Lệ Quỷ Lại Xin Chút Dương Khí
Chương 2: Phủ trạng nguyên
Trong lúc Diêu Vũ còn hoài nghi nhân sinh. Lúc này, hệ thống liền đã liên tục hiện lên vô số thông báo đính kèm.
Mà mục phát ra, chính là ở cột nhiệm vụ kia.
[ Sơ lược nhiệm vụ :
–Cấp bậc : S cấp ( chí ít có một vị đỉnh cấp hồng y tọa trấn.)
–Trích dẫn nhiệm vụ : Lúc sống không làm chim liền cánh, lúc chết chỉ nguyện chung mộ huyệt.
–Vị trí : Cổ trạch trạng nguyên phủ nằm ở phía đông cách đây hai dặm.]
[ Bối cảnh nhiệm vụ :
–Trác Thiên Hạo lúc còn sống chính là đệ nhất mỹ nam thịnh kinh, phong hoa tuyệt đại, tài nghệ vô song. Mười tám tuổi liền đã đậu trạng nguyên, lọt vào mắt xanh của thánh thượng.
–Nhưng nào ngờ, một đời anh tài chưa được trọng dụng liền đã chóng tàn. Trác Thiên Hạo lại bị trưởng công chúa đương triều, cũng chính là muội muội thân sinh của hoàng thượng coi trọng, muốn kết lương duyên.
–Vị trưởng công chúa này trời sinh xấu xí, lại háo sắc, nóng nảy. Tài tử như Trác Thiên Hạo làm sao có thể vừa lòng được chứ? Cho nên liền ở trước văn võ bá quan cự tuyệt.]
[……………2
–Nhưng nào ngờ, xe ngựa của vị công chúa này trong lúc ra ngoài du ngoạn lại đột ngột rơi xuống vách núi. Kéo theo nàng cũng một mệnh không có.
–Đau lòng muội muội, hoàng đế liền quyết tâm thực hiện nguyện vọng trước khi chết của nàng. Bắt ép Trác Thiên Hạo cưới nàng, cùng nàng nhập thổ vi an.
–Trác Thiên Hạo đương nhiên là không đồng ý. Nhưng mọi phản kháng đều là vô vọng.]
[………………3
–Hắn bị đóng 7 cây đinh xuyên qua các nơi trên thân thể, đính vào trên quan tài để không thể giãy giụa.
–Cổ họng bị nhét gạo cùng vàng ngọc. Trong lúc nắp quan tài đóng lại, liền bị tươi sống nghẹn chết.
–Sau đó, đội nhân mã khiêng kiệu hoa được hoàng đế phái đến cũng đã tới phủ trạng nguyên. Muốn đem quan tài của hắn khiêng đi.
–Nhưng cũng từ đây, đủ loại quỷ dị đã xảy ra. Đội nhân mã một đi không thấy về, hạ nhân trong trạng nguyên phủ cũng từng người, từng người một không chút hồi âm.]
[………………..4
–Không tin tà, hoàng đế liền tiếp tục phái binh lính đến xem xét, thậm chí còn muốn phá hủy trạng nguyên phủ.
–Nhưng không ngoại lệ, chỉ cần đến đây, bọn họ đều sẽ vô duyên vô cớ bốc hơi khỏi thế gian.
–Rốt cuộc, sau khi tổn thất quá nhiều nhân lực. Hoàng đế cũng không thể không chịu thua, đem phủ trạng nguyên niêm phong lại. Từ đó về sau không cho người bước vào.]
Bối cảnh nhiệm vụ dài tận bốn trang, nhưng Diêu Vũ lại xem từ đầu tới cuối không bỏ sót một chữ nào. Mang theo tâm tình đọc tiểu thuyết qua mạng.
Chậc chậc, nói như vậy, vị Trác công tử này nhất định là bởi vì chết oan một cách thê thảm, cho nên mới hóa thành lệ quỷ, mang theo tâm tính trả thù xã hội, quay về báo thù sao?
Đây là cũng quá thảm đi.
Tài mạo song toàn còn không được đắc thọ. Xem ra, làm một người bình thường như y cũng đã là một loại hạnh phúc.
Đầu óc suy nghĩ lung tung, nhưng tay Diêu Vũ lại không hề chậm trễ tiếp tục lướt xuống bên dưới.
[ Yêu cầu nhiệm vụ :
–Trước canh ba tiến nhập trạng nguyên phủ, lấy được hỷ nến đặt trước quan tài của quỷ tân lang. Thuận lợi mang nó ra ngoài liền xem như hoàn thành nhiệm vụ.
–Thời hạn nhiệm vụ : 7 ngày.
–Trừng phạt : Trải nghiệm cảm giác bị chôn sống, lấy đi một cánh tay ngẫu nhiên.]
[ Nhắc nhở hữu nghị : Lòng hiếu kỳ hại chết mèo. Muốn hoàn thành nhiệm vụ, trước hết hãy quản được tính tò mò của mình.]
“…………………” Vốn còn đang thích thú, nhưng rất nhanh, Diêu Vũ liền đã không cười nổi nữa.
Bảo y đi lấy hỷ nến trước quan tài của quỷ tân lang, kia có khác gì bảo y đi nhổ râu hùm không?
Không bị nhai đầu đã là cảm ơn trời phật lắm rồi.
Nhiệm vụ này vừa nhìn liền biết là gần như vô kế khả thi. Nhưng nếu không làm, thì sẽ chắc chắn bị mất đi một cánh tay. Thậm chí còn có nguy cơ bị loại bỏ.
Dù sao, y vẫn còn chưa quên chuyện bảng xếp hạng tích phân đâu.
Rốt cuộc, đấu tranh tâm lý một lúc, Diêu Vũ vẫn là cầm lấy ba lô. Quyết định thực hiện nhiệm vụ ngay trong hôm nay.
Trước sau gì cũng phải tới, kia chi bằng liền trực tiếp thực hiện luôn đi.
Mặc dù không biết bị lệ quỷ nhai đầu có thể đi đầu thai được không. Nhưng vẫn mượn câu nói : chết sớm, siêu sinh sớm vậy.
Đã hạ quyết tâm, Diêu Vũ cũng liền không đắn đo nữa, quả quyết đeo ba lô rời khỏi cổ trạch mà mình đang trú ẩn.
Vừa đẩy cửa bước ra, ánh vào mắt Diêu Vũ liền đã là một bầu trời tối đen, không một vì sao. Chỉ có mặt trăng khuyết treo trên đỉnh đầu là không ngừng phát ra tia sáng mong manh. Miễn cưỡng soi sáng được một chút không gian.
Diêu Vũ nhìn vào thời gian hiển thị trên màn hình : 20h06.
Mới tám giờ tối, thời gian vẫn còn sớm.
Diêu Vũ thả nhẹ bước chân đi trên đường. Song, bởi vì lớp lá khô thật dày trên mặt đường. Nên sự di chuyển của y hiển nhiên cũng sẽ vang lên tiếng động.
Vừa đi, Diêu Vũ lại vừa quan sát từng dãy kiến trúc cổ xưa lướt qua người mình, giống như từng đầu dã thú tiềm phục trong bóng đêm. Nhưng từ đầu tới cuối đều chưa từng nhìn thấy bất kỳ người nào khác nữa. Tựa như đây vốn là một tòa thành chết.
Dựa theo chỉ dẫn trên nhiệm vụ, Diêu Vũ rất nhanh liền xuất hiện ở trước phủ trạng nguyên được nhắc đến kia. Chính thức đặt chân vào quỷ vực của hắn.
Quỷ vực, theo lý giải của hệ thống, thì chỉ có lệ quỷ trở lên mới có thể sở hữu. Tựa như là địa bàn của một người.
Quỷ quái cấp thấp sẽ không dám tùy tiện chạy vào quỷ vực của lệ quỷ cấp cao. Bởi vì ở bên trong quỷ vực, tất cả mọi thứ đều sẽ phải chịu khống chế của lệ quỷ.
Diêu Vũ ngẩng đầu nhìn tòa phủ đệ cao lớn, vách tường đính đầy rêu phong cùng dây leo trước mặt mình. Rõ ràng là còn cách hơn trăm bước, nhưng vẫn như cũ có cảm giác lạnh sống lưng.
Chắc là tâm lý ám chỉ rồi…
Ở trong lòng thôi miên chính mình, Diêu Vũ liền chậm rãi cất bước đi tới.
Hoành phi Phủ Trạng Nguyên treo trên cổng lớn phủ đệ đã sớm mục nát từ lâu, không còn nhìn rõ được chữ gì. Hai tờ giấy niêm phong dán trên cửa phủ, cũng đồng dạng bị gió cuốn phấp phới không ngừng.
Diêu Vũ đưa tay đem giấy niêm phong xé xuống. Tiện tay vứt đến bên cạnh. Sau đó mới giơ tay, hít sâu một hơi đẩy hai cánh cửa lớn trước mặt ra.
Nhưng nào ngờ, từ sau lưng của Diêu Vũ thời khắc này lại đột ngột xuất hiện một cơn gió lớn. Đem y phục trên người y thổi phồng. Cùng bàn tay của y cùng một chỗ rơi vào trên cửa phủ.
Muốn thu tay lại nhưng đã không kịp. Dưới ánh mắt trợn tròn khó tin của Diêu Vũ. Tấm cửa cổng đã sớm cũ kĩ không chịu nổi kia, trong nháy mắt liền bị hất tung, trực tiếp rơi khỏi bản lề rớt xuống đất. Vang lên một tiếng vang trầm trọng, cuốn theo lớp lớp bụi dày bay tứ tung.
Bàn tay cứng đơ giữa không trung, liếc nhìn cánh cửa còn đang cọt kẹt đong đưa qua lại ngay bên cạnh. Lại nhìn cánh cửa nằm dài dưới đất. Diêu Vũ liền khó nhọc nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Tại sao bao năm không có chuyện gì, đến phiên y tới thì cửa lại bị gió thổi sập rồi?!!
Nếu y nói…bản thân không phải cố ý, lệ quỷ sẽ tin tưởng sao?
#Lần đầu gặp mặt liền đã phá hư cửa nhà đối phương thì phải làm thế nào? Có thể bị nhai đầu sao? Online chờ, rất cấp bách.
**Có thể học Tuyết nhi dùng thịt đền nha~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!