Liệu Có Thể Mãi Như Này! - Chương 4: Tên tôi... Ha-na-ko!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Liệu Có Thể Mãi Như Này!


Chương 4: Tên tôi... Ha-na-ko!


Ở đây là đâu? Sao trời tối quá vậy nè!

Ý, ở đằng kia có cái gì đó sáng sáng.

Tôi tiến gần lại.

Hóa ra là mụ Aiko!

– Nè! Aiko!

* Gì! *

Cô ta trả lời mà chẳng có tý sức sống nào.

Tôi lật đật đến gần.

– Nút thoát game ở chỗ nào thế!

Tự dưng cô ta giật phắt mình! Lạ quá!

* Cô hỏi làm gì? *

Tôi chống nạnh!

– Tôi chơi cũng lâu quá rồi! Tôi muốn về nhà!

* Cái này! * Aiko gãi gãi má * thật ra thì… ( 3000 từ) *

Soch

What! Cái gì vậy chứ!

Bả nói đây là phần mềm trò chơi lỗi sao… tức là!

– Cô… đùa tôi phải không?

Cô ta nhâm nhi chén trà… ủa mà trà ở đâu ra vậy!

Nghiêm túc nhìn tôi nói * Tôi! Không! Đùa! *

Hả! Tôi ngất!

– Không… Không… Không thể nào! Sao có thể. Thế thì tính mạng tôi!

* Tất nhiên là chỉ có 1 rồi! Chết là xong! *

Trời ơi! Sao cô ta có thể nói hồn nhiên như vậy chứ! Tính mạng của tôi… chắc tôi chết mất!

– Mà… tôi chết rồi sao?

* Không! Cô đã cứu được Inuyasha! *

Đùa sao! Sao mà tôi có thể chứ!

* Là do tôi bỏ tường lửa nên… ( 3000 từ) *

Tôi nghe mà chóng hết cả mặt, cô Aiko này có vẻ thích nói dài dòng đây!

Thế có nghĩa là tôi có thể làm những điều mình muốn… kể cả… hehe!

Aiko đặt chén trà xuống, nghiêm túc nhìn tôi nói: Không có lần thứ 2 đâu!

Giề chứ! Sao không bỏ tường lửa luôn đi! Thật phiền phức mà!

* Cô có muốn xem những chuyện gì xảy ra lúc cô ngất không? *

Cô ta phẩy tay mấy cái, xuất hiện 1 màn hình hình tivi cỡ lớn!

Ý, có hình kìa! Là Inuyasha sao?

– Mà nè!

Aiko giật mình quay đầu lại

– Cô có bỏng ngô không?

Té!

Làm gì mà giữ vậy chứ, tôi chỉ muốn vừa xem Inuyasha vừa ăn bỏng ngô thôi mà. Vừa nãy cô ta có trà để uống cơ mà!

Cái gì! Cô ta lơ tôi sao! Hứ!

Oà! Inuyasha chi 1 phát là con quái vật đó nghẻo luôn! Thiệt tình, viên ngọc hoàn chỉnh rồi!

Ế mà! Sao Kagome lại được quyền niệm chú Inuyasha chứ! Thật là không công bằng!

Đang mải mê xem lại video thì…

Phập!

Rắc!

Có tiếng gì đó như bị hỏng vậy!

Tôi giật phắt mình dậy!

Ý, Inuyasha, Kagome và bà Kaede sao?

Hóa ra là do Inuyasha làm hỏng sàn gỗ à!

– Cô nhóc tỉnh lại rồi hả?

Kagome hỏi tôi.

Tức quá, sao lại là cô nhóc chứ! Tuy là tôi lùn thật… nhưng… nhưng… không được gọi tôi là cô nhóc chứ!

Hứ, tôi quay phắt người!

Sao cứ kì kì!

– Nè! Em sao vậy! Tên của em là gì?

Tôi quay người

– Thứ nhất: Tôi 14 tuổi, tức là kém chị có 1 tuổi! Thứ hai: Không được gọi tôi là nhóc con!

Haha, Kagome cười.

Có gì đáng cười sao, tôi còn đến đây trước chị đó!

– Chị cảm ơn vì vừa nãy em đã cứu chị nhé! Thế em tên gì?

Tên… sao? Ý, tên gì được ta, không thể nói tên tiếng việt được!

Tôi lắc lắc đầu.

Inuyasha nhìn tôi nói: Nhóc này chắc bị cha mẹ bỏ rơi chứ gì!

Lại là nhóc, tức quá!

– Chị Kagome, niệm chú đi!

Kagome giật mình, niệm chú: Ngồi xuống!

Và rồi, Inuyasha ngã sấp mặt xuống đất, dám chêu chị hả cưng!

– Em đến từ Nhật Bản phải không? Em cũng lạc vào đây à?

Kagome thích nói nhiều vậy sao?

Chẳng giống đọc trong chuyện tý nào hết!

Tôi gãi má nói: Chị cứ cho là như vậy đi! Còn tên em… à… chị thích gọi thế nào thì gọi!

Kagome tự nhiên đứng hình, suy ngẫm hồi lâu!

– Gọi em là Ha-na-ko nhé!

Ha-na-ko sao? May là mình có biết chút xíu về tiếng nhật! Hanako có nghĩa là hoa! Tên hay đó, trí tưởng tượng của kagome phong phú thật! Chắc nhìn thấy tóc tôi màu hồng nên nghĩ đến “hoa anh đào” và rồi… tên hanako được ra đời!

– Arigato!

Tôi cười!

Giờ tôi phải dậy để kiếm vũ khí thôi! Viên ngọc tứ hồn sẽ được phân nhỏ chỉ sau vài ngày nữa!

Tôi hỏi bà Kaede đường đến nơi làm vũ khí của làng!

Vừa bước ra khỏi nhà bà ấy thì đã thấy bàn tán xôn xao rồi!

– Cô nhóc giải thoát Inuyasha đó sao?

– Cô ta là 1 trong 2 người kì lạ đó sao?

– Nghe nói cô ta cầm nửa viên ngọc tứ hồn đó!

Thật tình mà! Khó chịu quá trời!

Cuối cùng cũng đến nơi!

Tôi hỏi mấy thợ ở đấy rồi họ đưa cho tôi cung tên!

Chưa kịp cầm vào cung…

” Bưng! “

Dây cung đứt rồi!

Có lẽ nó bị hỏng!

Họ lại đưa tôi cái cung khác!

” Bưng! “

” Bưng! “

” Bưng! “

Ý, sao tôi không dùng được cung chứ! Cây cung nào họ đưa cho tôi đều đứt dây hết!

– Sao vậy, Aiko? Chuyện gì đang xảy ra thế?

Tôi hỏi nhỏ

* Cô làm theo tôi hướng dẫn nhá! *

Cuối cùng cũng trả lời!

* Nhắm mắt lại! Cô hãy tưởng tượng 1 cây cung! *

Tưởng tượng sao, nói như đùa vậy! Tôi tưởng tượng thì nó sẽ hiện ra à!

* Tập chung vào lòng bàn tay cô đi! Dồn toàn bộ sức mạnh vào! *

Tôi đâu có sức mạnh gì chứ! Thôi cứ làm thử xem!

Ý, có cái gì đó sáng sáng nghe!

Tôi từ từ mở mắt!

Thế méo nào mà tôi làm được ra cây cung này chứ! Nó được kết tinh từ hoa sao?

Haha, giờ thì tôi hiểu đôi chút rồi!

Sao đó tôi còn tạo ra mũi tên trước sự ngỡ ngàng sửng sốt của dân làng!

Sao tôi cứ cảm giác tôi giống yêu quái vậy!

Chán thiệt, tôi quay chở về nhà bà Kaede!

Nếu như mình có thể tạo ta tên thế này thì sẽ không bao giờ hết tên, và Kagome sẽ có tên để dùng! Hehe! Liệu có làm để bán được không ta!

* Không được! *

Ý, sao cái cô Aiko này cứ xuất quỷ nhập thần vậy chứ! Làm tổn thương em tim bé nhỏ của tôi rồi!

– Mà sao lại không được!

Tôi hỏi nhỏ

* Cung và tên này chỉ có cô là dùng được thôi! Vì… *

Cô ta lại nói dài dòng nữa rồi, chán quá đi!

Chẳng biết giờ này bố mẹ tôi đang làm gì nhỉ?

Tự dưng thấy nhớ nhà quá!

– HẾT CHƯƠNG 4 –

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN