Liệu Có Thể Mãi Như Này! - Chương 1: Mọi chuyện bắt đầu!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Liệu Có Thể Mãi Như Này!


Chương 1: Mọi chuyện bắt đầu!


Tôi chỉ là 1 con nhóc 14 tuổi cuồng Inuyasha, tôi ước ao được nhìn thấy Inuyasha 1 lần trong đời thôi cũng được! Nhưng các bạn biết đấy, cái điều ước của tôi nó quá viển vông!

Tôi đã quyết định tham 1 trang web “Inuyasha Fan Club” khủng bố nhất, nơi đây toàn phần tử mê Inu!

Một ngày nọ, web tổ chức 1 cuộc thi.

Bạn chỉ cần trả lời hết 50 câu hỏi liên quan đến Inuyasha trong thời gian nhanh nhất có thể, 3000 người trả lời nhanh nhất sẽ được tặng 1 bản trò chơi thực tế ảo giới hạn về cuộc phiêu lưu của Inuyasha! 3 ngày sau sẽ tổ chức cuộc thi!

Chúa ơi! Trò chơi thực tế ảo đó, lại còn được tặng cả kính thực tế ảo nữa chứ! Quá quá hấp dẫn.

Vậy nên trong 3 ngày trước cuộc thi, tôi đã ngốn lại chuyện Inuyasha!

Cuộc thi này đã tạo nên 1 cơn sốt, tỉ lệ người đọc chuyện Inuyasha tăng lên chóng mặt!

……………………………..

Đến ngày ra chiến trường rồi! Tôi trực trước cái máy tính cả ngày, một tay cầm chuột, 1 tay chuẩn bị ấn câu trả lời!

AD cũng biết chơi chó nhau lắm ý. Đúng 12h đêm mới tổ chức, làm tôi phải năn nỉ bố mẹ tôi cả ngày, bị la gần chết.

Nhưng không sao, hi sinh đời bố để củng cố đời con!

” ĐING! “

Bắt… bắt đầu rồi! Không thể nào để công sức 3 ngày qua lãng phí được! Mọi người phải biết là tôi ấn bàn phím hết tốc lực, tôi cảm nhận bàn phím nhà tôi như sắp bung ra đến nơi vậy!

Xong! Chỉ là trò vặt vãnh!

Tôi nhanh chóng soát lại 1 lần!

Enter!

Tôi chết lặng… bao nhiêu công sức tôi đổ sông đổ bể hết rồi, không có cái thông báo trúng giải là sao? Tôi đã cố gắng hết sức, tại sao!

Thiệt tình, dù sao cũng cố gắng hết sức rồi! Vui là chính ý mà! Trong lòng tự nhủ như vậy nhưng tôi vẫn không cam tâm

Tôi đang định đứng dậy để tắt máy tính.

” TÍT… TÍT… “

Trên màn hình máy tính tôi hiện lên mấy chữ…

” Chúc mừng bạn, bạn là người thứ 3000 trả lời đúng và nhanh nhất! Phần thưởng sẽ được gửi đến bạn nhanh nhất có thể… vui lòng cho biết địa chỉ:… “

Tôi lại phải chết lặng 1 lần nữa.

Trúng… trúng… trúng thưởng… rồi… sao?

Tôi đọc đi đọc lại cái thông báo! Và cuối cùng, chắc chắn 1 điều…

– Trúng thưởng rồi! – Tôi hét

Không thể nào tin được, cái cảm xúc trong lòng tôi, nó vô cùng vui sướng! Nó trái ngược hoàn toàn với cái cảm giác thất vọng vừa nãy!

Và mọi người chắc chắn cũng sẽ biết kết quả của câu hét này chứ! Tôi suýt bị papa, mama yêu tinh giết!

Trời ơi! Trúng rồi, trúng rồi!

Tôi cứ lẩm bẩm những câu này trong đầu đến nỗi địa chỉ cũng suýt nhập sai!

………………………………

Ngày hôm sau, tôi đến trường với vẻ mặt trên cả mặt trời, tươi hơn cả hoa! Làm cho 2 đứa bạn thân suýt không nhận ra nữa!

– Hôm nay có gì vui sao? – Con A

– Vẻ mặt của cậu này là sao? – Con B

– Đâu có, ngày nào mà mình chẳng như vậy! – Tôi cười rồi đạp nhanh xe lên trước

Hai đứa bạn tôi hiên ngay chữ ” ngu ” trên mặt!

…………………………………

Đến tôi cũng ngạc nhiên về tốc độ giao hàng nhanh chớp mắt như vậy! Đến chiều ngày thứ 2 là tôi đã nhận được hàng rồi!

Hồi hộp, tôi bóc cái hộp ra!

Trời ơi! Đĩa trò chơi kèm theo cả chữ kí của tác giả Takahashi Rumiko nữa chứ! Tôi yêu nó quá đi mất!

Và tất nhiên như bao nhiêu Fan khác, tôi không thể nào chờ đợi được, nhân lúc bố mẹ tôi không có nhà tôi đã lấy máy điện tử để chơi!

Nhắm mắt, hồi hộp vô cùng!

Keke, chẳng biết nó thế nào nhỉ?

Nhân vật có đẹp không ta?

Có dễ chơi không ta?

Mong là không phải bọn nghiệp dư vẽ!

Trong đầu tôi đang thao thao bất tuyệt nghĩ về nhưng cái đó!

Bỗng dưng, 1 làn gió mát phả vào mặt tôi. Ể! Tôi đâu có bật quạt!

Tôi dẹp ngay những ý nghĩ vớ vẩn vừa nãy, tôi mở mắt.

Á! Màn hình máy trò chơi của tôi sao tối thui vậy nè… chết… tay tôi… nó đang bị hút vào! Toàn thân tôi rã rời như không còn 1 chút sức mạnh nào hết vậy!

Rồi, mọi thứ trước mắt tôi chỉ còn là 1 màu đen!

” Ủa, sao lại có tiếng chim hót bên tai vậy chứ! Ooáp… Chói mắt quá, tối qua chẳng ai hạ rèm của cho mình à!……………………….. Không đúng… có cái gì đó sai sai nha… Chết mấy giờ rồi mà chẳng ai gọi mình dậy vậy nè!!! “

Tôi cố làm cho con mắt hoạt động chở lại.

Cây cối… hoa cỏ… bầu trời xanh thật…

Tôi giật mình vùng dậy!

What!

Tôi đang ở giữa 1 cánh rừng già!

Vậy là sao?

Tôi nhớ là hôm qua… đầu tôi đau quá!

Không thể nào nhớ nổi!

Bình tĩnh, đây là đâu vậy ta, tại sao tôi lạc vào cái nơi khô quạnh này chứ! Tôi có làm cái gì sai đâu!

Tôi cúi gằm mặt xuống, nước mắt cứ lã chã rơi, chẳng lẽ mình lại không quay về được nữa sao? Khóc nhiều quá mắt cũng mê sảng luôn, tóc tôi biên thành màu hồng mới sợ chứ………. Không đùa đâu nha, huhuhu, tóc tôi biến dạng thật sự rồi, mau trả lại tôi mái tóc đen ngày xưa đi!

Mà nhìn tóc hồng này cũng cá tính đấy, nó chỉ hồng nhẹ và chỉ dài gần đến hông! Nhưng dù sao tôi cũng thích mái tóc đen nháy ngày xưa cơ! Huhuhu!

Tôi phải tìm được thoát khỏi đây thôi, giữ được mạng sống là hên rồi!

Ủa, cái cây to đùng trước mắt kia sao nhìn quen vậy nhỉ? Hình như nhìn thấy ở đâu rồi thì phải!

Tôi chạy lại cái cây đấy, chẳng có gì đặc biệt, chỉ là nó to hơn so với những cây khác thôi!

Không đúng, chẳng lẽ…

Tôi chạy ra đằng sau cây…

Tôi lặng người… Dự cảm của tôi là đúng…

Người con trai đấy… Không phải là… Inuyasha sao?

Chẳng lẽ… ta… đã… xuyên… không rồi sao?

– HẾT CHƯƠNG 1 –

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN