Ký ức Ai Cập [Tự chuyện]
Chương 36: Bình tĩnh đi!
– Xông lên!!!!
– Lên!!!!
Trận chiến nổ ra, quân đồng minh Kush là Hittite đã trực sẵn ở đấy sau khi binh sĩ Ai Cập tiến vào ngay lập tức phi ra ứng chiến. Tiếng binh khí va chạm nhau, tiếng giáp bị cắt lìa đều tạo ra âm thanh sắc bén đến chói tai, đến sởn gai ốc. Hàng người chết như đổ rạ, dù cho đã bị thương nặng tới cỡ nào nhưng mỗi con người ở đây đều đứng dậy gắng gượng đến phút cuối cùng. Bọn họ chính là đang tận mạng!
– Điện hạ! Tình hình này xem ra không ổn, viện binh của Ai Cập đã chuẩn bị từ trước. Nếu cứ tiếp tục…
– Bình tĩnh đi. Trận chiến vừa bắt đầu ngươi đã e dè lo sợ như vậy, vấn lương tâm mình xem có xứng là nam tử Hittite chúng ta không?
– Thần… -Đoàn lệnh Hittite trao đổi với tư lệnh của hắn, nét mặt hai người hoàn toàn trái ngược nhau. Tên đoàn lệnh có vẻ đã sửng sốt nắm chặt dây cương còn tên tư lệnh kia nom bình tĩnh hơn hẳn. Đôi mắt đen của hắn hun hút sâu quan sát từng trận đánh tách ra nhỏ lẻ một, phân phó người của hắn những chiến thuật tiếp theo.
Trải qua một canh giờ tình hình ba bên trở nên căng thẳng hơn nhiều, các tư lệnh mỗi quân đoàn đều rời ngựa tiến đến vị trí đánh còn lại hai chỉ huy đối đầu qua mắt với nhau. Hai canh giờ, số người chết tăng lên đáng kể, cả ba bên quân số thiệt hại lớn dẫn đến hành động mỗi người đều đã cẩn thận hơn, đem bộ não của mình phát huy hết mực. Đoàn xạ thủ Ai Cập không còn bắn tên nữa, đều đã rút đao kiếm bên hông ra hỗ trợ phe mình còn lại xạ thủ Kush lúng túng.
Trước đó nói Kush luôn mạnh về tầm đánh xa chính là vì xạ thủ của chúng được đào tạo chuyên kỹ lưỡng, chú trọng về khoảng cách nên xạ binh Kush mạnh riêng về tiễn, những việc khác không liên quan cũng không nhúng tay vào. Nhưng xạ thủ Ai Cập thì khác! Có vẻ như những chỉ huy Ai Cập tinh tế hơn khi cho xạ binh của mình luyện tập thêm một chút thể lực và khả năng cận chiến. Vậy nên hiện tại bọn họ có thể linh hoạt trong vị trí khoảng cách xa hay gần. Về phía xạ thủ Kush chỉ có thể lui về sau quân Hittite phóng tên coi như có một chút gọi là giúp ích, cũng không đến mức quá vô dụng.
Tất cả đồng loạt ngừng đánh dạt sang hai phía biệt lập chuẩn bị cho đợt chiến tiếp theo. Không khí cũng theo đó mà ngưng đọng hơn, tiếng hít thở cùng với tiếng gió to mà rõ hẳn.
……………………….
Nefertari sau tối hôm trước đã ngủ li bì đến tận chiều và có lẽ nó sẽ không thức dậy nếu không có người gọi. Một phần do trại của nó được đắp những tấm vải tối màu lên trên mái, còn phần kia là phần chủ chốt nó vô cùng lười. Thật sự công tâm mà nói cái tính này ở trong quân doanh mỗi sáng bọn họ đều phải phân một người gọi nó dậy đầu tiên xong đến ai thì đến. Nếu không ngươi cứ để nàng ta thỏa mãn ngủ dậy á? Tối ngày mai nàng ta cũng chưa dậy đâu!! Nó ngồi dậy trong cơn buồn ngủ húp mắt, cầm khăn lau mặt, đánh răng trong vô thức sau đó cầm lấy cây gậy nằm bên cạnh muốn chống người đứng dậy.
– Nefertari!! Thuốc của ngươi tới rồi đây!! -Nam nhân cuốn khăn đội đầu trắng thêu chỉ xanh lam vén mành lên bưng trên tay khay thuốc cho nó. Vừa đến cửa đã toét miệng cười tươi
– Lại là thuốc này nữa à? Anseth ngươi thật biết cách tra tấn người a!! -Nefertari khó chịu nhăn mày lại, miệng mếu máo. Anseth là dược y quân thứ hai, bởi vì Khopeth cùng phần lớn dược lang khác rời đi theo quân trận nên hắn ở lại thay y chăm sóc mọi người.
Thuốc của Anseth thực sự rất đắng! Nefertari trước kia khá thích uống thuốc bắc nhưng từ khi Anseth hắn kê đơn và sắc cho thì nó đã dần mất đi thiện cảm. Thuốc vừa đắng vừa nghét, uống xong cộng thêm với bia đặc nữa thì ôi thôi! Bộ đôi giết người a!!!
– Uống đi! -Anseth ngồi xuống bộ dạng hớn hở chờ đợi nó bưng bát lên uống. Nefertari sau khi thuốc tuột đến họng liền sặc muốn phun ra liền bị hắn chặn lại.
– Phun ra rồi ta lấy cho ngươi bát khác! -Câu nói tuy nhẹ nhàng nhưng thành công bắt nó nuốt xuống toàn bộ, xong ho đến chảy nước mắt
– Chân ngươi thế nào rồi để ta nhìn qua! Ngươi đó cái nữ nhân ngu ngốc này! Trời nóng vậy rồi hẵng chưa chịu bỏ chăn ra, là đang xem đây là sa mạc hay vẫn là Thebes cái kia khí hậu a!! -Anseth lật chăn đắp nửa thân dưới Nefertari ra, vừa làm vừa cằn nhằn hệt như mấy bà hàng xóm.
– Đây..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!