Lên Nhầm Xe Hoa - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1100


Lên Nhầm Xe Hoa


Phần 2


Ngày tôi lên xe hoa,tôi đã hứa sẽ chôn vùi tình cảm của mình cùng người yêu cũ đến khi tôi mất đi,tôi đã phải cưới một người mình không yêu,chưa hề gặp gỡ…
Trên chiếc xe màu đen vừa lăn bánh được khoảng 15 phút,một đám người mặc áo đen chặn ở phía trước xe…xe phanh kít lại…Thu ngẩng lên nhìn…tài xế lo lắng
-Tiểu thư,cô nhất định k được xuống xe
-Có chuyện gì vậy ạ
-Tôi sẽ giải quyết …
Thu tóm tay người lái xe
-Trông họ có vẻ rất hung dữ,nên báo cảnh sát thì hơn…
-Tiểu thư yên tâm ,tôi nhất định đưa tiểu thư về nhà họ Hứa một cách an toàn…
-Nhà họ Hứa …chồng tôi họ Phùng mà
-Là họ Hứa…khi tôi xuống chốt cửa xe lại…
Người lái xe cười nhẹ rồi bước xuống xe …Thu có vẻ lo lắng khi cứ chăm chú nhìn ra bên ngoài …bàn tay cô nhìn qua cửa kính thấy chú lái xe nói lớn…
-Đây là xe dâu nhà họ Hứa,cô dâu của Hứa Hiểu Minh nếu chúng tôi không về đến cửa đúng giờ thì các người k yên được đâu …Vương Thiệu Khải xin hãy vuốt mặt nể mũi
Từ trên chiếc ô tô đối diện ,một người đàn ông mặc bộ đồ màu nõn chuối hết sức chói mắt bước xuống
-Vuốt mặt nể mũi mà một thằng lái xe của nhà họ Hứa lại dám gọi cả tên cúng cơm của tao ra à…
Hắn xông vào đạp thẳng vào bụng người lái xe khiến người đó ngã nhào ra sau…Thu lúc này thấy vậy liền bật cửa chạy ra đỡ
-Chú ơi,chú có sao không,này anh kia sao lại đánh người vậy…
Thu ngẩng đầu lên ,cơn gió nhè nhẹ khẽ bay chiếc khăn voan lên,gương mặt cô dâu nhỏ nhắn xinh xắn đến lạ với đôi mắt to tròn đầy cá tính ,Vương Thiệu Khải ngay lúc này như bị cô gái hút hồn…
-Hoá ra đây là cô dâu của Hứa Hiểu Minh…hắn cao ngạo đến mức không cần bảo vệ cô dâu của mình ,hãy nhắn với hắn nếu k cần đứa con gái này nữa thì để cho tao…
Vương Khải đi tới nhấc bổng Thu lên,Thu ngạc nhiên …
-Bỏ tôi xuống ( cô tát vào mặt Khải rất mạnh)
-Ái chà tay em đến tát thôi anh cũng thấy đẹp ?em tát nữa đi
-Thằng bệnh hoạn,bỏ tao ra …có ai không cứu tôi với,anh có biết chồng tôi là cảnh sát không hả …
-Cảnh sát,ha ha ha …cô em bị ảo tưởng rồi hay sao vậy…có cảnh sát nào giết người nhiều như chồng em không?…
-Bỏ tôi ra …cút ra…anh mới là kẻ ảo tưởng
Vương Khải bóp má Thu rồi hôn lên má cô ấy trước mặt người lái xe “ Nói với Hứa Hiểu Minh tao chấm cô ta rồi”…
-Anh động vào con dâu nhà họ Hứa như thế anh sẽ phải trả giá rất đắt đấy
-Tao muốn đối diện với Hứa Hiểu Minh một lần để xem hắn có cứng như lời bố tao nói về hắn không,nói với hắn nếu muốn đưa cô dâu về qua gặp tao…
Cũng lúc đó tại chiếc xe hoa màu đỏ…Hoài bước xuống một căn biệt thự …pháo bắn dài trong tiếng vỗ tay của nhà trai…Hoài thở dài bước vào trong thì thấy mẹ chú rể cười rạng rỡ
-Chào con ,vô cùng hoan nghênh con đến với nhà họ Phùng…ta là Thi Ngạn mẹ chú rể Phùng Chí Thiện…
-Nhà họ Phùng ạ,con tưởng là họ Hứa,chú rể họ Hứa tên Hiểu Minh ạ
-Con nhầm rồi đó,ngày mai khi gia đình con tới là biết ngay thôi mà…
-Vâng…
Hoài bước vào bên trong một người đàn ông mặc quân phục cảnh sát đứng nhìn cô …
-Đây là chồng của con
Hoài nhìn anh ta còn rất trẻ lại lịch lãm nở nụ cười tươi khi thấy Hoài…anh ta đưa tay ra phía trước
-Chào Hoài
-Vâng chào anh
-Em có thể nắm lấy tay tôi để chúng ta bắt đầu hôn lễ
Hoài thở nhẹ,cô thầm nghĩ “ Mình cứ nghĩ là lão già nào đó thật k ngờ lại là người nhẹ nhàng lịch sự thế này”…
Cô đặt tay lên bàn tay Thiện họ cùng cúi đầu làm lễ thành hôn…
Tại nhà họ Hứa,một trong những nhà danh gia vọng tộc nổi tiếng giàu có tại Đài Loan,gia đình họ hôm nay tổ chức hôn lễ cho cậu con trai thứ ba của gia tộc…
Căn biệt thự trên đồi rộng lớn tấp nập những ánh đèn và những mảnh rèm màu đỏ báo hỷ,thảm đỏ trải dài từ dưới chân đồi…
Ngay lúc này Hứa Minh Tâm là ông chủ nhà họ Hứa cũng là bố của chú rể ,ngồi cùng ba người con trai trong đó có chú rể Hứa Hiểu Minh anh ta mặt lạnh tanh không có biểu hiện vui vẻ gì trong ngày đại hỷ của mình…
-Minh à,con luôn là đứa trẻ nghe lời bố ,lần này kết hôn với người con không muốn nên bố biết
-Không sao đâu bố,bổn phận của con cái một phần là nên nghe lời cha mẹ…
-Mẹ con đã mong chờ ngày này lâu lắm rồi các anh đã yên bề gia thất,chỉ cần con kết hôn nữa là bà ấy mới có thể yên tâm…mẹ con bị tai biến chỉ nằm được một chỗ nên các con phải luôn nghĩ cho cảm xúc của mẹ…
Ba người con là Phong,Bách và Minh…đều cúi đầu trước lời cha căn dặn,ba anh em họ rất yêu thương đùm bọc nhau …
Bên ngoài người báo tin khẩn
“ Báo cô dâu bị nhà họ Vương cướp đi rồi ạ”
Ông Tâm đứng dậy tức giận “ Cái gì sao nó dám”…
Tại nhà họ Phùng…Hoài đi đi lại lại trong phòng lo lắng nghĩ lại lời mẹ dặn “ Cậu ta là người đàn ông rất khó gần con phải khéo đừng làm bố mẹ mất mặt,bố con tranh cử lên chức đợt này nhờ họ hỗ trợ về thế lực và tiền bạc nên con hãy nghĩ cho gia đình nữa,con chơi đủ rồi “
Hoài đang suy nghĩ thì chú rể mở cửa vào anh ta có vẻ đã rất say…
-Em chưa ngủ à
-Có hơi lạ nhà nên vẫn chưa ngủ được ạ
-Em nói tiếng trung rất tốt ,em học lâu chưa?
-Em học từ năm cấp hai,chẳng hiểu sao bố lại cho em học tiếng trung,giờ thì em hiểu tại sao rồi…
Thiện tiến sát lại gần Hoài…cô hồi hộp tim đập nhanh
-Em đang sợ à
-Có đôi chút thôi ạ,dù sao thì cũng chưa từng chạm mặt nên vẫn hơi ngại…
Thiện tóm eo Hoài kéo sát cô lại gần …
-Chạm thế này đã đủ chưa…
Hoài đỏ mặt,Thiện bế bổng Hoài lên giường,anh ta hôn cô tay cởi váy của Hoài,Hoài nhắm mắt xuôi tay rồi nhìn Thiện ánh mắt vẫn ngại ngùng…
-Em vẫn sợ
-Anh sẽ nhẹ thôi ,anh hứa…
Hoài nhắm mắt tay tóm vào ga giường…
Tại nhà họ Vương…Thu hét đến khàn cả cổ…Vương Khải cười cợt
-Em bé người mà hét khoẻ thế
-Mở cửa ra đồ khốn
-Anh chán chơi trò mèo vờn chuột với em rồi đấy…
Vương Khải ôm cổ Thu thì cô cắn anh ta đến mức Khải điên lên đẩy Thu ra xa “ Mẹ Kiếp con điên này “
-Tôi đã nói đừng chạm vào tôi rồi mà
-Cho anh chạm trước đi nếu thằng Minh nó k thích em thì em cứ qua anh cũng được …anh chấp nhận em ,dang rộng tay đón em ( nói kiểu cười cợt)
-Im đi tránh xa tôi ra
-Trông em kìa xộc xệch hết bộ váy cưới rồi ,ra anh chỉnh cho…
Bên ngoài tiếng quát lớn của bố Khải
-Vương Khải mày ra đây cho tao
Khải nghe tiếng bố liền mở cửa…
-Bố gọi gì mà to thế
Cú tát như trời giáng vào mặt Khải
-Thằng con ngu dốt,mày…mày định làm gì ,mày định cướp dâu nhà họ để rồi đến bố mày cũng k cứu kịp,mày tại sao
-Nhà họ Hứa có thù vs nhà ta bố quên à
-Tao k quên nhưng việc cướp dâu giữa ban ngày thì k ai có thể bênh nổi mày…Hứa Hiểu Minh tới tận đây rồi thằng ngu ạ
-Tốt quá con xem nó mạnh cỡ nào mà bố phải sợ
-Mày câm miệng…hãy xin tha thứ
-Tại sao hả bố,sao bố ép con phải hạ mình
-Anh trai mày chết chính là do Hứa Hiểu Minh ,tao k muốn mất thêm đứa con nào nữa…hãy nhớ anh mày còn chết thì mày sao đấu lại nó được…
-Con k phục…
-Đưa cô dâu ra ngoài…
Bố Khải đi ra bên ngoài đon đả khi Minh vẫn ngồi ung dung hút thuốc…
-Cháu còn trẻ nên cậu Minh đừng chấp
Minh cười nhẹ
-Chỉ cần cô dâu của tôi an toàn ,k sứt mẻ k mất mát ,tôi nhất định bỏ qua chuyện này…
-Cám ơn cậu,tôi thật sự bất lực với đứa con này,nó ngỗ ngược quá mong cậu thông cảm
-Hôm nay là ngày vui ,tôi tuyệt đối k so đo tính toán…giờ cũng đã muộn tôi phải đón cô dâu về sớm …
Vương Khải dắt tay Thu gần ra đến cửa thì Thu giật mạnh tay
-Bỏ tay ra đi
-Ái chà phu quân đến đón định lên mặt à
Vương Khải kéo khoá quần dồn Thu vào tường “ Tao phải xơi mày xong mới trả ,ngu gì thả về không”
Khải lại gần xé toạc váy cô dâu của Thu,Thu kêu lên “ Bỏ tôi ra,cứu tôi với”
Minh đang nhấp trà lên anh ta và mọi người đều nghe thấy,bố Khải xua tay
-Để tôi ra xem sao
Minh k nói câu gì anh ta đứng dậy đi ra sau thấy Khải đang dồn Thu vào góc …Thu cắn tay hắn bị hắn tát bốp…bố Khải quát lên “ Khải…sao mày”…
Minh nhìn Khải khoá quần không kéo…trong bộ vest nâu tây của chú rể hoa vẫn cài trên ngực áo…Minh đổi sắc mặt bước tới …Bố Khải đứng vào giữa
-Tôi thay mặt con tôi xin lỗi cậu…
-Ngay cả hôm nay tôi giết nó cũng sẽ k ai có thể bênh cho con trai ông được…
Minh rất nhanh anh ta tóm cổ Khải nhấc lên bằng một tay,Khải chới với khó thở “ Bố…bố cứu con”
-Cậu Minh nể mặt tôi đây là đất của tôi nếu cậu giết nó thì k hay đâu,hãy để tôi cho con tôi chuộc tội…
Minh thả xuống anh ta quay ra nhìn bố Khải
-Nó có thể k chết nhưng chân nó nhất định phải gẫy
Minh dẫm vào cẳng chân của Khải rồi đạp mạnh …tiếng rắc Khải kêu lớn “ Bố ơi”…
Minh xoay người cầm đầu Khải bẻ nhẹ ,cổ anh ta xoay khậc rồi ngất lịm…Thu thấy dáng vẻ của Minh thật sự rất tàn nhẫn,anh ta bẻ gẫy chân và cổ của người khác mà mặt vẫn lạnh tanh…Minh đi tới cởi áo choàng lên người Thu…Thu run bần bật…
-Anh là ai vậy
-Tôi là chú rể của em
Minh cười nhẹ,Thu lờ đờ rồi ngất lịm vì sốc khi chú rể là kẻ đánh người không ghê tay…
Minh bế Thu lên đi ra khỏi nhà họ Vương…bước ra ngoài đám người áo đen đứng hai bên cúi đầu hô lớn một câu “ Cậu Ba”…
Cậu ba nhà họ Hứa nổi tiếng trong giới doanh nhân,anh ta trong việc kinh doanh hay trong độ chơi bời đều rất có tiếng là sòng phẳng và rất đàng hoàng trong mọi việc.Thế nhưng nhà họ Hứa chỉ mang mác doanh nhân nhưng thực tế họ lại là xã hội đen khét tiếng mà đất Đài Loan ai cũng biết…
Trong cơn gió nhẹ đầu đông,cô dâu run rẩy yếu ớt mà không hề biết rằng người đang bế cô không phải là chồng của cô…đang lẽ Thu kết hôn với cảnh sát thì giờ lại thành nằm trong tay xã hội đen…Hứa Hiểu Minh khẽ nhìn cô dâu rồi lầm lỳ bế đi trong cơn gió lạnh…
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN