Ký Ức Bị Đánh Cắp
Chương 3: Bước ngoặt của cuộc đời
“Bộp” chiếc điện thoại trên tay ông Hải rớt xuống sàn bung nắp, đầu óc ông Hải trống rỗng, mặt ông biến sắc tay chân bắt đầu mềm nhũng
“Sao vậy, anh Hải ?” Bà Thu nhíu mày quan tâm hỏi.
” Lệ Băng, bé Thỏ…. gặp tai nạn. Không…không, không thể như vậy được, Lệ Băng, em và con không thể có chuyện gì được!” Ông Hải hoàn toàn mất đi lí trí điên cuồng lao ra xe. Bà Thu củng vội vàng chạy theo sau.
Hiện trường tai nạn
Chiếc xế hộp đâm vào chiếc xe tải container xảy ra ở ven đường biển ngày cua quẹo, tài xế xe tải văng ra khỏi xe do không thắt dây an toàn chết ngay tại chổ, phần đầu xe hơi của bà Băng hoàn toàn biến dạng. Trong xe, bà Băng ôm lấy bé Thỏ, chiếc áo sơ mi củng vì máu mà chuyển sang màu đỏ thẫm, từ trên thái dương vẫn không ngừng chảy máu, kính xe nát vụn phần lớn đâm vào người bà Băng, trán bé Thỏ có một vết thương khá lớn xung quanh xây xước khá nhiều.
Lúc ông Hải chạy tới, toàn thân không chút sức lực, lê từng bước từng bước một đến chỗ tai nạn, nhìn biển số xe quen thuộc ông muốn nhào vào đó, muốn chạy đến ngay vợ con của mình nhưng không được, ông bị vài nhân viên cảnh sát chặn lại ở bên ngoài. Tầm mắt của ông nhìn thấy vợ và con mình được nâng lên xe cấp cứu.
************************************
Đã 2 tiếng trôi qua phòng phẫu thuật vẫn còn sáng đèn, ông Hải ngồi thụp xuống đất, đầu tóc rối bời, đôi mắt đục ngầu hướng về phía phòng phẫu thuật đang đóng chặt miệng không ngớt lảm nhảm :” Em và con không thể có chuyện gì được, em và con sẽ không sao.. đúng không”. Bà Thu đôi mắt ngấn lệ lo lắng đi qua đi lại trước cửa phòng bệnh. Đèn phòng phòng phẫu thuật vừa tắt, ông Hải và bà Thu liền vồ lấy bác sĩ :” Vợ và con tôi thế nào rồi hả bác sĩ, họ… không sao phải không..họ không có chuyện gì phải khô bác sĩ”.
Bác sĩ Lục từ trong phòng bệnh đi ra đôi mắt khác thừờng nhìn chằm chằm bà Thu. Bác sĩ Lục lắc đầu nhìn ông Hải:” Xin lỗi gia đình, chúng tôi đã cố gắng hết sức, nạn nhân Lệ Băng khi đưa vào đây bước đầu xác định bị đa chấn thương, vỡ gan, dập ruột gãy 3 đốt xương sống mất máu quá nhiều mà chết, về phần bệnh nhân Đinh Hương, cơ thể chỉ bị xây xác nhẹ, phần đầu tuyvbị va chạm nhẹ vế thương khô lớn nghĩ ngơi 1 thời gian sẽ không sao, chúng tôi chia buồn cùng với gia đình”.
Ông Hải như chết đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn vào giường bệnh, ý tá kéo chăn che mặt bà Băng lại làm tay bà Băng đang để trên bụng rớt xuống. Chiếc nhẫn cưới đeo tay bà bây giờ nhìn thật chói mắt. Ông Hải lê từng bước, từng bước tới bên cạnh giường bệnh nắm lấy cánh tay vợ mình đang buôn lõng gào thét:” Không, sao em lại bỏ anh, bỏ các con ở lại… Em đi rồi anh biết phải làm sao. Em tỉnh lại đi, Băng. Anh cần em, các con cũng cần em mà Băng…Băng…hức” ông ôm lấy bà Băng đau khổ tuyệt vọng
Bà Thu lảo đảo nhào và người bà Băng thất thiểu:” Băng, bồ tỉnh dậy đi mà, chuyện gì mình cũng hứa với cậu, mình hứa với cậu mình sẽ vào làm ở công ty của cậu, mình sẽ gặp cậu thường xuyên mà, cậu đi rồi các con cậu phãi làm sao, Băng… hức … hức … hức”
***********************************
Đâu đó trong bệnh viện văng vẳng tiếng cười đầy thỏa mãn.
***********************************
Theo điều tra của phía cảnh sát, nguyên nhân dẫn đến tai nạn là do bà Băng chạy quá tốc độ không kiểm soát được hành vi mà dẫn đến tai nạn.
Bé Thỏ tỉnh lại cũng là lúc đám tang của bà Băng diễn ra, cô bé nửa nhớ nửa quên chuyện của ngày xảy ra tai nạn. Chỉ nhớ bãn thân không hiểu vì sao lại nằng nặc đòi mẹ chở đi dạo biển.
Di hài của bà được chôn ở vùng biển đầy mộng mơ này, phần mộ nằm trên ngọn đồi nhỏ ngập tràn hoa tử đằng loài hoa mà bà thích nhất hứớng mặt về phía biển. Cái chết của bà Băng quá đột ngột, gia đình ông Hải không thể chấp nhận được sự việc này nên mọi hậu sự 1 tay bà Thu lo liệu. Bé Thỏ nằm viện cũng là bà chạy đôn chạy đáo chăm sóc.
Còn về phần ông Hải, ông bị một vài lời nói của bà Thu kích thích suy nghĩ tiêu cực là do con gái nghịch ngợm quậy phá mới dẫn đến cái chết thương tâm của vợ mình, cũng kể từ đó tình cảm cha con giữa 2 người xuất hiện khoảng cách không thể hàn gắn được.
Đứng trước phần mộ của vợ mình ông Hải vẫn không thể nào tin được sự thật này. Tiếng khóc vang vọng khắp nơi của Rio và bé Thỏ làm không khí thêm phần ảm đạm. Bà Thu lệ rơi không ngừng than trời trách đất.
Đợi khi ông Hải cùng con mình đi khuất rồi, bà Thu lặng lẽ lau đi giọt nước mắt còn đọng lại, nhìn chằm chằm vào di ảnh của bà Băng cười thật thống khoái” Haha, Lệ Băng ơi Lệ Băng, rốt cuộc thì…mình cũng thắng bồ một lần rồi, haha, tuy là một lần nhưng lại là lần vinh quang nhất, hả lòng nhất, bồ yên tâm chồng bồ và các con của bồ… mình sẽ chăm sóc họ THẬT LÀ TỐT”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!