Vì đạo diễn Chung còn có việc phải làm nên họ tạm biệt sau bữa tối, Amy và Viên Ninh trở về khách sạn thu dọn đồ đạc và trả phòng, cùng nhau đến ngôi nhà mới của Viên Ninh.
Tiểu Trương đã đem hết đồ đạc trong ký túc xá của Viên Ninh đem đến đây, thuê người dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ.
Những thứ cần mua cũng đã mua, lúc này đang đợi bọn họ trong phòng: “Tiểu Viên, kiểm tra lại xem có thiếu gì nữa không?”.
Viên Ninh nhanh chóng cảm ơn cô ấy.
Amy kiểm tra trong phòng một lượt, thấy tất cả những gì cần có đều có, nói: “Trợ lý của em sẽ phải đợi mấy ngày nữa, nếu cần gì thì em cứ tìm Tiểu Trương trước.”
Tiểu Trương rất cẩn thận.
Không những chuẩn bị đầy đủ đồ vệ sinh cá nhân cho Viên Ninh, mà cô ấy còn tính đến cả dép đi trong nhà, Tiểu Trương đã mua những đôi dép mới tinh và đặt chúng trên giá giày dép.
Ngoài ra, nhà bếp cũng được đổi mới, trong tủ lạnh không chỉ có rau dưa mà còn có không ít trái cây.
Amy đợi Viên Ninh xác nhận tất cả đồ đạc đã được mang đến đây, mới nói: “Lại đây chúng ta nói chuyện một chút.”
Viên Ninh ngồi lên ghế sô pha cạnh Amy.
Tiểu Trương rửa sạch trái cây đem tới, rót nước cho hai người, vừa định rời đi, Amy liền nói: “Tiểu Trương cũng ngồi xuống nghe một chút, chẳng lẽ muốn cả đời này đều làm trợ lý sao?”
Những lời này mặc dù không dễ nghe, nhưng thực sự Tiểu Trương cũng cần cân nhắc.
Tiểu Trương đồng ý, tìm một chỗ ngồi xuống.
Amy vừa định lấy một điếu thuốc thì nhận ra Viên Ninh không thích mùi thuốc lá nên yên lặng cất điếu thuốc đi: “Khi ăn cơm, chị sợ ảnh hưởng đến em nên không nhắc tới vấn đề này.
Em với vai Nguyệt Dao được coi như là cướp từ Trần Văn Văn.”
Viên Ninh đã biết Amy muốn nói cái gì: “Đúng vậy, chị Amy cần em làm cái gì?”
Thấy Viên Ninh nói một lần liền hiểu, Amy cảm thấy tiết kiệm được rất nhiều công sức: “Chuyện trong video vẫn còn chưa kết thúc, chị sợ Trần Văn Văn sẽ lấy chuyện này để làm ầm ĩ lên.
Cô ấy cũng không cần phải tự mình ra mặt, chỉ cần mọi người biết vai diễn từ trong tay cô ấy bị cướp đi bởi Viên Ninh là một diễn viên hoàn toàn mới không có tác phẩm gì, hoặc em chính là cô gái bị nghi ngờ trong video gần đây, em cảm thấy vấn đề tiếp theo sẽ xảy ra như thế nào?”
Tiểu Trương đã bắt đầu suy nghĩ.
Viên Ninh không hề hoảng sợ: “Em nghĩ rằng mọi người sẽ cảm thấy em có người chống lưng, sau đó sẽ suy đoán xem người đứng sau em là ai, mà lời xin lỗi của Trần Ni và cái gọi là thân phận của Triệu Mộng Kỳ đều là giả.
Không chừng, Trần Ni sẽ nhân cơ hội này xoay người, hắt nước bẩn lại cho em.”
Amy nhướng mày.
Viên Ninh cầm chiếc ly bằng cả hai tay: “Hiện tại fans cảm thấy em bị đưa ra để chịu tội thay người khác, mà Trần Văn Văn có thể yêu cầu các nhân viên công tác của cô ta giả vờ không hài lòng và phàn nàn.
Nếu Viên Ninh thật sự bị người ta đưa ra để chịu tội thay thì làm sao cô ấy có thể lấy được vai diễn từ Trần Văn Văn? Mọi người hãy suy nghĩ một chút.”
Amy bị chọc cười bởi điệu bộ nhái giọng của Viên Ninh: “Vậy em không sợ sao?”
“Chị Amy chắc chắn sẽ không hại em.” Viên Ninh tự tin nói: “Em nghĩ chị Amy đã có biện pháp để đối phó.”
Amy không phủ nhận: “Chị đã lấy lại Weibo cho em, em đổi mật khẩu đi.”
Viên Ninh gật đầu: “Sau đó xóa hết các bài đăng Weibo trước đây? Bắt đầu đăng cái mới?”
Amy không phản đối điều này: “Bây giờ chị gọi điện thoại cho Triệu Mộng Kỳ và gọi những người thuộc nhóm nhạc nữ đó đến đây, Tiểu Trương đi gọi đồ ăn đi.”
Tiểu Trương lúc này mới nhận ra ý của Amy: “Chị Amy nghĩ Trần Văn Văn làm ngày hôm nay?”
Amy vốn định dạy dỗ Tiểu Trương, nghe thấy lời này liền nhắc nhở: “Cho dù là chuyện gì, nếu chúng ta ra tay trước thì sẽ có lợi thế hơn, hiểu không?”
Tiểu Trương đã ghi nhớ.
Amy nhìn Viên Ninh: “Em bắt đầu làm đi.”
Viên Ninh ngoan ngoãn gật đầu, đối với việc này thì không có ý kiến gì.
Cô không thích cũng không ghét mấy người Triệu Mộng Kỳ, nhưng cô cũng biết Amy yêu cầu như vậy hoàn toàn là vì cô.
Nếu Viên Ninh hỏi thêm một câu thì Amy cũng sẽ không đau lòng: “Chị sẽ không để cho em chịu thiệt thòi.”
Viên Ninh nở nụ cười ngọt ngào: “Em biết rồi.”
Amy vội xua tay, cô sợ nhìn thấy mặt Viên Ninh thêm lần nữa liền không thể nhịn được tìm Triệu Mộng Kỳ cùng Trần Văn Văn trùm lại làm bao tải.
Viên Ninh thấy vậy liền uống chút nước, sau đó thu người sang một bên bắt đầu đăng Weibo.
Tiểu Trương bỗng nhớ ra, nói: “Chị đem điện thoại về cho em này.”
Viên Ninh cho rằng nó chính là cái điện thoại Trần Ni đem đi: “Em cảm ơn.”
Tiểu Trương mở túi của mình ra, đầu tiên là đưa cho Viên Ninh chiếc điện thoại cũ của cô, sau đó lấy ra một chiếc điện thoại mới: “Chị Amy đặc biệt bảo chị mua cho em.”
Amy không đợi Viên Ninh mở miệng, nói thẳng: “Đầu tư giai đoạn đầu cho em.”
Viên Ninh đoán ra được vì sao Amy đặc biệt nhờ người mua cho cô điện thoại mới nhất.
Sau khi debut, cô chắc chắn sẽ phải trao đổi số điện thoại hoặc thêm WeChat với người khác.
Điện thoại trước đây của cô ấy là mẫu cũ rẻ tiền, Amy sợ Viên Ninh sẽ bị người khác cười nhạo: “Em biết, em sẽ cố gắng làm việc thật chăm chỉ để kiếm tiền.”
Amy thở phào nhẹ nhõm, thật ra cô sợ nhất là khi người khác cảm ơn cô: “Được rồi, đi chơi đi.”
Viên Ninh có vẻ rất thích chiếc điện thoại mới và bắt đầu bấm bấm.
Amy gọi điện cho người quản lý mới của Triệu Mộng Kỳ, nói địa chỉ nhà của Viên Ninh.
Ngày hôm qua, Amy đã nghĩ ra cách đối phó, với tính cách của Trần Văn Văn thì cho dù nhân vật Nguyệt Dao này được giao cho cô ta, thì có lẽ cô ta phải dẫm lên Viên Ninh mới vừa lòng.
Viên Ninh đổi mật khẩu Weibo, sau đó xóa tất cả bài đăng Weibo trước đó.
Weibo này là do Viên Ninh đăng ký sau khi gia nhập Vĩnh Gia Entertainment, ảnh đại diện là hình ảnh Viên Ninh tự selfie, sau khi suy nghĩ, cô quyết định đổi ảnh đại diện thành con cá thổi bong bóng: “Chị Amy, hiện tại nên thông báo chị là quản lý của em không? “
Amy nhướng mày: “Em cho rằng chị không biết xấu hổ sao?”
Viên Ninh vui vẻ thay đổi tư thế, cuộn tròn trên chiếc ghế sô pha đơn: “Chị Trương, mua cho em một cái loa lớn, em ra đứng ở cửa sổ nói chị Amy là quản lý của em.”
Tiểu Trương không nhịn được cười ha ha.
Amy vừa rồi chỉ là nói giỡn, xua tay bảo Viên Ninh đừng làm loạn nữa, bắt đầu liên lạc với cấp dưới để chuẩn bị tốt cho kế hoạch tiếp theo.
Nếu Viên Ninh đã lấy được vai diễn từ tay Trần Văn Văn, cô không thể để Viên Ninh bị coi thường được.
Viên Ninh bấm bấm điện thoại, lập tức một bài Weibo được đăng lên.
【 Viên Ninh: Một khởi đầu mới, một con người mới, cảm ơn chị Amy, cảm ơn vì đã tin tưởng em.
】
Sau khi đăng xong, Viên Ninh nói: “Chị Amy, nhanh chia sẽ bài đăng của em đi.”
Amy đồng ý, xác nhận Weibo của mình thuộc quản lý của Vĩnh Gia, cô theo dõi lại và chia sẽ bài đăng Weibo của Viên Ninh.
【 Amy: Một khởi đầu mới, em còn tốt hơn.
】
Không mất nhiều thời gian để Viên Ninh phát hiện ra rằng Triệu Mộng Kỳ cũng đã chia sẽ nó.
【 Triệu Mộng Kỳ: Chị em, mau chuẩn bị nồi lẩu để tiếp đón.
】
Sự cố video sau nhiều lần lật ngược tình hình, nhiều người đã bắt đầu chú ý đến, Weibo của Viên Ninh và Triệu Mộng Kỳ nhanh chóng được chú ý.
Người hâm mộ của Triệu Mộng Kỳ bắt đầu nói thay cô ta, thậm chí còn vào Weibo của Viên Ninh để xin lỗi vì lúc đầu đã mắng Viên Ninh, còn thuận tay follow lại.
Sau đó họ đã vào Weibo chính thức của Vĩnh Gia Entertainment để yêu cầu phải bị trừng phạt Trần Ni thật nghiêm khắc, người người mắng chửi, xin lỗi, đánh tạp(*).
Sau khi Viên Ninh gửi biểu tượng OK cho Trần Mộng Kỳ, Chu San San và Tống Tình thì phớt lờ bài đăng của cô, trực tiếp tắt Weibo.
Viên Ninh do dự nhìn số điện thoại của cha mẹ thân thể này trong danh bạ: “Chị Amy, em vào trong để gọi điện thoại.”
Amy ậm ừ, mở máy tính và bắt đầu cuộc họp video với cấp dưới của mình.
Viên Ninh vào phòng ngủ, đóng cửa lại, gọi vào số điện thoại của mẹ Viên, sau mấy hồi chuông mới có người bắt máy.
Mẹ Viên: “Nữu Nữu (*), có chuyện gì vậy?”
(*) Nữu Nữu: Con gái/Bé gái/Bé con: Cách gọi âu yếm, thân mật.
Không biết vì sao khi nghe cách xưng hô này, Viên Ninh nhất thời cảm thấy tủi thân, lòng tràn đầy chua xót, nước mắt rơi xuống: “Mẹ, không có chuyện gì, con chỉ nhớ mẹ mà thôi.”
Lời nói không cần phải suy nghĩ mà tự thốt ra, Viên Ninh liền ngồi dưới đất dựa vào thành giường, một tay ôm chân, một tay cầm điện thoại: “Mẹ và ba có khỏe không?”
Mẹ Viên có vẻ nhẹ nhõm: “Khỏe, ở nhà không có việc gì, con ở bên ngoài thế nào? Có thiếu tiền không?”
Viên Ninh biết hoàn cảnh gia đình của thân thể này, coi như là nghèo rớt mồng tơi, nếu không thì đã không đồng ý với Viên Ninh đáng lẽ ra phải đang đi học kí hợp đồng với công ty: “Không thiếu tiền, con sắp được đóng phim truyền hình, mẹ, đến lúc đó nhà mình sẽ có tiền.”
Mẹ Viên vui mừng khôn xiết: “Cuối cùng Nữu Nữu cũng hết khổ rồi! Thật tốt quá, trong nhà vẫn còn tiền, con sắp thành đại minh tinh rồi, cần phải mua thêm nhiều quần áo, mỹ phẩm cho mình nữa.
Nếu con có tiền, con cứ giữ lại cho mình.”
“Những thứ này công ty sẽ chuẩn bị cho con.” Viên Ninh đột nhiên hiểu ra vì sao thân thể này nguyện ý tự sát để đổi lấy một khoản tiền cho gia đình: “Nhà chúng ta sẽ sớm trả nợ được thôi, bà nội có thể đến bệnh viện để làm phẫu thuật.”
Dù chưa nhìn biết số tiền mà Viên Ninh nói đến, mẹ Viên cũng không khỏi mừng rỡ mà khóc: “Tốt quá tốt quá, đúng rồi, ba con nghe nói lái taxi kiếm được không ít tiền, ông ấy muốn ban ngày mở một gian hàng, ban đêm…”
“Không được.” Viên Ninh không chút do dự từ chối, bởi vì kiếm tiền nên lúc đó cha cô mới xảy ra tai nạn: “Mẹ, hai người đừng làm việc vất vả như vậy, mẹ còn phải chăm sóc bà nội, sức khỏe của mẹ cũng không được tốt.”
Mẹ Viên vẫn không muốn chỉ biết dựa dẫm vào con gái: “Mẹ có thể chăm sóc bà nội của con, hơn nữa gần đây sức khỏe của mẹ cũng tốt hơn rất nhiều, ở nhà không thể chỉ trông cậy vào một mình con được.”
Viên Ninh biết bọn họ để ý cái gì: “Chủ yếu là vì quản lý của con nói, chuyện này sẽ ảnh hưởng không tốt đến con, sắp tới đây con sẽ suất hiện rất nhiều.”
Mẹ Viên không biết gì về giới giải trí nên nghe vậy có chút lo lắng: “Thật sao?”
Viên Ninh vội vàng nói: “Vâng, nếu không con nhờ quản lý của con nói chuyện cùng mẹ?”
Mẹ Viên dường như đang nói gì đó với những người xung quanh, rất nhanh sau đó giọng nói trong điện thoại đã thay đổi: “Nữu Nữu, ba không nói cho người khác biết cũng không được sao?”
Khi Viên Ninh nghe thấy giọng nói của cha Viên, cô cố gắng kìm nén, cố gắng không khóc: “Không được đâu, ba mẹ tốt như vậy, con không muốn giấu giếm với mọi người.”
Cha Viên vẫn do dự: “Quản lý của con có thật sự nói như vậy không?”
Viên Ninh thuyết phục gia đình, ngăn họ bí mật đi kiếm tiền mà không nói với cô: “Hai người đợi một chút, con sẽ để chị Amy nói chuyện với hai người, cô ấy là quản lý mới của con và đối xử với con rất tốt, con có hai bộ phim truyền hình và một chương trình tạp kỹ chuẩn bị quay.
Con sẽ gọi lại cho ba mẹ ngay.”
Sau khi tắt điện thoại, Viên Ninh lấy khăn giấy lau mặt, sau đó cầm điện thoại đi ra ngoài.
Amy vừa mới cùng cấp dưới họp xong, ngẩng đầu liền thấy đôi mắt đỏ hoe của Viên Ninh: “Làm sao vậy?”
Viên Ninh giải thích ngắn gọn vấn đề: “Chị Amy, phiền chị nói nghiêm trọng hơn một ít.”
Amy hiểu ra: “OK.”
Viên Ninh lại bấm điện thoại, đầu dây bên kia lập tức trả lời: “Ba, con nhờ chị Amy nói cho ba biết, chuyện này thật sự rất nghiêm trọng.”
Trước khi Cha Viên kịp phản ứng, Viên Ninh đã đưa điện thoại cho Amy.
Amy: “Chào bác, cháu là quản lý mới của Viên Ninh, chú có thể gọi cháu là Tiểu Trần.”
Viên Ninh nhìn Amy đầy mong đợi, đang định tiếp tục nghe thì có tiếng gõ cửa.
Amy dùng tay ra hiệu rồi cầm điện thoại đi vào phòng ngủ và đóng cửa lại.
Tiểu Trương vỗ vai Viên Ninh, chỉ vào phòng tắm và bảo Viên Ninh rửa mặt, còn cô ấy sẽ tự mình đi mở cửa.
Viên Ninh gật đầu, đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, thậm chí còn cố ý nhỏ nước lạnh vào mắt, sau đó lau khô mặt đi ra, nhìn thấy trong phòng còn có bốn người, Triệu Mộng Kỳ, Chu San San, Tống Thanh và Sở Mông.
“…”
Viên Ninh không ngờ rằng lần đầu tiên gặp nữ chính trong sách lại là vào thời điểm này!.