Lỡ yêu một người {BTS}
Chương 3: Gặp anh- một nửa cuộc đời
– Cháu được vào
Ba chữ ấy thôi cũng đủ để trái tim bé nhỏ của nó vỡ òa trong sung sướng. Nó còn sung sướng hơn khi chủ tịch Bang Shi Hyuk nhận xét về giọng ca của nó:
– Cháu có một giọng hát thực sự rất tuyệt vời. Cháu lên nốt cao rất khá, có muốn sau này được thi cùng Jimin Và Jungkook không?
– Dạ – Nó cười. Nụ cười ấy thật đẹp. Nếu nó có thể soi gương nhìn mình cười chắc nó sẽ cho là nó sở hữu ánh cười “rạng ngời không thấy Tổ Quốc” mất.
– Cháu có biết rap, sáng tác nhạc hay có chút năng khiếu gì đó ngoài hát không? Vũ đạo… cháu nhảy có ổn không?
– Dạ, cháu biết một ít về rap và chơi DJ, còn nhảy, cháu cũng không biết. Nhưng cháu sẽ cố gắng.. – Nó nói giọng chắc nịch khiến ông rất hài lòng. Ông tin nó
– Thôi, mời thí sinh tiếp theo, cháu có thể ra sau cánh gà
– Vâng
Nó ra ngoài, lòng tràn ngập hạnh phúc. Nó cần một người để chia sẻ niềm vui ấy. Ba ư? Nhắc đến ba, nước mắt nó lại rơi, lặng lẽ. Ba nó bảo là con gái, đừng sợ gì hết. Nó đã vâng lời ba suốt 20 năm qua, luôn luôn cứng rắn và gượng dậy sau những gian khó. Nhưng giờ đây, nó không thể nào kìm nổi những giọt lệ trong veo của nó. Một cánh tay bỗng đập lên vai nó, lắc nhẹ:
– Này, đằng ấy..
Nó giật mình quay đùa lại. Là một chàng trai tầm tuổi nó, trông ngoại hình được ra phết. Bình thường, nó sẽ giở máu hám trai của nó ra. Nhưng giờ nó vẫn đứng lặng, mặc cho lời nói của chàng trai kia rơi tõm vào khoảng không 1 cách vô vọng.
– Này, cậu điếc à?
– Tớ… tớ – Nó lúng túng. Sao tự nhiên quát người ta vậy? Nó tỉnh người lại, quát ầm:
– Điên à? Ngứa đòn rồi hay sao mà đi chọc vào người ta khi đang buồn vậy? Có biết thế nào là phép lịch sự không thế? – Nó đẩy tay chàng trai kia xuống khỏi vai, chửi tiếp – Con trai mà động vài người ta vô duyên vậy hả? Hay là bị gay.
Bị nó “quạt” cho 1 tràng, thanh niên ngớ người khi biết mình động vô hổ dữ. Nhưng rồi, “tên” đó trấn tĩnh lại, cười giả lả:
– Xin lỗi. Thấy “đằng ấy” hát hay quá mà lại được vào, sao không vui chứ? Người ta quan tâm thế mà…
– Thôi được rồi, cậu muốn biết nguyên do chứ gì?
Rồi nó kéo “tên” đó vào một quán café. Như được gãi trúng chỗ ngứa, nó “dốc bầu tâm sự” với người lạ:
– Ba tớ mất rồi, bla… bla….
Trò chuyện cả buổi, thằng lỏi ấy có vẻ đã thấu hiểu cho nỗi đau thầm kín của nó. Tên đó chép miệng:
– Khổ cậu quá ta (đổi tông cậu tớ ngọt xớt)Tớ cũng được làm thực tập sinh cho Bighit đấy. Làm bạn với nhau nha. Nhưng một nam một nữ thì… hì hì
– Không sao, ngày nào chả gặp, khác nơi ở thôi.
– Cậu ở đây à?
– Cậu nghĩ tớ rảnh tới mức sáng đi tối về mỗi ngày à? Còn được gặp các oppa nữa chứ. Nhà có tiền ngu gì không ở?
Xin phép được đổi tên “người” lạ ấy thành anh nha~~
– Cậu tên gì- Anh hỏi, giọng gian kinh khủng
– Lee Jangmi. Tên Hàn thôi, còn ở Việt Nam tên là Ngọc Mai
– Ôi chúa ơi!- Anh hét toáng lên làm nó nẩy mình – Nơi xa xứ cũng gặp được đồng hương à? Tớ cũng là người Việt. Tên là Hải Thanh(Giống tên Trung Quốc kinh) Nhưng ở đây cứ gọi là Kim Jiyung nhé!
– Ồ, xin chào đồng hương- Nó vui sướng, xổ tràng tiếng Việt ra
– Zị chàk nhex, Tiéng Vẹt cản cacks đấy (Dịch: Vậy chào nhé, Tiếng Việt cải cách đấy)- Anh nói làm nó cười rũ. Chưa bao giờ cười nhiều như hôm nay vậy. Hay nhỉ
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!