Liệu Có Thể Mãi Như Này!
Chương 2: Nguy hiểm cận kề!
Tôi không thể tin vào mắt mình nữa rồi, trước mắt tôi… là… Inu… Inuyasha… sao?
Chuyện gì thế này hả trời?
Không thể tin nổi!
Xúc động quá không nói lên lời nữa rồi!
Làm sao giờ, Inuyasha đang ở trước mặt tôi nè!
Chẳng lẽ là tôi đang mơ! Tôi bấu mạnh vào tay!
” Au! “
Chết lặng!
Trời ơi! Tại sao mà? Tại sao? Tại sao… tôi lại sung sướng thế này chứ!
Inuyasha trước mắt tôi chỉ là 1 chàng trai tầm 15 tuổi, mặc bộ đồ màu đỏ với mái tóc màu bạch kim lấp lánh bay trong gió! Bị trói chặt bởi những rễ cây to, bị một mũi tên đâm trước ngực!
Mũi tên đó là do Kikyou bắn để phong ấn Inuyasha! Thật là 1 chuyện tình buồn mà!
Nhưng không sao, điều quan trọng là bây giờ tôi đã xuyên không!
Xuyên thế này ai mà chẳng muốn xuyên hả trời!
Trời ơi!
Tôi cười vì vui sướng, lăn lộn 1 hồi!
Bình tĩnh! Bình tĩnh nào!
Nhưng… nếu gặp Inuyasha thế này! Từ từ… chẳng lẽ tôi xuyên vào vai Kagome sao! Thật hả trời! Muốn khóc vì sung sướng quá đi!
* Không phải đâu! *
– Nè, đừng có vụt mất hết hi vọng của người ta vậy chứ! Người đâu mà…
Tôi quay người lại!
Chẳng có ai cả!
Rõ ràng giọng nói đó là giọng của 1 người phụ nữ khá trẻ mà!
Người đâu!
* Không phải đâu! *
Giọng nói đó lại vang lên!
– Ai vậy?
Tôi lại nhìn xung quanh, chẳng có ai cả! Tôi bắt đầu cảm thấy lo sợ!
* Đừng sợ! *
– Không sợ mới lạ ý!
Tôi hét thật to
* Nhắm mắt lại! *
– Tại sao tôi phải làm theo lời cô chứ!
* Nhắm mắt lại! *
Lời nói của cô ta khiến cho người khác không thể chống đối được!
Tôi nhắm mắt lại.
* Tập chung về tia sáng trước mắt! *
Tia sáng trước mắt, cái gì chứ! Tôi đâu thấy!
Từ từ, kia rồi, tôi đã nhìn thấy ánh sáng đó!
* Tiến về phía trước nào! *
– Điên à! Nếu tôi tiến về phía trước thì tôi sẽ va vào mấy cái cây trước mắt mất!
* Tiến về phía trước! *
Lại 1 lần nữa, tôi không thể chống đối mệnh lệnh của cô ta!
Liều mình tiến về phía trước!
Không đúng! Tôi cảm giác như đang đi trên 1 cái gì đó không phải mặt đất! Nghe ” Cộp Cộp ” trông rất vui tai!
Đến rồi!
Oa! Trước mắt tôi là 1 cô gái trẻ tầm trạc tuổi tôi! Mặc bộ Kimono màu xanh nhạt! Trông cô ấy vô cùng thanh cao và xinh xắn!
Mỗi tội… cô ta… chỉ nhỏ… bằng lòng bàn tay tôi!
* Nhìn gì mà nhìn ghê thế! * Cô ta lên tiếng
Giọng của cô ta nghe rõ hơn rồi! Nhưng… tôi không thể nhịn được cười khi cô ta lên tiếng! Người nhỏ con vậy mà giọng thì to giã man!
* Cười gì mà cười! * Cô ta lườm tôi
Phải nói cái gì bây giờ, có thật sự là tôi xuyên vào truyện Inuyasha không vậy trời! Nhân vật này là sao? Tôi chưa thấy bao giờ!
* Tôi là trí thông minh nhân tạo của trò chơi này! Tên tôi là Aiko! *
Trò chơi sao?
Đúng rồi! Lúc mình đang bật trò chơi thì mình bị nó hút vào!
À! Nghĩa là mình chỉ đang ở trong trò chơi thôi!
Nhưng…
– Nếu cô tên Aiko, người Nhật, thì làm sao tôi lại hiểu tiếng cô chứ!
* Đó là do bộ phận ngôn ngữ dịch! Họ dùng cách… ( 3000 chữ) *
Tôi nghe xong mà chóng hết cả mặt!
– Làm ơn giải thích ngắn gọn, tôi ngu nhất khoản này, cần ai đo thông não cho quá!
Cô ta nghe thấy tôi bảo bảo vậy thì tức giận
* Nghĩa là cô có thể nói, nghe, hiểu, đọc được tiếng Nhật ý! *
– Ồ, thật là 1 phát minh vĩ đại nha!
* Cuối cùng cũng hiểu rồi à! Bây giờ cô sẽ tham gia vào nhóm Inuyasha… *
Cô ta lại nói 1 tràng dài nữa!
– Tôi hiểu rồi! Làm thế nào tôi có thể thoát khỏi đây hả?
Tôi bực mình hỏi
* Gõ vào đầu 3 cái, cô có thể ra ngoài cũng có thể vào trong. Nhưng cô nhớ! 1 khi cô vào trong này thì cơ thể cô hoàn toàn bất động khi ở thế giới bên ngoài! *
Nghe dài dòng quá!
– Được rồi! Tôi hiểu rồi!
Tôi gõ vào đầu 3 cái nhẹ!
Hử, cô Aiko nói gì vậy ta! Tôi chỉ nghe loáng thoáng giọng cô ta, rồi thấy cô ta cười mơ hồ!
A, ra ngoài được rồi! Ánh sang tự nhiên vẫn là tốt nhất!
Đúng như lời Aiko nói, tôi vẫn ở yên 1 chỗ không hề dịch chuyển thật!
Tôi nhìn xuốn chân! Ế! Bộ quần áo này là sao?
Áo phông trắng, váy xếp đen dài đến đầu gối và đôi giày thể thao màu trắng!
Méo! Trang phục cũ của tôi đâu rồi! Chắc chắn là do cái cô Aiko đó làm rồi!
” Soạt “
Bụi cây đằng kia có người sao?
Phải tìm chỗ nấp cái đã! Cái cây kia khá được đấy!
” Soạt “
Từ chỗ nấp tôi trông ra…
Ka… Kago… me! Kagome sao trời! Dễ thương quá đi mất!
Mái tóc màu đen kìa! Đôi mắt lấp lánh! Lông mi dài! Đôi môi nhỏ, mỏng! Cả bộ đồng phục thủy thủ màu xanh lá nữa chứ! Kaka! Bây giờ tôi có chết cũng mãn nguyện rồi!
Nhưng…
Sao Kagome, cô ấy lại… sờ tai Inuyasha của tôi chứ!
Không được sờ… phải để tôi sờ trước chứ! Đồ độc ác mà! Huhuhu!
Trong khi tôi đang liên thiên nghĩ trong đầu như vậy thì…
Phập!
Phập!
Phập!
Mấy mũi tên từ đâu bay đến!
Bọn hâm này, Kagome dễ thương của tôi mà làm sao thì mấy người chết chắc với tôi đấy!
Từ chỗ nấp, tôi nhìn ra, Kagome đã bị dân làng bắt đi rồi!
May sao mình không bị bắt nha!
Hèm! Đến lượt tôi trổ tài nè!
Tôi trèo lên mấy nhánh rễ to, đến gần Inuyasha… sờ tai ảnh!
Ôi! 1 cảm giác vui sướng làm sao! Tai Inuyasha mềm quá, mịm nữa!
Tôi muốn… tôi muốn… cắt tai ảnh ra để chơi quá!
Đang nghĩ cái gì vậy trời, sao tôi có thể nghĩ đến những việc độc ác như vậy chứ!
Tôi ngồi đấy! Cứ lặng lẽ ngắm nhìn Inuyasha!
Nếu đây là 1 giấc mơ, tôi muốn mãi mãi ở trong giấc mơ này!
Nếu là trò chơi thì ngày nào tôi cũng chơi luôn!
Trời bắt đầu tối rồi!
Mà khoan… nếu không nhầm thì… Kagome sẽ dụ con yêu quái nửa người nửa rết đến đây!
Trời ơi! Nếu tôi mà bị nó ăn mất thì sao! Chắc toi quá!
Đang toan suy nghĩ vớ vẩn thì tôi nghe thấy tiếng ” uỳnh uỳnh ” của cây gãy từ xa!
” Thịch! “
Hả? Tôi quay đầu lại!
Inuyasha đang từ từ mở mắt!
– Ngửi thấy rồi… mùi cô ả đã giết ta… càng lúc càng gần… – Inuyasha nói
Ánh mắt của anh sao lạnh lùng, tàn bạo thế!
Rồi Inuyasha đánh mắt sang tôi!
– Ê! Con nhỏ kia! Cô đứng đấy làm gì hả?
Con nhỏ kia! Anh hơi bị quá đáng rồi nha! Chẳng lẽ tôi lại chả lời anh là: Tôi đang đợi anh dạy đó!
Chẳng lẽ vậy, thôi, để ý làm gì, rồi anh ấy sẽ bị Kagome trừng trị thôi!
Không còn thời gian để cười nữa rồi!
Con yêu quái ấy… đang ở ngay… trước mặt tôi…
– HẾT CHƯƠNG 2 –
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!