Lệ Quỷ Lại Xin Chút Dương Khí
Chương 1: Tân lang trong quan tài!
**Cấm KY, nhắc tới bất kỳ thứ gì ( nhân vật, tình tiết,…) của tác phẩm ( truyện, phim,…) khác vào trong truyện này.
——————————
[ Đinh, chào mừng các ngươi đến với Linh Vực! Thế giới tồn tại vô số quỷ bí tưởng chừng chỉ xuất hiện trong truyền thuyết.]
[ Nơi đây chính là địa ngục, đồng thời cũng là cơ hội cuối cùng để cứu vớt những kẻ mang tâm hồn tội lỗi như các ngươi – 100 ngàn ác nhân đến từ các thế giới song song.]
[ Cách bảy ngày, các ngươi sẽ bắt buộc phải quay Luân Hồi Bàn một lần, để tiếp nhận một nhiệm vụ ngẫu nhiên.]
[ Nếu hoàn thành, các ngươi sẽ nhận được tích phân, cùng xác suất nhận được vật phẩm tặng kèm. Tích phân có thể dùng để đổi được vô số vật phẩm trong thương thành, với đủ loại kỳ dụng, có thể hỗ trợ các ngươi sinh tồn dễ dàng hơn. Thỉnh tự mình xem xét.]
[ Đương nhiên, nói thì nói vậy, các ngươi vẫn là nên sử dụng tích phân tiết kiệm một chút. Bởi vì tích phân cũng chính là một trong những tiêu chí quyết định sống còn của các ngươi.]
[ Mỗi tuần, top 10 người có tích phân cao nhất bảng xếp hạng liền sẽ được ban thưởng cho phúc lợi ngẫu nhiên.]
[ Song song với đó, một ngàn người có tích phân thấp nhất, liền sẽ bị đào thải – tương đương với mạt sát.]
[ Xin đừng ôm tâm lý may mắn. Bởi vì một khi thiệt mạng ở Linh Vực, linh hồn của các ngươi liền sẽ lập tức bị xóa sổ khỏi thiên địa, chết đến không thể chết lại. Cho nên, đừng ngu ngốc lấy mạng ra đùa.]
[ Nếu trong vòng bảy ngày, các ngươi không thể hoàn thành nhiệm vụ được giao. Ngoại trừ không nhận được tích phân ra, các ngươi cũng sẽ phải chịu trừng phạt đi kèm với nhiệm vụ. Tỷ như mất tay, mất chân,… các loại.]
[ Ngoài ra, vẫn còn rất nhiều chức năng thú vị khác còn chờ các ngươi khai phá.]
[ Nào, 100 ngàn người chơi của ta. Hãy dùng sinh mạng của các ngươi, mở ra một trận giết chóc thịnh yến đi.]
[ Phương pháp rời khỏi chỉ có một, chính là trở thành người sống sót cuối cùng ở đây. Đừng cố lộng huyền hư, các ngươi sẽ không chịu đựng nổi hậu quả của việc giở trò sau lưng ta đâu…]
Từng dòng âm thanh điện tử mang theo hương vị trêu tức, tựa như ma âm bắt đầu ghim sâu vào trong não hải, khiến y không thể không từ trong mê mang tỉnh lại.
Y họ Diêu, tên Vũ.
Diêu trong chiêu diêu thiên hạ, Vũ trong hô phong hoán vũ.
Ngoại trừ một cái tên này ra, ký ức của y cũng đã tựa như bị người xóa sạch, không còn sót lại chút gì.
Không biết chính mình tới từ đâu, quá khứ đã làm những gì.
Vỗ vỗ cái đầu trống rỗng của mình. Diêu Vũ cũng không xoắn xuýt về vấn đề này quá lâu. Mà là lựa chọn đem ký ức đã bị loại bỏ kia triệt để ném ra sau đầu.
Nặng nề mở mắt, Diêu Vũ liền cưỡng ép ngồi dậy, đưa mắt đánh giá khung cảnh xung quanh mình.
Đây là một gian phòng nhỏ tương đối cũ kĩ, được xây dựng theo phong cách cổ xưa với cửa giấy, bình phong,…
Diêu Vũ dùng sức đứng lên. Ánh mắt chú ý tới tấm gương đồng cao hơn nửa người đang đặt ở trong góc phòng. Y liền lập tức cất bước đi tới, muốn xem xét trang dung của mình hiện tại.
Bởi vì trong ký ức của y, thậm chí còn chẳng có bất kỳ ấn tượng gì về ngoại hình của bản thân cả.
Lúc này, sắc trời tựa hồ đã rơi vào xế chiều. Nên ánh sáng bên trong phòng cũng vô cùng yếu ớt.
Thông qua gương đồng vẩn đục. Ánh vào mắt Diêu Vũ chính là hình ảnh phản chiếu của một thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi. Trên người mặc một bộ đoản bào cổ trang màu lam sẫm, trơn nhẵn không một hoa văn.
Gương mặt thiếu niên tương đối cương nghị, toát lên một cỗ băng lãnh. Đặc biệt, ánh mắt lại vô cùng linh động, hữu thần. Nhưng quái dị ở chỗ, đồng tử giống như lại có một màu tím sẫm khó phát hiện, không mấy bình thường.
Rõ ràng là người trong gương cũng rất tuấn tiếu. Nhưng nhìn tới nhìn lui, Diêu Vũ vẫn cứ có cảm giác khó chịu. Tựa như hình ảnh phản chiếu ra kia, cũng không phải là bộ dạng vốn có của mình.
Chỉ là, không để Diêu Vũ suy nghĩ thêm. Lúc này, giọng nói máy móc vang lên trên bầu trời khi nãy, lúc này cũng đã xuất hiện ở bên tai của y với âm lượng nhỏ hơn.
[ Đinh, quà tân thủ đã được chuyển tới bên chân người chơi. Vui lòng kiểm tra và nhận.]
Theo âm thanh chỉ dẫn nhìn xuống, Diêu Vũ mới phát hiện, bên người bản thân không biết tự bao giờ đã nhiều ra một chiếc ba lô hai quai. Đồ vật hiện đại, nhanh chóng cùng khung cảnh xung quanh lộ ra không hợp.
[ Nhắc nhở hữu nghị : Từ nay về sau, những vật phẩm mà người chơi đổi được từ thương thành, hay thông qua nhiệm vụ nhận được. Đều sẽ được chuyển thẳng vào trong ba lô.]
[ Mỗi một người chơi đều sẽ được phân phối cho một chiếc ba lô riêng. Nếu đánh rơi hoặc bị người khác cướp mất, cũng sẽ không thể lấy lại được. Thỉnh gìn giữ cho cẩn thận.]
Thông báo xong, âm thanh kia liền im bặt.
Hơi khiêu mi nhìn ba lô nằm ở ngay dưới chân. Diêu Vũ liền ngồi xổm xuống, đưa tay kéo ba lô ra xem.
Nội bộ ba lô cũng xem như là khá rộng lớn, có thể đặt được khoảng năm bảy bộ quần áo cùng lúc.
Nhưng lúc này, bên trong lại là một mảnh rỗng tuếch. Ngoại trừ một chai nước khoáng, một bịch bánh quy, cùng một cây đèn pin ra thì chẳng còn gì khác nữa.
Đến khi Diêu Vũ đã kiểm tra ba lô xong. Lúc này, âm thanh của hệ thống mới tiếp tục vang lên.
[ Đinh, thời gian đã đến. Mời người chơi nhanh chóng quay Luân Hồi Bàn để nhận nhiệm vụ. Trong thời gian mười lăm phút, nếu người chơi không bấm quay. Chủ thần sẽ trực tiếp đem người chơi gạt bỏ.]
Song song với giọng nói, lúc này, trước mặt Diêu Vũ cũng hiện ra một màn hình 3D trong suốt, với các cột : BXH, Luân Hồi Bàn, thương thành, nhiệm vụ, thông tin cá nhân,…
Nhìn lướt qua một lần. Diêu Vũ liền đưa tay, điểm vào Luân Hồi Bàn.
Ngay tức khắc, màn hình 3D liền lập tức biến đổi. Biến thành hình dạng của một bàn quay to bằng khoảng bàn tay. Bên trên chỉ có 7 ô trống, toàn bộ đều tối đen, không rõ nội dung là gì.
Phát hiện ở trên góc màn hình có một dấu chấm hỏi nhỏ tựa như ghi chú. Linh quang khẽ động, Diêu Vũ liền nhấc tay, điểm nhẹ lên bên trên.
Ngay sau đó, một bảng thông tin phụ lục liền được bày ra ở trước mắt y.
[ Nhiệm vụ trên Luân Hồi Bàn được chia làm bảy cấp bậc, xếp từ cao đến thấp, bao gồm : SSS, S, A, B, C, D, E.]
[ Tương đương với bảy cấp bậc của quỷ quái, được chia từ thấp tới cao : chấp niệm, bạch y, ác quỷ, nửa người hồng y, hồng y lệ quỷ, đỉnh cấp hồng y, hung thần.]
[ Tích phân nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ :
SSS cấp : 10 vạn.
S cấp : 1 vạn.
A cấp : 5000
B cấp : 1000
C cấp : 500
D cấp : 200
E cấp : 100 ]
Lướt xuống, nhưng thấy bên dưới đã không còn gì. Diêu Vũ cũng chỉ có thể nhấn thoát ra.
Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Hiện tại, y cũng không thể làm gì khác hơn là làm theo quy tắc mà chủ thần gì gì đó đã đặt ra. Dù sao chẳng lẽ lại vì vô tâm mà đem mạng sống của mình ra đùa giỡn?
Mặc dù không biết thế giới quỷ quái này là gì. Nhưng y nhất định cũng phải tìm cách thoát ra, lấy lại ký ức vốn có của mình!
Nghĩ nghĩ, Diêu Vũ liền hạ quyết tâm, rốt cuộc cũng không chần chừ nữa, nhấn vào nút đỏ ở giữa bàn quay.
Chỉ nghe tích một tiếng. Trong nháy mắt, bàn quay liền vù vù chuyển động, tốc độ nhanh đến chóng mặt. Ánh đèn sáng cũng nhảy từ ô này sang ô khác, liên tục đổi màu vô cùng chói mắt.
Một lúc sau, mới từ từ chậm lại tốc độ.
Bởi vì là lần đầu tiên quay bàn quay. Nên trong lòng Diêu Vũ cũng không có bao nhiêu gánh nặng tâm lý. Đại khái chính là tâm cảnh…chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Nhưng dù vậy, ở trong lòng, y vẫn là thầm mong có thể quay trúng nhiệm vụ gì đó đơn giản một chút, để bản thân có thể trước làm quen.
Chỉ là, một khắc Luân Hồi Bàn hoàn toàn dừng lại. Một ô trống lóe lên hồng quang chói lóa đập thẳng vào mắt, đan xen với tiếng thông báo như bùa đòi mạng của hệ thống, toàn thân Diêu Vũ liền không khỏi cứng ngắc.
[ Đinh, người chơi đã quay trúng S cấp nhiệm vụ : Tân Lang Trong Quan Tài!]
Diêu Vũ :!!!!!!!!!!
Mẹ của ta, vừa mới bắt đầu liền đã kích thích như vậy à??!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!