Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 4 - Chương 391
– Chiếc nhẫn trữ vật, khá lắm. Xem ra lần này lão Miêu tìm khách hàng tốt, hiện tại không có nhiều hiếu khách từ bên nhân tộc lại đây.
Lão quản sự của Cự Hải cửa hàng cầm khối sắt thép lên nhìn kỹ, không biết lão làm cái gì mà khối sắt thép to cỡ bàn tay tỏa ánh sáng chói mắt.
Khối sắt thép này chính là tinh thần bí ngân, một loại tài liệu quý hiếm luyện chế linh vũ khí. Đặc tính lớn nhất của nó là chống phân hủy rất mạnh, có lực lượng thân cạn với linh lực, phù hợp hải tộc cần luyện chế vũ khí. Trăm ngàn năm qua luôn là thương phẩm đỉnh cấp trong buôn bán giữa nhân tộc và hải tộc.
Tuy nhiên, tài liệu bí hiểm như tinh thần bí ngân thì kim tệ cũng rất cần, sau khi ngừng buôn bán với hải tộc thì giao dịch tinh thần bí ngân cũng giảm bớt rất nhiều, khiến giá cả tinh thần bí ngân liên tục lên cao trong Trân Châu cảng.
Lão quản sự của Cự Hải cửa hàng khen ngợi:
– Rất tốt, phẩm chất của tinh thần bí ngân hoàn toàn giống với danh sách.
– Ngươi có bao nhiêu ta mua bấy nhiêu!
Mỹ tửu ủ lâu và hương liệu cũng thuận lợi thông qua giám định của lão quản sự của Cự Hải cửa hàng.
Cuối cùng lão quản sự của Cự Hải cửa hàng vừa lòng nói:
– Ta muốn hết hàng hóa của các ngươi. Các ngươi muốn tiền mặt hay lấy hàng đổi hàng?
Thấy lão quản sự của Cự Hải cửa hàng sảng khoái, giọng điệu lớn lối thì lòng Hàn Phi máy động. Hàn Phi kêu thương nhân mập La Cách lấy danh sách bán hoàn chỉnh và danh sách vật phẩm cần mua ra.
Theo ý tưởng ban đầu thì hàng hóa trên con thuyền số hiệu Tuyết Âu sẽ chia ra bán cho các thương gia khác nhau, để tránh cho người khác mơ ước. Hàn Phi cảm giác như vậy chưa chắc bớt mạo hiểm và càng rắc rối hơn, dứt khoát giải quyết một lần.
Thương nhân mập La Cách ngẩn ra, không ngờ Hàn Phi sốt ruột như vậy. Thương nhân mập La Cách không thể nói đưa ra ý kiến phản đối, ngoan ngoãn giao hết danh sách cho tinh thần bí ngân.
Thấy danh sách hàng hóa hoàn chỉnh, mắt lão quản sự của Cự Hải cửa hàng sáng lên, nhìn chằm chằm Hàn Phi, dời mắt sang tờ danh sách khác.
– Ngàn năm san hô linh dịch, lục giai hải long linh tinh, mỡ thành niên hổ kình . . .
Lão quản sự của Cự Hải cửa hàng đọc điều mục trên danh sách, mặt không biểu tình nói:
– Mọi thứ đều có nhưng có hai thứ chỗ chúng ta không có. Một cái là thánh diện thạch, thứ hai là linh tinh của ám lân giao long biển sâu .
thánh diện thạch, linh tinh của ám lân giao long biển sâu đều là vật phẩm cần thiết Dạ Võ Đế đặt ra, đây là hai thứ quan trọng nhất nàng muốn vậy mà bây giờ không có khiến Hàn Phi thất vọng.
Thấy vẻ mặt thất vọng của Hàn Phi, lão quản sự của Cự Hải cửa hàng nói nhanh:
– Khách nhân tôn kính, hai thứ thánh diện thạch, linh tinh của ám lân giao long biển sâu ngươi muốn cực kỳ hiếm có. Đừng nói là chỗ của ta không có, xem như là của ta không có, xem như là nguyên Bỉ Mông Đặc vương quốc cũng không có. Nhưng ta biết vương thất Minh Châu vương quốc rất có thể có thánh diện thạch. Còn về linh tinh của ám lân giao long biển sâu , hơn hai trăm năm trước từng có một Ám lân giao long biển sâu bị săn, nhưng nay không ai biết có còn tồn tại Ám lân giao long biển sâu không.
– Bởi vậy không phải chúng ta không muốn mà thật tình bất lực.
Hàn Phi gật gù, xem ra hai thứ này đành nghĩ cách khác, tuy nhiên không phải nhất định muốn có chúng.
Lão quản sự của Cự Hải cửa hàng lại hỏi:
– Còn có điều cuối cùng, ngươi cần nhiều Cốt châu của Lam Kỳ Sa. Tuy Cốt châu của Lam Kỳ Sa không phải thứ hiếm thấy nhưng đã lâu rồi hải tộc chúng ta ngừng bắt giết Lam Kỳ Sa lấy cốt châu. Trong mấy nhà kho có thể còn chút hàng tồn. Không biết ngươi cần bao nhiêu?
Hàn Phi lập tức nói:
– Có bao nhiêu lấy bấy nhiều!
– Nếu số lượng không đủ, ta hy vọng có thể đặt mua chờ lần sau đến lấy. Đương nhiên cũng hy vọng ngươi cho giá ưu đãi chút.
Đàm phán về giá cả giao cho cáo già thương nhân mập La Cách, Vì trước đó thương nhân mập La Cách có thông qua lái buôn lão Miêu nắm giữ giá thị trường hiện nay, tay nắm hàng cứng, đầy tự tin phát triển cuộc đàm phán võ mồm.
Lão quản sự của Cự Hải cửa hàng, thương nhân mập La Cách tranh phong hơn một giờ, trải qua tính toán phản kích, cuối cùng đạt thành hiệp nghị là tất cả hàng hóa của Hàn Phi phải bán hết cho Cự Hải cửa hàng một lần. Cự Hải cửa hàng trừ thanh toán tất cả vật phẩm trong danh sách của Hàn Phi, trừ hai vật thánh diện thạch, linh tinh của ám lân giao long biển sâu ra, còn phải đưa cho hắn ba trăm bảy mươi vạn kim tệ đại lục. Chuyến đi này Hàn Phi cần Cốt châu của Lam Kỳ Sa nhất thì không đưa vào danh sách giả cá, xem như đưa tặng cho lần đầu giao dịch.
Kết quả này khiến Hàn Phi cực kỳ vừa lòng.
Sau khi đạt thành hiệp nghị giao dịch, Hàn Phi rời khỏi Cự Hải cửa hàng, hắn không ở lại trong thành mà trở về con thuyền số hiệu Tuyết Âu.
Hàng hóa trên con thuyền số hiệu Tuyết Âu có giá trị vượt xa Hàn Phi tưởng tượng, chắc Tiệp Lâm Na chuẩn bị giúp hắn cũng không ngờ số hàng này có giá cực cao tại Trân Châu cảng. Đặc biểt là tinh thần bí ngân có giá cao gấp mười lần mấy năm trước.
Đây không phải không có nguyên nhân , trừ nguồn hàng dần chấm dứt ra, ngư nhân tộc, sa nhân tộc, mấy quốc gia trong hải tộc bùng nổ chiến tranh lãnh địa yêu cầu vũ khí cao cấp đẩy giá lên cao. Cho nên hàng hóa trên thuyền có tôngr giá trị hơn sáu trăm vạn kim tệ, đối với Hàn Phi là một số tiền lớn bất ngờ.
Tiền tài động lòng người, hải tộc không phải thánh nhân thiên sứ lòng không bụi trần. Tuy Cự Hải cửa hàng là cửa hàng lớn số một số hai tại lục tê hải tộc
nhưng Hàn Phi không thể không đề phòng bọn họ mắt đỏ hạ độc thủ.
Hàn Phi trở về trên thuyền làm chuyện thứ nhất là bỏ tinh thần bí ngân xem như thượng phẩm chính yếu, hương liệu vào trong chiếc nhẫn trữ vật. Những mỹ tửu vì thể tích quá lớn nên đành để đó, nhưng giá trị của chúng nó là thấp nhất.
Một đêm vô sự, đến gần giữa trưa ngày thứ hai thì người phụ trách kiểm tra hàng hóa của Cự Hải cửa hàng đến nơi, còn mang tới ba xe Cốt châu của Lam Kỳ Sa.
Điều này ngoài dự đoán của Hàn Phi nhưng cũng biểu thị thực lực của Cự Hải cửa hàng.
Quản sự cửa hàng mang ba xe Cốt châu của Lam Kỳ Sa đến là một thanh niên hải tộc trẻ tuổi, tuấn tú.
Thanh niên quản sự cung kính nói với Hàn Phi:
– Khách nhân tôn kính, ba xe Cốt châu của Lam Kỳ Sa này là cửa hàng chúng ta lấy từ mỗi nhà kho, triệu tập từ các thương gia khác, tất cả đều tặng miễn phí cho người.
– Một xe có khoảng ba ngàn viên, cơ bản là hàng tòn của nguyên Trân Châu cảng.
Một xe ba ngàn viên, ba xe là chín ngàn, con số này đủ cho nhucầu mấy năm.
Hàn Phi cực kỳ vừa lòng gật đầu, nói:
– Tốt. Đa tạ quý tiệm trợ giúp, chúng ta kiểm hàng đi.
Hàn Phi dẫn theo thanh niên hải tộc quản sự đi tới kho hàng, đầu tiên là kiểm kê mỹ tửu trong danh sách.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!