Thiện Sơ cẩn thận từng li từng tí, lại dùng giọng điệu hí kịch hỏi: “…! Thứ cho tôi ngu dốt, hi vọng bá tước đại nhân chỉ dạy!”
Bá tước Grey đặt ngón tay trên phím đàn đen trắng, lung tung ấn một lúc, Thiện Sơ cuối cùng cũng miễn cưỡng nhận ra: Bá tước Grey không biết chơi đàn dương cầm.
Mặc dù ở phòng tiếp khách trưng bày một chiếc dương cầm vừa nhìn đã biết cực kỳ đắt giá, nhưng bá tước Grey căn bản không biết chơi đàn.
Mà ngón tay của bá tước Grey vô cùng đẹp đẽ, là do đã quen sống trong nhung lụa.
Dáng vẻ của hắn cũng vậy, vì thế chỉ cần bịt tai lại, bộ dạng đánh đàn của hắn vẫn rất dễ nhìn.
Thiện Sơ nghĩ thầm: Bá tước Grey thích hợp đánh đàn cho người điếc đam mê sắc đẹp xem.
Bá tước Grey thu lại mười ngón tay, kết thúc màn biểu diễn như đang đùa giỡn.
Hắn quay đầu cười hỏi Thiện Sơ: “Tôi đàn thế nào?”
“Rất có ý tứ.” Thiện Sơ trả lời, “Có phong cách cá nhân mạnh mẽ, có lẽ là trường phái dã thú hiện đại.
Tôi nguyện ý cho rằng đó là nghệ thuật.
“
Thiện Sơ mở miệng là nói dối, không cần biết có buồn nôn hay không, cậu chỉ xem mình như một tên nịnh thần không biết xấu hổ mà thôi.
Bá tước Grey không nhịn được cười ——– nụ cười của hắn lần này là cười thật lòng, không phải vì lễ phép mà nở nụ cười đoan trang, mà là chân chính nở nụ cười.
Không phải kỹ năng cười không hở răng giả tạo, đôi môi màu anh đào nhạt cong lên, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, vô cùng xán lạn.
Nụ cười này không theo quy chuẩn hoàn hảo của hắn, nhưng lại rất sinh động.
Thiện Sơ thậm chí muốn quay chụp lại dáng vẻ hiếm hoi này của hắn.
Nhưng mà ý cười rất nhanh đã tắt.
Bá tước Grey đứng dậy, nói: “Có mấy tình nguyện viên của tổ chức chúng ta bị Jeff kéo đi.”
“Thật không?” Thiện Sơ để lộ vẻ kinh ngạc đúng mực, “Thật không nghĩ tới.”
Thiện Sơ không ngờ Jeff lỗ mãng đến thế, nhanh như vậy đã động tay động chân.
Jeff lấy tiền trong nhà nhờ người khác làm hoạt động thiện nguyện.
Nhưng Jeff là học sinh, làm hạng mục ngoại khóa cần tìm thêm nhóm tình nguyện viên cũng là học sinh, không thì sẽ có chút kì lạ.
Đương nhiên hắn có thể trực tiếp thuê người trưởng thành làm việc giúp mình.
Nhưng nếu làm vậy, sẽ không có cảm giác “hoạt động ngoại khóa của học sinh”, e là sẽ gây ảnh hưởng.
Nhưng tình nguyện viên tương đối chất lượng trong học viện Athens đều đã tham gia vào hoạt động của bá tước Grey.
Dưới sự động viên của Thiện Sơ, Jeff lớn mật đào tường trộm người dưới trướng bá tước Grey.
Thủ pháp kéo người của hắn đơn giản thô bạo.
Đầu tiên là “phông bạt”, nói hoạt động của mình tập trung quy mô tài chính lớn hơn, đồng thời hứa hẹn giấy xác nhận tham gia hoạt động; tiếp theo là “thêm tiền”, tuy trên danh nghĩa là “tình nguyện viên”, nhưng sẽ lấy danh nghĩa “trợ cấp” trả mức lương xa xỉ theo giờ.
Mà tình nguyện viên cùng “quỹ hội của Grey” vốn không có mối quan hệ lao động ràng buộc, nói đi là sẽ đi rất tự nhiên.
Tình nguyện viên như đàn ong bay về phía Jeff, thậm chí còn có kẻ mang cả phương án bí mật của “Quỹ hội” bỏ chạy, thật khiến người ta phải mở mang tầm mắt.
Bá tước Grey nói: “Hiện tại không đủ nhân lực, cậu nói xem nên làm gì?”
Thiện Sơ nghĩ thầm: Thì ra không vui là vì chuyện này à, cũng tốt.
Tuy Jeff làm vậy là do Thiện Sơ khích tướng, nhưng không có ai biết việc này cả.
Coi như bá tước Grey có thông minh đi nữa, cũng không thể đoán được mình là người gây xích mích sau lưng đâu nhỉ?
Một khi như vậy, bá tước Grey cũng chỉ tính toán trên đầu Jeff, nghĩ đến là Thiện Sơ đã thấy vui vẻ.
Thiện Sơ từ từ mở miệng, nói: “Thật ra hoạt động cũng sắp hoàn thành, đợi qua hai hôm nữa đấu giá từ thiện xong xuôi, hoạt động cũng tạm thời kết thúc.
Chúng ta không cần nhiều người đến vậy.”
Quả thật, chỉ cần Jeff kiên trì chờ mấy ngày, chờ hoạt động của bá tước Grey đi đến hồi kết, hắn lại lịch sự hỏi mượn người trong tay bá tước Grey một chút, bá tước là người thích tạo ân tình, nhất định sẽ đáp ứng.
Nhưng Jeff đầu óc mụ mị, làm ra chuyện cướp người tào lao.
Bá tước Grey nói: “Bước cuối cùng mới là quan trọng nhất, cho dù giai đoạn trước chúng ta làm nhiều hay ít, nếu như đấu giá từ thiện không xong, thì tương đương với thất bại.
Cậu hiểu không? Tôi không chấp nhận thất bại?”
“Tất nhiên sẽ không thất bại.” Thiện Sơ nói, “Tiền kỳ công tác chuẩn bị rất đầy đủ, tôi tin tưởng đấu giá từ thiện gặt hái được nhiều thành công.”
“Nhưng vấn đề thiếu nhân lực cậu dự tính giải quyết thế nào?” Bá tước Grey đem đề tài vòng trở lại.
Thiện Sơ suy nghĩ một chút, nói: “Có thể mời công ty PR?”
“Thế thì không có cảm giác học sinh.” Bá tước Grey lắc đầu, “Không được.”
Jeff đào người cũng xuất phát từ nguyên nhân: hoạt động ngoại khóa do học sinh tổ chức nhất định phải có “cảm giác học sinh”, nếu như tìm cơ quan chuyên nghiệp nhận thầu, đó chính là “biến vị”, dễ bị người ngoài lên án, nói đây là do đại thiếu gia thuê người làm màu, chứ không phải do các học sinh cùng thực hiện hoạt động ngoại khóa.
Thiện Sơ suy nghĩ một chút, nói tiếp: “Hay là thế này, tôi giao thiệp cùng Jeff, mượn người của cậu ấy.”
Bá tước Grey cười cười: “Lại thành tôi mượn người của cậu ta.”
“…!Ưm.” Thiện Sơ gãi đầu một cái, biết bá tước Grey có chút kiêu ngạo, không chịu cúi đầu trước Jeff.
Thiện Sơ suy đi nghĩ lại, bỗng nhiên linh quang lóe lên, nói: “Như vậy thì…!Hoàn thành hoạt động trực tuyến.”
“Hoạt động trực tuyến?” Bá tước Grey cười hỏi.
“Đúng, đấu giá trực tuyến.” Thiện càng nghĩ càng thấy hợp lý, “Có thể hợp tác với đài X, nhiệt độ của họ khá cao…chúng ta còn có thể mở rộng tìm kiếm các ngôi sao hay KOLs…”
Bá tước Grey vẫn không hài lòng: “Đổi thành hoạt động trực tuyến quả thật có thể giảm vốn, nhưng vị trí sân bãi đều đã đặt xong, thiệp mời đã phát ra không ít, lúc này thay đổi, cậu đã cân nhắc ảnh hưởng trái chiều của việc này sao?”
Thiện Sơ ngẩn ra: “Là…!Là tôi suy nghĩ chưa chu đáo.”
“Tôi đột ngột hỏi cậu, cậu không nghĩ ra sách lược đối ứng là điều bình thường.” Bá tước Grey chậm rãi nói, “Tôi cho cậu một tuần, cậu suy nghĩ lại một chút.”
Thiện Sơ trầm mặc trong nháy mắt, nói: “Được, hiện tại tôi sẽ suy nghĩ ngay.”
Bá tước Grey nâng quai hàm nói: “Đừng vội, đàn cho tôi một khúc dương cầm đi.”
Thiện Sơ nói: “Vậy thì để ngài chê cười rồi.”
Thiện Sơ ngồi bên cạnh dương cầm, tùy ý chơi một bài 《 Hiến cho Alice 》.
Bá tước Grey nghe xong, liền cười nói: “Không tồi.”
Thiện Sơ nói: “Tài nghệ của tôi e là rất khó nghe.”
“Rất có ý tứ.” Bá tước Grey nhàn nhạt nói, “Có phong cách cá nhân mạnh mẽ, có lẽ là trường phái dã thú hiện đại.
Tôi nguyện ý cho rằng đó là nghệ thuật.”
– ——– Bá tước Grey đem lời của Thiện Sơ lặp lại một lần, y nguyên không thay đổi.
Khóe miệng Thiện Sơ giật một cái, nói: “Bá tước đại nhân có trí nhớ thật tốt.”
Một tuần sau, Thiện Sơ lần thứ hai đệ trình phương án: “Tình nguyện viên hợp tác với chúng ta đã lâu, bọn họ rời đi đại khái vì bên Jeff có trợ cấp tiền mặt.
Nếu như bên phía chúng ta cũng trợ giúp một khoản…”
“Đây chính là phương án tốt mà cậu nghĩ được sao?”, trên mặt bá tước Grey ẩn ẩn không vui, khóe miệng vẫn mỉm cười như cũ, “Đây không phải tài năng thật sự của cậu.
Cậu còn nhớ khi tôi mời cậu làm trọ lý đã nói gì không?”
Thiện Sơ do dự nửa ngày, rốt cục nhớ tới: “Ngài nói, tổ chức cần người mới đơn thuần thiện lương.”
“Không sai.” Bá tước Grey tùy ý gõ gõ phím đàn đen trắng, “Mong cậu tiếp tục phát huy sự thiện lương.”
Nói rồi, bá tước Grey đem phương thức liên lạc bộ phận quan hệ công chúng đưa cho Thiện Sơ.
Ba ngày sau, một sự kiện có độ hot cao bay lên đứng đầu: Quý tộc học viện Athens bạo lực học đường người da màu.
Bốn chữ học viện Athens ở trong lòng người dân cả nước vô cùng có sức nặng, cộng thêm sự đối lập giữa hai kiểu người “quý tộc” và “người da màu”, trong nháy mắt nhiệt độ đã tăng vọt.
Vị “quý tộc” này tất nhiên là Jeff.
Mà người gửi bản thảo thì rất thân thiện lên tiếng thay cho “người bị hại” Thiện Sơ.
Nhiều học sinh học viện Athens đã từng nghe thấy lời đồn Jeff bạo lực học đường bạn học.
Hiện tại hot search đã lên, không ít học sinh cũng dồn dập ghi lại lời nói làm bằng chứng, khiến cho nhất thời cả trời đầy lời nói bóng nói gió.
* Ở Anh cũng có hot search hả ta? Không biết thay sao nên mình tạm để như vậy nha.
Bởi vì nghe được tiếng xấu của Jeff, hạng mục trên tay bị ép gián đoạn, không ít tình nguyện viên bỏ của chạy lấy người về lại quỹ hội của Grey.
Bá tước Grey nhìn thấy tiến triển, hết sức hài lòng.
Thiện Sơ cũng coi như là rõ ràng, bá tước Grey cũng ôm đầy ý nghĩ xấu xa giống mình, nhưng chưa bao giờ tự hắn ra tay làm kẻ phản diện.
Vốn dĩ Thiện Sơ muốn mượn tay bá tước Grey đả kích Jeff, không nghĩ tới, bá tước Grey cũng không muốn trên tay dính máu, do đó thuận tiện đẩy vấn để trở lại tay Thiện Sơ.
Thiện Sơ bất đắc dĩ thở dài: Nhưng tin tốt là mình làm việc thông qua phòng PR của bá tước Grey, coi như có thể ân thân chi thuật, che giấu thân phận “hung thủ”.
Hơn nữa…!Lần này cũng coi như là thật sự đánh Jeff tỉnh mộng.
Lại nói, sự việc Jeff bạo lực học đường chỉ được truyền bá trong vòng nhỏ, ảnh hưởng không lớn đến hắn.
Nhưng bây giờ đã lên hot search, hắn thật sự rất hoảng hốt.
Nếu thanh danh của hắn thối tha, Oxbride còn có thể nhận hắn sao?
Không thi nổi trường tốt, danh dự cũng không được, làm sao hắn còn có thể ngẩng đầu làm người trong vòng xã giao được?
Lần này đúng là đem Jeff gác ở trên lửa mà nướng.
Jeff gấp đến độ giống như con kiến bò trên chảo nóng, nhanh chóng tìm Thiện Sơ, nhờ cậu hỗ trợ làm sáng tỏ: “Thiện Sơ, hiện tại chỉ có cậu mới có thể giúp tôi! Cậu nhận phỏng vấn, nói cho phóng viên, tôi căn bản không có bạo lực học đường cậu, được không?”
Trong mắt Jeff tràn ngập khát vọng nóng bỏng, giống như là người đi trên sa mạc nhìn thấy ốc đảo —— đáng tiếc, Thiện Sơ không phải ốc đảo, mà ảo tưởng¹
¹ QT để là thận lâu nhưng mà mình tìm thử thì chỉ ra mỗi hiện tượng “hải thị thận lâu”, hiện tượng này đại loại là khi ra đường vào những ngày nắng nóng, chúng ta thường nhìn thấy phía trước có một vũng nước, do hiện tượng phản xạ toàn phần khiến ta nhìn thấy ảo ảnh.
Thiện Sơ nhíu mày lại, nói: “Tất nhiên tôi tin tưởng cậu, thế nhưng…thế nhưng…”
“Nhưng gì?” Jeff cuống lên, đỏ mặt tía tai, hoàn toàn không phong độ áo mũ chỉnh tề như ngày thường, hai tay xiết chặt vai Thiện Sơ.
Thiện Sơ bị đau, đuôi lông mày trùng xuống, mây đen tụ lại, tám phần tựa bệnh Tây Thi², khiến người ta đau lòng.
² Trích điển cố [ Đông thi hiệu tần ]: ” Tây Thi bệnh tim ôm ngực chau mày ở trong làng, người đàn bà xấu xí trong làng nhìn thấy cho là đẹp, quay về cũng bắt chước ôm ngực chau mày.
Người giàu trong làng trông thấy vội đóng chặt cửa lại không ra khỏi nhà, người nghèo trông thấy, dắt vợ con bỏ chạy.” Ý nói Thiện Sơ nhăn mặt cũng đẹp như Tây Thi.
Jeff thương tiếc lập tức buông tay ra, nói: “Xin lỗi, có phải tôi hơi qua sức…Tôi chỉ muốn biết…rốt cuộc là tại sao vậy?!”
Thiện Sơ giống như đóa sen trong gió, lắc đầu: “Tôi không thể nói…cậu đừng hỏi…”
Nói xong, Thiện Sơ rưng rưng nước mắt bỏ chạy.
Người nhà Jeff hỏi thăm được, thì ra hot search là do bộ phận quan hệ công chúng của bá tước Grey mua.
Lúc này Jeff mới hiểu rõ: Không trách Thiện Sơ nói cậu không có biện pháp giúp mình, khuôn mặt u sầu như vậy, ra là cậu ấy bị bá tước Grey ép buộc!
Người nhà Jeff hỏi: “Tại sao lại đột nhiên đắc tội với bá tước Grey?”
“Con chỉ mời tình nguyện viên của ngài ấy, với tham khảo phương án của họ một chút mà thôi!” Jeff lẩm bẩm.
Ba Jeff tức giận đến té ngửa: “Cho nên con đoạt người của hắn, sao chép kế hoạch của hắn?!”
“Cũng không có bết bát như thế, cũng không phải lợi nhuận xí nghiệp, tổ chức từ thiện hoạt động, đi tới đi lui vẫn chỉ có mấy tình nguyện viên này, phương án đó sao có thể gọi là ăn trộm?” Jeff mạnh miệng phản kháng.
“Con rốt cuộc là bị sao?” Ba Jeff tức giận quá sức, “Trước đây con làm gì cũng có chừng mực.
Gần đây lại phát điên trêu chọc Emily, bây giờ còn đối đầu với bá tước Grey?”
Jeff cũng là nghẹn đến có chút khó chịu, không nhịn được nói: “Con vẫn luôn theo khuôn phép cũ, con sai ở đâu? Mọi người đều là bạn học, trong cùng một vòng tròn, vì sao con phải thấp hơn bá tước Grey một cái đâu? Chỉ bằng cậu ta có danh hiệu bá tước hay sao? Bây giờ đã là thời đại nào rồi?”
Triết Phu đúng là người thú vị, khi hắn ức hiếp kẻ yếu thì tự xưng là người thượng đẳng.
Nhưng thời điểm bị bá tướv Grey và phu nhân W đả kích, hắn mới nghĩ đến việc “mọi người bình đẳng”.
Ba Jeff thở dài, nói: “Con nói đúng, hiện tại không còn như trước.
Nhưng chúng ta là người trong vòng này, phải tuân thủ theo vòng tròn quy tắc, con có thể không khom lưng uốn gối trước mặt bá tước Grey, nhưng con không thể mạo phắm hắn!”
Jeff đang bước vào thời kì phản loạn, vô cùng không cam lòng, căn bản không nghe lọt tai lời dạy bảo của trưởng bối.
Rốt cuộc vẫn là đại thiếu gia chưa trải qua bão táp mưa sa, làm việc cũng kinh thiên động địa.
Chớ nói chi sau lưng còn có một đại sư trà xanh quạt gió thổi lửa.
Nhưng đúng là Jeff bó buộc trong vòng tròn đã lâu, trước sau đều đồng ý với nguyên tắc “lễ tiết bên ngoài phải làm tốt”.
Do đó cuối tuần, hắn mang rượu vang đến trang viên tìm bá tước Grey nhận sai.
Thời điểm Jeff tới, trời vừa đủ sáng, hoa sơn chi cùng hoa lài vây quanh phòng kính, trà xanh mỹ nhân đang đàn dương cầm ở trong.
Thiện Sơ một bên đánh đàn, một bên dùng dư quang quét lên thân ảnh của Jeff, động tác tay dừng lại một chút, không tự chủ được đàn sai một âm tiết.
Trong đầu Thiện Sơ đoán được Jeff là đến làm hòa.
Cậu nghĩ, nếu Jeff đến xin lỗi, không chừng bá tước Grey sẽ thật sự tha thứ cho hắn.
Thiện Sơ không muốn Jeff cùng bá tước Grey đạt thành hòa giải.
Con ngươi Thiện Sơ chuyển động, nghĩ thầm: Gần đây đầu óc Jeff không quá tốt, còn bị mình say mê đến thần trí không rõ, dùng thủ đoạn thấp nhất cũng có thể gợi chiến ý của hắn…!
Vì vậy, Thiện Sơ liền ngừng tay, ngẩng đầu lên, một mặt khờ dại nói: “Vừa rồi hình như tôi đàn sai rồi.”
Bá tước Grey ngồi trên sofa, gật đầu: “Đúng thế.”
“Tôi không quá quen thuộc bản nhạc này.” Thiện Sơ chỉ chỉ khúc phổ, “Là chỗ này phải không? Muốn đàn lại một lần sao?”
Bá tước Grey đi tới cạnh đàn dương cầm, cúi đầu kiểm tra khúc phổ.
Thiện Sơ liền thừa cơ muốn đứng lên, dưới chân trượt đi —— đương nhiên là giả, cậu chỉ là muốn làm bộ trượt chân, để bá tước Grey đỡ mình một cái, tạo ra ám muội giả dối, khiến Jeff phải tức giận.
Nam sinh như Jeff thích PUA người khác, có dục vọng chiếm hữu vô cùng lớn, nhất định không chịu được người mình thích thân cận cùng người lạ.
Do đó chỉ cần hơi có hiềm nghi, cũng khiến Jeff đố kị cả người.
Nhưng trong chớp mắt Thiện Sơ ngã xuống, bá tước Grey xê dịch một chút, miễn cưỡng tránh được Thiện Sơ “nhào vào lồng ngực.”
Thiện Sơ không cam lòng mà hướng bên cạnh ngã xuống, bá tước Grey thế mà cũng có thể khó khăn tránh thoát.
Sức chiến đấu trong lòng Thiện Sơ dấy lên, dùng đến chiêu mò trăng đáy nước³, mà bá tước Grey thì lại bình sa lạc nhạn⁴ né tránh.
³ Mò trăng đáy nước: Ám chỉ việc ảo tưởng bản thân có thể làm việc gì đó trong khi thực tế không thể làm, được ví von như lấy trăng dưới đáy nước.
⁴ Chim nhạn lao xuống bãi cát.
Càng cản Thiện Sơ càng hăng, thân thể như quý phi say rượu⁵ lệch sang, bá tước Grey bá tước lăng ba vi bộ⁶ đi xoắn ốc.
⁵ Tên khác “Quý phi túy tửu”, dài nên mình không bỏ vào.
⁶ Lăng ba vi bộ: một loại võ công thượng thừa trong bộ tiểu thuyết Thiên long bát bộ của cố nhà văn Kim Dung.
…!
Bá tước Grey toàn thân nhạy bén, di chuyển ảo diệu, nhẹ như gió.
Thể lực Thiện Sơ cuối cùng không chống đỡ nổi, lảo đảo ngã xuống đất: “Ái da…”
Jeff đang từ đường hoa đi tới, cách cánh cửa kính đã thấy bá tước Grey nhảy trái né phải, Thiện Sơ xoay tây ngã đông, cuối cùng mỹ nhân uể oải ngồi trên đất, cực kì đáng thương.
Jeff không thấy rõ chuyện gì xảy ra, nhưng hắn đam mê Thiện Sơ đến đầu óc cũng bị mất, lập tức vọt vào, đỡ Thiện Sơ dậy: “Thiện Sơ, cậu làm sao vậy?”
Thiện Sơ ngẩng đầu lên, mắt ứa lệ điềm đạm đáng yêu.
Jeff đau lòng cực kỳ.
Xem như kế hoạch của Thiện Sơ vẫn tính là thành công: Ở tình huống này, Jeff căn bản không thể mở miệng xin lỗi bá tước Grey, thậm chí còn có khả năng chọc giận bá tước.
Jeff nhìn mỹ nhân nhu nhược bị thương, quả nhiên không nhịn được nóng giận, hỏi: “Bá tước, tôi có thể hỏi một chút, hai người mới vừa làm gì hay không?”.