Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc) - Chương 30: Chuyến taxi bão táp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1273


Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Bản gốc)


Chương 30: Chuyến taxi bão táp


Thuyền và ba xuống xe, tôi lái đi ngay nhưng trong lòng có rất nhiều câu hỏi. Họ xuống xe rồi đi đâu? Có đón taxi về nhà không? Hay tìm một chỗ vắng người để thủ ɖâʍ cho ba? Nghĩ đến đây tôi thấy cứng cả người, hai người họ xuống xe như một đôi tình nhân, rồi họ đi vào khách sạn? Không đâu! Họ nhất định không vào khách sạn được! Nghĩ tới cảnh ba và Thuyền vào đặt phòng khách sạn, tôi dù có ý thích lσạи ɭυâи nhưng ghen tuông lập tức xông vào đầu. Dù vậy vẫn khá kϊƈɦ thích.

Tôi đưa ba mẹ vợ về, phụ xách đồ đạc lên nhà, ba vợ tôi vừa xuất viện định xem TV thì bị mẹ ngăn lại nên về phòng nghỉ ngơi. Tôi dọn đồ ra giúp mẹ, có mấy lọ thuốc bổ để ba uống cho mau khỏe lại. “Con ở đây đi, mẹ xuống dưới mua chút đồ ăn, trưa nay cả nhà mình ăn cơm một bữa cho vui!” Mẹ vợ nói với tôi.

– Mấy ngày nay mẹ chăm ba trong bệnh viện cũng mệt rồi, hay là thôi đi mẹ.

– Sao mà thôi được, lát nữa ba con và Thuyền tới nữa, phải nấu cơm cho mọi người chứ!

– Hay là bữa nay khỏi đi mẹ, để con gọi điện nói Thuyền với ba khỏi qua đây, mua quần áo xong rồi về thẳng nha, để ba mẹ nghỉ ngơi một hôm. Tôi lo lắng ba và Thuyền có thể mất nhiều thời gian, có thể trưa nay cũng chưa tới nên mới tìm cách cho hợp lý.

– Làm vậy không được đâu con, chẳng khác nào không cho ba con tới đây chơi. Để mẹ đi mua đồ ăn! Tôi nghe xong không còn cách nào đành để mẹ đi, trong lòng chỉ mong ba và Thuyền sớm tới đây.

Ba và Thuyền bước xuống xe, tay ba cứ giữ chặt mấy tờ báo che đũng quần lại, rất lúng túng, có phần buồn cười. Còn Thuyền xinh đẹp đứng cạnh bên, nhìn hai người không khác gì câu “đóa hoa lài cắm bãi phân trâu” =))

Hai người vội vàng bắt một chiếc taxi, vừa đỗ lại, ba và Thuyền nhanh chóng ngồi ở ghế sau. Chiếc xe lăn bánh hướng thẳng về nhà.

– Giờ mình về nhà hả Thuyền?

– Không về nhà thì về đâu hả ba? Thuyền cố nói lớn để tài xế biết hai người là mối quan hệ gia đình, không phải kiểu trâu già kɧօáϊ gặm cỏ non.

– Mẹ con trưa nay kêu qua ăn cơm, vậy chúng ta không đi sao?

Thuyền nghe xong, nhìn vào đũng quần của ba rồi nói: “Coi tình hình sao đã!” Nhìn ba có vẻ khó chịu vì cương lên sẽ bắt đầu cảm giác đau, Thuyền sốt ruột giục tài xế: “Anh lái nhanh một chút giùm em!” “Chị ơi, đường đang đông xe thế này, em sẽ cố gắng!”

Đúng là bây giờ hơi kẹt xe, nhìn sang thấy ba đang khó chịu, Thuyền đứng ngồi không yên, đột nhiên thấy tay mình bị ba nắm lấy, nàng giật mình định rút lại, nhưng lại thôi, vì nàng muốn cho ba có một điểm tựa tinh thần, bớt căng thẳng. May là tài xế không nhìn thấy, nếu không là mắc cỡ chết người. Nhìn ra phía trước, đường đang kẹt xe, taxi đã dừng hẳn, một hàng dài xe đủ loại, đủ màu đang nối đuôi nhau…

Tay của ba càng nắm chặt hơn, những vết chai chạm vào da thịt mềm mại làm Thuyền vừa ngượng ngùng vừa thinh thích, nàng cố gắng để yên, mong là ba nắm tay thế này sẽ bớt khó chịu một chút. Nhưng bất ngờ, ba đưa tay Thuyền đặt lên đũng quần, lấy tờ báo che lại, dù cách qua lớp vải, nhưng Thuyền cảm nhận rõ ƈôи ȶɦịt đang cứng ngắc, ấm nóng bên trong. Nàng ngượng ngùng, đỏ mặt nhưng không phản kháng vì sợ đánh động tới tài xế. Nếu để ai thấy cảnh này, nàng không biết phải giấu mặt vào đâu, cũng may tài xế đang quan sát con đường kẹt xe, miệng càu nhàu. Thuyền có chút yên tâm.

Lòng ba lúc này nóng như lửa đốt, chỉ trách không thể cởi quần để giải phóng ƈôи ȶɦịt đang căng đau, nhưng đây là trêи taxi không phải ở nhà, nhưng vô tình lại đúng vòa lúc kẹt xe, như đổ thêm dầu vào lửa, ức chế là không thể tránh khỏi. Bứt rứt, ba mới lấy tay Thuyền để trêи đũng quần rồi lấy báo che lại, tưởng rằng trêи taxi làm vậy nàng sẽ phản đối, nhưng nàng không chỉ không rút lại mà năm ngón tay lại vừa vặn cầm vào cái ƈôи ȶɦịt đang nằm trong quần. Ba cảm thấy hưng phấn và mừng thầm, nhưng lại khó chịu hơn vì bàn tay Thuyền đã kϊƈɦ thích làm ƈôи ȶɦịt to và căng hơn nữa.

Ba xoay mặt nhìn sang Thuyền, hai gò má của nàng đã ửng đỏ lên từ lúc nào rồi, nàng thở cũng mạnh, ngực phập phồng nhìn rõ là biết hít thật sâu thở thật mạnh. Ba cũng khó chịu nãy giờ, hô hấp không đều, gương mặt cũng nhăn nhó từ từ nghiêng qua, ba khẽ nói vào tai Thuyền: “Ba khó chịu quá, bị kẹp bên trong khó chịu quá…” Nàng nghe được càng ngượng hơn, nhưng hiểu được tình cảnh hiện tại, ba còn đang ngồi nữa, một tư thế không thoải mái chút nào.

Nàng chưa trả lời sao thì ba lại vừa thở dồn dập vừa nói tiếp: “Thuyền,…. ba muốn….cởi quần để bớt đau, con giúp ba dùng tay ….một chút được không???” ba nói bằng giọng khổ sở và cầu xin, Thuyền nghe vậy không suy nghĩ thêm, ngượng ngùng gật đầu, hàm răng bấu chặt vào môi dưới.

– Con cầm tờ báo giùm ba, để ba tuột quần ra đã…. Ba lại thì thầm vào tai Thuyền, nàng bỏ tay khỏi cái đũng quần độn lên cho ba tiện cởi quần. Ba thoăn thoắt cởi thắt lưng, cúc quần rồi tuột dây kéo, nhẹ nhàng móc ƈôи ȶɦịt ra….

Thuyền một tay cầm tờ báo, mặt quay sang chỗ khác nên lúc ba cởi quần nàng không nhìn thấy. Ba móc được ƈôи ȶɦịt ra thở phào nhẹ nhõm, gương mặt cũng bớt khó chịu một chút, nhưng bây giờ ƈôи ȶɦịt đã chĩa thẳng lên như một cái tên lửa, cứng cáp và dài thòng. Ba đặt lưng dựa hẳn vào ghế, tay cầm tờ báo trở lại.

Thuyền biết ba đã xong nên mới cầm báo, mặt nàng vẫn nhìn ra đằng trước, còn tay lần tới chỗ ƈôи ȶɦịt, chạm phải khúc thịt cứng ngắc và ấm nóng, tâm tư nàng bắt đầu rối loạn, nhưng vẫn nhanh tay cầm lấy và …sục.

Ba thở phào một cái, Thuyền len lén nhìn sang mặt ba, thấy không còn khó chịu như lúc nãy mà thay vào đó là vẻ sảng kɧօáϊ, trong lòng nàng cũng đã bớt lo. Lúc này xe đã bớt kẹt, chiếc taxi từ từ lăn bánh, Thuyền và ba biết rằng chỉ cần về đến nhà là sẽ không sao nữa! Vượt qua đoạn kẹt xe, con đường thông thoáng hơn, chỉ dừng lại ở mấy chỗ đèn đỏ, chỉ khoảng 15 phút sau đã đến nhà.

Thuyền rút vội tay ra, cầm lấy tờ báo, ba tất nhiên biết phải làm gì, vội vàng nhét ƈôи ȶɦịt vào trong, hối hả kéo khóa, cài nút và thắt lưng, động tác vô cùng dứt khoát, mượt mà không một vết xước. Thuyền thanh toán tiền xe, đỡ ba khỏi taxi đi vào nhà, ba vẫn cầm tờ báo che phần dưới lại.

Đoạn đường từ đường vào trong nhà gặp biết bao là người, từ người đi đường tới bảo vệ, lao công, hai người vẫn bình tĩnh từng bước một. Chỉ tới khi bước vào thang máy và bấm nút đóng lại, ba và Thuyền mới thật sự hoàng hồn. Lúc này, Thuyền mới nhìn sang ba, có vẻ thoải mái rồi cười nói: “Ba giỏi thật, che giấu được trước bao nhiêu là người như vậy, hihi”

Ba nghe xong lúng túng: “Ba không còn cách nào khác, hồi trước có lần cũng bị vậy nên cũng có chút kinh nghiệm!” “Dạ, hihi!” Lúc này thang máy mở cửa ra, Thuyền lại đỡ ba đi về hướng cửa nhà mình….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN