Lá Bài Sinh Mệnh - Đặt Cược
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Lá Bài Sinh Mệnh


Đặt Cược



Tam trưởng lão nghe theo lệnh gia chủ Đình Văn Cương. Lão không nói một lời, quay người rời xa khỏi võ đài trong mắt mọi người như đã ngụ ý “các ngươi cứ tiếp tục, ta ở một bên xem”.

Bên dưới, Nhạc Kiên Tâm và Đỗ Kim Đao đứng trước lời khiêu chiến nhục nhã của Bá Từ Lôi, ai cũng đều đen mặt. Đen ở cả hai khía cạnh.

Khía cạnh biểu cảm. Dĩ nhiên ai trong họ cũng tức giận, chỉ muốn một đao, một kiếm phanh thây tên trước mặt này ra nhưng lại sợ “ỷ lớn hiếp nhỏ”, sợ bị dân chúng xung quanh, Đình Mỹ Ngọc khinh thường, chê cười nên cố nhịn ở trong lòng.

Khía cạnh xử lý tình huống. Nhận lời thách đấu, họ vừa tự hạ thấp bản thân mình lại vừa “ỷ lớn hiếp bé”, làm mất phẩm giá thiên kiêu. Còn không nhận lời thách đấu, họ lại trở thành kẻ nhút nhát, sợ sệt, đồng thời cũng làm mất phẩm giá thiên kiêu.

Nhận hay không nhận lời thách đấu, đối với hai đại thiên kiêu mà nói thì ngay từ đầu họ đã bị thiệt. Bởi thế nên cũng không có lý do nào mà họ lại không dám bước lên võ đài để phế cái tên khốn nạn làm họ mất một phần phẩm giá này.

Bất quá thì ai sẽ là người bước lên để ứng chiến hay cả hai cùng lên mới là điều khiến họ dậm chân dưới võ đài từ nãy giờ.

-Để ta lên.

Cuối cùng, sau 10,33 giây tính toán, Đỗ Kim Đao rốt cuộc cũng cầm thanh đại đao bước về phía võ đài.

Để đánh nát cái gương mặt ngạo mạn của Bá Từ Lôi, Đỗ Kim Đao và Nhạc Kiên Tâm chắc chắn không thể cùng lên cả hai. Tuy nhiên việc lên trước và lên sau đều sẽ có những ý nghĩa riêng biệt. Nhất là khi ở nơi đây còn có nữ nhân hai người yêu thích liếc nhìn.

Người lên trước là người mang danh hiệu “ỷ lớn hiếp nhỏ”. Nhưng một khi Bá Từ Lôi có năng lực thật sự, danh hiệu “ỷ lớn hiếp nhỏ” sẽ hóa thành “dũng mãnh, có gan”. Đồng thời khi chiến thắng, vị thế của người lên trước trong mắt Đình Mỹ Ngọc tuyệt đối được nâng cao.

Người lên sau ban đầu sẽ có danh hiệu “nhường nhịn, không chấp nhấp”. Nhưng khi Bá Từ Lôi có năng lực, nó sẽ hóa thành “kẻ nhát gan”, vị thế ở trong mắt Đình Mỹ Ngọc sẽ rơi xuống một đoạn lớn dù cho Bá Từ Lôi thắng hay người lên trước thắng.

Đây đơn giản giống như một cuộc đặt cược. Và Đỗ Kim Đao đã đặt cược vào “người lên trước”.

Nhạc Kiên Tâm nhìn Bá Từ Đao bước lên, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.

“Hiện ta chưa thể biết được thực lực, tu vi chính xác của tên kia ngoài những gì kỳ lạ hắn vừa gây ra với 29 phế vật kia. Cứ giả sử cho hắn cũng là Lính cấp tầng 9, vậy thì ta sẽ mượn tiểu Dao để xem khả năng của hắn như thế nào để làm dữ liệu đối phó. Khi đó tiểu Dao nếu để thua thì ta sẽ lên đài để hạ gục hắn, trở thành trọng điểm của mọi ánh nhìn và chiếm trọn cảm tình của Mỹ Ngọc”.

Thế nên Nhạc Kiên Tâm không có ý định tranh giành với Đỗ Kim Đao về việc lên trước. Hắn chỉ thản nhiên ở sau lưng cười nhạt, nói.

-Chỉ là một tên phách lối nhỏ bé, thắng được cũng không có gì nổi bật để khen ngợi. Bất quá nếu tiểu Dao ngươi thua thì đúng là một chuyện cười cho thiên hạ.

Rất ranh ma, một câu nói này của Nhạc Kiên Tâm hoàn toàn đã phủ nhận đi chiến tich “nhỏ bé” của Đỗ Kim Đao nếu Đỗ Kim Đao thắng, đồng thời còn mang hàm ý sỉ nhục nếu Đỗ Kim Đao thua. Xem bộ cái đầu của Nhạc Kiên Tâm cũng thuộc dạng có rất nhiều nếp nhăn.

Đỗ Kim Đao bực tức trong lòng nhưng nhịn xuống, đầu óc không hề kém cạnh Nhạc Kiên Tâm mà nở nụ cười khinh thường, nói.

-Đây gọi là trừng phạt kẻ khiêu khích sức mạnh của ta chứ không phải ta ỷ mạnh đánh yếu. Nếu ngươi không phục thì lên đây, ta một mình chấp cả hai.

Ngay chính lúc này, giọng lạnh của Bá Hình Phong cũng vang lên.

-Vì sao cả hai ngươi không lên cùng lúc để ta giải quyết cho tiện? Làm như vậy thật mất thời gian.

Câu thoại này hắn nói ra chỉ để thêm ngầu thôi, chứ thật ra hắn biết chắc là Nhạc Kiên Tâm không dám lên để phối hợp cùng Đỗ Kim Đao đánh một mình hắn. Làm vậy, họ sẽ thành trò cười trong lòng thiên hạ a.

-Hừ.

Đỗ Kim Đao và Nhạc Kiên Tâm đều cười khẩy cho qua với lời ngông cuồng đó của hắn.

Nhạc Kiên Tâm nhàn nhạt nói với Đỗ Kim Đao.

-Tiểu Dao, ngươi nên để cái mõm chó trên kia được im lặng.

-Không cần ngươi phải nhắc. Hắn sẽ im lặng ngay thôi.

Dùng ánh mắt dữ tợn nhìn “Bá Từ Lôi” một nháy, Đỗ Kim Đao cầm thanh đại đao nặng 77 cân bước lên bậc thang của võ đài. Chẳng mấy chốc đã đứng ở bên kia của võ đài, cách “Bá Từ Lôi” khoảng 12m hoặc 13m.

Coang!

Đặt chuôi đao xuống đất, Đỗ Kim Đao đứng nghiêm tựa như Quang Vân Trường dứng dõi mắt nhìn trăm vạn quân địch, lạnh lẽo nói với “Bá Từ Lôi”.

-Đừng tưởng ngươi trong vài chục giây có thể hạ được 29 tên phế vật kia thì tự cho rằng bản thân rất giỏi. Chúng chỉ là Lính cấp tầng 5, tầng 6 mà thôi, một tên Lính cấp tầng 7 cũng đã dư sức làm được giống ngươi. Còn ta là Lính cấp tầng 9, hãy nhớ lấy điều này.

-Ngươi bây giờ có ba hơi thời gian để quỳ xuống xin lỗi, nếu không thì đừng trách cây đao này của ta dính máu của ngươi. Lễ kén rể của Đình gia chưa bao giờ có người chết, nhưng một kẻ ngạo mạn như ngươi là ngoại lệ.

Bá Hình Phong cầm kiếm gỗ trên tay, hắn không để ý đến lời này của Đỗ Kim Đao mà vừa đi vừa nói.

-Ngươi… năm giây…

-Vụt!

Dứt lời, hắn cũng lập tức lao lên như một cơn gió đánh về Đỗ Kim Đao.

Bá Hình Phong ngay từ đầu đã xác định rằng Lính cấp tầng 9 là một cảnh giới cực mạnh, chiêu thức, năng lực nếu dùng toàn lực tựa như Phóng Lửa thì có thể phá hủy một tòa kiến trúc rộng 5m.

Đỗ Kim Đao là một thiên kiêu được đồn thổi nên chắc chắn không phải là một kẻ dễ đối phó. Đó là còn chưa nói đến chuyện Đỗ Kim Đao liệu có hay không sử dụng được Tinh Mệnh lực một cách nhuần nhuyễn?

Nếu có thì e rằng hắn mới là kẻ không xong trong cuộc chiến này.

Thiên tài ở trong mắt Bá Hình Phong có hai loại.

Một là thiên tài dởm, nhờ thiên phú nên được gọi là thiên tài. Sức mạnh của họ chủ yếu chỉ dựa vào chiêu thức thức tỉnh được. Đây là thiên tài hắn không bao giờ sợ.

Hai là thiên tài chân chính, những người vừa có thiên phú lại vừa biết cách sử dụng thuần thục Tinh Mệnh lực. Sức mạnh của họ là rất khó đoán bởi họ biết sử dụng Tinh Mệnh lực cường hóa thân thể. Đây mới chân chính là thiên tài hắn phải kiêng dè.

Tinh Mệnh lực là một thứ sức mạnh sẽ tăng lên theo cấp độ tu vi. Dễ hình dung thì nó giống như là một loại sức lực thứ hai của con người sau “cơ bắp”. Tuy nhiên có rất nhiều người lại không thể hoặc rất khó khăn để sử dụng được nó như sử dụng “cơ bắp”, do vậy hắn mới phân chia thành thiên tài dởm và thiên tài chân chính.

Tinh Mệnh lực của Lính cấp tầng 9 đối với Bá Hình Phong là mạnh như thế, nếu nó được Đỗ Kim Đao dùng để cường hóa thân thể, khiến thân thể đã cứng nay còn cứng hơn thì… tuy không phải hắn không thắng được, nhưng hắn sẽ làm kế hoạch bước vào Đình gia thất bại hoàn toàn.

Hãy nhìn Đỗ Kim Đao hay Nhạc Kiên Tâm xem, họ vì cái gì lại mang theo kiếm và đao trong khi Bá Mạnh Hải hay bất kỳ thiên tài khác ở xung quanh đây đều không mang?

Họ mang chỉ để trang điểm ư? Đó là chuyện không có khả năng. Mang đao, kiếm là bởi họ có thể múa nó. Múa để chém người.

Nhìn bàn tay chai sạn, nhìn cơ bắp nở nang và cách cầm đao khá nhẹ nhàng của Đỗ Kim Đao, nó rõ ràng đã cho Bá Hình Phong thấy sự cố gắng, sự tập luyện thường xuyên của Đỗ Kim Đao cùng thanh đao như thế nào.

Mà Đỗ Kim Đao nếu đã biết sử dụng đao làm phong cách chiến đấu thì hắn chắc chắn cũng sẽ biết dùng Tinh Mệnh lực cường hóa lên cơ thể để tăng lên sức công phá cho một nhát chém. Đỗ Kim Đao có thể không cường hóa được toàn bộ thân thể nhưng cường hóa lên một bộ phận tựa như hai cánh tay là chuyện rất có khả năng.

Do vậy để đảm bảo kế hoạch an toàn, hắn chỉ có thể lao nhanh lên trước nhằm tận dụng cơ hội duy nhất và cũng là cuối cùng để hạ bệ Đỗ Kim Đao.

Mà cơ hội duy nhất của hắn là gì? Đó chính là nhân lúc Đỗ Kim Đao còn khinh thường hắn, chưa đem ra hết thực lực của bản thân, cộng với đó là hành động tựa như thằng điên lao đầu vào chỗ chết khiến Đỗ Kim Đao càng thêm khinh suất của hắn. Hắn sẽ hạ gục Đỗ Kim Đao chỉ trong một đòn duy nhất, tô điểm cho kế hoạch bá đạo của hắn.

Đây là sự đặt cược của hắn.

-Nguc ngốc!

Nhìn Bá Từ Lôi như con thiêu thân lao đến bằng một đường thẳng. Đỗ Kim Đao cười lạnh, tay to cầm mạnh đao nặng vung lên cao trông như đang cầm một khúc gỗ mục.

Oang!

Tiếng đao bén dưới ánh nắng chói chang vang lên trong gió.

Đỗ Kim Đao đã hoàn thành tư thế trảm sát, thứ còn lại chỉ là chờ đợi khoảng khắc hạ đao, phanh thây Bá Từ Lôi bằng một nhát chém kinh thế.

Nhạc Kiên Tâm bên dưới nhìn tình hình trên võ đài, mặt hiện ý vui mừng, lắc đầu.

-Rõ là một kẻ ngông cuồng. Dưới đao này của tiểu Dao, ngươi làm sao sống khi cứ đâm đầu thẳng như thế?

-Mà cũng cảm ơn ngươi. Nhờ ngươi nên ta mới có thứ để châm chọc tiểu Dao được, hà hà.

Cũng không chỉ mình Nhạc Kiên Tâm cho là Bá Từ Lôi bị điên nặng. hầu như tất cả mọi người đều cho là như thế.

-Vâng, một phong cách chiến đấu thật mới lạ. Chó điên lao xuống vực thẳm là đây.

-Thấy chưa, ta nói rồi. Tên này hạ được 29 tên kia chắc là đưa tiền, rồi 29 người giả bộ nằm xuống cho tăng thêm uy thế thôi.

-Thua, xin thua. Đỗ Kim Đao sẽ có một chiến thắng thật dễ dàng.

-Híiiii. Bé gái, ngươi mau bịt mắt lại, sắp có cảnh máu đổ a.

-Hây dà, thật là không muốn nhìn thấy cảnh này đâu đó mà…

-…

Ngay cả Tam trưởng lão Đình gia cùng Đình Thi Lan, Đình Vân Ngân đều lắc đầu, than ngắn, thở dài.

-Haizzz…

-Trời ui, cứ tưởng hắn thật oai hùng vậy mà…

-May mắn là ta chưa có lấy hắn, không là mắc sai lầm rồi.

Riêng chỉ có Đình Mỹ Ngọc là lặng im ngồi, đôi mắt lung linh màu nước biếc vẫn chăm chú nhìn cuộc chiến trên võ đài.

Còn Đình Văn Cương thì…

-Chưa va chạm, chưa kết thúc, tất cả đều khó nói.

Và ở trên lầu ba của một quán nước gần cạnh khu kén rể của Đình gia.

Một lão giả đầu bạc dài nhưng đôi mắt vẫn trong đen, nhuệ bén nhìn hai người Bá Từ Lôi, Đỗ Kim Đao mà chợt mỉm cười khiến gương mặt già nua của lão đã nhăn nay lại càng nhăn hơn. Lão mang theo sự hiền hòa nhìn thiếu niên bên cạnh, hỏi nhanh.

-Triển nhi. Theo con quan sát thì ai sẽ là người thắng?

Thiếu niên trẻ tuổi, chừng khoảng 14, chưa được 15 tuổi được gọi là “Triển nhi” hiện vẻ nghiêm nghị trên gương mặt rất tuấn mỹ, đẹp trai đáp.

-Đệ tử không biết chính xác. Nhưng bằng cảm giác của mình, đệ tử tin tưởng người tên Bá Từ Lôi kia sẽ thắng.

Lão giả vẫn duy trì một vẻ hiền hòa lão nhân, gật gù.

-Con nói đúng rồi. Nhưng Triển nhi, lần sau ta muốn con khẳng định chứ không phải đem cảm giác, thứ chỉ mang tính chất suy đoán ra để nói.

Lời của lão giả vừa dứt thì tại bên dưới võ dài Đình gia, một sự tình bất ngờ và cực nhanh cũng đã diễn ra trong chớp mắt khiến mọi người đều phải ngẩn hết cả người.

-Coang!

-Phụtttt!

Thanh đại đao rơi xuống đất cũng là lúc Đỗ Kim Đao bị Bá Từ Lôi tung cước đá bay ra khỏi võ đài cùng một làn máu đỏ phun ra giữa bầu trời.

-5.

Bá Từ Lôi cắm kiếm gỗ xuống đất, tạo nên một vết nứt kỳ lạ trên sàn đá. Gương mặt nhìn đến vị trí của Nhạc Kiên Tâm ở bên dưới, nhàn nhàt nói.

-Chỉ còn một kẻ chết nhát như ngươi. Lên đây đi.

(WTH, đánh nhau lúc nào nhanh vậy? Chương sau quay lại)

/////

Cảm tạ knowlove ủng hộ 200 TLT.

Cảm tạ phomgnguyen431 ủng hộ 200 TLT.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN