Ký ức Ai Cập [Tự chuyện]
Chương 35: Những binh sĩ của thần!
– Được! -Mọi người không quay đầu một đường thẳng hướng. Nó ở lại tránh không được khó chịu, tấm mành giờ đây đã được vén nhẹ lên để hắt vào những tia sáng dịu nhẹ từ đốm lửa đốt ngoài trại. Khopesh biết nó sợ tối sẽ không ngủ được, ngay khi ra ngoài đã cẩn thận vén lên một đường sáng đủ trong căn phòng.
Nefertari chậm rãi pha lẫn khó khăn vắt tay che đi mắt nằm bất động, nghĩ càng nhiều nước mắt càng chảy ra lần lượt trượt qua hốc mắt trượt xuống gối thành mảng ướt đẫm. Từng kỷ niệm, từng việc làm, từng cuộc trò chuyện nó đều hồi tâm ngẫm nghĩ lại, bụng không biết đã nhộn nhạo lên chừng nào mở miệng thở dài muốn đem phiền não đó dần lắng xuống. Nefertari nghiêng đầu nhìn túi hương liệu bọc trong vải được đặt ngay ngắn phía dưới gối, run tay cầm lấy đặt lên mũi ngửi, chính là đã thoải mái thư thái hơn nhiều rồi. Oải hương nhanh chóng làm nó chìm vào giấc ngủ, ở một không gian khác đội quân căng thẳng gấp rút thời gian nhanh chóng tới địa điểm đánh trận càng sớm càng tốt.
Bọn họ giảo chân tăng tốc độ nhiều hơn khi đi cùng nó rất nhiều, chẳng mấy chốc đã đi qua biên giới đặt chân lên vùng đất Kush, một địa điểm trên chặng đường khá dài đang chờ bọn họ tới, nhiệt huyết binh sĩ đến đây đều sôi trào. Rameses cưỡi ngựa đi hàng đầu với tám người xung quanh. Trừ bỏ sáu người quen cũ ra hiển nhiên đã có thêm hai thành viên mới. Tư lệnh quân đội Seth -Cánh tay trái của vua được giao lệnh nghe theo toàn bộ sự chỉ đạo của Rameses, cung kính rời vó ngựa xuống một tấc vô cùng hòa hợp trao đổi với Khen và các đoàn lệnh. Phó tư lệnh quân đội Seth đi ngang hàng, tất cả các đoàn lệnh giờ đây đều lùi xuống một hàng biểu thị sự tôn kính của mình.
– Điện hạ, Buhen này hiện tại không ổn. Ai có thể biết được nó đã bị Homesept biến thành khu quân sự của hắn hay không!? -Mathlan đi bên phải Rameses, bên phải hắn tiếp tục là Khen. Cùng là quân đội nhưng Seth là quân đội thường trực của pharaoh tất nhiên địa vị sẽ lớn hơn quân đoàn của Khen, chính vì vậy mà y đã phải nhường chỗ cho Mathlan.* (Homesept là tên quan được bổ nhiệm cai quản Kush) (* Quân đội nào địa vị lớn hơn sẽ được gần cận với tổng tư lệnh hơn. Ta đã viết vậy -.-)
– Ta vốn cũng nghĩ như vậy, điện hạ người nói xem? -Khopeth nghểnh đầu lên nghĩ ngợi sau đó lại hướng Rameses nghiêng người.
Hắn từ lúc xuất quân đến giờ luôn an an tĩnh tĩnh suy tính, mãi khi cảm thấy gần đến nơi mới chịu cao giọng giương tay phân phó
– Nghe theo sự chỉ huy của ta tiến công đến Buhen dừng lại khoảng cách ba dặm, đoàn cận chiến sẽ cùng với các tiểu huy trưởng* trực tiếp tiến về phía trước phá cổng thành nếu bọn chúng có ý làm phản. -Ngựa dừng lại trên nền cát đang dần trở nên ấm nóng, áo choàng của hắn vì gió mà tung bay để lộ ra khuôn mặt sắc bén với giọng nói dõng dạc. -Sau khi chiến thắng, phần thưởng của các ngươi nhận đương nhiên xứng đáng với công sức các ngươi bỏ. Ta cho phép nội trong hai ngày cuối cùng có thể thoải mái vơ vét của cải nhưng không được tùy tiện giết người. Đã nhớ chưa!!?
Quân lính nghe được nhất lượt hô lớn, sung sướng cùng hăng hái nhanh chóng tràn đầy linh hồn họ.
– RÕ!! -Tiếng hô to vang vọng đến tận Buhen làm binh lính trong thành không nhịn được lung lay ít nhiều tâm lý. Khí thế này đâu phải xuất phát từ một tiểu quân đội như cấp trên của bọn chúng phân phó!!
– Xạ thủ chuẩn bị, căng cung!! -Tư lệnh từ phía Kush đứng trên bậc cao nhất của thành như muốn gào lên. Gào, lại giống như muốn tiếp nạp thêm năng lượng cùng dũng khí cho hắn. Lần lượt xạ binh trên tường thành đã kéo tên chờ nhận mệnh, Rameses nhíu mày sẽ là cái kia lớn giọng.
– Đoàn phòng thủ trợ giúp đoàn cận chiến tiến phá cổng thành!! Xạ binh!!! Căng cung! -Khí thế này cũng đâu phải dạng vừa, thậm chí còn muốn lấn át hết thảy sự dũng cảm từ quân Kush. Đây, mới thật là cái kia gọi rằng giương cung bạt kiếm!!
– XUẤT!! /XUẤT!!! -Hai bên nhất loạt hô , tên vun vút bắn ra như mưa trút tạo thành loại âm thanh nặng nề.
Đoàn phòng thủ Ai Cập đem khiên chắn nghiêng lên phía đầu đoàn cận chiến, bọn họ nhanh chóng đem thân cây không lớn cũng không nhỏ từ quân Seth mang đến, mạnh mẽ đập liên hoàn vào cửa thành chắc nịch. Thân cây tuy không lớn nhưng lực đẩy mạnh, hơn nữa đoàn cận chiến phải trải qua quá trình đào tạo khắt khe hơn các đoàn khác, tự nhiên sức mạnh sẽ được nâng lên không ít. Cộng thêm đoàn cận chiến này đều được rút từ những người không bị thương trong trận chiến trước đã đồng nghĩa với trình độ của họ, thật không may cho Kush khi cửa thành khổng lồ của chúng sắp không trụ thêm nữa, cả sức mạnh lẫn dũng khí của chúng đều đã vơi đi một nửa, sợ hãi từ lần chinh phạt trước đó của Seti đã để lại bóng ma quá lớn trong lòng dân Kush.
– Mạnh nữa lên hỡi những binh sĩ của thần, hãy đem bọn chúng một lần nữa dẫm nát dưới chân!! Hãy cho chúng biết sự trừng phạt chúng phải chịu khi phản bội lại Ai Cập là tư vị gì!!!! -Mathlan quát lên, giờ đây đâu còn vẻ nhu thuận khi hành quân mà hắn đã trở thành một người hoàn toàn khác. Một người uống cạn máu sa trường!!!
(*Tiểu huy trưởng ở đây gồm các đoàn lệnh cùng với phó tư lệnh. Nếu diễn biến trở nên căng thẳng hơn thì tư lệnh mới trực tiếp tham gia, còn khi khó nhằn và rơi vào thế yếu thì chỉ huy buộc phải xuống ngựa. Ở đây Mathlan hắn ngay từ đầu đã đánh luôn vì máu hăng đấy :)) )
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!