Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)
Chương 15: Thuyền đã xiêu lòng
Ba thường xuyên hỏi tôi là Thuyền giận ba rồi hả? Tôi mới trả lời không, Thuyền chỉ là thẹn thùng thôi, ba mới yên tâm được một chút. Một tuần vừa rồi, tôi và Thuyền cũng chỉ có 2 lần làʍ ȶìиɦ. Mỗi lúc lâm trận, Thuyền đều nhắc tới chuyện của ba để tôi bị kϊƈɦ thích, ƈôи ȶɦịt mới cứng lên, đủ sức làʍ ȶìиɦ.
Lần thứ ba mới đây, tôi mới rụt rè nói ra một ý định được chôn sâu trong lòng, không dám nói ra. “Em à, anh có ý này, nói ra em đừng giận, cũng đừng cười anh!” Tôi ôm chặt thân thể vợ mà nói.
– Ý gì, anh nói ý gì? Thuyền rúc vào lòng, hai tay ôm lấy người tôi, cặp иɦũ ɦσα mềm mại cũng áp sát vào ngực tôi, nơi tim đang đập nhanh vì hồi hộp.
– Em… có nghĩ là sẽ để ba sờ vào chỗ này không…? Tôi vừa nói vừa đụng đụng vào phần ngực trắng nõn của vợ. Nàng nghe xong liền ngượng chín cả mặt, rồi chuyển sang tức giận nhìn tôi: “Anh muốn nói để ba sờ ngực em hả?” “Ừ thì… sờ một chút cũng có mất miếng thịt nào của em đâu!!!” Tôi hưng phấn nói với Thuyền.
– Ơ, nếu em chịu không nổi thì làm sao bây giờ? Tôi ngạc nhiên là Thuyền lại chuyển rất nhanh từ giận dỗi sang ngượng ngùng trở lại.
– Chịu không nổi chuyện gì? Tôi thật lòng không hiểu nàng nói cái gì.
– Ngu như heo á! Thuyện lại chuyển sang chế độ hờn dỗi, rồi mấy giây sau, suy nghĩ gì không biết, chuyển trở lại ngại ngùng: “Anh không biết đó chứ, mỗi lần giúp ba thủ ɖâʍ, cả người em nóng bừng lên… chỗ ở dưới… cũng khó chịu, bứt rứt…” Thuyền nói ngập ngừng, không nên lời.
Tôi nghe xong còn kϊƈɦ thích hơn, liền được nước lấn tới: “Vậy hãy để cho ba sờ ở dưới, coi như gãi ngứa cho em hahaha…” “Ơ, anh này, càng sờ càng bứt rứt…” Thuyền càng ngượng, tôi càng thích thú.
“Vậy thì cứ để ba sờ cho em, còn em thủ ɖâʍ cho ba, cả hai cùng sướиɠ, cái này gọi là có qua có lại nè, haha!” Tôi hưng phấn đến mức nói ra những lời này mà không một chút ngượng ngùng. Thuyền nghe chừng cũng kϊƈɦ thích lắm, vì nàng bình thường đã đọc truyện lσạи ɭυâи và bị kϊƈɦ thích. Thật tình thì những lần giúp ba thủ ɖâʍ, Thuyền đều rỉ nước ướt nhẹp.
Không cần là một người ɖâʍ đãng, cả một phụ nữ bình thường nếu nhìn thấy, sờ mà còn thủ ɖâʍ cho ƈôи ȶɦịt to như của ba, thì cũng hứng tình không thể ngăn cản. Nên mỗi lần giúp ba, Thuyền chỉ hận là không thể cầm cái ƈôи ȶɦịt to lớn kia đút vào âʍ ɦộ đang nứиɠ. Chỉ vì mối quan hệ cấm kỵ, nàng không thể làm gì khác hơn là cắn răng chịu dựng sự bứt rứt giày vò cả cơ thể.
Bây giờ nghe tôi nói vây, Thuyền chắc hẳn rất muốn một lần như vậy, được ba cắm sâu vào trong ɦσα ɦuyệt, nàng bắt đầu rỉ nước ra.
“Anh, anh thật lòng muốn ba đút cái đó vào người em hả?” Thuyền hỏi, tôi liền nhận ra nàng đã có chút lay động. “Ừ, em biết không, mỗi lần chúng ta làʍ ȶìиɦ, anh đều cảm thấy áy náy, nhìn em nâng ʍôиɠ lên để đón cu anh đút vào cho sâu. Anh chỉ ước cu của mình dài hơn, cắm sâu hơn. Anh hận chính mình, sao lại ngắn như vậy, không thể chạm tới điểm cuối trong bướm em. Giờ anh có ý nghĩ để ba đút vào bên trong, của ba dài vậy, nhất định sẽ chạm tới tận cùng, không phải như vậy làm em sướиɠ nhất hay sao? Mà làm vậy, lại có thể giải quyết chuyện hay cứng lên của ba, một công đôi việc, phải không?” Tôi nói hết những ý nghĩ trong lòng cho Thuyền nghe.
Nàng không nói gì, chỉ là mặt càng lúc càng đỏ, môi mím đi mím lại, đang suy nghĩ gì đó. Tôi liền nói tiếp: “Cái này gọi là lấy thừa bù thiếu, hihi…”
– Anh, dù sao em cũng là con dâu, làm như vậy là lσạи ɭυâи rồi! Nếu để cho người ta biết, em sẽ sống sao đây? Thuyền nói vậy, tôi biết Thuyền đã xiêu lòng, nhưng vẫn tỉnh táo nhận ra mối quan hệ của hai người là cấm kỵ.
– Em à, chỉ cần mình không nói, ba cũng tuyệt đối không nói, người khác làm sao biết được hả? Tôi càng ngày càng cảm thấy hưng phấn, những ý nghĩ lσạи ɭυâи đúng là có tác dụng kϊƈɦ thích tuyệt vời cho ham muốn bên trong tôi.
– Anh, để em suy nghĩ… Giờ mà để con chim to tướng của ba đút vào, chắc không chịu nổi, cùng lắm thì…” Thuyền lại ngập ngừng, muốn nói gì mà chưa dám thốt ra.
– Cùng lắm cái gì? Tôi vội vàng hỏi.
– Cùng lắm cho ba sờ mó vào ngực, em có lẽ còn chấp nhận được… Thuyền nói xong thì gương mặt cũng đỏ bừng, gương mặt úp vào vai tôi, không dám nhìn thẳng, e thẹn vô cùng.
– Vậy thì cứ để ba sờ ngực em, chúng ta từ từ, đi từng bước một nha, haha! Tôi cười nói với nàng, hiểu rằng chuyện này không thể quá gấp gáp. Phải có bước đầu tiên, rồi bước thứ hai, càng nghĩ càng hứng tình, ƈôи ȶɦịt trong quần đã cứng lên tự bao giờ. Đây là lần đầu tiên sau khi cưới, tôi và Thuyền làʍ ȶìиɦ rồi chỉ một chút sau đã cứng lên tiếp.
Sờ vào háng Thuyền, cũng ướt lúc nào không biết! Tôi liền xoay người nàng lại, nằm lên trêи, tiếp tục kiểu truyền thống. Hai vợ chồng lại làm thêm một trận mây mưa mù mịt, nước bắn tung tóe. Hôm sau, 7 giờ vẫn chưa ngủ dậy, nàng rúc vào lòng tôi ngủ ngon lành, gương mặt thanh tú hôm qua vừa cùng tôi 2 lần làʍ ȶìиɦ, giờ vẫn còn chút ửng hồng, càng tăng lên vẻ đẹp kiều diễm buổi sớm mai.
Bình thường Thuyền dậy sớm để nấu đồ ăn sáng, nhưng từ khi ba đến, việc này đã bị ba giành hết. Hơn nữa, đêm qua nàng mệt mỏi vì phải phục vụ tôi 2 lần, giờ ngủ ngon lành nên không nỡ đánh thức. Chỉ lặng lẽ ngắm nhìn nàng nằm trong lòng ngoan ngoãn như một chú mèo.
Tôi nhớ lại những gì tối qua nói với nàng, trong lòng xúc động không ngừng.Tôi đang miên man suy nghĩ, thì điện thoại reo lên, tiếng chuông điện thoại làm Thuyền tỉnh giấc, nhăn nhó hỏi: “Ai mà gọi sớm vậy anh?” “Không biết nữa” Tôi vừa nói vừa cầm điện thoại lên nhìn, thì ra là mẹ vợ. “Mẹ em gọi nè” “sao lại gọi giờ này, mẹ em hay nói nhiều lắm, anh nghe đi, em không nghe đâu!” nàng đang buồn ngủ nên nhõng nhẽo, chứ bình thường đã không nói vậy.
Tôi cười cười, bấm nghe máy: “Con nghe đây mẹ ơi, ơ… sao lại vậy… mẹ đừng gấp, gọi cấp cứu chưa? À à được rồi… tụi con chạy qua liền!” “Anh, chuyện gì vậy anh?” Thuyền nghe tôi nói chuyệnđieện thoại, biết chuyện không hay, choàng tỉnh và hỏi.
– Dậy mau đi em, ba em tái phát bệnh tim nhập viện, mình qua đó mau!” Tôi quăng điện thoại qua một bên, nói với Thuyền. Chúng tôi thay đồ ra ngoài nói với ba chuyện vừa rồi, ba cũng bỏ ngang bữa sáng, cùng chúng tôi vào bệnh viện. Trêи đường đi, tôi lái xe, Thuyền gọi cho mẹ để hỏi tình hình, biết tình hình ổn định lại, chúng tôi mới thở phào một cái.
Ba vợ tôi nằm torng một phòng bệnh đặc biệt, riêng tư và tiện nghi, có cả TV và sofa nữa. Ba vợ nằm trêи giường, mẹ ngồi cạnh, còn bé Mây con gái tôi thì đang ngồi trêи sofa chơi đồ chơi.
– Mẹ, ba sao rồi? Thuyền đi đến bên giường, hỏi.
– Mọi người tới rồi hả? Mẹ nhìn xung quanh hỏi, rồi thấy ba tôi liền nói thêm: “Anh sui cũng tới rồi!”
– Chị sui, anh sui sao rồi, hôm bữa còn đi công viên khỏe khoắn như vậy, sao nay lại bệnh.
– Bác sĩ nói là ổn rồi anh sui, nhưng phải ở đây theo dõi vài ngày nữa, giờ ổng nghỉ ngơi, mệt nên ngủ rồi, không có gì đáng lo nữa.
– Mẹ, sau này đừng cho ba nhậu nữa, nếu lỡ xảy ra chuyện gì thì hối hận không kịp… Tôi nói với mẹ.
– Ừ, tối qua ổng đi nhậu với mấy ông bạn già, sáng nay phát bệnh. Tính tình của ổng con cũng biết rồi, mẹ nói hoài cũng vậy. Mẹ nói rồi thở dài, có vẻ bất đắc dĩ.
– Khó quá… Tôi cũng cảm thấy khó lòng mà làm cho ba vợ chừa rượu.
– Giờ không sao rồi, hai đứa đưa bé Mây đi nhà trẻ rồi đi làm, mẹ ở lại chăm sóc cho ổng là được rồi.
– Ừ, hai con đưa cháu nội đi nhanh không thôi trễ giờ, ba ở lại đây với anh chị sui! Ba tôi cũng lên tiếng.
– Mẹ, hay là con ở lại chăm sóc ba, mẹ về nghỉ ngơi đi. Thuyền cảm thấy không yên tâm nên nói.
– Con còn đi làm, mẹ về nhà cũng có làm gì đâu, con đưa bé MÂy về nhà vài bữa, mấy nay nó cũng không được gần với hai đứa và ông nội. Mẹ vợ nói vậy, tôi liếc thấy ba có vẻ vui vui, vì ba thương cháu nội lắm, nhưng dạo này dù ở chung nhưng lại không thường xuyên gặp.
– Dạ vậy cũng được, con và Thuyền đưa Mây đi nhà trẻ rồi đi làm, mẹ ở lại lo cho ba nha! Tôi liền nói.
– Ừ, tranh thủ, coi chừng trễ giờ.
– Ba, vậy ba ở lại đây hả? Tôi hỏi ba.
– Ba về nhà cũng không làm gì, ở lại đây coi tình hình sao, chờ anh sui tỉnh lại nói chuyện cho đỡ buồn. Chiều nay ba về sớm để nấu cơm.
– Dạ, tụi con đi ạ!
Tôi đưa bé Mây đến nhà trẻ rồi đưa Thuyền lên công ty xong mới lái xe đến chỗ làm. Tới bàn làm việc một chút đã 9 giờ, tôi nhận được tin nhắn của Thuyền: “Anh, để ba ở lại bệnh viện có sao không?” “Sẽ không sao đâu, ở bệnh viện y tá mặc đồng phục kín đáo, với lại ba cũng không đi ra ngoài phòng bệnh đâu.”
– ừ, không có gì là tốt rồi!
Nhưng tự nhiên tôi có chút kϊƈɦ thích, nhắn tiếp:
– Ờ, mà nếu có gì thì cũng có em rồi, khỏi lo.
– Anh muốn ăn đòn không? Nói bậy gì đó?
– Haha, anh nói sự thật, không chỉ giúp ba như lần trước, em còn cần phải để ba sờ vào ngực nữa.
– Ơ hay, tối về nhà em xét tét miệng anh, cho chừa tội nói nhảm! Tôi nhìn thấy tin nhắn này, hé miệng cười cười vì sự đáng yêu của vợ.
Tôi vẫn còn hơi lo, nên gọi điện thoại cho mẹ vợ để hỏi tình hình:
– Mẹ ơi, tình hình ba sao rồi?
– Ổng tỉnh rồi, đang nói chuyện với ba con nè. Con coi, ổng vừa tỉnh là đòi xuất viện về nhà, mẹ nói thế nào cũng không nghe, ông này già sinh tật rồi. Cũng may có ba con nói chuyện, ổng mới chịu im lặng, nhưng lại kêu mẹ về đi, để ba con ở lại nói chuyện với ổng là được rồi.
– haha, để hai ông bạn già nói chuyện cũng vui mà mẹ, nhưng mẹ đừng về thiệt nha, ba con ở quê lên có nhiều cái chưa biết, để ba ở lại chăm sóc ba vợ con còn lo hơn! Haha
– Haaa, mẹ biết mà, mẹ mà về chừng vài phút là ổng đã kêu réo lên liền! Mẹ vợ cũng vui vẻ, nói chuyện có phần đùa đùa với tôi.
Tôi nói chuyện xong tắt điện thoại, tiếp tục làm việc. Chiều về, tôi đón Thuyền và bé Mây lên xe, nàng liền nói với con gái: “Hôm nay ông nội làm rất nhiều món ngon đợi chúng ta về ăn đó!” Con gái tôi thích thú cười giòn tan.
– Dạ, thích quá, con muốn ăn cánh gà.
– Rồi rồi, ông nội đã làm cánh gà ở nhà đợi Mây về ăn kìa. Tôi cười nói với con gái.
Chiều nay, tôi đã nhắn tin cho ba nhắc chuyện Mây mê nhất là cánh gà. Vừa về đến nhà, mùi đồ ăn đã ngào ngạt bay ra, trêи bàn ăn đã có sẵn một đĩa cánh gà lớn. Có con gái tôi ở nhà, không khí ăn cơm vui vẻ hơn hẳn, Thuyền ngày thường ít nói trêи bàn ăn, nay đã nói nhiều hơn, nhưng là nói với con gái.
Nhìn con gái tôi hoạt bát đáng yêu, cả tôi và ba đều vui vẻ cười, vô cùng hạnh phúc. Hôm nay ba cũng đã cạo râu, nếu có ôm hôn cháu gái thì cũng không làm con bé bị nhột. Lần trước đi công viên, bé Mây đã đẩy ba ra vì bị râu đâm vào má, nên ba đã ghi nhớ.
Chúng tôi nói tới chuyện của ba vợ, ông nhất định muốn ba tôi ngày mai tiếp tục vào thăm, nói chuyện thời sự trêи trời dưới đất. Tôi lo lắng ba có thể tái phát tình trạng kia, nhưng ba tôi nói sẽ cẩn thận, không sao đâu. Cuối cùng phải đồng ý, mọi người đều vui vẻ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!