Lạnh Lùng Chiếm Hữu Em - Chương 1: Giải Cứu Hay Chiếm Hữu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
165


Lạnh Lùng Chiếm Hữu Em


Chương 1: Giải Cứu Hay Chiếm Hữu


“Tiểu Hàn, Tiểu Hàn” … tiếng gọi thất thanh của thư kí Trương luôn làm cho Tiểu Hàn giật mình.
Một mớ công việc hỗn độn trên bàn làm việc khiến cô cảm thấy bù đầu, thêm cái tiếng gọi của thư kí Trương làm Tiểu Hàn đánh rơi cả sấp tài liệu xuống đất.
Thư kí Trương vừa tới, tròn xoe mắt nhìn đống tài liệu rơi lã chã. Cơ hồ không đơn giản chỉ vì mấy tờ giấy đó mà đập vào mắt của thư kí Trương là bức ảnh hoả thân rõ mồn một. Người trong ảnh không ai khác là Tiểu Hàn và Tổng Giám Đốc Lưu – Lưu Thiên Vũ. Người đàn ông nổi tiếng lạnh lùng, không thích động vào đàn bà, không thích lằng nhằng với phụ nữ và anh ta là anh trai ruột của Tiểu Hàn. Thư ký Trương vô cùng sửng sốt.
Phải mất một phút sau Tiểu Hàn và Trương Ái mới thôi bàng hoàng.
Cô lập tức ấn bức ảnh vào sấp giấy tờ và thản nhiên như không biết gì: Thư kí Trương lần sau cô vào phòng, tôi nghĩ cô nên gõ cửa lịch sự đấy!
– “Tiểu Hàn, cửa, cửa vẫn mở mà” Trương Ái mắt vẫn tròn xoe
– “Thư kí Trương cô có việc gì cần tôi giúp sao”. Tiểu Hàn nhanh chóng chuyển đề tài

Tiểu Hàn là cô gái sống độc lập từ nhỏ. Cha mẹ mất trong một vụ hoả hoạn. Toàn bộ nhà cửa kèm tài sản bị thiêu rụi. Mặc dù Tiểu Hàn không phải đại tiểu thư gì, gia đình cô cũng buôn bán nhỏ, bố mẹ lại sống chắt bóp lo cho gia đình nên cuộc sống của gia đình cô cũng không quá khó khăn.
Hôm đó lúc nửa đêm cô tỉnh dậy và muốn đi vệ sinh. Lúc quay lại đã thấy khói bắt đầu lan ra. Cô hét lên trong sự sợ hãi tột độ của đứa bé 10 tuổi. Bố mẹ vì cứu đứa em trai mới tròn 3 tháng của cô mà bỏ mạng. Anh em họ hàng của gia đình cô đều tản cư khắp bốn phương. Nên sau vụ hoả hoạn đó. Tiểu Hàn chịu nỗi đau mất cha mẹ đồng thời cũng ghánh vác thêm trách nhiệm vừa là chị, vừa là mẹ.
Tiểu Huân mới 3 tháng tuổi, nó khát sữa khóc suốt cả ngày lẫn đêm. Tiểu Hàn bế em rong khắp xóm làng xin sữa cho em. Có những hôm em ngoan cô còn lo được cho mình đôi ba thìa cháo, nhưng cũng có khi chả xin được giọt sữa nào.
Còn cô ở đâu trong những tháng ngày đó ư! Ban đầu cô vẫn rất kiên cường bế em khắp nơi, nay ngủ nhờ nhà này mai nhà khác. Cũng đã có rất nhiều người nhận nuôi hai chị em. Nhưng cô cự tuyệt, vì cô sợ họ sẽ giống trên tivi vẫn chiếu, đối xử không tốt với Tiểu Huân hoặc tách hai chị em cô ra. Nhưng Tiểu Huân bị ốm không có một đồng nào trong người, nó lên cơn co giật mạnh, vừa đói vừa bệnh, lúc đó cô đã chấp nhận trở thành con gái nuôi của Lưu Đại Hoành – Chủ tịch tập đoàn Lưu Thị. Lưu gia có một người con trai nhưng đang học tập tại Mỹ. Nhà Lưu gia chả thiếu gì ngoài tiền nên khi vô tình thấy chị em họ đáng thương Lưu phu nhân đã mở lòng từ bi và nhận họ về làm con.
Cuộc sống của cô cùng Tiểu Huân bắt đầu những tháng ngày trong căn biệt thự sang trọng đó. Do vì lý do riêng mà Tiểu Hàn và Tiểu Huân được Lưu lão gia sắp xếp trở thành con ruột của ông chứ không phải mang danh là con nuôi. Do đó người bên ngoài luôn tưởng rằng cô và em trai là con cái thất lạc của Lưu Thị thật.
Là con gái nuôi của Lưu gia gia. Từ lúc 10 tuổi tới năm 18 tuổi, Lưu gia đối xử với cô như một người con gái ruột. Dần dần cô bớt cảnh giác với ông ta hơn. Nhưng kể từ sau khi vợ của ông ta mất cũng là lúc Tiểu Hàn tròn 18 tuổi, ông ta bắt đầu có những biểu hiện biến thái
Ông hay gọi cô sang phòng sách để đọc cho ông ta nghe vài bản tin nhưng lúc đó ông ta ngồi rất gần, tay để lên đùi của Tiểu Hàn cứ mướt qua lại. Với cô gái 18 tuổi, Tiểu Hàn không đủ tinh ranh để thoát khỏi những hành động đó. Những kiểu sàm sỡ, đụng chạm như vậy diễn ra ngày càng nhiều hơn
Cho đến một ngày…
Tiểu Hàn bước vào phòng sách và Lưu Đại Hoành đã nhanh tay chốt chặt cửa lại.
– Cha, cha tại sao cha lại chốt cửa vậy?
– Phòng sách cần yên tĩnh, ta không thích ai làm phiền cha con ta bàn chuyện.
– Cha, nhưng con … cha có thể cho con ra ngoài chút không? Cô giả vờ đóng kịch để thoát khỏi vòng vây này.
– Không! Con muốn gì Tiểu Hàn. Tay ông ta bắt đầu đưa lên chiếc cằm nhỏ nhắn của cô
Cô gạt tay ông ra: Cha, con, con muốn đi vệ sinh
– Được thôi, ta sẽ cho con đi nhưng…
Ông ta bất chợt đè lên người Tiểu Hàn. Trong phòng sách của Lưu gia có để sẵn một chiếc giường để Lưu Đại Hoành có thể tiện nghỉ ngơi.
Trên giường có đệm hình mây trời trong xanh, bị Tiểu Hàn co kéo xô lệch lại. Bình hoa trên tủ đầu giường cũng bị hất bay xuống đất. Không khí vô cùng xáo trộn.
– Ngoan nào, Hàn Hàn con đừng lảng tránh nữa ta biết con cũng mong muốn được ta cưng chiều mà.
Tiểu Hàn vũng vẫy, tránh né những cái hôn nồng nặc mùi thuốc lá của ông ta.
– Cha, con xin cha, con lạy cha. Cha hãy tha cho con
Lưu gia vẫn rất mực dùng lời ngon tiếng ngọt.
– Hàn Hàn, em hãy chiều chuộng ta đi, em và thằng nhóc Tiểu Huân muốn gì ta cũng đáp ứng. Ta sẽ cho em và Tiểu Huân có địa vị.
– Tránh ra, con không cần, cha mau tránh ra đi
Tiểu Hàn cắn một cái mạnh vào tay của Lưu gia
Cái cắn mạnh đó khiến cảm xúc của ông Lưu bị giảm. Ông ta hung hăng hơn tát một cái mạnh vào mặt Tiểu Hàn. Đồng thời bắt đầu ra sức xé rách quần áo trên người cô.
– Này thì ngoan cố, này thì ngoan cố
Mỗi một cái nghiến răng của ông là một lần quần áo của cô bị rách tơi tả.
Quần của ông ta được tháo bỏ ngay trước mắt Tiểu Hàn. Cự vật ngóc đầu lên một cách thô bạo. Tiểu Hàn nhắm nghiền hai mắt. Lúc này nước mắt cô bắt đầu giàn giụa. Cô không còn sức chống cự, khi một con thú khát máu muốn ăn thịt bạn nó trở lên mạnh gấp mười lần. Tay ông ta xoa tròn hai nhũ hoa non mềm của cô. Bộ ngực tròn đầy, hồng phấn của cô gái mới lớn hiển hiện trước mắt.
– Đừng… đừng mà
– Chaaaaaaa
Tiếng mở cửa, đã có người lao vào phòng sách
Lưu Đại Hoành quay đầu hoá ra là cậu con trai đã đi Mỹ 8 năm qua: Lưu Thiên Vũ
Ông vội vàng thu phần dục hoả của mình vào trong. Tiểu Hàn lúc này thoát khỏi sự chế ngự của ông ta vội vàng vùng dậy lao nhanh tới cửa. Hai mắt rưng rưng nhìn Thiên Vũ rồi ngất xỉu…
Sau đó. Lưu Đại Hoành thừa cơ hội lúc cô chưa tỉnh đã đổ cho cô quyến rũ ông nhằm chiếm gia sản họ Lưu. Thêm vào đó tung tin bịa đặt mẹ anh Lưu phu nhân vì bị Tiểu Hàn chọc tức mà tăng huyết áp rồi mất. Tất cả đều được ông giàn xếp ổn thoả. Bởi tại cái mảnh đất Dương Sơn này nhắc đến Lưu lão gia đều phải nể vài phần.
Lưu Thiên Vũ bắt đầu đi học tại Mỹ năm anh 15 tuổi nay về nước đã 23. Hồi bé trong trí nhớ của anh, cha là người tài giỏi lại cương trực, yêu thương mẹ anh. Nên những gì ông nói anh không nghi ngờ
– Lưu Thiên Vũ, ta có lỗi với mẹ con. Tiểu Hàn con bé đó còn muốn chiếm cả nhà họ Lưu này, con tuyệt đối không được tin lời nó.
– Vâng, cha, giờ cha hãy nghỉ ngơi đi. Chuyện của cô ta … hãy để con xử lý.
Lưu lão gia mặc dù vẫn tiếc vì chưa được nếm mùi thỏ con. Nhưng cũng biết tính Thiên Vũ, hơn nữa trong tay Thiên Vũ cũng chiếm lượng cổ phần khá cao.
Anh về nước và tiếp quản công việc tại công ty của Lưu Thị. Anh khét tiếng là Lưu Tổng đẹp trai, mặt lạnh, nghiêm nghị và vô cùng KHÔNG thương hoa tiếc ngọc.
Ngày anh lên nhận chức Tổng Giám Đốc cũng là ngày Tiểu Hàn bị gọi tới làm trợ lý đặc biệt. Nhưng thực chất là chân sai vặt với vô vàn sự hành hạ nhục nhã.
– Tiểu Hàn, bản kế hoạch cho cuộc ra mắt sản phẩm lần này cô làm xong chưa? Thiên Vũ hỏi nhưng mặt anh không ngẩng lên
– Dạ, em, thực sự là nó không thể hoàn thành trong một đêm được, em… Tiểu Hàn mặc dù rất thông minh và kiên cường từ bé, thế nhưng cô chỉ học tới lớp 12. Sau đó thì cô thi đỗ vào trường luật. Nhưng chưa kịp đi học thì xảy ra vụ việc nhục nhã đó. Thành ra những văn bản, giấy tờ như này cô còn phải tìm hiểu rất nhiều. Anh lại muốn cô phải hoàn thành xong trong một đêm, chả phải là đang làm khó cô sao?
– Đã vậy lại muốn leo lên làm Lưu phu nhân
– Anh nói gì cơ?
Thiên Vũ đứng bật dậy ra ngoài, Tiểu Hàn ngớ ngẩn trước câu nói của anh. Chưa kịp suy nghĩ thêm Thiên Vũ bước vào trên tay cầm theo một sản phẩm vệ sinh bồn cầu. Ném vào người của Tiểu Hàn
– Công việc này, có lẽ phù hợp với cô hơn đấy!
Sự tự trọng trong cô lại dâng trào lên. Cô gái ngày xưa thẳng thắn và mạnh mẽ bao nhiêu giờ lại trở nên mềm yếu đến vậy. Nếu như là trước đây cô sẽ vứt lại chai nước đó và nói ” Tôi sẽ không bao giờ quay lại đây nữa” Nhưng cô còn Tiểu Huân. Tiểu Huân đang trở thành điểm yếu của cô. Và cô cũng không lỡ làm hỏng đi thanh xuân đang ngọt ngào của em mình. Khi mọi việc với Tiểu Huân vẫn rất tuyệt vời. Con trai út của tập đoàn Lưu Thị, cha là chủ tịch cao cao tại thượng đi tới đâu cũng được kính nể, anh trai là Tổng Giám Đốc Lưu nổi tiếng khắp các mặt báo về độ đẹp trai, lạnh lùng và tài giỏi đã khiến bao cô gái mê mẩn, chị gái là trợ lý giám đốc vô cùng xinh đẹp lại hát rất hay và là người mà yêu thương Tiểu Huân nhất nhà. Vì thế ở trường Tiểu Huân vô tình trở thành báu vật.
– Nhìn kìa, kia trả phải trợ lý Hàn sao, sao lại như vậy chứ
– Nghe thư ký Trương kể, giám đốc Lưu rất nghiêm khắc với cô em gái này xem ra là hơi quá rồi
Mọi người trong công ty bắt đầu lời ra tiếng vào.
Tiểu Hàn lặng lẽ, cúi mặt đi vào nhà vệ sinh. Cô đeo gang tay và bắt đầu công việc của mình. “Lưu Thiên Vũ anh được lắm” từng cái chà sát của Tiểu Hàn nghe ken két bao gồm sự phẫn uẫn và tổn thương của cô. Cứ nghĩ anh sẽ khác người cha của mình nhưng xem ra cha con họ không kém gì nhau
– Thế nào?
– Thưa giám đốc, cô Tiểu Hàn đang tiếp tục công việc ở tầng 20! – Người trả lời anh là Cố Mặc Viêm ngươi anh em mà anh tin tưởng nhất trong công ty.
– Ừm
– Giám đốc
– Sao vậy? Anh ngẩng mặt lên nhìn Mặc Viêm
– Có lẽ là hơi quá chăng
– Hừm! Cậu nói cô ta ư. Như thế có là gì với loại đàn bà đó. Mình sẽ để cho cô ta biết thế nào là động vào Lưu Thiên Vũ này.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN