Lên Nhầm Xe Hoa
Phần 16
Đôi khi tôi cảm giác như chúng tôi gặp nhau để dậy nhau cách sống trong khổ đau vậy…cuộc sống của tôi bên người ấy chẳng thể yên bình…
Hứa Hiểu Minh đứng bật dậy,anh ta rụt tay lại rồi lắc đầu
-Cô điên rồi,cô bị điên rồi…
-Phải tôi điên rồi,tôi đã nói đừng nói dối nhau mà phải không
Thu đứng dậy,cô tay vẫn ôm bụng “ Tôi đã làm gì có lỗi với anh chưa,anh nói anh yêu tôi và tôi đã tin điều đó…tôi đã tin anh”
Minh thấy dưới chân Thu máu chảy xuống chân,anh ta quát lên “ Cô Hinh,cô Hinh mau lên”
Cô Hinh mở cánh cửa vào thấy Thu máu đang chảy đầy chân ,cô vội vã
-Thu ,cháu phải đi viện ngay…
Thu cố nén cơn đau nhìn Minh “ Hãy nhớ lấy ngày hôm nay,đây chỉ là khởi đầu cho lời nói dối”…
Vừa nói xong cô bước đi thì ngất xỉu…Minh vội đỡ rồi bế chạy ra ngoài,cả tam điện náo loạn…
Cao Thanh Thanh lúc này đang nói chuyện điện thoại với phu nhân,bà ta cười nhẹ
-Làm tốt lắm,đàn bà đôi khi chỉ vì một phút bốc đồng có thể khiến đàn ông ghét bỏ…
-dạ vâng bước tiếp theo phải làm gì ạ
-Chờ thôi,chờ là cách tốt nhất để lựa mà xử lý
-Dạ…
Tại bệnh viện tư nhân thuộc tập đoàn nhà họ Hứa…
Bác sỹ đi ra nói với Hứa Hiểu Minh
-Cái thai vốn đã yếu giờ tác động mạnh,tôi xin lỗi đã không thể giữ lại được…sản phụ thì đã tỉnh có thể nói chuyện được rồi…
Minh quá sốc đến nỗi không nói nên lời…anh ta chẳng nói câu nào mà quay đi…cô Hinh gọi từ sau
-Cậu ba,cậu không ở bên mợ ba lúc này sao ạ…
Minh chẳng nói câu nào mà anh ta ra thẳng ngoài nhấn ga,phóng xe đi trong trạng thái như bất cần,gương mặt lạnh tanh…
Chiếc xe phóng trên đường tốc độ cao,Minh nhớ lại lời Thu nói “ Đây chỉ là khởi đầu cho lời nói dối”…Minh cắn răng khi nghĩ tới những giọt máu chảy xuống chân Thu…anh ta mất lái rồi đâm xe vào gốc cây,ngẩng đầu lên khỏi vô lăng,trán anh ta chảy máu ròng ròng…Minh chợt cười như kẻ điên trên xe ,anh ta cười rồi đỏ đôi mắt…ánh mắt như muốn nổ tung lên…cậu ba nhà họ Hứa dường như trái tim đang tổn thương…
Thu ánh mắt lầm lỳ khi cô Hinh đưa cho cốc sữa
-Cháu uống đi,chuyện này cô đã báo cho ông chủ rồi,ông đang ở tỉnh sáng mai mới về đến nơi,cô cũng bảo cháu yếu quá nên tự ra máu…ông cũng bảo động viên cháu,còn trẻ sẽ còn có những đứa con khác,coi như con cái không có duyên…
Cô Hinh không thấy Thu nói câu gì…cô thở dài đứng dậy vừa ra ngoài đóng cửa lại…cô nghe thấy tiếng Thu khóc lớn …có lẽ cô còn quá trẻ nên hành động nông nổi lấy tay Minh đấm lên ngực cô nhưng lại trượt xuống bụng đã khiến Thu ân hận…cô k dám gọi tên con mà chỉ cắn răng vào chiếc chăn đang đắp ,gương mặt gồng đỏ lên vì mất đi đứa con…
Bách cúp máy,Tiểu Liên đứng dậy lo lắng
-Sao rồi anh,mợ ba có sao không?
-Em bé mất rồi
Tiểu Liên ôm miệng,tay còn lại sờ lên bụng…
-Tại sao,tại sao hai người họ lại cứ thăng trầm đến vậy…
-Minh nó còn đâm xe nữa cơ,giờ anh phải đi xem nó thế nào,anh Phong đang ở đấy với nó rồi
-Vâng anh đi đi…ông trời ơi sao lại đối xử với họ như vậy…hãy thương lấy cậu ba và mợ ba với ạ…
Mợ hai chắp tay nhìn lên bầu trời…
Phong nhìn em trai ngồi khâu sống vết thương ở bàn tay,mặt Minh như kẻ mất hồn.Anh ta thở dài thương em trai…Bách đi tới vẻ mặt lo lắng
-Nó sao rồi
-Đang khâu tay,may người không sao,xem lại camera trên đường thì thấy nó phóng tốc độ quá kinh khủng,may k đâm vào ai …rốt cuộc là có chuyện gì mà như vậy
-Chắc cãi nhau với vợ,mợ ba xảy thai rồi
-Có thai à,sao k ai biết
-Nói với mỗi bố thôi,nãy bố gọi em thì em mới biết đã xảy thai nên chắc tác động lên thằng Minh ít nhiều…
Minh mặc chiếc áo sơ mi trắng,bên ngoài khoác chiếc áo măng tô dài đen…anh ta bước ra khỏi phòng tiểu phẫu mặt lạnh tanh…
-Em ổn rồi hai anh về đi,chuyện nhỏ này có gì đâu
Phong lo lắng
-Mày đâu có rượu trong người sao lại phóng xe nhanh vậy
-Thử xe ý mà ( Minh cười gượng)
Bách hỏi Minh
-Sao k ở viện với vợ…lúc này có em ở bên mợ ba sẽ đỡ cô đơn hơn,đỡ đau lòng hơn…
-Đau lòng…cô ta biết đau lòng …
-Rốt cuộc hai đứa có chuyện gì…
-Em mệt rồi giờ em về ngủ đây…
Minh cố gượng gạo tỏ ra bình thường,quay mặt đi anh ta đổi sắc mặt,ánh mắt buồn nặng trĩu…
Anh ta trở về nhà đi tới phòng mẹ mình…bà mỉm cười với con trai
-Tay con làm sao vậy,sao lại máu đầy áo thế kia,con đau ở đâu à…
-Mẹ…con mệt mỏi quá
-Tại sao con trai
-Vợ con có thai nhưng chúng con xô xát nên con đã lỡ tay làm cô ấy xảy thai
-Có chuyện đó sao,vậy giờ vợ con ở viện hay đâu rồi
-Em bé mất rồi,con mất con rồi mẹ…
Mẹ Minh đưa tay lên má con trai
-Đừng buồn con trai,rồi con sẽ có nhiều đứa con khác…
Minh lắc đầu
-Mẹ ,con phải làm thế nào đối diện với vợ con đây mẹ…
-Con trai,cô gái ấy k hợp với con,hai đứa chỉ đem lại đau khổ cho nhau,mẹ có đi xem bói nói rằng nếu cứ sống với nhau thì một trong hai đứa sẽ chết…
-Con đang mong mình chết đi đây mẹ…
-Kìa con,sự nghiệp của đàn ông đâu phải chỉ vì đàn bà,con còn trẻ,vài tuổi nữa con sẽ nghĩ khác…con sẽ k yêu cuồng nhiệt như lúc trẻ nữa,thứ đàn ông phải có là sự nghiệp…
Minh nằm trên lòng mẹ mình nhắm mắt như muốn mọi chuyện trôi qua nhanh hơn…
Tại Nhất Điện…
Mợ cả sau khi biết Thu xảy thai thì ngồi thờ thẫn,Phong từ nhà tắm đi ra
-Sao thế,cô đang nghĩ đến chuyện vợ thằng Minh xảy thai vui đến mất ngủ à
-Sao anh có thể nghĩ như vậy cho em được
-Vậy cô đang nghĩ gì
-Em chỉ nghĩ cùng là phụ nữ mất đi đứa con chắc cô ấy cũng sốc lắm
-Ồ cô có lòng thương cảm từ khi nào vậy,chẳng phải cô luôn chọc ngoáy các chuyện trong gia đình này còn gì?
-Anh nghĩ như vậy thì chúng ta k nên nói chuyện nữa…
Phong kéo tay thanh nhã…
-Vậy nói chuyện trên giường nhé,cô đang muốn có con còn gì nữa
-Bỏ ra…
Phong bế bổng Thanh Nhã ném vào giường…
Sáng hôm sau…
Ông Tâm đi vội vã vào viện thăm cô con dâu út…ông ta thở dài khi thấy Thu phờ phạc mắt sưng húp lên…
-Bố hỏi bác sỹ rồi,con vẫn có con bình thường mà nên đừng quá lo lắng
-Vâng…
-Bố hy vọng các con của bố được hạnh phúc thế nên cứ vui lên con…
-Bố có nghĩ con không phù hợp với anh Minh không,đáng lẽ người lấy anh Minh phải là cô gái khác
-Chuyện qua rồi bên kia ngta cũng êm ấm rồi mà con,vợ chồng k tránh khỏi va chạm thế nên cứ nghỉ ngơi đi nhé …
Đúng lúc Minh mở cửa bước vào,tay anh ta sách lẵng hoa mặt lạnh tanh bước vào,ông Minh nháy
-Hoa đẹp quá con trai
-Hoa này của mợ hai gửi cho cô…cô ấy nhắn hy vọng cô sớm khoẻ,vì cô ấy sắp sinh nên kiêng không tới…
Ông Minh thấy con trai nói với vợ cục cằn,ông nhận ra rõ cả hai đang căng thẳng
-Hai đứa nói chuyện đi bố ra ngoài…
-Bố cứ ở đây có bố càng dễ nói
-Ơ kìa cái thằng…có bố làm gì
Thu ánh mắt cũng lạnh tanh nhìn Minh…
-Nói nốt chuyện hôm qua ,cô nói rằng tôi nói dối,tôi nói dối chuyện gì,đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu cô đang nói về điều gì…
-Anh đã ngủ với Cao Thanh Thanh khi lấy tôi…
Ông Tâm đứng giữa ấp úng khi thấy các con cãi vã…
-Hoá ra là chuyện đó
-Anh đã nói dối tôi
-Sau tất cả những gì tôi làm vì cô thì điều đó quan trọng à…quan trọng hơn cả đứa con của tôi…
-Là cái giá anh phải trả cho lời nói dối…
Minh bật cười…anh ta lao đến bóp cổ Thu…
-Vì thương cô mà gạt bỏ hết cả tự trọng đến mức tôi chẳng màng cái kết,cô vì phút bốc đồng đã giết con của tôi,tôi tự hỏi cô trong lòng có một chút nào đó yêu tôi không…
Ông Tâm gàn “ Bỏ tay ra Minh…mày có bố ở đây mày làm gì thế hả”…
Thu rơi nước mắt mặt đỏ lên vì Minh bóp cổ…
-Anh có thể bảo cô gái đó sinh con cho anh hoặc nhiều cô gái khác…như anh thấy đấy tôi chẳng buồn chút nào khi mất đi đứa con
Minh đổi sắc mặt buông lỏng bàn tay…
-Phải rồi,tôi thấy rồi…cô có thể không yêu tôi nhưng ít nhất cô phải yêu con mình…nó đâu có tội…là do tôi,là do tôi bất tài tin vào ngực trái,tin vào thứ tình yêu bẩn thỉu tôi dành cho cô…giờ nó chính thức hết rồi…bố,con muốn ly hôn…
-Mày đòi bằng được giờ lại ly hôn,giờ cả hai đang nóng bố nghĩ nên tạm thời suy nghĩ đi…
-Con nghiêm túc ,con nhất định phải bỏ cô ta…mong bố chấp thuận…
Minh cúi đầu trước bố mình…
-Mày làm khó bố rồi đấy con,Thu nói gì đi con..,
Thu cũng kiên quyết :
-Con nghĩ chia tay là cách tốt nhất…con k có gì để nói…
Ông Tâm ở giữa khó xử khi hai đứa con đều đồng thuận muốn bỏ nhau…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!