Lại Đây Trẫm Cho Phép Nàng Thị Tẩm
Chương 1: Lỗi lầm
“A Nhiên, hiện tại nàng theo ta cùng gây dựng giang sơn mới, đem theo mấy tỷ muội của nàng vào làm phi cho ta, có khi ta vẫn sẽ sủng ái nàng đấy…” Hắn cười cười, lời nói không có phần nào chân thật.
Nàng biết, hắn muốn nàng theo hắn, chẳng qua do trong tay nàng còn đang giữ miếng ngọc bội Cửu Linh Ni, là món bảo vật vô giá.
Một khi hắn đoạt được nó, hắn sẽ không tiếc tay ban cho nàng cái chết. Nàng nở nụ cười thê lương.
Nàng nhìn lầm người, sao có thể thấy hắn rất thâm tình, rất thật thà tốt bụng?
Nói người nam nhân thâm tình, phải nói tới vị Hoàng đế đang đứng chắn trước mặt nàng đây.
“À đúng rồi,” Thế tử giả bộ như quên thật, “Ta muốn nàng, tận tay giết chết tên phu quân này của nàng…”
Đối mắt hắn hung tàn liếc qua người Hoàng đế. Hắn biết, vị Hoàng đế này khi tận tay nhìn thấy Hoàng hậu cầm kiếm chém chết mình, là thống khổ biết bao.
Sắc mặt Chiêu Tinh Hoàng hậu trắng bệch. Hắn cư nhiên muốn nàng tận tay giết chết Hoàng đế.
“Ngươi nằm mơ! Ta cóc cần ngươi sủng ái ta.” Nàng điên cuống gào thét, nước mắt tuôn ra như suối, “Tại sao ngươi không ta cho người nhà ta? Không tha cho tỷ muội tốt của ta? Tại sao không để cho ta và Hoàng đế một con đường sống? Tại sao phải bức ta tới như vậy? Có chết ta cũng không muốn theo ngươi một lần nào nữa! Ngươi có giỏi thì giết ta đi…Mau giết ta đi…”
Thế tử nhìn nàng, sắc mặt âm trầm, “Đây là ngươi nói, đừng có trách ta.” Dứt lời, hắn ra lệnh cho đám quân lính bắn tên.
Hoàng đế nhanh chóng xoay người, hảo hảo giam giữ nàng trong lồng ngực, bảo vệ nàng.
Từng mũi tên, từng mũi, cắm sâu vào người Hoàng đế.
Nàng bị Hoàng đế ôm vào ngực, không nhìn thấy gì. Nhưng nàng nghe được tiếng mũi tên đâm phập vào người Hoàng đế, rất chói tai, ngửi được từ trên người hắn mùi máu tanh ngày càng nồng nặc.
Nàng rơi nước mắt, cảm nhận được thân thể Hoàng đế ngày càng mất đi sinh khí. Người này, mặc cho nàng có bao nhiêu càn rỡ, náo loạn, biết rõ nàng là Hoàng hậu một nước, mà hồng hạnh vượt tường, vẫn như cũ thâm tình nhìn nàng, bảo vệ nàng, yêu thương nàng.
Giờ phút này, nói nàng không cảm động trước tấm chân tình của hắn, thì chính là lừa mình dối người.
Hoàng đế cũng cảm nhận được số mạng của mình đã tới, cúi đầu nhìn Hoàng hậu trong ngực. Hắn nở nụ cười thực ôn nhu, mở miệng kêu tên nàng:
“Nhiên nhi…”
Nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn. Bóng tối che khuất khuôn mặt hắn, nàng nhìn không ra tâm tình hắn hiện tại. Nhưng nàng vẫn cảm nhận được ánh mắt sáng rực kèm theo tình yêu tha thiết của hắn đối với nàng.
Sống mũi lại cay cay.
Nàng lặng lẽ nhìn hắn.
Hoàng đế dường như trụ không được nữa, một chân khuỵu xuống, nôn ra máu.
Hắn dùng hết khi lực còn lại, cố gắng nói với nàng câu cuối cùng.
“Tô Nhiên, ta yêu nàng… Xin lỗi… không thể tiếp tục bảo vệ nàng… Nếu có kiếp sau, cầu xin nàng, có thể dành dù chỉ một chút tình yêu của nàng cho ta, có được hay không…?”
Chiêu Tinh Hoàng hậu lặng lẽ rơi nước mắt.
Nàng cũng muốn qua kiếp sau, có thể gặp lại được hắn. Tới kiếp sau, nếu một lần nữa được làm thê tử của hắn, nàng nguyện ý yêu hắn trọn đời trọn kiếp, sẽ ngoan ngoãn để hắn yêu thương nàng. Nếu có kiếp sau, nàng sẽ dùng cả sinh mạng của mình để chuộc lại lỗi lầm, yêu hắn, nhu thuận nghe lời hắn…
Hoàng đế trút hơi thở cuối cùng, một khắc cuối cùng của sinh mạng mình, hắn vẫn ôn nhu nhìn nàng…
Chiêu Tinh Hoàng hậu vẫn luôn nhận biết, Hoàng đế vô cùng ái nàng. Thế nhưng đến tột cùng, nàng cũng không ngờ được rằng hắn sẽ vì chính mình, nguyện trả giá bằng cả sinh mạng.
Những người xung quanh nàng đều lần lượt vì nàng mà bỏ mạng, nàng cũng không sống được nữa.
Tô Nhiên nàng, chấp nhận số phận. Nàng kiên cường đứng dậy, nhận lấy từng mũi tên bắn về phía mình.
Chu Ngự, ta xin lỗi. Kiếp sau, kiếp sau ta sẽ toàn tâm toàn ý ái chàng….
******************
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!