Kỳ Nghỉ Tới Biệt Thự Kinh Hoàng - Chap 2: Cái xác trong tủ lạnh.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Kỳ Nghỉ Tới Biệt Thự Kinh Hoàng


Chap 2: Cái xác trong tủ lạnh.


“Kim Ngưu, cậu đi gọi An, Na và Belle, nói họ mau báo cảnh sát!”. Song Tử nói như muốn hét lên.
Kim Ngưu gật đầu, lập tức chạy đi.
Sư Tử, Xử Nữ và Thiên Yết đại khái cũng hiểu được mọi chuyện khi Nhân Mã chạy lên nói, vì vậy vẻ mặt có chút chuyển biến chạy tới đây.
Khi nhìn vào, Sư Tử liền xanh mặt, trợn mắt lớn. Nhưng rất nhanh liền khôi phục.
An, Na, Belle đi tới, dáng vẻ khoan thai chậm rãi đến không ngờ, lúc nhìn vào trong thì xanh mặt, lùi lại, lảo đảo muốn ngất.
Mãi một lúc lâu sau, bọn họ mới ổn định, Belle run run nói:”Cái đó……cột sóng đã bị sét đánh nên không thể sử dụng điện thoại được!”.
“HẢ??”. Cả đám con gái hét lên, dường như không tin vào mắt mình, mỗi người đều thấp thỏm lo âu. Nếu không thể gọi cảnh sát, vậy…..vậy còn cái xác sẽ để đâu? Còn có, nếu hung thủ vẫn còn trong căn biệt thự này, vậy……
Cự Giải mắt đã sớm đọng nước, nhưng cô hiểu đây không phải lúc để khóc, vì vậy liền nín nhịn.
“Ở sau biệt thự có một nhà. Hiện tại xác của cậu John không thể để trong biệt thự được, cũng không thể chôn, vì vậy, tôi nghĩ nên đưa cậu John tới đó!”.
Xử Nữ do dự, gật đầu.
“Đúng rồi, nếu cột sóng không hoạt động được, vậy chúng ta có thể cử người đi bộ tới khách sạn, sau đó gọi cho cảnh sát!”. Như nảy ra ý tưởng, Suneo nói.
“Cũng được đó, vậy chúng ta sẽ cử ai đi?”. Xử Nữ chấp thuận ý tưởng, hướng ánh mắt nhìn đám sinh viên.
Đám sinh viên do dự, nhìn nhau. Một cánh tay đưa lên:”T…tôi!”.
“Linh?”. Song Ngư giật mình. Nhưng lại cảm thấy hợp lý. Dù gì thì Linh cũng có tình cảm với John, vậy cô ấy xung phong đi cũng là chuyện đương nhiên.
“Cả tôi nữa!”. Cự Giải cũng hùng hổ không kém. Cô muốn chứng tỏ mình không phải là kẻ vướng chân.
Sư Tử liếc mắt, nhìn hai cô gái đang khí thế hừng hực khi, nhếch môi:”Để cho bọn họ đi, lỡ bị quái vật hay ma quỷ chặn đường thì sao?”. Sau đó, cậu nở một nụ cười ma mãnh.
Nghe vậy, Cự Giải và Linh bất giác run lên.
“Vậy nên, tôi sẽ đi cùng!”. Sư Tử tiếp.
Xử Nữ gật đồng, cảm thấy hài lòng. Sau đó kêu mọi người giải tán, tiếp tục công việc.
Vì sớm hôm sau trời sáng mới có thể đi, nên bọn họ ngủ lại một giấc.
Yoong Hea ở cùng phòng với Song Ngư và Cự Giải, cô là một cô gái trầm lặng, ít giao tiếp, hôm nay thấy sự việc như vậy liền có chút sợ hãi. Đêm đến, nhìn đồng hồ đã chỉ hơn 1h sáng, Hea thở phào, sau đó nhẹ nhàng bước xuống giường, mở cửa rồi bước xuống phòng bếp.
Đêm tối, Hea lần đường mà đi, cũng không có ý định sẽ bật điện vì không muốn ai chú ý. Bỗng dường như cô sờ phải tay ai đó, liền giật mình rụt lại. Nhưng khi cua vài cái, liền không thấy ai cả.
Hea bước đến bếp, nhờ ánh trăng mà lần tới tủ lạnh. Cô vừa mở cửa ra, cái lạnh liền ập tới.
“Á”. Hea hét nhỏ, nhảy dựng lên khi thấy ở cạnh mình có một cái bóng.
“Hea à, là mình, Cự Giải!”. Cự Giải nói.
Cô vuốt ngực, thở phào:”Làm tớ giật mình!”.
“Hì hì, xin lỗi. Tớ xuống uống chút nước!”. Cự Giải cười hì hì, gãi đầu nói.
Hea thở dài, vươn tay lấy ra một chai nước lạnh, sau đó không khách khí uống trước, tu một hơi dài. Cự Giải cũng không ý kiến, vốn cô là một cô gái tốt bụng mà!”.
“Nè, tớ uống xong rồi! Cậu uống đi!”. Hea đưa chai nước cho Cự Giải. Cô mỉm cười tiếp nhận, đang định uống thì bỗng nhiên một tiếng động lớn phát ra.
Choang.
Cự Giải sợ hãi, hình như Song Ngư lại bị mộng du, vì vậy cô đành đặt lại chai nước và chạy lên.
Hea nhìn theo bóng cô, nhún vai nhẹ rồi cầm chai nước định đúc vào tủ nhưng khi cô cầm vào chai nước, một bàn tay trắng nhợt cũng cầm vào khiến cô hét nhỏ lên, vội buông ra. Hea run rẩy lùi ra sau, chỉ thấy một cô bé, à không, là một đứa bé trai, gương mặt, làn da trắng hếu, hai mắt trợn ngược, cầm chai nước, không, hiện tại đó không còn là chai nước nữa. Trong chai nhựa có rất nhiều những cái lưỡi đang ngoe nguẩy dãy dụa vẫn còn đọng máu tươi. Cậu bé há miệng, chiếc lưỡi trong miệng cậu đã biến mất, như thể bị ai cắt, máu trào ra ướt đẫm mảng sàn.
“Chị gái, sao chị dám uống lưỡi của em? Sao chị dám?”. Giọng cậu bé rất vang, rất trầm, lại nhỏ nhưng Hea có thể nghe rõ mồn một.
Rồi, cậu bé tiến lại gần, đưa ra một cây kéo sắc, đưa vào mồm Hea và……cắt.
Cô hét lên vì đau đớn nhưng lại không ra tiếng. Cả người chỉ biết dãy lên bởi đã bị một thứ gì đó trói buộc.
Cậu bé nhặt chiếc lưỡi của Hea vừa rơi dưới đất lên, mỉm cười thả vào trong chai nhựa:”A, lại có thêm một người bạn rồi!. Nhưng…..”. Nụ cười trên môi cậu bé vụt tắt, nhìn thẳng vào gương mặt tái nhợt đầy máu của Hea:”Chị lại lấy mất rất nhiều lưỡi của em, thêm một cái của chị, thật không đủ a!”.
Nói rồi, cậu mỉm cười thích chí, đưa kéo sắc nhọn lên ngực Hea, dí sâu xuống, sau đó kéo xuống tới quá rốn. Máu ứa ra, phun cả vào mặt đứa bé đang thích chí kia. Hea đau đến ứa nước mắt, ưỡn người lên, quẫy đạp không ngừng.
Thằng bé mổ bụng cô xong, còn thò tay vào vết cắt, banh rộng ra. Hea trợn trắng mắt, đau đớn tưởng chừng có thể giết chết cô nhưng tại sao cô vẫn chưa chết?
Nó cười, nụ cười man rợ, tựa như đứa trẻ khi có đồ chơi mới. Nó banh rộng vết thương rồi thò tay vào tìm tòi dạ dày, rồi đưa bàn tay đã sớm nhuộm đầy máu của mình với lấy cây kéo, từ từ mổ dạ dày Hea ra, bên trong có chứa rất nhiều những chiếc lưỡi đỏ hỏn, chen chúc tựa như những con đỉa đỏ vô cùng kinh tởm. Thằng bé thích thú mò tay vào, lôi hết đám lưỡi ra, vừa cười vừa nói:”Hihi haha, trở về với tao thôi nào!”.
Lần này, đau đớn vùi dập, Hea tắt thở, đôi mắt trắng dã trợn ngược.
Thằng bé đứng dậy, cầm cây kéo dính đầy máu:”Như thế này, như thế này, có lẽ như thế này là đẹp nhất!”.
Lẩm bẩm một hồi, nó liền nhe răng cười, sau đó cầm kéo đâm xuống người Hea.
=====================================================================
Sáng sớm, Song Ngư vươn vai ngồi dậy, mỉm cười nhìn Cự Giải:”Tối qua ngủ ngon chứ?”
Cự Giải bĩu môi, hơi hờn giận nói:”Xì, đêm qua cậu mộng du, đạp đổ lung tung, chả cho tớ ngủ gì cả.”
“Hì hì, sorry sorry”. Song Ngư cười vô tội.
“Tự nhiên nửa đêm mộng du, báo hại làm tớ đang định uống nước thì bị tiếng hét của cậu gọi, vì vậy đành phải chạy lên, bỏ lại Hea…….”
Nói đến đây, Cự Giải liền nhìn sang giường bên cạnh:”Ơ, Hea dậy rồi à?”
Á AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Một tiếng hét thất thanh vang lên.
Bọn họ liền giật mình, dự cảm không tốt. Vì vậy liền chạy xuống.
Mizuko đang trợn mắt, ngã ngồi ở dưới đất, vẻ mặt trắng toát sợ hãi.
Chẳng lẽ……
Thiên Yết đang đứng ở phía trước Mizuko, nhìn vào bên trong tủ lạnh.
Bọn họ cũng tò mò nhìn vào.
Lần này thì còn ghê tởm hơn nữa. Xác của một ai đó đang nằm bên trong tủ lạnh. Từng phần, từng phần bị cắt ra, máu chảy be bét, ruột còn rơi xuống, chạm vào mặt đất. Dựa vào cái đầu bị cắt lìa của nạn nhân thì khẳng định đó là Hea.
Cự Giải kinh hãi, nỗi ám ảnh dần hình thành. Cô kìm không được mà nước mắt tuôn rơi. Tại sao? Tại sao chứ? Rõ ràng đêm qua cô mới cùng Hea uống nước, tại sao? Rốt cục là tại sao? Chắc chắn là tại cô, chỉ tại cô bỏ mặc Hea lại nên cô ấy mới như vậy.
Bảo Bình thấy Cự Giải vẻ mặt bi thương, liền đau lòng đi đến, đỡ cô lên phòng, vừa đi vừa lau nước mắt cho cô, nói:”Đừng buồn, khóc sẽ không giải quyết được gì đâu!”.
Xử Nữ lại bàng hoàng. Chuyến đi này, mới có chưa đầy hai ngày ở đây mà hai đồng học đã bỏ mạng rồi. Rốt cục ai? Là kẻ nào giết bọn họ chứ?
.
.
.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN