Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc) - Chương 16: Buổi sáng định mệnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1160


Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)


Chương 16: Buổi sáng định mệnh


Sáng thứ 2, tôi dậy sớm hơn Thuyền, nàng vẫn còn rúc vào ngực tôi ngủ say, nhìn gương mặt xinh đẹp ấy, tôi thích thú vuốt ve má nàng vài cái. Một người xuất thân tỉnh lẻ như tôi lại cưới được cô gái thành phố vừa giỏi vừa xinh đẹp như vậy, đó chính là diễm phúc. Tôi yêu Thuyền, nàng cũng yêu tôi, vợ chồng với nhau không giấu diếm điều gì, không có bí mật riêng, có chuyện gì cũng nói ra, cùng nhau nghe, cùng nhau thấu hiểu.

Cho nên tối qua tôi lấy những suy nghĩ trong lòng mang ra nói hết với Thuyền. Tưởng nàng phản đối, nhưng không ngờ rằng nàng lại e thẹn đồng ý, điều này làm tôi vô cùng hưng phấn.

Ba cũng không phải người ngoài, mẹ tôi mất sớm, một mình ba gà trống nuôi con, dưỡng ɖu͙ƈ tôi thành người, cả đời này tôi cũng không thể báo đáp hết công lao của ba. Nếu Thuyền còn giúp ba được phần nào, cũng như giúp tôi báo đáp ân tìnhđoó rồi.

Nếu Thuyền cùng người đàn ông khác phát sinh mối quan hệ, tôi tuyệt đối không tha thứ. Nhưng ba đã 60 tuổi, đã trải qua trăm ngàn cực khổ mà không một lời than thở, giờ hai vợ chồng tôi phải tranh thủ thời gian để cho ba hưởng phước, sợ không còn cơ hội vì cuộc sống vốn vô thường.

Hiện tại cái triệu chứng mà ba mắc phải, đã có cách giải quyết, tôi thật sự hy vọng Thuyền sẽ bỏ qua những mặc cảm, cấm kỵ, một lòng giúp ba giải quyết.

– Anh, anh dậy hồi nào vậy? Đang suy nghĩ gì đó? Nghe Thuyền hỏi, tôi cắt ngang dòng suy nghĩ, giật mình. Nhìn qua thì thấy đôi mắt tròn xoe xinh đẹp của vợ đang nhìn mình chăm chú.

– Em dậy rồi hả, anh có nghĩ gì đâu, giờ việc nhà có ba làm rồi, sao em không ngủ thêm một chút?

– Quen giấc rồi, tới giờ này là tự nhiên thức dậy, anh, anh mới suy nghĩ chuyện gì đó? Thuyền vừa hỏi vừa lấy tay sờ sờ vào đầu ti của tôi. Gò má trắng hồng của nàng thì đặt lên đầu ti còn lại.

– Anh có suy nghĩ gì đâu mà, không biết ba trong bệnh viện thế nào rồi? Tôi nói để Thuyền nghĩ rằng mình đang lo lắng cho tình hình của ba vợ.

– Không phải là ba ổn rồi sao, anh có gì mà lo lắng nữa. Em thấy anh đang nghĩ chuyện khác, đúng không? Thuyền đúng là thấu hiểu và tinh tế, nhìn ra được tôi đang nghĩ đến chuyện khác. tôi nghe xong, lúng túng cười nói:

– Haiz, em à, đúng là không có chuyện gì giấu được em hết.

– Được rồi, anh không cần suy nghĩ nữa, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên, nếu anh không ghen, thì lần sau… em cho ba sờ vào иɦũ ɦσα một lần… Thuyền mang nét ngượng ngùng nói với tôi rồi rúc vào ngực, trông đáng yêu vô cùng. Thì ra nàng đã nhìn thấu được chuyện tôi đang nghĩ, không cần tôi phải nói ra.

Thấy nàng thẹn thùng, tôi càng hưng phấn, vội vàng nói: “Em à, làm sao mà anh có thể ghen đâu chứ. Em cũng biết anh là người có chút suy nghĩ biến thái lσạи ɭυâи mà.”

– Em biết là anh hư hỏng rồi mà haha! Thuyền cười duyên nói với tôi.

– Hì hì, em mà giúp anh thỏa mãn được mấy suy nghĩ đó, anh càng yêu em nhiều hơn.

– Chà chà, đem vợ mình đưa vào tay người đàn ông khác, còn nói yêu vợ, khó tin ghê! Đến lúc đó ghen lên, em chịu không nổi đâu à!

– Ơ, em đã giúp ba… thủ ɖâʍ 2 lần rồi, anh có ghen tuông chưa? Có thương em nhiều hơn không? Em không nhận thấy anh càng yêu thương em hả? Có không? Có không? Haha…. Tôi nói xong liền lấy tay chọt vào nách Thuyền, chọc lét rồi cười ha hả.

– HAha…buông ra… haha…nhột em, buông… haha…. – Thuyền nhột chịu không nổi la lên. Tôi mới chịu buông tay ra, nhìn nàng càng cười càng thấy đáng yêu, xinh đẹp.

– Anh mà coi thường em, em sẽ không nhìn mặt anh nữa.

– Coi thường đâu nè, em biết rõ là anh không ghen, cũng sẽ thương em nhiều hơn mà lại nói anh như vậy, rốt cuộc là ai coi thương ai đây? Haha!

– Được rồi được rồi, cho dù là coi thường thì sao đâu, hehe! Thuyền nói xong lại rúc vào lòng tôi tò mò hỏi: “Nhưng mà không biết ba sẽ nghĩ gì, có hậu quả gì không nữa?

– Anh đâu biết được, chuyện này phải hỏi em chứ!

– Sao hỏi em, em đâu có biết! Thuyền trợn mắt nhìn tôi một cái.

– Em cùng ba đã tiếp xúc thân mật với nhau, không hỏi em thì hỏi ai? Uida đau quá!… Tôi đang nói tự nhiên thấy hông đau nhói, nhíu mày kêu lên.

– Ai cùng ba tiếp xúc thân mật? Anh nói ai tiếp xúc thân mật? Thuyền nhéo vào hông tôi, nghiến răng hỏi.

– A ui da… em buông ra đi, đau quá, em muốn giết chồng hả….. Anh sai rồi uida!

– Sau này không được nói như vậy biết chưa? Thuyền nói xong buông tay ra.

Cốc cốc! Cửa phòng có tiếng gõ, sau đó là tiếng ba tôi truyền vào: “Phong, Thuyền, hai đứa dậy chưa, dậy đi!” “Mới 7 giờ mà ba, có chuyện gì không ba?” Tôi nghe liền cảm thấy có chút kì lạ, ba chưa bao giờ gõ cửa phòng tôi, cũng không gọi chúng tôi thức dậy, giờ vẫn còn sớm, sao ba lại gõ cửa, chắc là có chuyện gì!

– Cũng không có gì, ba hứa vào bệnh viện thăm anh sui sớm, sợ đi trễ lại không hay. Ba muốn nhờ con chở đi bệnh viện. Tôi nghe rõ giọng khàn khàn của ba.

Nhưng trong đầu lại lóe lên ý nghĩ, không phải Thuyền đang nằm trêи giường, mặc đồ ngủ gợi cảm hay sao. Hay là giờ mình mở cửa, tôi nghĩ đến đây liền hứng lên, xuống giường đi tới cửa phòng nói: “Ba, vẫn còn sớm, lát nữa con chở ba đi! Tôi nói xong liền xoay người lại nhìn Thuyền nằm trêи giường, nàng không có đắp mền, mặc bộ váy ngủ màu hồng mỏng tang nhìn thấu vào bên trong, lộ cả áo cánh và qυầи ɭót. Váy nắng lộ hết cặp đùi trắng nõn nà, thon dài miên man.

Thuyền nằm ở tư thế này, nhìn vào khiêu khích, ngay cả tôi cũng không khỏi nuốt nước bọt. Tôi hưng phấn cực điểm, nếu giờ mở cửa phòng, ba nhìn vào thấy Thuyền khiêu gợi như vậy, kết quả sẽ ra sao? Bệnh của ba sẽ tái phát sao? Thuyền có giận không? Nhưng đầu óc tôi lúc này đã bị những ý nghĩ lσạи ɭυâи xâm chiếm, bất chấp hậu quả. Tay tôi không thể điều khiển được nữa, cầm lấy tay nắm cửa, vặn chốt.

Nhưng tôi lập tức trấn tĩnh lại, nếu mở ra làm ba tái phát, mà Thuyền tức giận lên rồi không chịu thủ ɖâʍ giúp cho ba, thì phải làm sao? Tôi nghĩ lại, toan bấm khóa cửa, nhưng đã chậm rồi, ba từ bên ngoài đẩy vào, tôi hoảng sợ, đầu tiên là ngẩn người, sau đó thấy ba đứng ở cửa, hai mắt nhìn chằm chằm vào Thuyền.

“Á…” Thuyền sợ ngây người, nhưng sau đó chợt nhớ ra đang mặc hở hang, la lên một tiếng rồi vội vàng lấy mền trùm kín mít.

– A…. ba xin lỗi… Ba thấy con mở chốt cửa, tưởng hai đứa thay đồ xong xuôi sắp đi ra, tiện tay đẩy vào…. Ba thấy Thuyền la lên, liền chuyển hướng sang nhìn vào tôi, lúng túng nói.

– À…ừm…không sao… không sao đâu ba… Tôi chưa nói xong thì cửa phòng bị ba đóng lại, không biết nói gì thêm nữa.

– Anh!!! Anh lại đây cho em! Thuyền nằm trêи giường thấy cửa đóng lại, liền ngồi dậy nhìn tôi, giận dữ hét lên. Tôi biết bão tới, biết lỗi, liền cúi đầu đi lại giường.

– Anh nói cho em biết, chuyện vừa rồi là sao? Thuyền sợ ba vẫn đang đứng ngoài cửa, giận dữ nhưng vẫn kìm giọng nói vừa phải.

– Anh cũng đâu biết… em không nghe ba nói hả, ba tưởng mình mặc đồ kín kẽ hết rồi mới đẩy cửa vào… Tôi chống chế.

– Anh đừng có xạo, anh cố ý, cửa phòng khóa trái, làm sao ba đẩy vào được? Anh mà không nói rõ ràng, em giận anh luôn! Hừ! Thường khi giận lắm, Thuyền mới hừ một tiếng như vậy. Tôi nghe âm thanh đó, biết là không thể chống cự được, bèn chạy đến cạnh vợ, lựa lời ngon ngọt nói:

– Em bớt giận, coi coi em xinh đẹp vậy, giận là mau già lắm nha. Việc vừa rồi là anh sai, làm em giận, anh thành tâm xin lỗi mà! Được không em? Thuyền thấy tôi hối lỗi, nhẹ giọng lại trả lời:

– Nhìn thái độ thành khẩn, biết nhận sai, lần này tạm tha cho anh, nhưng mà phải nói rõ ràng, vừa rồi là sao hả?

– Không lẽ em không biết chuyện gì hả? Thấy Thuyền tha lỗi, tôi vui mừng nói.

– Em tất nhiên biết! Nhưng muốn nghe anh tự nói ra. Tôi thấy điệu bộ nàng giận nhưng rất dễ thương, cứ nhìn chằm chằm không nói gì.

– Này, sao anh im lặng, nhìn em làm gì? Thuyền vừa nhẹ giọng giờ lại như giận dữ lên, hỏi tôi. Giật mình, tôi trả lời:

– Hì hì, em à, em giận mà cũng đẹp nữa!

– Bớt xạo, bớt cợt nhả, em hỏi thì trả lời! Nói hay là không? Hừ!

Thuyền lại Hừ một tiếng, tôi hoảng sợ, nàng đang nghiêm túc chờ tôi nói. Trước khi có lần nàng Hừ một tiếng nhung tôi gân cổ cãi lại, kết quả là không thể vào phòng ngủ trong 3 ngày liền. Một lần khác, nàng Hừ một tiếng mà cả tuần không thèm nói chuyện với tôi. Nên giờ mỗi lần nghe Hừ là tôi biết không xong rồi.

– Em à, bình tĩnh, đừng làm anh sợ mà!

– Vậy thì nói đi!

– Em à, thì anh lại có ý nghĩ biến thái một chút, đầu óc không được tỉnh táo, bị kϊƈɦ thích không kiềm chế được mới mở khóa phòng. nhưng mà lúc đó anh đã tính khóa lại rồi, nhưng ba đẩy vào nhanh quá anh không phản ứng kịp. Tôi thành khẩn khai báo, mong được nàng tha thứ.

– Em hỏi vậy thôi chứ em biết, nhưng mà sau này những chuyện quan trọng anh phải nói trước với em, tự làm như vậy là không được. Vừa rồi em chỉ mặc váy ngủ, lỡ em không mặc gì, để ba nhìn thấy thì có chết hay không hả?

– Anh biết rồi, anh biết rồi, lần sau anh sẽ nói cho em nghe, vừa rồi bất ngờ quá nên… Tôi nói xong tự nhiên sực nhớ, ba vừa nhìn thấy Thuyền mặc hở hang vậy, có khi nào phát bệnh rồi không liền hô lên một tiếng “Á”.

– Anh sao vậy. Thuyền nghe tôi hô lên, hai mắt nhìn tôi chằm chằm.

– Em ơi, có khi nào lúc nãy, ba bị phát bệnh không?

– A… Thuyền nghe xong sắc mặt cũng thay đổi, nhớ lại đúng là ba vừa nhìn thấy mình hở hang, lấy tay che miệng la nhẹ một tiếng, sau đó nóng nảy nói tôi:

– Anh còn ngồi trơ ra đó làm gì, không mau đi xem ba sao rồi?

– Để anh đi liền! Tôi chạy ra ngoài mà không mặc gì thêm ngoài cái quần đùi.

Thuyền ở lại cũng vội vội vàng vàng bước vào nhà vệ sinh, cởi áo ngủ thay bằng một bộ áo liền váy. Nàng rửa mặt mà trong lòng ngổn ngang. Một bên là muốn ba đừng có chuyện gì, một mặt lại muốn ba tái phát triệu chứng khó chịu kia…

Tôi chạy ra ngoài phòng khách, nhà bếp đều không thấy ba, chạy tiếp vào phòng bé Mây nhưng cũng không. Con gái tôi lúc này đã thức dậy, thấy tôi vào liền nói: “Ba ơi, giúp con thay đồ, con muốn đi học!”

Tôi đang gấp gáp, chỉ kịp dỗ con gái vài câu rồi bước ra ngoài, nhìn thấy cửa phòng ba đóng kín, tôi biết ba đã về phòng và chắc chắn có chuyện gì xảy ra.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN