Lầu Dưới 249, Lầu Trên 251 - Chương 45: Fan già
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


Lầu Dưới 249, Lầu Trên 251


Chương 45: Fan già


Nếu đơn thuần chỉ là dừng chiếu một ngày, cũng không đến mức oanh động. Nhưng nếu chuyển thời gian phát là 10 giờ đêm đến giờ hoàng kim là 8 giờ thì sao? Nếu vậy nhỡ đâu lại được khen ngợi?

Người trong giới giải trí ngơ ngác, đoàn làm phim điệp chiến ngơ ngác, quần chúng ăn dưa ngơ ngác… Duy chỉ có một người cao hứng, đại khái chính là những người xem phim này.

Gần đây những nhóm người già trong tiểu khu đã đổi chủ đề tán gẫu từ cháu chắt sang phim truyền hình.

“Ai, ông Hạ, ông có xem phim điệp chiến đó không?”

“Sao có thể không cơ chứ, tối hôm qua để lại ấn tượng khắc sâu đó, có nhắc về (1) trận Thượng Cao năm đó, thật ra trên TV cùng thực tế có chút khác nhau, lần đó…” Ông Hạ ngồi giữa, một đám cụ ông cụ bà vây quanh, ông một câu tôi một câu, nói được tương đương tinh thần.

“Nhân vật chính ấy tên là gì ấy nhỉ, diễn cũng ổn đó.”

“Tôi biết, tên là Dư Vũ, bề ngoài trông cũng hoạt bát nữa!”

Phim điệp chiến không được viết đầy đủ tất cả về gián điệp, có rất nhiều chiến dịch nổi danh, mỗi một cảnh gián điệp cùng hoạt động gián điệp, đều là quay xung quanh chiến dịch mà triển khai.

Không khí của rất nhiều gia đình gần đây cũng có chút vi diệu, những người già trước đó thờ ơ với TV, sau khi đi dạo một vòng tiểu khu về liền thay đổi.

Vừa xem thời sự xong, người già trong nhà liền cầm điều khiển TV, chuyển tới kênh S, không nhúc nhích.

Những người trẻ muốn xem phim tiên hiệp liền ngơ ngác, phải làm gì bây giờ? Còn có thể làm sao nữa, tất nhiên là xem chung rồi! Bạn dám bảo đổi kênh sao? Về phần phim tiên hiệp, không phải là ngày mai còn có thể xem lại trên mạng à?

Ngày đầu tiên, Lưu Tiểu Hổ rối rắm giữa kênh S và kênh Z một chút, nhưng quyết định kiên định với nam thần!

Ngày hôm sau, khi phim tiên hiệp vừa kết thúc, định là “Tôi đánh mắt qua kênh S một tí thôi”, rồi sau đó liền nhớ ra là đã đổi lịch chiếu.

Ngày thứ ba, mở TV ra, bật đến thẳng kênh của đài S…

Đoàn làm phim điệp chiến ngơ ngác nở nụ cười, nhà đầu tư nở nụ cười, nhà đài S cũng cười thực nhanh! Đài S này đã bao nhiêu năm không đạt tỉ lệ xem như vậy rồi!

Đoàn làm phim tiên hiệp cười không nổi, khi rating của đài S cao lên, thì rating của bộ phim tiên hiệp ở đài Z liền giảm xuống. Dù lượng xem trên mạng đã tăng lên, nhưng tâm tình của đoàn làm phim tiên hiệp cũng không tốt hơn là bao.

Đạo diễn nhìn ba mình đang xem phim điệp chiến mà Dư Vũ đóng, nghiến răng nghiến lợi.

Vốn muốn để bộ phim tiếp theo mời anh diễn, hiện tại không có cửa đâu! Đạo diễn hiện giờ nhìn thấy khuôn mặt anh, liền nhớ tới số liệu cao như vậy đã bị tụt xuống…

Tạm thời không muốn quay phim phải nhìn mặt anh nữa, chán ghét phát hoảng…

Người đại diện ngơ ngác nhìn Dư Vũ, lắc đầu, “Cao! Thật sự là cao!”

Không thể tưởng được sức chiến đấu của những vị fan già lại mạnh như thế, bộ phim điệp chiến này của Dư Vũ đang hot lên nhiều.

Người đại diện bắt đầu vùi đầu chọn kịch bản, trong đó có một phần để riêng ra, đó là những kịch bản đang cân nhắc.

“Cậu xem cái này trước đi.” Người đại diện đưa cho Dư Vũ kịch bản.

Anh nhận lấy, liếc mắt một cái, mặt lập tức liền đen lên, Hưu Thư?! Đây chính là oán hận chất chứa đã lâu đó.

“Không nhận không nhận!”

“Đại Ngư, không được xúc động, điều cậu thiếu nhất bây giờ là fan, phim tiên hiệp cùng điệp chiến tuy rằng mang đến danh tiếng, nhưng để đi xa thì vậy thôi là chưa đủ. Một năm này nếu cậu quay nhiều phim và được đầu tư nhiều hơn, có thể sẽ lấy được giải thưởng, về sau con đường tài năng của cậu sẽ thuận lợi hơn.”

“Nhìn Hưu Thư viết “Năm tháng Thành Bắc” thật to, chắc chắn sẽ hot, nếu như cậu để lỡ mất vai này, thì sẽ không có danh tiếng đâu? Hơn nữa bộ phim này do đạo diễn Vương đảm nhận, có thể nói là tương đối bảo đảm.”

Sắc mặt Dư Vũ có chút khó coi, rối rắm thật lâu, nhận lấy, vì người khác mà từ chối thì không đáng, sẽ ảnh hưởng tới việc cưới Thư Thư.

“Sau khi quay xong “Năm tháng Thành Bắc” của Hưu Thư, Đại Ngư cậu xem mấy bộ này thử coi sao, chọn trước một bộ đi, nếu sau này có kịch bản tốt hơn, lại cân nhắc tiếp.”

Dư Vũ nhìn nhìn, ánh mắt chăm chú vào một quyển kịch bản dày trên bàn, người đại diện che mặt, liền biết anh sẽ chọn cái này mà.

Một bộ phim chống tham nhũng, rất nhiều nhân vật chính, vai anh muốn đóng là một nhân vật chính nghĩa, đề tài hơi lạnh lùng, nhưng mà nếu như giống như phim điệp chiến, đột nhiên liền phát hot thì sao?

Dư Vũ ngồi phịch ở ghế sofa bên cạnh Thư Trữ, mở kịch bản, trước tiên đang cố nhớ thoại, đối với một diễn viên, lời thoại là một kỹ năng cơ bản.

“Haizz…”

Thư Trữ không để ý anh.

“Haiz…”

“Anh làm sao vậy?”

Dư Vũ u oán nhìn cô, “Sắp phải quay phim rồi, thật khó chịu.”

“Anh không thích quay phim sao?”

“Nhưng mà anh nhớ em, anh đi rồi, em không khó chịu sao? Sẽ không cô đơn?”

Thư Trữ liếc mắt một cái, “Anh cũng không phải là không trở lại.” Thật ra anh đi rồi cũng tốt, cô có thể nhanh chóng thư giãn và ổn định, nhanh chóng viết truyện.

“Em không thương anh…”

“Em không thương anh lúc nào?”

Dư Vũ nhào tới, ánh mắt sắng rực, “Vậy em yêu anh sao?”

Thư Trữ mặt ửng đỏ, Dư Vũ đưa mặt qua… (tắt đèn)

Dư Vũ cầm kịch bản, càng xem càng bực bội hơn, đem kịch bản ném lên bàn, rồi sau đó ôm đầu hô to.

Thư Trữ bị kinh ngạc nhảy dựng lên, “Anh phát điên cái gì đó?”

Dư Vũ cầm lấy kịch bản, “Em xem Hưu Thư này đi, viết cái sách rách gì đó? Còn có một người đàn ông, ấm áp? Ngốc sao. Loại này phụ nữ gặp thì có mà chạy mất dép, còn trả lại lời chúc phúc luôn, xùy!”

Thư Trữ mặt đen có chút biến tím, khi Dư Vũ lấy kịch bản này, cô đã nghĩ, anh không hợp nhân vật này. Vì cô sáng tạo ra nhân vật nên cô biết, Dư Vũ thật ra hợp với nam ba hơn, nhưng anh lại nhận nam hai, chắc anh đang muốn thử thách bản thân mình.

“Còn không bằng nam ba đâu? Ít nhất có gì nói đó, còn nam hai này, nói câu nào cũng là màu hồng, xuỳ xuỳ xuỳ, không muốn diễn!”

“Chạm vào!” Thư Trữ đem cái gì đó trên ném vào bàn, đứng lên.

“Em làm gì đó?”

“Không có chuyện gì, em đi toilet.”

Đến giờ cơm chiều, liên hoàn call đoạt mạng của người đại diện gọi tới, Dư Vũ buông đồ trên tay.

“Sao? Sao?”

“Đại Ngư! Đoàn làm phim điều chỉnh lại rồi, cậu diễn vai nam ba!”

Dư Vũ trừng to mắt, nói không rõ là cao hứng hay mất hứng, không cần diễn vai mà bản thân không thích, cùng với một vai mà có thể người xem sẽ thích, Dư Vũ rối rắm.

Giọng nói của người đại diện rất là bi thương, “Danh tiếng đang dần bay đi rồi…”

“Không có chuyện gì, đóng nam ba vậy, nam hai diễn chán lắm.”

Cúp điện thoại, Dư Vũ tiếp tục làm trứng gà, không có cảm xúc gì đặc biệt.

Thư Trữ tựa vào trên cửa, ôm cánh tay.

Cô cảm thấy, nếu Đại Ngư diễn nam ba, chắc sẽ hot hơn nam hai một chút.

Dư Vũ nếu muốn xuất đầu, cũng không thích hợp đi theo hình tượng ấm áp mãi.

Dư Vũ lưu luyến không thôi tạm biệt Thư Trữ, lao tới đoàn làm phim “Năm tháng Thành Bắc”.

Thư Trữ mở Weibo Độc Kê Thang lên, thấy bạn trên mạng nói nhớ Độc Đại, bảo gần đây tần suất cô đăng bài ở nick Độc Kê Thang quá thấp.

Cô sửng sốt, hình như là vậy thật, gần đây cô và Dư Vũ cùng nhau nấu cơm, xem phim, tán gẫu.

Giống như có một người, làm cuộc sống của bạn đột nhiên có trọng tâm, ngay cả châm chọc cũng quên luôn.

Độc Kê Thang: Lão Độc hiện tại còn đang bận yêu đương, đám cẩu độc thân mấy người, đừng gọi tôi nữa, Lão Độc đã bước ra khỏi hàng ngũ FA rồi, ha ha ha!

Tôi yêu độc đại:… Hôm nay không muốn thổ lộ với Độc Đại nữa / mỉm cười

Nhìn lại năm tháng tươi đẹp trước đây: Độc Đại, năm đó cô không nói như vậy mà!

Lâu ngoại lâu: Độc Đại năm đó nói chúng ta là độc thân kiểu quý tộc, thế mà mới một năm, Độc Đại liền thay đổi / mỉm cười

Sông lớn: Mẹ, tiêu diệt Độc Đại!

Tiểu hoa hồng: Độc Đại! Cô đã nói là không bỏ rơi chúng tôi mà!!!

Editor: melbournje

Thư Trữ nở nụ cười, rốt cuộc cũng đã đến lượt mình phát cẩu lương cho người khác, thật thích.

Độc Kê Thang: Không rời bỏ mọi người đâu, chỉ là mang theo người nhà vào thôi… Ha ha ha ha ha ha, mẹ nó, có cảm giác thật sự ưu việt!

Bạn trên mạng nháo rầm rầm, đều trào phúng cô, nhưng thật ra cũng không ai vì vậy mà thật sự anti Độc Đại, dù sao đã vài năm rồi, cũng đã chứng kiến rất nhiều chuyện xưa cùng Độc Đại.

Gặp thứ ngu ngốc, sẽ cùng nhau châm chọc, có chuyện không hài lòng, liền tìm cô nói nói. Độc Kê Thang không chỉ là Độc Kê Thang, là một ngôi sao Weibo, cô và mọi người đã cùng nhau xây dựng một “Độc Kê Thang” lớn mạnh…

Rời khỏi Weibo Độc Kê Thang, Thư Trữ nghiêm túc gõ gõ, viết chuyện quân nhân cũng khá lo lắng, nhưng khi viết về một đề tài mà bản thân mình thích, cũng rất vui vẻ.

Bên này Dư Vũ vào đoàn làm phim, đạo diễn Vương vỗ vai của anh, bật ngón tay cái. Có thể làm đạo diễn Trần nghe được tên Dư Vũ liền đen mặt, anh tương đối có năng lực.

Đạo diễn Trần đen mặt, một bên lại ám chỉ anh quay một bộ phim, có thể khiến Vương An cười cả một năm.

Hợp tác cùng Dư Vũ, đúng là có chút chờ mong.

Dư Vũ cũng không làm cho ông thất vọng, lời thoại đã thuộc, kỹ thuật diễn rất tốt, rất hiếu học. Người khác quay phim, anh liền quan sát, học những diễn viên gạo cội từng chi tiết nhỏ, từ đó thay đổi hơn.

Diễn một nhân vật như ý, nam ba Tưởng Diệc Phương, nói chuyện độc miệng, trong phim cũng diễn với nữ ba.

Không biết tình thú, điển hình của nhân vật “FA”. Nhưng Dư Vũ bên ngoài hoà nhã, diễn lại xuất sắc, đạo diễn Vương gật gật đầu, quay rất có hiệu quả, không kém nam chính là bao.

Dư Vũ vừa phô trương lại chói mắt, không cần luôn cười cười giống trong phim tiên hiệp, cũng không cần nghiêm túc, ánh mắt thâm trầm như trong phim điệp chiến.

Vừa vào diễn, liền thả lỏng mình, trong lòng thoải mái.

Hôm nay sau khi quay xong, có một đám phóng viên đến đây, vây quanh nam nữ chính hỏi tới hỏi lui.

Dư Vũ cũng không thèm để ý, ngồi xổm dưới đất ăn cơm của mình, rồi sau đó có phóng viên chú ý tới anh.

Có một số người đến đây và đặt câu hỏi.

“Dư Vũ, xin hỏi từ lúc cậu đóng vai quần chúng bây giờ, có cảm giác thế nào?”

“Ừm, rất thoải mái.” Thế nào mà còn chưa đi? Ông đây đang đói bụng, bao giờ mới được ăn đây!

“Dư Vũ, khoảng thời gian trước phim điệp chiến đổi lịch chiếu khiến huyên náo ồn ào hơn, xin hỏi cậu có biết tại sao không?”

“Đây không phải là do đài truyền hình chiếu sao? Hỏi tôi làm gì?” Mẹ, còn chưa đi sao?! Cơm nguội đó!

“Dư Vũ, có người đồn thổi rằng cậu được Độc Kê Thang bao nuôi, có đúng như vậy không?”

“Tại sao yêu nhau lại bị nói thành bao nuôi rồi?” Đây là phóng viên kiểu gì vậy chứ?

Vừa rồi phóng viên nêu câu hỏi cho anh đứng ở phía trước, thoạt nhìn có vẻ không vừa lòng lắm với câu trả lời của anh, một mặt chanh chua khó coi, lại hỏi,

“Theo như lời đồn thổi thì Độc Kê Thang rất xấu, vậy cho nên chưa bao giờ lộ diện có đúng không?”

Mắt Dư Vũ đột nhiên híp lại, yên lặng nhìn anh ta

Tác giả có chuyện muốn nói:

—— hôm nay không nói gì, liền viết đoạn kịch nhỏ vậy ——

Thư Trữ viết một truyện mới, không nghĩ lại hot, sau khi truyện kết thúc, vẫn chưa bán bản quyền kịch bản, vài đạo diễn đã tìm tới Dư Vũ.

Dư Vũ tỏ vẻ: Một mặt ngơ ngác.

Nhóm đạo diễn: Hừ, vợ của cậu, khẳng định lại để lại cho cậu rồi!

Dư Vũ mở to hai mắt, thật sự sao?

Anh lập tức về nhà tìm Thư Trữ, “Thư Thư! Bộ truyện em mới viết sẽ để cho anh sao?!”

Thư Trữ ngẩng đầu, nhìn về phía anh, một mặt nghiêm túc, “Sao anh lại biết?”

“Ha ha ha, quả nhiên chính là vây! Anh chỉ biết em siêu yêu anh, yêu anh nên vì anh mà viết truyện!

“Có một bài hát cho anh đây.”

“Đã chọn xong chủ đề của ca khúc chưa?”

“Anh nghĩ nhiều rồi.” Không có kết quả.

CHÚ THÍCH:

(1) Trận Thượng Cao: còn được gọi Chiến dịch Kinkō, là một trong 22 trận đánh lớn giữa Quân đội Cách mạng Quốc gia Trung Quốc và Lục quân Đế quốc Nhật Bản trng Chiến trang Trung Nhật lần hai. (Nguồn: Wikipedia)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN