Lỡ yêu Người, ta phải làm sao? - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Lỡ yêu Người, ta phải làm sao?


Chương 1


” Ah.. Um.. P.. Phong.. ”

Từ trong một nơi tối tăm thoắt ẩn thoắt hiện một tiếng rên rỉ trong trẻo mà làm người nghe đỏ mặt, trong góc phòng, một nữ nhân hai tay bị trói chặt trên thanh sắt, cả cơ thể te tua nồng nặc một mùi máu tanh, khuôn mặt nhợt dần đi vì thiếu máu nhưng khuôn miệng nhỏ vẫn tiếp tục phát ra những tiếng rên nỉ non gọi tên ái nhân. Nàng là Mỹ Bạch Băng, một thiếu nữ cùng tròn 16 thanh xuân, nhưng cuộc sống của nàng không được đẹp như với bạn cùng trang lứa, đối với gia đình nàng, Mỹ Bạch Băng là cả một sự nhơ bẩn.

– Ngươi im ngay!! Ta không muốn nghe giọng ngươi!!

Giọng một nam nhân lạnh buốt vang lên, kèm theo một thanh âm chua chát của tiếng roi vọt, nam nhân đang đứng đánh mạnh vào cơ thể nhỏ kia, miệng vết thương từ đó cũng mở ra thật dài, thật đau. Nhưng Mỹ Bạch Băng mặc kệ những vết rách đến lộ da thịt trên người đó, ái nhân nàng đang trước mặt, không thể cho hắn ta thấy mình mềm yếu kêu đau, miệng chỉ có thể phát ra những tiếng ” Phong ” ngắt quãng. Nam nhân phía trên thật không chịu nổi điều đó, đôi mắt lạnh lùng loé lên một tia khát máu, hung hăng đánh hàng loạt những vết lớn nhỏ trên người Mỹ Bạch Băng, sau khi thoả mãn, hắn liền đi ra ngoài, bỏ lại thân hình be bét kia cùng với khuôn miệng vẫn lẩn bẩm một chữ ” Phong “.

Chừng 15 phút sau, căn phòng tối được mở ra, một tia sáng nhỏ len lỏi vào góc phòng nơi Mỹ Bạch Băng bị trói buộc nhưng vẫn không đủ để nhìn rõ khuôn mặt nàng, Mạc Viễn Lâm kinh hãi nhìn cảnh trước mặt, mau chóng chóng chạy lại phía Mỹ Bạch Băng, mặt mày cau có trách thầm nam nhân vô tình kia, là con người sao có thể hành hạ tàn bạo đến vậy.

– Để ta giúp ngươi.

– Ân, cảm ơn ngươi.

Mỹ Bạch Băng miệng hé mở giọng khàn vì thiếu nước trả lời Mạc Viễn Lâm, trong tim không ngừng hạnh phúc khi suốt bao lâu rồi, ái nhân của nàng cũng đã xuất hiện trước nàng, dù đau đớn nàng vẫn chịu.

– Ngươi mau nghỉ ngơi, ta sẽ làm cho ngươi bữa tối!

Mạc Viễn Lâm khẽ vén vài sợi tóc đen đang làm loạn trên mặt Mỹ Bạch Băng rồi từ từ đặt nàng xuống giường, ly khai khỏi phòng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN