Lá Bài Sinh Mệnh
Thế Là Đã Yêu Mất Rồi
Võ thuật là gì?
Võ thuật là kĩ thuật hay phương thức dùng sức mạnh (nội lực, ngoại lực) để chiến thắng đối phương. Trong đó:
Nội lực là sức mạnh được phát ra bằng cách tập trung tối đa tâm ý khí lực theo những phương thức đặc biệt, từ đó phát huy ra các năng lực bí ẩn của con người.
Nói nôm na là thế. Còn để dễ hiểu hơn thì có thể hình dung đến việc đánh rắm, một loại chiêu thức thả khí độc được tạo ra nhờ nội lực của ruột già.
Ngoại lực là sức mạnh đến từ khí lực, cơ bắp, thân thể trâu bò. Để đễ hiểu hơn thì lấy anh Phạm Văn Mách ra soi sẽ thấy, khắp cơ thể chỉ toàn cơ, toàn múi. Gái chạm vào liền “nhoa, sướng quá!” .
Có thể nhận biết sự khác biệt giữa nội lực và ngoại lực bằng cách tấn công. Giả sử để làm vỡ một cái bàn thì người biết dùng ngoại lực sẽ đấm, đá, chưởng thật mạnh vào bàn, trong khi người biết dùng nội lực chỉ đơn giản là đặt tay lên bàn và nghiến răng “hự” một tiếng, bàn liền vỡ nát.
Võ thuật Tông Sư là gì?
Là thuật ngữ dùng để ám chỉ một con người đã thành thục, điêu luyện và có danh tiếng cho một lĩnh vực võ thuật nào đó, chẳng Karate, Judo, VoviNam, Quyền Anh, Vịnh Xuân Quyền,…
Võ thuật Đại Tông Sư là gì?
Là thuật ngữ dùng để ám chỉ một con người đã thành thục, điêu luyện trong việc sử dụng cả nội lực lẫn ngoại lực vào cách thức chiến đấu mà có thể tuân hoặc không tuân theo bất kỳ một môn võ thuật nào. Nhưng họ là người giành chiến thắng cuối cùng.
Bá Hình Phong là võ thuật Đại Tông Sư. Hắn không những thành thạo trong cách chiến đấu bằng nội, ngoại lực mà còn thông thạo cả về lý thuyết Vật Lý, về lý thuyết liên quan đến “Lực”.
Ai cũng biết. Khi ta tác động một lực lên một vật, nó đồng thời cũng sẽ tác động ngược lại ta một lực tương tự. Lực không bao giờ mất đi, nó chỉ là truyền từ vật này sang vật khác.
Quay về thời điểm “Bá Từ Lôi” lao đến vị trí của Đỗ Kim Đao cùng lời nói “năm giây”.
Giây thứ nhất. Hắn lao nhanh một cách bình thường. Đỗ Kim Đao cũng đồng thời vung đao lên.
Giây thứ hai. Hắn vẫn trên đường lao đến.
Giây thứ ba. Hắn gần như đã tiếp cận vào phạm vi 1m của nhát chém nếu như Đỗ Kim Đao hạ đạo xuống.
Giây thứ tư . Đây là giây cam go và cũng là thời khắc quyết định nhất của cuộc chiến. Bá Từ Lôi nếu thất bại, hắn bị phanh thây, còn thành công thì Đỗ Kim Đao tất bại.
Ở giây này, thời gian như chậm lại hàng tỷ lần. Bấy giờ, Bá Từ Lôi dậm chân mạnh lên đất, tạo ra lực đẩy để lao vào vùng chém của Đỗ Kim Đao. Cùng với đó, lực từ đất cũng phản lại vào chân hắn, được hắn dùng nội lực giữ lại.
-Haaa!
Bá Từ Lôi đã ngay dưới lưỡi đao, Đỗ Kim Đao đơn nhiên không bỏ qua cơ hội này mà chém thật mạnh xuống.
Lưỡi đao cứ thế chầm chậm rơi, mang theo uy lực đủ để chém đôi một cục đá lớn hạ xuống.
Đúng lúc này, Bá Từ Lôi giải phóng lực lượng được hắn lưu giữ, truyền nó lên tay để kết hợp cùng nội – ngoại lực mà dùng kiếm gỗ chém một góc 20 độ lên thanh đao để có thể vừa tiếp nhận một phần lực của thanh đao, lưu trữ trong người, vừa có cơ sở để đánh ngang vào thanh đao, khiến thanh đao lệch hướng.
Nếu như ngay từ đầu hắn không lưu giữ lực phản chấn từ đất thì với sự chênh lệch sức mạnh giữa nhát kém của Lính cấp tầng 9 và một thằng phàm cấp sử dụng võ công như hắn, hắn tuyệt không thể đỡ. Nhưng là võ thuật Đại Tông Sư, tất cả đều đã được hắn tính sẵn trong bàn tay.
-Vút.
Đao đã chém lệch hướng, tiếp sau đó dĩ nhiên là vùng nguy hiểm của Bá Từ Lôi khi khoảng cách hai người là quá gần.
Bá Từ Lôi vung kiếm gỗ chém thẳng vào bụng Đỗ Kim Đao, gây ra đau đớn kịch liệt đến nỗi Bá Kim Đao mất hết cả sức lực (muốn biết cảm giác, hãy kêu người đấm thật mạnh vào bụng). Nối tiếp, hắn xoay người, tất cả lực lượng hấp thụ từ một đao đều dồn vào chân phải mà đá xoắn vào bụng của Đỗ Kim Đao, đẩy bay hắn rời khỏi võ đài.
-Phụt!
-Coang!
Nội tạng bị thương tổn nặng, cơ thể mất sức, Đỗ Kim Đao rơi nặng xuống đất bất tỉnh. Thứ còn lại trên võ đài chỉ là thanh đao nặng 77 cân của hắn nằm trên đất.
-Cọc!
Bá Từ Lôi đứng trên võ đài dồn toàn bộ phản lực trong cơ thể xuống thanh kiếm gỗ để truyền vào đất, tạo nên những vết nứt mang tính tượng trưng rằng hắn cắm kiếm xuống đất rất mạng.
Tất cả quá trình Bá Từ Lôi đánh bay Đỗ Kim Đao trong năm giây chỉ đơn giản là như vậy.
-Hô…
-Quá khó tin…
Cả khán đàn, nơi ngồi của người Đình gia hay bắt cứ quán xá, đoạn đường nào, miễn chỉ cần có người thấy tình cảnh vừa rồi giữa Bá Từ Lôi và Đỗ Kim Đao đều không khỏi một lần nữa khó tin, trợn mắt, đứng ngồi không yên.
Họ không ngờ rằng, cứ tưởng Đỗ Kim Đao với sức mạnh của thiên kiêu trấn Thanh Hà, Lính cấp tầng 9 ở độ tuổi 18 cực hiếm sẽ đem thiếu niên ngạo mạn Bá Từ Lôi chẻ ra làm hai thì chỉ trong khoảng khắc người – đao va chạm, người bại lại là Đỗ Kim Đao với chỉ bởi một đòn đá rất đơn giản nhưng tràn ngập sức mạnh của Bá Từ Lôi.
-Đã bảo không nghe. Ta nói tên kia sẽ thắng mà.
-Vô lý, thật vô lý. Ta rõ ràng thấy cây đao của Đỗ Kim Đao đã hạ xuống ngay đầu của tên Bá Từ Lôi, thế tại sao lại thành ra vậy?
-Diễn, chắc chắn là chúng diễn kịch! Đỗ Kim Đao không ngờ lại nhận tiền đút lót của Bá Từ Lôi nên…
-Diễn các đầu cha ngươi. Ngươi nghĩ Đỗ Kim Đao là ai mà lại nhận tiền đóng tuồng hả? Chưa kể đó còn là Đình Mỹ Ngọc, là Đình Mỹ Ngọc sắc nước hương trời đấy! Đỗ Kim Đao sẽ chịu nhường nữ nhân trong lòng mình cho người khác sao?
-Bá Từ Lôi… chẳng là người của Bá gia? Bá gia từ khi nào có thiên tài như vậy?
-Nhanh lên, sắp xong hết cuộc tuyển chọn của Đình gia rồi.
Bên dưới con đường Bá Hình Phong từng “hùng vĩ” xuất hiện, năm thiếu niên trẻ tuổi bỗng từ xa chạy đến, miệng hổn hển nói.
-Mẹ nó, nếu không phải tại tên phế vật Bá Hình Phong đó thì…
-Oách? Thằng nào đứng trên võ đài quen quen vậy?
-Trời, là… là Bá… Hình… à, không phải. Ta lầm.
-Ừ, Bá Hình Phong không đập trai đến thế.
Điều đó là tất nhiên. Bá Hình Phong sớm đã dự tính thế nào ở đây cũng có người Bá gia đến xem nên ngay từ đầu đã dùng nội lực để khẽ nâng mũi, hạ mày, biến hắn trông tuấn tú hơn “Bá Hình Phong” nguyên bản.
Dù lúc này em gái hắn có chạy đến cũng không thể nhận ra được hắn.
-Mà… hả?!! Đình Mỹ Ngọc cũng tuyển chồng? Ôi, người tình trong mộng của ta.
-Trời, có cả Đỗ Kim Đao và Nhạc Kiên Tâm tham dự? Thế thì cơ hội của chúng ta nơi đâu.
-Cái gì cơ? Đỗ Kim Đao đã bị kẻ trên võ đài hạ gục?
-Hả?!!! Thằng đó tự xưng là Bá Từ Lôi?
-Nà ní?
-Chắc cùng họ, cùng tên thôi, chứ Bá Từ Lôi dù cũng là phế vật nhưng đẹp trai hơn nhiều.
-Ờ, chắc vậy.
Nơi Đình gia ngồi. Trước chiến tích quá nhanh, quá nguy hiểm của Bá Từ Lôi, Tam trưởng lão Đình gia không khỏi tặc lưỡi khen ngợi.
-Trong một đoạn thời gian nhỏ như vậy lại có thể xoay chuyển tình thế. Quả là một chàng trai ưu tú.
Là Chiến Binh cấp, tốc độ phản xạ, thu thập tin tức, nhìn,… đều được nâng cao. Vậy nên trong giây thứ tư, khi mọi người không thể thấy rõ chuyện gì xảy ra thì đối với Tam trưởng lão hay bất kỳ một ai là Chiến Binh cấp từ tầng 5 trở lên đều thấy rõ mồn một, biết được Bá Từ Lôi đã đánh bại Đỗ Kim Đao như thế nào.
Đình Văn Cương cũng lộ vẻ bất ngờ cùng hưng phấn khi ngày hôm nay đã bắt được thằng con rể ưu tú về Đình gia.
-Không sai. Con rể của Đình gia ta đúng là phải dũng mãnh, quyết đoán như thế.
-Để xem nào… 15 tuổi, tu vi có lẽ là Lính cấp tầng 7, 8. Không tệ, rất xứng đáng để làm rể nhà ta.
Đình Văn Cương dựa vào việc Bá Từ Lôi đánh bay Đỗ Kim Đao bằng sức lực của cơ thể và phản xạ của bản thân, Đình Văn Cương suy đoán tu vi của Bá Từ Lôi nằm ở khoảng đó.
Nhưng rất tiếc, Đình Văn Cương đã sai và tất cả người có suy đoán Bá Từ Lôi có tu vi từ Lính cấp tầng 5 trở lên quanh đây cũng điều sai. Hắn chỉ là Lính cấp tầng 2 đỉnh phong, đánh được con nhà người ta đều là nhờ hết vào một thân võ công trong người.
Cách không xa Đình Văn Cương, Đình Vân Ngân và Đình Thi Lan đều dùng ánh mắt lấp lánh, bị thuần phục nhìn Bá Từ Lôi. Mong ước trong lòng năm từ “chiếm đoạt, đè xuống hiếp” là quá rõ ràng.
-Thật đẹp trai, thật bá đạo. Ta… ta ra nước rồi…
Vâng, ướt ghế rồi má.
-Phong độ quá, yêu chết mất. Ta muốn… ta muốn… ó…
Miệng, miệng kìa. Lau dãi hộ con cái.
Đến lúc này thì xem ra trong ba người con gái tuyển chồng ngày hôm nay của Đình gia thì chỉ có duy nhất Đình Mỹ Ngọc là vừa xinh đẹp, lại vừa bình thường. Nàng ngồi trên ghế bên cạnh Đình Văn Cương, mắt nhìn mọi thứ đang diễn ra trước mặt, dù Bá Từ Lôi có đủ loại ngạo mạn ra sao hay bá đạo, hùng dũng khí như thế nào thì nàng vẫn luôn duy trì một trạng thái đưa đôi mắt xanh biếc nhìn chằm chằm bóng dáng của Bá Từ Lôi một cách không rời.
“Thình thịch… thình thịch… thình thịch thịch…”
Tim nàng liên tục đập nhanh, đập mạnh, mãnh liệt vô cùng.
– Vịp… vịp…
Tay nàng cứ mãi vo ve tà áo nhưng đang cố kìm nén một cảm xúc nhộn nhạo gì đó trong lòng.
– Hờ… hà… hờ… phù…
Miệng nàng không ngừng phả hương lan vào chiếc khăn lụa che mặt. Đôi mắt thì lại trở nên lung linh, mọng nước khó tả.
Thôi xong, một đời thiếu nữ ngây thơ, thuần khiết cứ thế mất đi…
Bên dưới võ dài, đứng trước sự thất bại của Đỗ Kim Đao cũng như lời thách đấu của Bá Từ Lôi, Nhạc Kiên Tâm hơi hoảng trong lòng nhưng gương mặt vẫn làm ra vẻ rất âm trầm, lạnh lùng.
Trong lòng hắn vội suy tính nhanh.
“Tiểu Dao ngu nên mới không dùng toàn lực. Nhờ vậy tên kia mới lợi dụng và đánh bại hắn trong một đòn. Hừ, nếu thế thì ta ngay từ đầu sẽ dùng toàn bộ lực lượng để giết tên xấc xược này, không cho nó một cơ hội nào cả”.
Sự tình đã đến nước này, Nhạc Kiên Tâm không thể không lên võ đài. Hắn sẽ không ngu như Đỗ Kim Đao vì khinh thường nên không dùng hết lực, dẫn đến Bá Từ Lôi có cơ hội phản đòn mà thất bại. Hắn sẽ tức thì thi triển mọi sức mạnh, kể cả chiêu thức năng lực để giết Bá Từ Lôi một cách nhanh nhất.
-Ngươi chỉ là ăn may thôi, đừng quá mức cuồng vọng. Ta, Nhạc Kiên Tâm sẽ dập nát sự ngạo mạn của ngươi.
Nhạc Kiên Tâm nói lời rét lạnh rồi từ từ bước lên võ đài.
-Phế vật cút xuống. Hắn là đối thủ của ta.
Bất ngờ cũng ngay chính lúc này, một giọng quát trẻ tuổi chợt vang vọng khắp khu vực võ đài. Tiếp đó, từ lầu ba của một quán nước gần võ đài, một thiếu niên tuấn mỹ nằm ở khoảng 14 tuổi thình lình nhảy xuống đất, sau đó liền bước đi nhẹ nhàng nhưng cũng rất mạnh mẽ hướng về phía võ đài.
////
Cảm tạ knowlove ủng hộ 200 TLT .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!