhớ anh…( Thư kí Vua xuất hiện)
Thư kí: Cô đây rồi Điện Hạ đang chờ …( anh ta rút khăn đưa cho tôi lau nước mắt)
_Cám ơn
_Tôi không làm vì tiểu chủ ,mà vi tôi k muốn cô mang bộ mặt đó đứng trước mặt Điện Hạ uy nghi của tôi…( Tôi quay đi theo thư kí để lại 1 nỗi buồn bên nước hồ xanh biếc)…
Ra tới nơi không khí náo nhiệt Vua ngồi uy nghi cùng chiếc mặt nạ dát vàng…bên cạnh là Quý Phi thanh tao và hiền hậu,các bô lão ngồi bên dưới với tư thế ngồi quỳ gối cúi đầu khi chưa có lệnh…
Tôi: Anh thư kí này tại sao nơi này người làm đều không trả lời khi tôi hỏi?
_Họ đều bị cắt lưỡi ( Thư kí đi nhanh về phía trước còn tôi sợ hãi nhìn đám người làm ở đây ai nấy đều bị cắt lưỡi hết sao …) đi nào ( Lên tới trên cao chiếc ghế nhỏ được đặt cạnh Vua ông ta không nhìn tôi lấy 1 lần) mời tiểu chủ…
Quý Phi: Em bị lạc sao
_Dạ vâng do em k hỏi được ai ,ở đây cũng rộng nên khó tìm lối ra…hôm nay tiệc cưới ai vậy ạ
Quý Phi: Cưới con trai của Vương Hầu là 1 người cũng rất giỏi ( Tôi nhìn Vua ông ta lặng yên không nói gì nên khiến mn k ai dám nói thêm) à bắt đầu rồi ( từ dưới đoàn múa cùng các thiên thần tung hoa từ cổng khi cô dâu tới,các nghệ sỹ hát những bản tình ca vui say đắm lòng người …nơi chúng tôi ngồi được che bằng 1 bức mành mỏng)…Từ xa tôi thấy 1 người đàn ông mặc bộ vest trắng đang đỡ tay cô dâu bước vào lễ đường…trong họ rất đẹp đôi …
Vương Hầu: Bước 9 bước cúi chào Điện Hạ ( Họ bước gần hơn chú rể không nắm tay cô dâu và rất lạnh nhạt…tôi cứ cố ngó mặt)
Vua: Kéo mành lên
Thư kí: Nhưng thưa người k thể để lũ tục tử thấy được
Vua: Kéo mành lên ( Vua đưa bàn tay ra chỗ tôi,ý muốn tôi đặt tay lên tay ông ta…tôi đặt tay lên bước tới) cùng chúc cho đôi uyên ương trẻ ( Cười nhếch mồm chiếc mành kéo lên tôi thấy chú rể đó không ai khác là Thành…Thành từ dưới nhìn lên giây phút đó chúng tôi nhìn nhau và người ngạc nhiên nhất có lẽ là Thành…tôi rụt tay lại định quay đi Vua giữ tay!
Vương Hầu: Còn k cúi chào đi con
Thành: Điện Hạ bằng an…
Vua: Ta đời Vua thứ 18 của thế giới ngầm chúc cho hai ngươi mãi mãi răng long đầu bạc,bền bỉ đến mùa xuân cuối cùng…( Vua giữ chặt k cho tôi quay đi)…
Tôi: Tôi đứng cao hơi cảm thấy chóng mặt ( Nhìn ánh mắt ông ta như muốn giết chết tôi đến nơi nên tôi im lặng)
Vua: Mau chúc đi
Tôi: Tôi k có tư cách
_Từ giây phút này ta phong ngưoi là Quý Nhân,mau nói đi ( Ông ta gằn giọng tôi nhìn xuống phía dưới)
Thành cúi đầu dù rất muốn ngẩng đầu lên để nhìn …
Ngân: Tôi là Quý Nhân chúc cho hai người răng long đầu bạc,bền bỉ đến mùa xuân cuối cùng ( rơi nc mắt Thành cắn răng)
Thành: Cám ơn Quý Nhân …( Vua buông mạnh tay tôi rồi quay đi)
Vua: Hồi cung …( Về đến cung từ giây phút xe về đến cổng đã 3 tháng tôi không thấy ông ta xuất hiện kể từ khi đó)
3 tháng trôi qua nhưng ngươi tôi nhớ trong lòng lại là cha của con tôi và kp là Thành ,sự rung động nhất thời đã khiến con tim tôi tự hỏi tôi cần ai và đang nhớ ai ?
Hana: Quý Nhân phu nhân đã về …
_Thật sao ( tôi chạy đi ì ạch)
Akiko: Kìa Quý Nhân đường đang trơn lắm (Tôi chạy ra nửa đường thì gặp Hương vừa vào cung)
Hương: Chào em
Akiko: Xin hãy gọi là quý nhân…
Hương: Chào quý nhân ( Nói k vui vẻ)
Tôi: K cần khách sáo vậy đâu 3 tháng qua chị đi đâu vậy…
_Chị đi các nước cùng điện hạ để giải quyết công việc,bầu bạn tâm sự,cùng nhau đi những con phố tản bộ…điện hạ đã bỏ qua mọi việc khi chị chịu thành thật,chị tin điện hạ đã mở lòng với chị…chị về nghỉ ngơi đây hẹn em vào buổi tối nhé …( Tôi cười rồi đi qua)
Akiko:Đừng buồn điện hạ là Vua sẽ chẳng là của riêng ai…hơn nữa người nói sau 1 tháng mà bh 3 tháng rồi cũng chưa làm gì tiểu chủ,tôi nghĩ tình cảm của điện hạ …
_Chau k buồn đâu nên cô k cần an ủi cháu đâu ạ ( Tôi cúi đầu đi nhanh qua ra gặp phu nhân)…
Phu nhân: Ta về rồi đây ( ôm chầm lấy Ngân) ôi cháu của ta ,5 tháng rồi nhỉ…bà nhớ con quá …
Tôi: Hương chị ấy bụng cũng to lắm rồi
_Uk ta biết hai đứa sàn sàn ngang nhau mà…sao nào nói 1 tháng có thể làm điện hạ thích dương như là con làm dc rồi đấy…
_Con cũng k rõ nữa nhưng khả năng không là cao hơn ạ
_Con đang sống và đang tồn tại…đó chính là câu trả lời…
_Con sao có thể chứ,sao yêu nhanh thế được
_Tại sao không? ta nói cho con biết nhé biết đâu đấy con là mối tình đầu của điện hạ ( tôi cười lăn lộn)…
_Phu nhân đùa sao
_Ta đâu có nói đùa phụ nữ quanh nó nhiều có thể thích thì có nhưng cảm giác yêu thì chưa,vì thế sự rung động dù chỉ 1 khoảnh khắc cũng sẽ nảy sinh thứ gọi là tình yêu…thứ đó đến từ khi nào và kết thúc khi nào chỉ có người đang yêu mới có thể trl câu hỏi đó…

_Chắc không phải đâu ( Tôi xua tay)
_Ta cũng nói đùa mà ( Phu nhân cứ nửa đùa nửa thật)…
_3 tháng qua con chưa gặp người lần nào kể từ sau khi đi dự lễ cưới ở bên ngoài về ,cũng k hiểu tại sao giận con thì phải…
_Điện Hạ kp là người vô cớ giận hờn đâu ,người k có tính đó
_Có mà …anh ta giận con ( Phu nhân nhìn Akiko)
Phu nhân: Con trai ta bộc lộ tính cách rồi sao
Akiko: Đó chỉ là phỏng đoán thưa phu nhân…
Tôi: Cho con hỏi về Lục Cung thưa phu nhân tại sao nơi đó lại k dc sử dụng
Phu nhân: Không nên biết sẽ tốt hơn…
_Con thật sự muốn biết về nơi đó ,phu nhân con đã chứng kiến người chết vì nơi đó …con muốn biết ( Phu nhân lặng lẽ bước vào Lục Cung)
Phu nhân: Lục Cung quanh năm lá xanh rơi…khi xưa ta ở Từ Xuân Cung rồi bh là cung Thái Phi…nhưng ta chưa từng tới nơi này …chưa 1 lần cho tới khi con trai ta lên tuổi 17 khi đó điện hạ có 1 lần đưa ta đến đây ,ta thấy ngạc nhiên vì cây ở nơi này lá xanh rơi quanh năm…khi đó điện hạ nói nơi này mỗi lần mệt mỏi thằng bé sẽ đến đây …và rồi nơi này thằng bé gặp cô cung nữ đó,cô ấy được giao quét dọn …chuyện sẽ không có gì xảy ra nếu như cô gái ấy không mang thai nhưng cô ấy đã mang thai ,Điện hạ tìm đủ mọi cách để giấu diếm cô gái đó tại nơi này,cho đến khi cái bụng ngày 1 lớn ( bà bật khóc) bụng cô gái đó ngày 1 lớn nên bị bô lão phát hiện ,khi đó thằng bé còn chưa lên ngôi họ bẩm tấu tới Thái Hoàng tức chồng của ta khi đó,ông ấy cũng đã dùng mọi cách để lấp liếm vì k tin đứa con trai của ông ý lại động lòng trước 1 cung nữ…điện hạ nhận mọi tội lỗi nhưng vẫn là con Vua và là Hoàng Tử không còn cách nào khác chồng của ta ra lệnh cho thăng bé tự chịu phạt,hằng ngày đều bị treo ngược như quy định và bị quật bằng roi da rắn 9 nhát ( Phu nhân khóc lớn)
Akiko: Kìa phu nhân
_Lỗi do ta ,ta làm mẹ mà k bảo vệ dc con mình ( Tôi lau nước mắt cho phu nhân rồi buồn bã) vết thương chồng lên vết thương trong 10 ngày nhưng nó k hề kêu than,cô gái đó thì bị nhốt trong Lục Cung để tránh vc đồn ra ngoài Hoàng Tử lại qua lại với 1 cung nữ…cho đến khi cô gái ấy gần ngày sinh ta lén mang đồ đến để thăm rồi bất ngờ gặp con trai mình cũng đang lén lút đút cho cô gái đó từng thìa sữa qua ô cửa…lưng thằng bé áo vẫn còn thấm máu…nó ở tuổi 17 đã từng hết lòng si tình để yêu…người nói vs cô gái đó rằng” Muốn sống bên em dẫu biết chỉ là mơ “ rồi quay đi…ta đứng từ xa khóc lặng ước gì con trai ta là người bình thường…nó quỳ xin ở trên điện trước bô lão và cha của mình xin cho cô gái đó ra khỏi cung sau khi sinh con xong và nó sẽ k bao giờ gặp lại cô gái đó nữa …chồng của ta chấp nhận mặc cho bô lão phản đối…khi đó cô gái đó được chăm sóc bởi 6 cung nữ và điện hạ kể từ sau hôm đó dù đi qua cũng không đi qua đó mà đi lối khác,để bảo vệ cô gái ấy ngài đã nhất quyết k gặp lại ,chuyện gì đến cũng đến cô gái ấy khi sắp sinh bị 1 cung nữ đâm chết bằng 18 nhát dao ( tôi lảo đảo k ngồi vững )
Hana: Quý nhân ( tôi xua tay)
_K sao đâu người nói tiếp đi con chịu dc
_Thai nhi chưa được sinh ra đã bị đâm chết từ trong bụng mẹ,đó là do thế lực bên ngoài muốn tác động làm rung chuyển hoàng cung
_Vậy khi đó điện hạ ra sao
_Nó thậm chí không đến khi chôn cất cũng k nhắc gì cả nhưng ta biết …
_Nỗi đau quá lớn đến mức con ngta k còn có thể biết phải làm gì đúng k phu nhân
_Đúng vậy ta và chồng của mình hằng ngày theo dõi mọi hoạt động đều phải báo lên nhưng sinh hoạt bình thường đó càng khiến ta lo lắng hơn…năm 20 điện hạ lên ngôi hôm đó ta qua Đông Cung k thấy Điện Hạ ,ta chợt nhớ ngày điện hạ lên ngôi cũng là ngày dỗ của cô cung nữ đó và bất giác ta tới Lục Cung…vừa bước chân vào ta nghe thấy tiếng khóc ai oán…tiếng khóc xé lòng của 1 người đàn ông…càng tới gần tiếng khóc càng rõ …và điện hạ khi đang khoác trên mình chiến bào và vương miện vẫn còn nguyên đồ khi đăng cơ đã lặng lẽ ngồi ở góc phòng đó khóc 1 cách lặng lẽ ( Tôi nước mắt cứ rơi lã chã)
Akiko: Chuyện đã qua xin phu nhân bớt buồn đau
Tâm: Ta về nghỉ ngơi hẹn con ở bữa tối ( gạt nc mắt đi nhanh)…
Hana: Quý Nhân câu chuyện đó phu nhân nói Lục Cung đó nơi cô gái đó chét là nơi này đó
Tôi: Nơi này đầy hồi ức tang thương đến vậy mà hằng ngày mình lại sống vui vẻ nvay có quá đáng k
Akiko: Đó là số phận Quý Nhân k làm gì sai ( Tôi bước ra cánh cửa Lá rơi lả tả)
_Lục Cung …cô có oán trách gì khi tôi ở lại nơi này không,tôi k ngờ người ấy lại yêu tình si đến vậy ,dù cô k còn anh ta vẫn luôn muốn bảo vệ nơi này,tôi đã đến và phá vỡ kí ức cô có giận tôi không?…
Hana: Quý Nhân đừng buồn em sợ quá từ khi nghe kể
_Sợ gì vậy
_Em sợ ma cô ấy chết oan ở đây mà ( tôi sực nhớ run lên)
Akiko: Phu nhân đã về nên tôi xin phép
Tôi: Kìa Akiko ,Akiko…đừng bỏ cháu ( tôi và Hana nắm tay nhau đứng bên ngoài sợ k dám vào)
Hana: Thảo nào em hay bị bóng đè
_Do mệt quá chứ kp đâu
_Đêm cửa sổ hay tự mở
_Do quên cài đó thôi
_Em thấy có bóng rì rào đêm hôm kia
_Bóng lá cây đấy kp đâu ( Cửa đóng rầm vì gió tôi và Hana chạy nhanh ra bên ngoài) k ổn k chạy dc nữa rồi …
Hana: Em k dám quay lại đó đâu ( tôi xoa xoa tay)
_Thế bh đi đâu ta lạnh quá
_Đằng nào cũng đến giờ ăn rồi chúng ta cứ đi bộ quanh 1 vòng rồi quay lại ăn là vừa
_Ăn ở đâu
_Đông cung ạ
_Được cứ đi bộ đã rồi tính…( tôi và Hana đi bộ dưới trời tuyết đến khi tóc cả hai cứng đơ tuyết đầy đầu)
Phu nhân: Hai đứa sao vậy sao người đó như tượng vậy
Hana: Tại sợ ( tôi gàn)
Tôi: Con định bụng đi thể dục thể thao cho khoẻ mẹ khoẻ con phải k
Hana: À vâng đúng vậy…
Tâm: Vậy sao con thật là yêu thể thao ( tôi cười trừ)…Vào bên trong thấy Hương đầu tóc gọn gàng Phu Nhân vội vuốt tóc cho tôi Vua đi từ sau
Thư kí: Điện Hạ tới ( Phu nhân vuốt tóc còn rối thêm)
Vua: Ngồi xuống đi
Tâm: Ta về mà con k vui sao? ( k nói gì) con đi công tác những đâu vậy???
Vua: Người dùng bữa đi ( ý đừng nói nữa)
Tâm: Uk ,Con này con thích bé trai hay gái ở đây Hương và Ngân đều mang bầu
Quý Phi: Hai em thật may mắn
Vua: Ta chưa bh muốn có con nhất là với những người phụ nữ ta k thích cũng chẳng hề yêu (không khí căng thẳng chỉ có mỗi tôi ngồi cắt thịt xẹt xẹt trên đĩa…mn nhìn tôi)
Tôi : Sao vậy mn k muốn ăn ạ
Tâm: K con ăn đi vừa miệng không con
_Dạ rất vừa …rất ngon ( Quý Phi cười tươi còn Vua lầm lỳ k nói gì)…ăn xong ra bên ngoài thấy Hana tôi sực nhớ
Tâm: Ta mệt mỏi quá nên sẽ về nghỉ trước
Hương: Con cũng về trước
Quý Phi: Con xin phép về cùng Thái Phi
Tôi: Ơ…Hana này chúng ta đi đâu về đâu bây giờ…
Hana: Em không biết em qua chỗ Akiko ngủ nhờ vậy
_Vậy chúng ta đi
_Quý nhân qua đó k dc đâu kẻ dưới như bọn em sẽ bị trách tội
_Thế không lẽ vứt ta bơ vơ ư…( Vua bước ra tôi nắm tay) cho tôi ngủ nhờ ở đây được không?tôi có chút chuyện bên đó nên chua về ngủ được…
Vua: Được
_Thật sao ,Yeah ta có chỗ rồi Hana ( cứ như con nhà vô gia cư…tôi đi theo sau vua dẫm chân lên vết chân của ông ta trên tuyết…) 1,2,3,4( Đột nhiên ông ta dừng lại tôi đập người vào lưng ông ta)…ui sao dừng đột ngột vậy (ngó lên phía trước thấy chiéc thuyền ông ta bước lên tôi bước theo sau ục ịch)
Vua: Sao còn chưa bước lên
_Tôi béo thế này sợ trượt chân
_Ngươi bơi giỏi lắm mà ( nhớ lại ngày trc bơi xong chèo lên thuyền)
_Nhưng đang bầu sợ khó bơi hơn vs lại đang lạnh nữa
Vua: Đi thôi
_Ấy chờ tôi với ,tôi lên cứ bình tĩnh ( tôi bò bò lên thư kí cười) anh cười gì tôi béo lên nên chậm thôi…( Lên thuyền ông ta bỏ sáo ra thổi tôi khẽ nhìn người đàn ông này gương mặt buôn hay vui đều k ai thấu vì chiếc mặt nạ kia)
Vua: Hoa khoe sắc nở rồi lại tàn ( Ông ta quay măt đi)
_Ông có muốn hạnh phúc dù chỉ 1 lần không ( Thuyền đến bờ thư kí sang chiếc thuyền khác Vua ra chèo thuyền ) ô đi đâu vậy ( ông ta cứ chèo cho tới khi chạm vào 1 cái gò …giữa cái gò có 1 cây hoa) oa đẹp quá hoa rơi phủ kín mặt hồ luôn…( Ông ta tháo mặt nạ rồi nằm dang tay nhắm mắt ) ông làm gì vậy ngủ ở đây sao ( tôi mò ra ông ta với tay ôm đầu)

Vua: Ngươi có điều gì giấu ta không?
_Không có ( tôi nằm trên ngực ông ta) tôi sao giấu được điều gì
_Tốt …ta thích câu trl này
_Tôi hỏi ông có muốn hạnh phúc dù chỉ 1 lần không ( Vua lặng yên ôm chặt đầu tôi)
_Ta sẽ mãi mãi chẳng dám mơ đến chữ Hạnh Phúc ( tôi bật dậy)
_Tại sao không ? ( Vua giật mình vì nói to)ở đây có người có tôi và có con của chúng ta ( Vua sờ lên má tôi cười) chúng ta hãy thử và đem lại hạnh phúc cho nhau ( Vua ôm chầm lấy tôi gương mặt buồn bã)
_Ta sẽ suy nghĩ …( Sau đó chúng tôi ôm nhau ngủ dưới tán cây đó)…
Hôm sau đứng trước Lục Cung tôi tự tin bước vào bên trong …ngồi trong căn phòng
_Hana em ra ngoài di và đóng cửa lại ( Hana ra ngoài tôi thắp nến và tắt hết đèn trong phòng)…chào chị nếu thật sự linh hồn chị còn ở nơi này xin hãy cho tôi biết bằng 1 cơn gió thổi qua nến ( ngọn gió thổi qua nến tôi sợ rồi cố điềm tĩnh) tôi có thể yêu người đó thay chị được không,dù chỉ là đến sau và biết mãi mãi anh ấy sẽ nhớ đến chị nhưng em vẫn muốn hỏi chị rằng em có thể không vì em nhận ra em đã yêu người đàn ông đó rồi ,quen và gặp gỡ dù rất nhanh nhưng tình yêu mà kb nó đến từ khi nào ,em có thể yêu thay cả phần của chị được không ( Ngọn nên gió thổi tắt) chị không đồng ý sao? ….
Vua trên triều cùng thấy Thành dự triều
Bô lão: Việc chiến tranh ở khu vưc S thần nghĩ k nên dừng lại và về việc bổ nhiệm con trai Vương Hầu làm Thương Quân Hầu( Chức tước cao ngang cha) để thay thế vị trí nắm giữ binh lực trong tay…
Vua: Vậy sao Thành ngươi nghĩ có thể đảm nhận thay cha mình cai quản binh lực cho ta được sao?
Thành: Thần nguyện vì triều đình
Vua: Vậy sao ta lại nghĩ chức đó phù hợp cho Thượng Quân Mã hơn ngươi ( Thành lầm lỳ k nói gì) bãi triều…
Tôi đi dạo ở hoa viên chợt thấy bên kia cầu Thành đang đi tới gần…tôi quay đi
Thành: Em đứng đó ( tôi quay lại)
Tôi: Chúng ta nên giữ khoảng cách
Thành: Tại sao em có thể vào cung làm quý nhân được anh tự hỏi trong đầu suốt 3 tháng qua em thật sự quên anh rồi sao ?
_Em không quên chỉ là chính anh từ bỏ trước …em có người thương trong lòng mất rồi,em nhận ra người em thương là ( Thành ôm chầm lấy tôi…tôi đẩy…) em đã là vợ vua xin hãy tự trọng ,anh cũng có gia đình rồi chúng ta có duyên không phận và như anh nói nếu có ai hỏi em có quen anh không hãy nói không và em cũng muốn anh làm như vậy ( Tôi quay đi bước đi thẳng để lại Thành nhìn từ phía sau)…
Vua đứng trên lầu nhìn thấy
Thư kí: Có lẽ do hỏi về chị gái cô ấy thôi như điều tra thì Thành từng qua lại với chị gái của cô Ngân…
_Ta đâu cần ngươi giải thích ( Vua quay đi xuống dưới tới Lục Cung)…
Tôi sợ hãi chạy về cung…mình k làm sai nhưng mình sợ ,nếu lộ ra sẽ ra sao đây?
Hana: Quý Nhân điện hạ tới …( Tôi đứng dậy)
Vua: Mang đồ ăn lên …
_Hôm nay đãi em món gì vậy
_Vịt quay nghe nói ăn sẽ mát rất tốt
_Người có mang cho Hương k
_Ta rất công bằng
_Vậy tốt rồi em ăn sẽ k bị nghẹn ( Vịt bên lên tôi ăn ngon lành vua vuốt tóc)
_Trước khi gặp ta đã từng yêu ai chưa ( tôi dừng ăn)
_Tại sao ngài hỏi vậy
_Hoa rơi có ý ,nước chảy vô tình,đừng để oán tình,yêu hận ( tôi lặng yên không hiểu)
_Ngài nói mấy câu đó em k hiểu đâu nhưng em khẳng định em yêu ngài rồi ( Tôi nói xong rồi ngại định đứng lên Vua giữ tay tiến gần sát tôi …tôi nhắm mắt)
Vua tiên sát đến gần môi Ngân rồi gặm miếng đùi vịt trên tay Ngân …
Vua: Ta hài lòng vì câu trl này ( tôi mở mắt thấy vua k hôn ,tôi đỏ mặt Vua hôn chụt lên môi tôi cười rạng ngời)…mai chúng ta sẽ ra ngoài đi dã ngoại…
_Vậy thì còn gì bằng ( Vua xoa đầu)…
Đi ra bên ngoài Vua đổi sắc mặt…
Vua: Ta cần xác minh ngươi sắp xếp đi …
Tôi cười hạnh phúc ngập tràn dường như chúng tôi đang dần yêu nhau,kb là nhiều bao nhiêu nhưng tôi có thể cảm nhận được…con à mẹ thật sự hạnh phúc…
Hôm sau xe được chuẩn bị thư kí đưa tôi và Vua ra bên ngoài…tới quán trà mà phu nhân hay tới vào rằm tháng 7 …
Vua: Ta phải qua nơi này 1 lát chắc tầm 30p
_Việc gấp ạ
_Nhanh thôi khi nào em thưởng xong 2 ly trà ta sẽ quay lại ( tôi nhìn Vua mặc đồ thể thao giống như những chàng thanh niên khác nhưng nỗi đau trong lòng rất lớn hy vọng em sẽ phủi bớt nó đi )…
Vua tới 1 con hẻm với 1 đám nghiện…
Thư kí: Ở căn nhà kia ah ( Bước vào trong 1 cô gái gầy dặt dẹo vì nghiện đó là Nga)
Nga: Các người là ai ( Thư kí Vứt cho chút thuốc Nga với vội rồi hút)
Thư kí: Hãy trả lời câu hỏi của tôi ( Vua đeo khẩu trang ngồi trên ghế nhìn vào Nga) có quen người đàn ông trong ảnh không ( Đưa ảnh Thành)
Nga: Các người là ai tôi k quen k biết ( vò đầu)
Thư kí: Tôi k có thời gian đùa với cô nói nhanh ( quát lên)
Nga: Các người sẽ k làm gì tôi chứ
_Tất nhiên là k chỉ cần trl câu hỏi cả hộp thuốc này sẽ là của cô …
Nga: Tôi có quen anh ta ( Vua thở phào)
Thư kí: Quen thế nào
_Từng qua đêm khi còn ở Việt Nam…
Thư kí: Bé Bông là con ai
_Con của tôi
Thư kí: Tốt cầm lấy ( Vua đứng lên quay đih
Nga: Nhưng tại sao các người hỏi về hắn ,hắn là 1 tên sở khanh …( Vua mở cửa) hắn còn từng yêu cả em gái tôi nữa ( Vua dừng đóng cửa quay lại)
Thư kí: Điện hạ chắc cô ta điên rồi k nên chấp k thể đâu ạ
Nga: Sao không chứ hôm đó em gái tôi còn dẫn tôi để ra mắt bạn trai chính là tên đàn ông trong ảnh …chúng có vẻ rất yêu nhau qua ánh mắt của cả hai đứa nhìn nhau tôi biết,tên khốn nạn định yêu cả hai chị em ( Vua bước đi lảo đảo )
Thư kí: Điện Hạ người k sao chứ ạ…điện hạ…
Vua: Ta muốn ở 1 mình ( Vua lên xe nhấn ga lao như điên nhớ lại khi Thành sờ má Ngân,Khi ôm nhau trên cầu…ông ta nhấn mạnh ga) ngươi đã nói dối ta…( mắt đỏ ngầu)
Tôi nhấp hết 2 ly trà rồi ra ngoài ngồi dưới cây hoa nơi này lần đầu tôi gặp ngài,ngài có chút gì đó vẫn giống phu nhân,vẫn có lúc tâm hồn tươi trẻ…đi lâu vậy nhỉ …( nhìn ra hồ cười thầm)
Vua phóng xe ánh mắt muốn thiêu đốt tất cả…xe phóng vụt qua lính cúi đầu…phanh gấp giữa sân…Ngân quay lại cười rạng rỡ…Vua tiến tới bóp cổ nhấc lên
Ngân: Làm gì vậy k đùa đâu lại giống lần trc em sợ đấy…
Vua: Nếu như không dối gian ta thì giờ đây đã khác ( Vua siết mạnh hơn Thư kí chạy về kịp gàn)
Thư kí: Điện hạ…Điện Hạ cô ấy đang có thai mà ( Vua thở mạnh rồi buông tay)
Vua: Đứa con này có phải của ta không ( tôi tát bốp)
Thư kí: Cô điên rồi …mau quỳ xuống xin tha lỗi đi
Tôi: Tôi k sai ,tôi sai ở đâu? anh luôn như vậy luôn làm tôi đau đớn khó hiểu…nó là con của riêng tôi (tôi bật khóc )
_Ngươi và hắn…( tôi sực nhớ) ta đã tháy hết
_Em chưa làm gì có lỗi cả ( Cầm tay Vua gạt tay)
_Ta từng muốn ngươi mang lại cho ta dù chỉ 1 ngày hạnh phúc nhưng toàn là giả dối ( Vua quay đi) nếu như ngươi hiểu thấu bao cay đắng hằn trong tim ta …ta không muốn gặp lại ngươi nữa ( Vua bước đi lặng lẽ tôi ôm miệng đứng khóc như mưa dưới tán cây hồng và trắng này)…Hết thật rồi …tất cả đã hết…
3 tháng sau…
Tâm: Ngân hnay có đi đâu k con
_Không con sẽ ở đây
_3 tháng k ra khỏi Lục Cung rồi con k buồn sao
_con chơ điện Hạ ,con sợ khi người đến k thấy con
_Con bé này hâm quá đi mất ,cãi nhau chuyện gì vậy bật mí cho ta được không?
_Do con sai …tất cả do con ( Canh Vịt dc bê lên) bê cho Hương nói rằng ta mời cô ấy cũng sắp sinh rồi …
Hana: Dạ …
Tâm: Con sắp sinh rồi hãy giữ sức khoẻ đừng nghĩ nhiều cũng đưng khóc nhiều…con sẽ ảnh hưởng ,ta ghé qua ngó Hương chút …
_Vâng (tôi cười nhẹ)…
3 tháng rồi 3 tháng chúng ta k gặp cũng chẳng nói chuyện ,em rất nhớ người …rất nhớ …Tối hôm đó khi chuân bị ăn tôi thấy Hana hốt hoảng
Hana: Quý Nhân,Tiểu chủ Hương đau bụng sinh con gấp
_Tại sao lại vậy
Hana: Họ nói trong bát canh của người có chất kích thích sinh sớm…
_K thể có chuyện đó …
Phu nhân rảo bước tới cung của Hương
Hương: Phu nhân người nhất định phải cứu con của con
_Nhất định rồi,nhất định…về việc bát canh đó Ngân kp người nvay đâu khi đó có ta ở đó
_Con cũng mong là kp do Ngân làm ( đau bụng dữ dội)…
Tâm: Tại sao Akiko …phải tnao đây ( Hương đau dữ dội)…
Akiko: Tiểu nhân thật sự rối bời..điện hạ hiện đang từ Hong Kong về …
Quý Phi: Viẹc đã như vậy thì xin Thái Phi đứng ra để bô lão k nhúng tay vào …
Tâm: Ta…ta…bắt Quý Nhân cùng toàn thể người của Lục Cung để điều tra …
Akiko: Phu nhân
Tâm: Mau lập tức thi hành…
Lính ập đến bắt lấy Hana
Lính: Mời Quý Nhân theo chúng thần đi điều tra rõ hành vi ám hại hoàng tộc…
Hana: Quý Nhân ơi phải sao giờ đây ( khóc)
Tôi: Đi …tôi theo các người…
Đến cái nơi địa ngục trần gian 1 lần nữa tôi hoảng sợ nỗi ám ảnh nơi này…kẻ khóc người đau …tôi chỉ biết ngoái lại nhìn dòng nước…đỏ phía sau lòng bất an…
Hương được mổ cấp cứu ngay tại Cung…
Tâm: Hy vọng mẹ tròn con vuông…phải sao đây …điện hạ về đến đây chưa
_Khoảng 10p tiếng nữa máy bay sẽ hạ cánh…
Bác sỹ: Thưa Thái Phi e là k giữ dc đứa nhỏ
Tâm: Bằng mọi giá giữ cả hai nếu k các người đừng hòng sống ( Quát lên rồi lảo đảo) ta đang k còn là chính ta nữa
Akiko: Phải cả 2 sống nếu k cô Ngân chắc chắn tội chết…
_Ta biét ,Ta biết ( Đi đi lại lại)
Vua về đến cung
Thư kí: có tin báo rằng Quý Nhân đã bỏ thuốc kích thích vào bát canh của cô Hương hiện đang nguy kịch ( Vua đi nhanh tới cung của Hương)
Thái Phi: Ngài về rồi ơn trời ngài đã về rồi ( Tiếng oe oe bên trong)
Bác sỹ: Mẹ tròn con vuông thưa phu nhân ( Vua thở nhẹ nhõm)…là công chúa ạ nặng 3kg4 thưa Thái Phi,Điện Hạ …
Thái Phi: Vậy là ổn rồi ,điện hạ Ngân sẽ k làm nvay đâu xin người
Thư kí: Bô lão quỳ dưới điện để chờ người lên thưa điện hạ (Vua nhìn đứa bé rồi quay đi)
Tôi có thể chưa có lệnh nên họ k dám làm gì nhưng còn Hana
Tôi: Hana đâu các người đưa cô ấy đi đâu ròi
_Phải điều tra thưa quý nhân cô ấy sẽ bị nhục hình để điều tra
_Nhục hình ( họ khoá cửa) thả tôi ra …k dc cô ấy k có lỗi …k có lỗi mà…( Tiếng Hana hét ở phòng đối diện khiến tôi hoảng hốt) đừng hại cô ấy mà…tôi cầu xin đấy ( tôi dập đầu) tôi cầu xin các người…
Vua lên điện
Bô lão: Quý Nhân làm nvay k còn tư cách của 1 quý nhân thưa điện hạ,giết hại hoàng tộc là tội chết …
Thái Quân ( tựa tể tướng) : Xin hãy điều tra kĩ càng tránh để kẻ xấu làm hại những cung phi sau này…
Thành: chuyện này cần điều tra thêm nếu do Quý Nhân làm thì tại sao lại để lộ liễu như vậy…
Vua: Trật tự đi chuyện Hậu Cung k đến lượt các ngươi tham gia…Quý Nhân đang ở đau
Thư kí: Thái Phi hạ lệnh đưa đến hình bộ rồi ạ …
Vua: Vậy thì chờ xem Bộ Hình báo cáo lên …bãi triều ( Vua đi ra sau Thành đi theo)
Thành: Điện Hạ xin cho thần 5p ( Vua hẩy tay thư kí đi) xin điện hạ hãy tin cô ấy
Vua: Ngươi còn yêu cô ta
_Ngươi đã biết tôi sẽ thừa nhận ,cô ấy vô tội
_Có vô tội hay không cũng k đến lượt ngươi quyết định và phán xét ( Vua quay đi))
_Điện Hạ thần rất yêu cô ấy ,1 cách thật lòng ( Vua bước đi rồi về Đông Cung đóng cửa)
Vua: 1 cọng tóc của Quý Nhân nếu kẻ nào động vào…giết
Thư kí: Vâng ( Vua ngồi ở bàn lo lắng )
Tôi dập đầu cầu xin chảy máu đám lính lo sợ …
Lính: Quý Nhân làm vậy chúng thần khó xử
_Cho ta gặp Hana chỉ 1 phút thôi…1 phút thôi…( Lính ấp úng rồi mở cửa cho tôi chạy sang…cảnh tượng kinh hoàng Hana người đầy máu đang bị dao cắt từng khứa vào thịt …tôi ôm chầm lấy)
Hana: Sẽ bẩn áo người đấy
_Con bé ngốc ta k sợ bẩn …ta xin lỗi …thật sự xin lỗi ngàn lần xin lỗi
Hana: Em chết vì chủ nhân em k hối tiéc ( tôi ôm Hana rồi gào lên)
_Không chết đâu 1 Hana là quá đủ rồi …ta k muốn mất đi em đâu Hana …ta nhận tội…ta nhận tội ta bỏ vào canh k liên quan đến cô gái này
Lính: Cái này… Quý Nhân hãy cân nhắc kĩ lời nói …
_Ta làm tất cả do ta
Hana: Đưng quý nhân đừng mà ( Tôi đứng dậy ra tới chỗ người hỏi cung )
_Là ta làm
_Vậy phiền quý nhân kí vào đây …( tôi kí xoẹt vào giấy)
Hána: Không ….quý nhân ơi em xin người …
Tôi: Hãy ra khỏi đây lấy chồng và quên rằng đã quen ta đi ,sống vui vẻ phải thật vui vẻ …(Tôi quay đi giọt nc mắt bên trái khẽ rơi vô hồn)…
Tại Đông Cung
Thư kí: Điện Hạ,Quý Nhân đã nhận tội …( nói từ bên ngoài vọng vào Vua bên trong cười …cười mỉa mai như đau đớn)…
Vua: Đưa cô ấy về Lục Cung
Thư kí: Nhưng Điện hạ theo lệ cô ấy sẽ bị 1 nhát đâm giữa ngực …và bị trục xuất khỏi cung việc này chỉ cần người k đồng ý là sẽ dc mà
Vua: Hoàng Cung có quy định của Hoàng Cung ( Vua ra mở cửa rồi đứng k vững)…
Thư kí: Điện Hạ…
Vua: Ta sẽ tự tay làm …
Tôi được đưa về Lục Cung …ngồi giữa sân lá vẫn rơi đầy lối …
_Cô đang ngăn cản chúng tôi phải không?k sao tôi có thể hiểu…( đang nói vs cô gái đã chết)… Quạnh hiu đời này đối với tôi như 1 cơn ác mộng…ngàn dặm bước biếc biết cảnh xuân chốn nào? rung động dưới tán cây cơn gió thoảng ( Lá rơi rũ tôi thấy Vua đứng trước mặt Thái Phi chạy đến bị lính cản)
Thái Phi: Đừng con làm nvay sẽ mất nhau mãi mãi ,con không yêu con bé chút nào sao?
Vua: Chúng ta k thể ở bên nhau
_Em biết
Vua: Kiếp Hoa ngắn ngủi đong đầy bụi hồng trần
_K có em sẽ có các cô gái khác ( Vua cắn răng) em hiểu câu người nói có học qua chút rồi …
Vua: Ta vua thế giới ngầm đời thứ 18 ( nói nghẹn) trục xuất ngươi khỏi cung phế bỏ chức vị …
_Ta hỏi người có yêu em k?
Vua: Tất nhiên là không?
_Vậy em sẽ ra đi mà không hối tiếc gì nữa nhỉ?người chắc chắn không?
Vua: Ta chắc chắn ngươi cam tâm sát hại con của ta…
_Người tin là em ,vậy chúng ta từ nay về sau vĩnh viễn không gặp lại…phải không?
Vua: Đưa cô ta đi ( Vua quay đi) về việc đâm vào ngực cô ta đang mang thai con của ta và hơn nữa ta là chủ nhân của cô ta đã k dậy dỗ kẻ dưới cẩn thận nên ta sẽ nhận hình phạt thay cho cô ta …
Thư kí: K dc điện hạ
Vua: Lập tức thi hành ( Vua rút kiếm đâm thẳng vào ngực Thái Phi hét lên còn tôi đứng đối diện)
Tôi: K yêu cơ mà có đáng không
Vua: Đáng …( Vua ngã quỵ chống kiếm xuống đất)
Thái Phi: Không con của ta …( Ngất)…
Tôi: Ta yêu ngài dù ở bất kì đâu …
Vua: Đưa cô ta đi
Tôi: K tôi k đi ,để tôi lau máu cho ngài rồi đi ( họ kéo đi khuất Vua ộc máu mồm)
Vua: Báo cáo lên hình phạt đã đủ
Thư kí: Điên hạ ơi …người thật lòng yêu cô gái đó đến nvay sao? ( Lục cung lá rơi vô tình lên Vua 1 cách lạnh lùng)…
Vua: Hoa lạnh lùng kiêu sa ,đời này thêm phần mê man ,hái 1 cánh hoa cài tim cũng đủ để ta đời đời kiếp kiếp vì em vương vấn bụi trần…
Có ai đó từng nói rằng nếu bạn qua được Kiếp Yêu bạn sẽ thấy được hai chữ Hạnh Phúc …đối với tôi có lẽ Kiếp Yêu này không dành cho tôi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN