Lên Nhầm Xe Hoa - Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1150


Lên Nhầm Xe Hoa


Phần 1


Anh à,ở nơi đó anh có khoẻ không,em nhớ anh nhiều lắm …tại sao anh không về gặp em dù chỉ là trong mơ …anh nhớ không,anh hứa là ngày thành đôi của chúng ta sẽ không xa,rồi tại sao anh lại bỏ rơi em ở lại,tại sao vậy mối tình đầu của em…!
Nơi nghĩa trang rộng lớn,đứng trước ngôi mộ có ghi Phạm Ngọc Tuấn hưởng dương 22 tuổi ,một cô gái trẻ tay ôm bó hoa trắng đứng khóc than đầy đau đớn…cô gái đó là Phan Hoài Thu là bạn gái của chàng trai đã mất,cả hai là bạn học cùng trường…đều là những sinh viên đầy hoài bão,họ trao cho nhau những tình cảm đẹp của tuổi sinh viên,cho tới cái ngày Tuấn gặp tai nạn bầu trời của Thu như sụp đổ,cô khóc rất nhiều ngay cả khi chàng trai đã mất gần hai năm…trong lòng cô vẫn luôn nhớ tới mối tình đầu của chính mình…
Xoảng…tiếng ném ly rượu trong một nhà hàng…một đôi nam nữ to tiếng
-Anh có tin là tôi bỏ anh không,anh đi quá giới hạn rồi ,anh sẽ phải trả giá
-Em thôi đi,cô gái đó là bạn anh thôi,anh chào hỏi k lẽ cũng không được
-Không được ,anh chỉ có thể nhìn một mình tôi mà thôi
-Em quá ích kỉ,anh k thể chịu được em nữa
-Anh nên nhớ tất cả những gì đang có trên người anh,ngay cả chiếc xe ngoài kia cũng là tôi mua cho anh
-Phan Thu Hoài em quá đáng lắm rồi đấy ,được tôi sẽ trả lại cho em hết những gì em mua được chưa,tôi k cần…
-Mạnh mồm vậy,nói được làm được nhé người yêu…
Cô gái đứng dậy cười nhếch môi rồi quay đi,cô ta là Phan Thu Hoài 22 tuổi là con gái của chủ tịch ngân hàng LKbank nổi tiếng ăn chơi nhưng chỉ yêu trai nhà nghèo và chỉ đều là những mối tình chớp nhoáng,cô ta thích vung tiền để điều khiển người khác…
Xin chào mọi người ,tôi là Phan Hoài Thu hôm nay chính thức làm việc tại cửa hàng trang sức đá quý này,rất mong mọi người chỉ bảo và giúp đỡ cũng như bỏ qua những sai xót của em…
Tiếng vỗ tay của đám nhân viên trong cửa hàng đá quý,Phan Thu Hoài đi lướt qua Thu…cô ấy đang nhìn chiếc nhẫn đẹp trong tủ kính…người bán nhẫn là Thu đi ra cúi chào
-Xin chào tôi có thể giúp gì quý khách ạ
-Tôi cần chọn một chiếc nhẫn kim cương nước D dành tặng mẹ
-Bên này có rất nhiều mẫu phù hợp ạ ,xin mời ạ
Hoài nhìn tên biển hiệu trên áo Thu rồi cười nhẹ
-Ơ cô bạn này tên chúng ta gần giống nhau đấy
-Thật sao ạ
-Cả họ luôn ý,tôi là Phan Thu Hoài còn cô là Phan Hoài Thu…thật trùng hợp,nhìn chúng ta cũng chạc tuổi nhau
-Vâng em 22 tuổi ạ,thật sự giống …( Thu cười)
-Ôi bằng tuổi luôn,thật sự trên đời có nhiều cái trùng hợp thật sự,vậy bạn tư vấn cho mình đi…
-Vâng ở đây có
Cả hai nói chuyện rất hợp,ngay ngày đầu tiên Thu đi làm đã bán được một chiếc nhẫn kim cương trị giá gần hai tỉ đồng…sếp cứ tấm tắc khen ngợi Thu…
Tôi nhìn bầu trời mùa Thu ảm đạm và buồn bã giống như cái tên của tôi vậy,bố tôi là người buôn bán đồ hải sản,gia đình tôi cũng thuộc diện khá giả ,gia đình tôi hạnh phúc viên mãn cho tới ngày bố tôi ngoại tình,mẹ của tôi đã uống thuốc sâu tự tử ,chỉ sau vài tháng mẹ mất,bố tôi đã đưa con riêng và người tình về nhà ,kể từ ngày đó tôi k nói chuyện với bố và dọn ra ở riêng từ khi tôi 18 tuổi ,tôi sống và làm việc với số tiền tiết kiệm mà mẹ để lại,bố cũng chưa hề gọi tôi trở về nhà sau cái ngày tôi sách vali rời đi,sau đó khi đi học tôi gặp Tuấn ,chàng trai ấm áp đã luôn ở bên truyền cảm hứng và luôn lắng nghe tôi than phiền sau những giờ làm thêm mệt mỏi…
Tiếng chuông điện thoại vang lên khi Thu đang suy nghĩ …bên kia đầu dây người đàn ông hốt hoảng
-Cậu đây,Thu ơi cứu cậu,cháu cứu cậu với …
-Cậu lại trêu cháu…
-Cứu cậu…Thu ơi…
Ánh mắt Thu thay đổi ,cô vội khoác áo xuống dưới xóm trọ dắt con xe máy cà tàng chạy tới địa điểm mà người cậu kêu cứu…hoá ra ông cậu vay nặng lãi nên bị dân xã hội bắt được khi đang bỏ trốn…
Thu bước vào thấy gương mặt cậu tím tái vì bị đánh ,máu mồm với mũi chảy ròng,anh ta cúi đầu…Thu nhìn cậu
-Cậu lại gây ra chuyện gì nữa đây
-Cứu cậu nốt lần này Thu ơi ,cậu trót dại cháu thương mợ vs các cháu nếu k hôm nay chúng nó đánh chết chú
Tay đầu trọc đi ra hỏi nhỏ
-Em gái mang tiền đến à
-Chú tôi nợ bao nhiêu ạ
-Cả gốc cả lãi là 150
-Gốc là bao nhiêu ạ
-Gốc 30
-Vậy cháu có thể xin lãi được k ạ,giờ đến nước này nhà cháu cũng hết cách rồi,nếu k được thì tuỳ các chú xử lý cậu cháu ra sao cũng được ạ
Người cậu với tay Thu
-Kìa sao mày lại đối xử với cậu thế,mẹ mày mất sớm ai lo cho mày lớn từng này hả
-Cậu quên là chính cậu và mợ k cho cháu ở nhờ khi cháu rời khỏi nhà,là cháu tự lo cho bản thân cháu,cậu là cậu đã bh cậu hỏi han xem cháu sống thế nào hay chưa hay chỉ hỏi khi cần tiền thôi…
-Giúp cậu đi ,chỉ lần này thôi sao mày cứ lôi chuyện gì gì ra nói vậy…cứu cậu đi mà
Đám xã hội lao vào tóm đầu đánh đập người cậu…công an từ sau ập vào họ hô “ Bắt tất cả lại”…
Thu mỉm cười khi nhìn tên đầu trọc…hắn trợn mắt nhìn Thu “ Là mày,mày báo công an”
Thu thở dài quay đi “ Chứ các người nghĩ tôi có tiền trả cho ông cậu mất nết đó chắc”…
Về tới nhà Thu úp bát mỳ vừa ăn vừa học bài…cô cứ nghĩ đến đôi mắt thâm tím của ông cậu mà phì cười…
Ba hôm sau,tôi nhận được tin bố đột quỵ…chạy vội tới viện thấy ông đang ngồi nhìn ra ngoài hiên…
-Bố…bố ổn chưa ạ
-Bố cứ nghĩ mày không về thăm bố nữa cơ đấy
-Con k bất hiếu đến mức như thế đâu ạ
-Gia đình này sắp phá sản rồi
-Tại sao vậy ạ
-Con có thể cứu nhà ta chỉ là con có muốn hay không thôi,bố trót rót tiền vào đồng tiền ảo giờ thì mất trắng
-Con thì đâu làm được gì ,tại sao bố lại liều vậy ạ bây giờ lừa đảo rất nhiều…
-Bố có biết một ông bạn người Đài Loan gia đình đều làm cảnh sát,họ rất ưng con,bố muốn gả con cho họ…
-Bố muốn bán con sao ạ,con k đồng ý
-Sự nghiệp này là của mẹ con gây dựng con nỡ để nó sụp đổ
-Là do bố làm sụp đổ tại sao lại đẩy gánh nặng lên con…
-Họ có rất nhiều đất đai tại Việt Nam,chỉ cần con lấy con trai họ thì tiền rót vào công ty chỉ là vấn đề rất nhỏ…bố tìm hiểu rồi con trai ông ấy rất tốt…
Bên ngoài cửa người dì ghẻ lên tiếng
-Con k lấy cũng được,mẹ nói cho con biết bố con phải chạy thận con biết mỗi lần là bao nhiêu tiền không,mẹ k gồng gánh được nữa,lấy bố con mẹ được cái gì,rồi ông ấy chơi bời hết nếu có giỏi con tự lo chạy thận cho bố con đi thì đỡ phải đi lấy chồng,cậu con hàng tháng mẹ phải trả lãi cho,mẹ sống với gia đình này thế nào mà mày còn k chịu nhún một bước…
-Con đâu biết người ta là ai mà có thể lấy được ạ
-Giờ con đi nộp tiền chạy thận cho bố con đi rồi trả lãi cho cậu con nữa,mẹ hết trách nhiệm…
-Dì đừng ép con…con chưa hề sống phiền hà đến gia đình của dì và bố
-Bởi vì con biết ông ta bệnh tật nên né tránh đỡ phải có trách nhiệm
-Không,con không biết bố bị bệnh…
-Giờ con chọn đi bố con chạy thận chậm là chết con đủ khả năng lo không…?
-Mẹ ơi đừng ép con lấy chồng mà mẹ,con còn nhiều điều dang dở ,còn nhiều hoài bão nữa ạ…
-Hoài bão của con có thể làm ra tiền lúc này không,lấy người ta chúng ta k thiệt,mẹ cũng đâu gả con vào nhà nghèo khổ…dù mẹ không đẻ ra con nhưng mẹ luôn có tiếng là một người dì ghẻ tốt bụng mà,phải không con…!
Khi Thu rời đi người dì ghẻ thấy cô như mất hồn,người cha cau mày
-Cô nói dối vậy k ngại mồm à,tôi đâu có bị thận
-Thế anh chơi bời hết rồi k ép nó lấy nhà kia thì lấy đâu ra tiền duy trì công ty
-Tôi là bố nó ,tôi k thể ép con mình được,bảo nó được thì được k dc thì thôi chứ…
-Bỏ cái văn ý đi,anh thích tiền hay con gái anh chọn đi…gớm là do bên kia người ta ưng chả mừng quá lại còn làm cao rồi mất mối,con Thu nó học khoa tiếng trung quá chuẩn luôn rồi …tiền sắp có rồi anh đừng nghĩ nhiều nhà ck giàu có cơ mà…
-Nó làm dâu xứ người liệu có sướng…
Cùng lúc đó tại căn biệt thự xa hoa,Phan Thu Hoài phụng phịu…
-Con k lấy chồng con nói với bố mẹ rồi nếu ép con láy con tự tử cho mà xem…mẹ ép con lấy người con chưa từng gặp mặt,làm sao mà con chịu được…
-Chúng ta cần quan hệ từ nhà họ,gia tộc nhà họ tiền nhiều thế nào con biết không,con gái đến tuổi phải gả nếu con bỏ trốn,mẹ sẽ tự vẫn cho con xem…
-Người ta có ưng con không mà lấy
-Chú rể bên đó k cần nhìn ảnh cô dâu vì là bố anh ta lựa chọn…
-Tại sao phải là nhà họ ,nhà mình đâu thiếu tiền
-Gia đình chúng ta nợ họ một người con dâu,con cứ biết thế là đủ,sau này sang đó con sẽ biết…
-Con k lấy chồng Đài Loan đâu mẹ…
1 tháng sau,trên chuyến chuyên cơ chở hai cô gái Thu và Hoài cùng sang Đài Loan làm dâu xứ người…họ cùng tới một khách sạn…
Vô tình gặp nhau trong thang máy cả hai ngỡ ngàng
-Chào Thu
-Chào Hoài thật trùng hợp bạn qua đây làm gì vậy
-Qua lấy chồng đó,nghĩ mẹ mình ép quá nên đành nghe theo
-Mình cũng vậy
-Thật sao,cũng sang lấy chồng à
-Ừm trong khi chưa từng gặp chú rể lần nào
-Hoài cũng vậy,chưa từng gặp ,chúng ta gần giống tên lại cưới cùng cảnh như thế này thật sự như là nhân duyên gì đó vậy
-Thu cũng nghĩ vậy,vậy sau này chúng ta là bạn bè được không
-Được chứ nhất trí…
Cả hai cười móc tay nhau…lên trên phòng trang phục cô dâu chuẩn bị sẵn,cả hai đều xinh đẹp lộng lẫy,tập tục ở đây họ sẽ đón dâu trước rồi hôm sau mới tổ chức cho người nhà gặp mặt cô dâu…
Thu đặt tay lên chiếc vòng cổ mà bạn trai tặng…cô khẽ rơi nước mắt “ Anh à ,hôm nay em phải lấy chồng rồi ,em ước gì chú rể đó là anh thì sẽ đẹp biết bao”
Thu mỉm cười nhìn vào trong gương mà nước mắt vẫn khẽ rơi…
Dưới sảnh hai lái xe đứng chờ sẵn tay họ cầm biển Phan Thu Hoài và Phan Hoài Thu…chiếc xe đỏ là cô dâu Phan Hoài Thu,xe đen là Phan Thu Hoài…đến khi cơn gió to làm bay tấm biển trên tay hai lái xe,họ chạy đi nhặt nhưng lại nhầm tên của nhau…hai cô dâu bước xuống Thu lại lên xe đen còn Hoài lại lên xe đỏ…cả hai mỉm cười nhìn nhau ,Thu nói lớn
-Chúng ta nhất định phải hạnh phúc
-Nhất định rồi hy vọng những chàng trai mà chúng ta gặp sẽ phù hợp …
-Rồi chúng ta sẽ gặp lại
-Khi đó phải nở nụ cười trên môi,nụ cười của hạnh phúc nhé…
Cả hai gật đầu…hai chiếc xe rẽ đi hai hướng…họ không hề biết rằng bản thân đã lên nhầm xe hoa…!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN