Loạn Tình - Chương 4: Mưu Kế Của Lưu Ngạn Thiên.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
218


Loạn Tình


Chương 4: Mưu Kế Của Lưu Ngạn Thiên.


Nếu như cô sớm biết rằng Lưu Ngạn Thiên chính là đóa hoa anh túc cực độc như vậy thì từ lúc đầu cô sẽ không bao giờ chạm đến. Đêm hôm đó chẳng qua chỉ là một tai nạn, vốn dĩ sau đêm hôm đó cô sẽ quên đi hết những chuyện kinh khủng đã xảy ra với cô, nhưng không ngờ Lưu Ngạn Thiên lại có hứng thú với cô như vậy. Xung quanh anh ta, phụ nữ nhiều vô số kể, chỉ cần anh ta muốn thì lập tức bọn họ sẽ tự động chờ anh ở trên giường. Anh ta đâu cần thiết phải hao tâm tổn sức với cô.

– Lưu tổng, anh hà tất phải mất thời gian với tôi như vậy? – cô cười khẩy rồi mặt đối mặt nói chuyện với anh ta. Ánh mắt của cô khi đối diện với Lưu Ngạn Thiên không hề có một chút sợ hãi, trong khi…cả thành phố X này cũng không một ai dám lớn tiếng với anh ta…ngoại trừ cô.

– Những thứ Lưu Ngạn Thiên tôi muốn có thì cho dù tốn bao nhiêu thời gian công sức…tôi cũng không ngại đâu – anh ép cô vào tường. Anh đưa bàn tay nâng niu chiếc cằm nhỏ xinh của cô.

Ngay lập tức, cô hất tay anh ta ra khỏi cằm của mình rồi nhanh chóng thoát khỏi thế bị động. Lưu Ngạn Thiên quả nhiên là loại người không dễ đối phó, anh ta không những ngông cuồng, biến thái, mà còn có tính vô cùng độc tài. Những người phụ nữ đang ham muốn bên cạnh anh ta, rốt cuộc là vì điều gì?

– Lưu Ngạn Thiên, tôi không phải là đối tượng để anh chơi đùa.

– Tôi không đùa, tôi đang rất nghiêm túc.

– Anh nghiêm túc để làm gì?

– Để theo đuổi cô.

Câu nói đó khiến cô khựng lại vài giây. Anh ta và Hàn Khải Trạch quả nhiên là đôi bạn tốt của nhau, ngay cả kỹ năng “cua gái” cũng không ra gì giống nhau. Đối với bọn họ mà nói…phụ nữ giống như một món đồ chơi, bọn họ chơi chán rồi thì có thể bỏ, một chút tôn trọng phụ nữ cũng chẳng hề để tâm.

– Dương Tuyết Y, cô làm người phụ nữ của tôi, tôi chắc chắn sẽ có lợi cho cô.

Anh nở một nụ cười rất tự tin nhìn cô. Sau nụ cười đó của anh, cô lại càng cảm thấy không có thiện cảm gì mấy. Trong tư tưởng của anh ta, phụ nữ chỉ là một đám người ham tiền, ham hư danh, chỉ cần anh ta cho bọn họ điều kiện tốt, cho dù người nào có cao cao tại thượng đến đâu thì cũng không thể từ chối điều kiện tốt mà Lưu Ngạn Thiên đưa ra.

– Lưu tổng, cảm ơn ý tốt của ngài nhưng tôi không-hề-có-hứng thú – từ ánh mắt, thái độ và giọng nói của cô đều thể hiện sự khinh bỉ của mình đối với anh ta. Người xem phụ nữ chẳng ra gì như anh ta thì có cho không cô không cần. Sau khi Dương Tuyết Hy kiên quyết từ chối lời đề nghị của anh ta, cô liền muốn rời khỏi đây nhưng không ngờ câu nói của Lưu Ngạn Thiên đã khiến cô khựng lại vài giây.

– Tôi nghe nói công ty của ba mẹ cô đang thiếu vốn để gia tăng nhân công cho dự án sắp tới. Chỉ cần Lưu Ngạn Thiên tôi đồng ý đứng ra đầu tư, chắc chắn công ty của ba mẹ cô sẽ có được nguồn vốn tốt, nhưng…chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi thì không một ai dám cho công ty của ba mẹ cô mượn vốn cả. Dương Tuyết Hy, cô suy nghĩ cho kỹ đi.

Sau cô cảm thấy, chỉ cần cô ở cạnh anh ta thì mỗi phút mỗi giây cô sẽ nhìn thấy được con người đáng sợ của anh ta đằng sau ánh hào quang rực rỡ. Cô không ngờ…anh ta lại đem chuyện đầu tư vốn của công ty ba mẹ cô để ép cô trở thành người phụ nữ của anh ta. Quả thật…anh ta còn là một con người vô cùng thủ đoạn. Nhưng có lẽ anh ta lầm rồi, Dương Tuyết Hy này làm sao có thể bị người khác đe dọa kia chứ.

– Lưu Ngạn Thiên, nếu như anh thật sự muốn chơi thì Dương Tuyết Hy tôi sẽ chơi với anh đến cùng.

Lưu Ngạn Thiên…nếu như anh ta nghĩ cô sợ anh chỉ vì anh ta là người đứng đầu trong giới thương mại thì anh ta đã lầm to rồi. Nếu như anh ta ra đòn nào, cô nhất định sẽ trả lại gấp đôi.

Biệt Thự Dương Gia

Dương Tuyết Hy vừa trở về nhà thì cô đã bị ba mình gọi vào thư phòng để nói chuyện. Cô và ba cô ngồi đối diện với nhau, vẻ mặt của ông ấy vô cùng nghiêm nghị nhìn vào đóng giấy tờ cầm tên tay rồi sau đó ông ngẩn mặt lên nhìn cô.

– Tiểu Hy, con vừa về chưa được bao lâu thì ba đã có việc muốn nhờ con giải quyết rồi.

– Ba, có chuyện gì ba cứ nói đi ạ! Con là con gái của ba thì tất nhiên phải giúp ba rồi – cô nhìn vẻ mặt u sầu của ba mình thì cô đã đoán ra là công ty đã gặp vấn đề lớn.

– Ba cô thở dài rồi nhìn cô nói:

– Cách đây một tiếng, không biết vì sao mà hội đồng quản trị và các nhà đầu tư của công ty ta đã gọi điện đến và họ yêu cầu rút vốn.

– Rút vốn? Chuyện rút vốn làm sao có thể muốn rút là rút được. Bọn họ ai nấy cũng là doanh nhân thì cũng phải hiểu nguyên tắc làm ăn chứ – cô lập tức nổi giận sau khi nghe ba mình nói.

– Chuyện này…ta cũng không rõ lý do tại sao. Công ty chúng ta cũng đang trên đà phát triển, chỉ cần hợp đồng sắp tới thuận lợi thì công ty của chúng ta sẽ có chỗ đứng vững chắc, nhưng mà…e rằng…

Sự thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt của ba cô. Cô chắc chắn người đứng sau vụ việc này chính là Lưu Ngạn Thiên. Cô không ngờ anh ta lại có thể dùng thủ đoạn hèn hạ này để ép buộc cô.

Dương Tuyết Hy lập tức lái xe trở lại nhà của Lưu Ngạn Thiên nhưng khi cô quay lại thì người làm trong nhà anh ta nói rằng anh đã cùng với Vu Uyển Như – đại tiểu thư của công ty giải trí J.K. Nếu như đã không gặp được anh ta, cô đành phải quay về. Lúc này, Hàn Khải Trạch cũng đến tìm Lưu Ngạn Thiên, cậu ta vừa nhìn thấy cô ở cổng thì đã vội vội vàng chạy đến.

– Tuyết Hy, cô đến tìm Lưu Ngạn Thiên sao? Xem ra…mối quan hệ của hai người cũng không tồi nhỉ? – Hàn Khải Trạch đang là cố ý châm chọc cô đây mà.

– Anh đừng có hiểu nhầm. Tôi và anh ta không có quan hệ gì hết.

– Vậy sao? Tôi nghe nói…công ty nhà cô đang chuẩn bị phá sản đúng không? – Hàn Khải Trạch nở nụ cười đắc ý nhìn cô.

– Thì ra…ngay cả anh cũng nhúng tay vào chuyện này. Các người… – cô thực sự không biết rằng bản thân mình đã đắc tội gì với bọn họ. Chẳng qua là cô không muốn có bất kì mối liên quan gì với Lưu Ngạn Thiên, không ngờ mọi chuyện sau này của cô đều bị anh ta thao túng.

– Ấy ấy…đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đáng sợ đó chứ. Tôi chẳng qua cũng chỉ làm theo lệnh của Lưu Ngạn Thiên mà thôi. Phận làm công như tôi thì làm sao có thể cãi lại lệnh của cấp trên. Nhưng mà…nếu như ngay từ đầu cô đồng ý về làm việc cho tập đoàn Ryn thì mọi chuyện cũng đến nước này.

– Tại sao các người lại một hai bắt ép tôi? Thành phố này biết bao nhiêu là nhân tài, tại sao các người không ứng tuyển mấy người đó.

– Chỉ vì Lưu Ngạn Thiên chỉ muốn cô.

Lưu Ngạn Thiên vì muốn ở bên cạnh cô mà đã tốn bao nhiêu công sức, thật là…đáng ngưỡng mộ a! Cô nhất định sẽ không để anh ta đạt được mục đích.

– Phiền anh nói lại với anh ta. Cho dù Lưu Ngạn Thiên có dùng thủ đoạn bỉ ổi nào đi chăng nữa thì Dương Tuyết Hy tôi sẽ dùng mọi sức lực của mình để đáp trả.

Hàn Khải Trạch nhìn theo bóng dáng của chiếc Maserati của cô khuất bóng, cậu lấy chiếc điện thoại từ trong túi quần ra rồi gọi cho Lưu Ngạn Thiên.

– Lưu Ngạn Thiên, xem ra cậu đã gặp được khắc tinh của mình rồi. Dương Tuyết Hy quả thật là rất thú vị.

– “Cậu gặp cô ấy rồi?” – giọng của anh tỏ vẻ khó chịu khi biết cô và Hàn Khải Trạch gặp nhau.

– Đúng vậy. Tôi gặp cô ấy ở trước cổng nhà cậu. Hình như cô ấy đến tìm cậu nhưng không gặp được, chắc là vì chuyện công ty của ba mẹ cô ta bị các nhà đầu tư rút vốn.

– “Cô ấy có nói gì không?” – giọng điệu rất quan tâm.

– Có. Cô ấy nói rất nhiều, nhưng câu nào cô ấy nói ra đều có ý rất ghét cậu. Lưu Ngạn Thiên…hay là cậu từ bỏ cô gái này đi. Dương Tuyết Hy có lẽ hợp với tôi hơn đấy.

– “Hàn Khải Trạch, người phụ nữ mà Lưu Ngạn Thiên tôi đã để ý đến mà cậu dám cướp sao?”

Tuy rằng Hàn Khải Trạch chỉ muốn chọc ghẹo anh ta nhưng không ngờ anh ta lại có phản ứng dữ dội đến như vậy. Cũng may là cậu đang nói chuyện qua điện thoại với anh ta, nếu đối mặt với anh ta mà nói câu này thì e rằng khuôn mặt soái ca của cậu đã nhận lấy vài cái đấm của anh ta rồi.

– Lưu Ngạn Thiên, cậu vẫn muốn dùng cách này để ép Dương Tuyết Hy sao?

– “Đúng vậy. Tôi muốn cô ấy phải đến tìm tôi để cầu xin tôi”

– Cậu không sợ…cô ấy hận cậu sao?

– “Hận tôi? Cô ấy sẽ không những không hận tôi mà sau này càng yêu tôi” – không biết anh ta có uống thuốc tự luyến hay không mà sao có thể nói ra được câu này.

Ngay cả cậu bạn thân như Hàn Khải Trạch cũng không biết anh ta đang suy tính điều gì. Trước giờ, mọi hành tung của Lưu Ngạn Thiên luôn khó lường và luôn tỏ ra bản thân mình là một người nguy hiểm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN