Lên Nhầm Xe Hoa - Phần 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
962


Lên Nhầm Xe Hoa


Phần 18


Tôi đã cố quên đi chuyện giữa tôi và anh ta,anh ta chia tay tôi ngay sau khi tôi mất đi đứa con,để lại nỗi đau chồng chất nỗi đau trong lòng tôi…

Bạch Kì mỉm cười chào Hứa Hiểu Minh

-Lâu không gặp cậu rồi…

-Gặp trong hoàn cảnh này k hay chút nào…cô gái này là vợ tôi,chắc cậu chưa biết

Minh với tay quàng vai Thu kéo giật lại,Thu giằng nhưng anh ta vẫn ghì chặt…

-Vậy sao,vậy tôi cứ nghĩ cô đã chia tay chồng rồi chứ…

Thu ánh mắt đầy mệt mỏi “ Tôi lúc này không biết phải nói gì cả”

Bạch Kì mỉm cười “ Tôi Hiểu vậy tạm biệt”

Bạch Kì lên xe rời đi,Thu hất tay Minh

-Hứa Hiểu Minh anh…

Thu quay ra nhìn lên còn Minh nhìn xuống,ánh mắt cả hai chạm vào nhau như ngần ngại…

-Em biết hắn là ai không,em có qua lại với hắn từ khi nào,hoá ra em trốn kĩ như vậy là có người đàn ông khác,nhanh thật đấy…

-Anh im đi,tôi và anh đã chia tay rồi thì tôi đi với ai hay làm gì anh bận tâm có thấy vô lý không?

-Hắn là đối thủ của tôi đấy,ok nếu cô đã trở mặt ngay như vậy thì tôi cũng không nói gì thêm…

-Tôi trở mặt cái gì,anh để tôi được yên…làm ơn để cho cuộc sống của tôi bình thường,kể từ khi gặp anh cuộc đời tôi luôn gặp những điều đen đủi…

Minh không nói câu gì nữa đúng như lời anh ta nói,anh ta hất tay về phía trước ý bảo Thu đi đi…

Thu quay đi lên xe Minh nói phía sau

-Nhiều kí ức tưởng rằng đã vỡ mà lòng hoá ra còn nhớ ,trái tim còn run lên là còn chưa quên…anh chưa hề quên em chỉ là anh luôn muốn em được hạnh phúc…

Thu mím môi,nước mắt rơi lã chã,cô phóng xe đi thẳng…đến ngã tư Thu phanh lại cô giữ tay lên tim “ Không được nghĩ tới hắn nữa,không được nghĩ tới nữa”…

Hứa Hiểu Minh đứng dưới ánh đèn đường ánh mắt buồn bã nhìn Thu đi khuất…bước lên xe anh ta mở chiếc cốp dưới gầm ghế ngồi lấy ra một chiếc hộp…

Chiếc hộp bật ra cùng đôi nhẫn cưới,trước khi đi Thu có đặt chiếc nhẫn cưới lên bàn…Minh đặt lại cả đôi vào hộp và cất nó trong xe …khi mở ra ánh mắt anh ta buồn bã “ Vì thương em tôi đã làm tất cả những gì có thể,cũng đã cố để quên em ,tôi không tìm em cũng k cho phép bản thân đi tìm,thế nhưng em lại xuất hiện,em muốn tôi phải làm thế nào đây,em nghĩ vì sao mà tôi dễ dàng buông bỏ em đến vậy,em đã bao giờ tự hỏi chưa,còn tôi trái tim tôi đang tự phản bội chính mình”

Minh nói xong anh ta rơi nước mắt lên đôi nhẫn cưới …anh ta ta đưa chiếc nhẫn của Thu chạm lên môi…Hứa Hiểu Minh,cậu ba nhà họ Hứa đã yêu cô gái ấy rất thật lòng…

Tại hồ sen trong nhà họ Hứa…

Phu nhân ngồi nghe nhạc vẻ mặt rất vui,ông Tâm đi ra lừ lừ

-Bà lại bắt nó đi xem mắt,là cô gái thứ bao nhiêu rồi

-Bao giờ tìm dc cô ưng ý thì thôi

-Bà nghĩ bà đang làm những điều tốt nhất cho nó à…dậy con trở thành một con người hay là đày đoạ nó ,cô lập nó ép buộc nó…

-Ông nặng lời rồi đấy,nó là con tôi lẽ nào tôi lại không biết những điều tốt nhất cho con mình…

-Thế bà biết điều gì tốt nhất cho nó không,thấy nó lao vào công việc bỏ ăn uống chưa,vui chưa

-Nó sau này sẽ làm chủ nhà này,thế nên bận rộn bây giờ cho quen …

-Bà đúng là hết thuốc chữa,bà giấu vợ nó ở đâu

-Ơ hay nhỉ sao ông hỏi tôi

-Nếu k sao nó bặt vô âm tín k tung tích

-Là nó tự đi chứ ai biết được,ông đừng nói linh tinh để con nghe thấy nó cứ nghĩ tôi làm gì?

-Tôi nói cho bà biết bà đẩy chúng ra tôi sẽ kéo chúng lại,cứ chờ đấy…

Đúng lúc Minh đi về,anh ta nghe thấy toàn bộ câu chuyện liền đi thẳng qua bố mẹ…Phu nhan di theo con trai

-Ăn gì chưa con,hôm nay xem mắt con bé kia thế nào

Minh khựng lại

-Mẹ…con k bao giờ đi xem mắt nữa đâu,hôm nay là lần cuối cùng,mẹ hãy nghĩ cho con

-Mẹ nghĩ cho con nên mới tìm cho con mối tốt

-K có vợ cũng chẳng sao ,con vẫn sống yên ổn tại sao cứ phải lấy vợ…

-Mẹ muốn có cháu con biết đấy sức khoẻ của mẹ yếu

-Mẹ nói bác sỹ nói mẹ chỉ sống dc một năm vậy mà con thấy mẹ càng lúc càng khoẻ ra,điều đó con mừng nhưng mẹ cũng đừng ép con bất cứ điều gì,mẹ ép con lấy cô gái xa lạ con đã làm theo lời mẹ,rồi sau đó mẹ nói muốn có cháu con cũng đã làm theo lời mẹ rồi giờ mẹ muốn con làm thế nào đây,mẹ muốn con bỏ cô ta,con làm đúng như ý mẹ rồi,mẹ đừng phải đau đầu nghĩ cách chia rẽ chúng con làm gì,con là con ngoan của mẹ mà phải không?

Ông Tâm ngạc nhiên và phu nhân thì k thể nói nên lời,hoá ra Minh biết tất cả mọi chuyện là do mẹ anh ta gây ra…Minh quay đi ông Tâm lên tiếng “ Rồi đấy,cuối cùng nó cũng biết,giờ thì hay rồi bà k bao giờ điều khiển được nó nữa”

Phu nhân lo lắng,bà ta suy nghĩ cả đêm rồi sai người “ Tìm bằng được mợ ba về đây,nếu đã vậy tôi phải giữ vợ nó nếu không thì nó sẽ không nghe lời tôi nữa,trước mắt phải làm vậy”…

Thu về nhà nằm trong chăn xoay đi xoay lại,chị Diệu Hoa gõ cửa

-Ngủ chưa em

-Em chưa

-Phòng có muỗi c đem tinh dầu sang đây cho em

-Dạ em cám ơn chị…

-Hôm nay ngủ muộn thế,có tâm sự à

-Nay em gặp lại anh ta

-Cậu ba đó hả,trời…vậy có chào hỏi gì nhau không?

-Có nói vài câu chỉ khiến nhau thêm đau lòng hơn thôi

-Chị cũng k hiểu sao cậu ta lại chia tay em ngay khi em xảy thai,yêu em đến chết đi sống lại mà tự dưng lại lạ vậy em có bao giờ nghĩ lý do không

-Lý do là anh ta có gái chị ạ,chắc chắn anh ta có người khác

-Em trẻ con thật,k phải đâu,cậu ấy từng giúp chị nên chị cũng mong hai người quay về bên nhau…

-Sao c biết không phải…

-Vì nếu có cô gái khác anh ta đã không mất công nói dối em ,có là có họ có tiền có quyền sợ gì mà không có gái,sao phải giấu…

-Đàn ông là đám kinh khủng chị nhỉ…

-Còn sống dc bên nhau là tốt rồi,chỉ sợ âm dương cách biệt như nhà chị…

-Chị đừng buồn,mọi chuyện sẽ qua …sẽ qua thôi ạ…

Thu nằm nhìn ánh đèn dầu,cô lắc đầu “ Không nghĩ nữa,nhưng khi nãy thấy ánh mắt anh ấy mình…mình cứ thấy buồn”…

Mợ Hai nhà họ Hứa sắp đến sinh nhật đầu lòng của con,chợt có người gửi địa chỉ nói chỗ này Thu đang sống,cô liền vội vã đi một mình…tới tiệm bánh thấy Thu cô liền hét lớn “ Mợ ba”

-Ôi mợ hai…

-Mợ ba đáng ghét sao biến mất vậy

-Anh ta bảo chị tới à

-Anh ta nào ,k có đâu,chị tự tìm thấy

-Thật không,hôm qua em mới gặp xong

-Thật mà,đây này chị cho người tìm em lâu rồi cuối cùng cũng thấy…biết ngay em k xuất ngoại thì vẫn ở đây…hôm nay sinh nhật con gái chị,em về nhé

-Đã một năm rồi chị nhỉ

-Ừ cháu xinh lắm

-Em xem ảnh nào

-Đây này

-Yêu quá,nhìn ghét thật

Tiểu Liên nhìn Thu thở dài

-Tối đến nhé,em từng đi bộ cùng chị mỗi tối khi còn ở nhà họ Hứa,em nói muốn đỡ đầu con bé mà giờ em còn chưa bế lần nào

-Vì em thấy k tiện

-Chia tay là việc của chia tay ,việc gì ra việc đó chứ…

-Em ngại lắm

-Có ai đâu,nhé về nhé đi mà…

-Vậy tối em tới …

-Nhớ lời đấy…con đang chờ mẹ đỡ đầu đấy

-Em nhớ rồi,chị ăn bánh không

-Chị về chuẩn bị,lắm việc lắm…chị đi nha…

-Vâng …

Thu thở dài rồi đứng dậy nói với bé làm cùng

-Chị tối nay về sớm,mai c làm thay em nhé

-Vâng chị đi đi…

Thu về nhà mặc chiếc váy màu hồng rồi rời khỏi nhà,tới nhà họ Hứa,xe đạp điện của cô lạc lõng giữa những chiếc xe đắt tiền…tay Thu cầm chiếc hộp đựng lắc bạc định tặng bé…Cao Lãnh đúng lúc đi ra cửa…

-Ôi mợ ba

-Chào anh đã lâu không gặp

-Mợ tới dự ạ

-Tôi k còn là mợ ba nữa nên anh đừng gọi vậy tôi hơi ngại

-À vậy tôi có cái này nhờ mợ đưa cho cô Hinh nhé,cái tờ giấy này quan trọng lắm,tôi lại phải đi làm việc gấp

-Dạ vâng,cô đang ở đâu ạ

-Đang ở bể sục xông hơi trong tam điện,yên tâm cậu ba chưa về đâu nên k cần ngại

-Vâng vậy tôi mang đi luôn…

Thu tới Tam Điện,bước vào nơi cô từng sống mọi thứ vẫn vậy,hoa giấy đủ sắc màu vẫn rơi lả tả giữa sân…cô thở dài rồi bước vào trong phòng xông sục…Thu gọi…” Cô Hinh ơi,cô ơi”

Đi qua bể sục đúng lúc Minh ngẩng mặt từ dưới bể lên…anh ta vừa ngụp lặn…Thu giật mình và Minh cũng vậy

-Sao anh ở đây

-Nhà tôi thì tôi ở hỏi gì lạ vậy…

-À vâng tôi quên đây là nhà anh…

Thu quay đi Minh bật cười rồi nhẩy lên bờ chống tay vào cửa khi Thu mở cửa định đi ra…

-Vào rồi còn ra làm gì

-Tôi đi nhầm,cao lãnh nhờ tôi đưa thứ này cho cô Hinh…tôi phải tìm cô Hinh

-Cô ấy đang giúp nhị điện chuẩn bị tiệc

-Vậy tôi qua đó

-Chưa đến giờ…váy này xinh đấy…

-Anh…

Thu quay lại rồi cô sợ khi thấy Minh đang trần chuồng…cô nhìn lảng sang chỗ khác

-Anh làm sao

-Đồ vô duyên sao anh k mặc đồ

-Tôi đang tắm mà…k lẽ tắm phải mặc quần áo…

-Anh để tôi đi đi …tôi đến dự sinh nhật con của mợ hai

-Mợ hai biết chỗ cô rồi à…nhanh nhỉ

-Anh để tôi đi đi ơ kìa…

Minh cúi xuống hôn thẳng lên môi Thu…Thu đấm vào ngực anh ta rất mạnh nhưng anh ta ghì chặt…Thu cắn vào môi Minh khiến anh ta chảy máu môi,anh ta liếm máu trên môi rồi cười

-Căng nhờ,dạo này chuyên nghiệp vậy

-Anh im đi…bỏ tôi ra

-Vậy thì hôm nay tôi phải kiểm hàng đã rồi cô muốn đi đâu thì đi…

Minh nhấc bổng Thu lên vai,anh ta khoá hết các cửa,ném Thu vào giường …anh ta với tay xe toạc cái váy của Thu,cô giật tay

-Có ai không cứu tôi với,anh bỏ tôi ra ,tôi và anh đã chia tay rồi ,đồ khốn

-Chia tay là không được động vào nhau nữa à…

Mái tóc Thu mượt mà dài đen óng khiến anh ta càng như phát điên…ly rượu trên bàn anh ta đưa cho Thu

-Uống đi

-Anh điên à,tôi k uống,tôi phải đi

Minh đẩy Thu lại khi cô cố ra khỏi giường,anh ta tu ly rượu rồi bóp miệng Thu nhả rượu vào miệng cô…Thu sặc sụa dẫy dụa trong vòng tay Minh trên giường,bên ngoài bữa tiệc náo nhiệt cũng chuẩn bị bắt đầu khi mọi quan khách đều đang tới …

Yêu thích: 3.3 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN