Liệu Có Thể Mãi Như Này!
Chương 3: Kịch bản bị lỗi! Chuyện gì xảy ra?
Không xong rồi… con yêu quái ấy… đang ở ngay trước mặt tôi…
Con yêu quái đấy chạy theo Kagome, luôn miệng lải nhải: Đưa “Ngọc tứ hồn” ra đây!
Kagome chỉ biết chạy hục mạng.
Con quái vật nửa người nửa rết ấy quá to, to ngoài sức tưởng tượng của tôi. Na ná như, kagome là con mèo thì con quái vật ấy phải là con voi!
Kagome, trời, kagome của tôi! Con quái vật thối tha!
Ý, con quái vật ấy đang lao đến kìa, Kagome, chạy mau!
Tôi muốn hét thật to… nhưng sao… cổ họng tôi không phát ra tiếng được!
* Đó là do tường lửa bảo vệ trò chơi, nó sẽ khiến cho cô không phá hỏng cốt chuyện! *
Cái gì mà tường lửa chứ! Nghe chẳng hiểu cái gì hết!
Á, không muốn nhìn tý nào, đoạn này hình như là Kagome bị con quái vật ấy cắn vào bụng thì phải. Huhu, Kagome yêu dấu ơi, tội chị quá!
” Vút! “
Ế, kagome né được kìa, sao siêu quá vậy! Không đúng, mình quên mất diễn biến truyện rồi, là fan mà thế đấy! Biết thế học thuộc luôn quyển truyện cho nhanh! Hạ hạ, khó nhớ quá trời!
– Tệ quá, cái thứ lắm chân ấy cũng không đối phó nổi à! – Inuyasha bất chợt lên tiếng
Kagome vừa giật mình vừa sợ hãi ngẳng đầu lên!
– Hả? Ng… Ngươi…
Inuyasha nhếch mép cười.
– Chỉ cần 1 phát thôi, Kikyou, như lúc giết ta vậy!
Sao mà… Iuyasha lạnh lùng vậy chứ!
Đúng là phải tận mắt chúng kiến thì mới là sự thật!
Hai người này cứ độc thoại với nhau vậy à, con quái vật nó đang đến rồi đó!
Lúc này, Inuyasha ngước mắt lên nói: Nó đến rồi kìa!
Thật lạnh lùng vô đối, mà chông cũng rất oách! Hehe! Mê anh ấy rồi!
Chết, quên không để ý Kagome!
Nó đang lao đến kìa! Chạy đi!
Kagome không né nổi, không muốn nhìn 1 tý nào!
” Vèo! Phập! Phập! “
Phù! May quá! Mấy dân làng đã đến kịp.
Inuyasha lại nhếch mép cười: Hê! Thảm hại quá Kikyou…
Kagome tức quá, gân giọng hết nói: Hứ! Điên vừa thôi! Ta không phải cái cô Kikyou gì đó đâu!
Thật là… nghe 2 ngươi này nói chuyện chán quá đi!
Inuyasha nghe thấy Kagome nói vậy thì chăm chú ngửi ngửi!
Trời ơi! Sao ảnh giống chó vậy chứ! Đáng yêu chết mất!
– Không phải Kikyou…
Kagome gật đầu lia lịa, nói: Đúng vậy, tôi là Kagome… Ka-go-me! Nghe rõ chưa!
– Đúng thật, Kikyou trông thông minh và xinh đẹp… hơn nhiều!
Anh à, anh nói thế thì đứa con gái nào mà chẳng tức, ngủ hơn 50 năm rồi mà vẫn vô duyên như vậy! Haha cười không nỏi luôn!
” BỘP! “
1 người dân bị hất ngã rồi… dân làng không thể chống đỡ nổi!
Con quái vật ấy… nó đang lao đến với tốc độ vô cùng chóng mặt!
“Phập!”
Chớp mắt 1 cái, Kagome đã bị con quái vật ấy cắn vào bụng! Máu chảy ra cùng viên ngọc tứ hồn!
Kagome, trời ơi!
Làm gì bây giờ… làm gì bây giờ!
” Cốp! “
Viên ngọc rơi xuống đất.
Hả! Cái gì vậy trời! Sao… sao… chỉ… có… nửa viên…. ngọc chứ!
Chuyện gì đang xảy ra với cái kịch bản của chuyện vậy! Không thể nào!
Tình tiết này, thật sự tồn tai sao?
Quá soch, tôi ngồi thụp xuống đất! Thế này là mắc tội thay đổi kịch bản nha!
Dân làng kêu lên!
– Tại sao lại có nửa viên chứ!
– Chuyện gì vậy nhỉ?
* Cái gì! * Giọng nói của Aiko vang lên.
Cô ta… cũng không biết chuyện gì đang sảy ra sao?
Thật là… đáng sợ! Tôi toát hết mồ hôi!
Con quái vật ấy lao đến tợp nửa viên ngọc, cơ thể của nó có chút tiếng hóa… nhưng… cái không khí đen ngùn ngụt bốc lên xung quanh người nó là gì vậy!
* Nó là tà khí đây! *
Hả! Thật sao trời!
Hình như vẫn chưa thỏa mãn được sức mạnh như bây giờ! Con yêu quái đấy gầm lên: Nửa viên ngọc kia đâu?
Nó quay sang nhìn Kagome nói: Con nhỏ kia, nửa viên ngọc kia đâu!
Kagome chỉ biết sợ hãi lắc đầu
– Tợp cả mày là xong chứ gì!
Con yêu quái liếm mép nói
Thật đáng sợ.
Nó đang lao đến.
– Kagome!
Tôi hét rồi lao đến đẩy Kagome ra!
” Phập! “
Chỉ… chỉ 1 chút nữa thôi… là cả hai bị nó ăn xong rồi!
– Nè! Aiko, chết trong này là được chơi lại phải không? – tôi gọi nhỏ
* Không, cái này giờ tôi chưa biết, tốt nhất cố giữ mạng sống cho mình đi! *
Thật hả trời! Sao trò này nguy hiểm vậy chứ!
Con yêu quái ấy đột nhiên quay phắt sang nhìn tôi chằm chằm! Gì vậy, định ăn tôi sao!
Con quái vậy ấy nhíu mày cười!
– Haha! Mồi ngon ngay trước mắt đây thây!
Cười gì kinh vậy, mà ” Mồi ngon! “, nếu như vậy!
Tôi sợ hãi lùi lại!
” Cộp! “
Gì vậy, sao dân làng nhìn tôi!
– Đúng như ta dự đoán…
Tôi nhìn xuống chân… hả?
Cái… cái… cái gì vậy chứ!
– Nửa viên ngọc còn lại… đang ở trong tay ngươi!
Kịch bản… gì… vậy chứ… hả?
Tôi hoảng sợ, ngã xuống đất!
Không được… thế này thì mình sẽ chết mất!
Tôi vùng dậy bỏ chạy… nhưng… con yêu quái ấy đã nhanh hơn!
Trong nháy mắt… nó đã lấy phần thân quận chặt tôi lại!
Thật là khó chịu!
– Này! Con nhỏ ngốc kia!
Hở? Tôi ngẩng đầu lên!
I… Inu… yasha!
Sao có thể! Đáng nhẽ ở vị trí này phải là Kagome chứ!
” Á! “
Nó cuốn chặt tôi hơn!
– Nếu muốn sống… thì nhổ hộ tôi cái tên ra!
– Hả!
Tôi giật mình!
– Nhanh lên nếu không nó nuốt nốt viên ngọc bây giờ! – Inuyasha hét
Con yêu quái nghe thấy vậy, cười lớn!
– Hãy nhìn ta thưởng thức viên ngọc này nhé! Bán yêu!
– Mau lên!
Tôi giật mình, làm sao tôi có thể chứ! Chỉ có Kykiou và Kagome làm được thôi mà!
Thử 1 lần đâu có chết được! Nhưng không thử được là chết như chơi!
– Không được… Không được nhổ! Đó là mũi tên phong ấn Inuyasha!
Haha, tôi biết chứ! Nhưng tôi sắp không thở được nữa rồi!
Đằng nào mà Inuyasha cũng thoát thôi! Nhất là tôi không muốn chết lãng xẹt như vậy!
Tôi cố vươn lên, cần chặt tên, làm giống Kagome!
– Mau thoát đi, Inuyasha!
” Xoẹt! “
Liệu có thành công? Hay sẽ chết ở đây! Thật là… tôi không chịu nổi nữa rồi… không gian bắt đầu tối lại!
– HẾT CHƯƠNG 3 –
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!