Làm Liều Thuốc Của Anh, Em Đồng Ý Không ? - Ngôi nhà hoang
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Làm Liều Thuốc Của Anh, Em Đồng Ý Không ?


Ngôi nhà hoang


Cảm thấy có ánh sáng làm chói mắt. Gia Anh lấy tay dụi, lúc này mới nhận ra là đêm qua mình đã ngủ ở ngôi nhà hoang này. Chợt trong lòng có chút bất an khi trước mắt cô là tên đó. Cô giật mình nhận ra bóng lưng đó rất quen thuộc. Chính pà chủ nhân của cái áo \”Nguyễn Hoàng Gia Khánh\” …
– Là cậu sao …?
Người đó quay lưng lại với gương mặt lạnh lùng nhưng vẫn toát lên vẻ hào nhoáng. Mắt Gia Anh dừng lại ở cái mũi rất cao (đơn giản vì Gia Anh cũng có cái mũi rất đẹp, không ngờ lại có cái mũi thứ 2 đẹp tới vậy). Tiếp theo cô chú ý tới đôi mắt của cậu ấy. Phải nói là cậu ta có một đôi mắt lạnhhhh. Nhìn vào đó Gia Anh cảm giác như đang đi trên 1 con đường vắng vẻ và rất tối tăm 😖. Rồi mắt cô dần dần liếc sang các bộ phận khác ( hehe đừng nghĩ bậy). Bờ vai anh ta rất to cộng với chiều cao khoảng 1m75 => đúng chuẩn \”zai đẹp\” của bọn con gái thời nay à nhen. Cả người như Gia Anh cũng phải công nhận là có tí nhơn sắc nhưng cũng chẳng khác gì những đứa con trai khác.. .
Cô cứ thế ngẫn người ra một lúc. Gia Khánh tiến về phía cô rồi nhẹ nhàng ngồi xỏm xuống- vẫn với vé mặt lạnh đó:
– Tớ giúp cậu một lần, tối qua cậu giúp tớ một lần, chúng ta xem như không ai nợ ai
Nói xong cậu ta quay đi về phía cửa sổ…lúc này Gia Anh mới thở lại được. Lúc nãy đúng thật là quá gần, lâu rồi cô không gần một người đến vậy nên có chút không đinhh thần, bối rối …
– Hình như cậu cũng có phiền muộn, lúc ngủ tớ nghe cậu nói mớ, còn khóc nữa.
Gia Anh xấu hổ vì không biết mình đã nói những gì:
– Ai cần cậu quan tâm, nhiều chuyệnnn.
– Vậy cũng được, nếu cô qua đây có lẽ tinh thần sẽ thoải mái hơn (vừa nói vừa đứng nép về một bên cửa sổ ý nhường chổ cho Gia Anh)
Cảm thấy tò mò tí, cái gì mà có thể làm cô vui được nhỉ, tên này quá tự tin rồi (nghĩ thì nghĩ vậy nhưng cô vẫn đi tới đó -_-)
Trước mắt cô là một cánh đồng cỏ lau trắng muốt hòa với những tia nắng tạo nêm sự lấp lánh, tinh khiết một cách lạ thường. Tại sao ở giữa một thành phố tấp nập đến nổi nghẹt thở lại có nơi đẹp như này. Gia Anh rất thích nơi này bởi vì nó rất tinh tế.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN