Loạn Tình - Chương 3: Lưu Ngạn Thiên Cũng Biết Điên Cuồng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
187


Loạn Tình


Chương 3: Lưu Ngạn Thiên Cũng Biết Điên Cuồng


Hàn Khải Trạch rời khỏi công ty thì liền gọi điện thoại cho ai đó. Sau một lúc nói chuyện điện thoại, cậu ta lái xe đến một nơi.

Lúc này Dương Tuyết Hy đang một mình đi dạo quanh bờ hồ gần nhà của cô. Sau những chuyện buồn vừa rồi, cô muốn tìm một nơi yên tĩnh để bình tâm trở lại. Cô ngồi xuống chiếc ghế gỗ bên cạnh có cây bằng lăng tím làm bóng râm che nắng, cô ngồi được một lúc thì một cô bé dễ thương hai gò phúng phính chạy đến chỗ của cô, trên tay cô bé cầm một đóa hoa hồng đỏ rất đẹp, cô bé đưa mỉm cười rồi trao đóa hoa hồng cho cô.

– Em tặng chị sao?

Cô bé đó lắc đầu rồi chỉ tay về một hướng khác và nói:

– Là anh đẹp trai đó tặng chị.

– Hàn Khải Trạch?
Cô khá bất ngờ vì cậu ta lại xuất hiện ở đây. Mối quan hệ giữa cô và cậu ta cũng chỉ là bèo nước gặp nhau,cậu ta giúp cô lần đó. Hôm nay cố tình tìm đến đây là có ý gì?

– Chào! Tình cờ quá nhỉ?

Cậu ta nói ra câu này càng làm cho cô cảm thấy rằng cậu ta là cố tình đến gặp cô.

– Tình cờ? Anh đến tìm tôi có chuyện gì?

Hàn Khải Trạch cũng không ngạc nhiên gì mấy khi bị cô phát hiện ra, đúng thật là Khải Trạch cho người điều tra cô đang ở đâu vì thế không phải là tình cờ mà gặp mặt như vậy. Cô gái này ngoài xinh đẹp ra thì cũng thông minh thật.

– Tôi nghe nói…cô từ chối lời đề nghị đến tập đoàn Ryn làm việc sao? Lý do là gì vậy?

– Anh là người đã mời tôi về làm việc?

– Không phải tôi mà là chủ tịch của tôi. Anh ấy thực sự muốn cô về làm việc cho công ty của anh ấy.

Chủ tịch của tập đoàn Ryn muốn mời cô làm việc cho công ty của bọn họ? Cô quen biết tên chủ tịch đó sao? Rõ ràng lý lịch của cô đã bị tên chủ tịch đó điều tra, chắc hẳn có vấn đề gì đó. Bây giờ cô càng cảm thấy đó là nơi không thể bước chân vào.

Khải Trạch nhìn thấy dáng vẻ trầm tư suy nghĩ của cô, cậu cũng đã đoán ra được cô sẽ không đồng ý cho dù Khải Trạch có tốn công thuyết phục đến đâu.

– Thôi được rồi, nếu như cô không thích thì tôi sẽ không nói về chuyện này nữa. Nói về chúng ta đi, tôi có thể kết bạn với cô không?

– Kết bạn? – cô ngẩn người ra nhìn Khải Trạch. Đối với cô bây giờ mà nói, từ “bạn” có thể đã gây ra nỗi ám ảnh trong cuộc đời cô rồi.

– Cô không muốn kết bạn sao? Hiểu rồi, vậy chúng ta hẹn hò đi.

Khoan đã! Đây có phải là cậu ta đang tỏ tình không? Hai chữ “hẹn hò” sao có thể tùy tiện nói ra mà không cần suy nghĩ chứ? Hơn nữa, đây chẳng phải là người con gái mà Lưu Ngạn Thiên đã nhắm trúng rồi sao? Hàn Khải Trạch, cậu không muốn sống nữa à?

Dương Tuyết Hy ngạc nhiên với câu nói vừa rồi của cậu ta, cô không muốn làm bạn với cậu ta và không hề có ý nghĩ sẽ hẹn hò. Sự tự tin của cậu ta ở đâu ra mà có thể nói ra được câu nói đó.

– Hình như…cậu đang hiểu lầm đúng không?

– Cô không thích tôi?

– Dĩ nhiên là tôi không thích cậu.

– Tại sao cô không thích tôi? Có rất nhiều cô gái thích tôi mà.

– Điều đó thì có liên quan gì đến tôi?

– Cô thích người khác sao?

– Không phải việc của cậu.

Cô không hiểu tại sao mình lại có thể đứng đây đôi co với một tên trẻ con (mặt vẫn là của phụ huynh) Thôi thì bỏ qua cho trẻ nhỏ, cô không muốn chấp. Cô chọn cách im lặng và bỏ đi, nhưng làm sao Hàn Khải Trạch có thể để cô đi dễ dàng như vậy được.

– Dương Tuyết Hy, có phải cô thích Lưu Ngạn Thiên rồi không?

Lưu Ngạn Thiên là ai? Cô làm sao biết người đó mà thích hay không thích kia chứ? Tên nhóc con này trước khi ra đường chưa được cho uống thuốc hay sao? Đêm hôm đó, Hàn Khải Trạch đã không tiết lộ thân phận của Lưu Ngạn Thiên cũng như tên của anh cho cô biết.

– Đại ca à, tôi không muốn chấp nhất với anh. Tôi còn nhiều việc phải làm, nếu anh rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì đi làm từ thiện đi. Bye nhé!

Chuồn lẹ trong khi Hàn Khải Trạch đang ngẩn người suy nghĩ. Ngay cả người đào hoa như cậu ta, cũng có ngày bị con gái từ chối như vậy thì huống hồ chi là tên ma vương Lưu Ngạn Thiên kia. Nhưng thật sự là cô không hề biết gì về Lưu Ngạn Thiên hay sao. Cô ở nước ngoài nhiều năm có lẽ là vẫn chưa biết nhiều về Lưu Ngạn Thiên rồi, nhưng tin tức về anh ta xuất hiện đầy trên các trang bìa tạp chí, tivi, ngay cả trên các tờ báo nước ngoài, chẳng lẽ cô không đọc sao?

Ngay sau khi Dương Tuyết Hy tránh được tầm mắt của Hàn Khải Trạch thì Lưu Ngạn Thiên liền xuất hiện trước mặt cô. Anh bước xuống từ chiếc xe BMW M760i màu đen bóng loáng, bộ đồ vest màu xanh đen càng giúp anh trông như một người đàn ông lịch lãm. Dương Tuyết Hy nhìn anh với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên, Hàn Khải Trạch vừa mới tìm cô thì người đàn ông giúp cô thoát khỏi khách sạn tối hôm đó lại đến tìm cô. Cô nghĩ rằng anh ta chính là Lưu Ngạn Thiên người đã cùng cô ở khách sạn tối hôm đó và cũng chính là vị chủ tịch đã đưa ra lời đề nghị mời cô đến công ty của anh ta làm việc. Hàn Khải Trạch thuyết phục cô không thành thì anh ta lập tức tìm đến. Cô chỉ là một cô gái nhỏ bé nhưng không ngờ lại được chủ tịch và giám đốc của tập đoàn Ryn cực kỳ ưu ái. Rốt cuộc thì…mục đích của bọn họ là gì?

– Dương Tuyết Hy, nói chuyện với tôi một chút – ánh mắt của anh vô cùng lạnh lùng, lời nói toát lên vẻ uy nghiêm khiến người đối diện bắt buộc phải phục tùng anh ta vô điều kiện.

– Xin lỗi, tôi không thích giao lưu với người lạ – người đàn ông này vốn không hề đơn giản như lúc đầu cô đã nghĩ. Sự dịu dàng cùng với những hành động quan tâm cô vào tối hôm đó đã thật sự khiến cô rung động, nhưng chỉ vài phút giây ngắn ngủi sau đó, cô đột nhiên bừng tỉnh và lập tức gạt bỏ những suy nghĩ đó sang một bên. Lưu Ngạn Thiên này vẫn là không nên đụng vào.

– Nếu như cô không ngoan ngoãn đi theo tôi thì đừng trách tôi mạnh tay với con gái.

– Vậy thì anh định làm gì tôi?

Người con gái này cứng đầu hơn anh nghĩ, anh liền lập tức ra lệnh cho tài xế quẳng cô vào trong xe, Dương Tuyết Hy dù sao cũng là cành vàng lá ngọc vậy mà lại bị anh đối xử một cách không thương tiếc.

– Này! Anh định làm gì tôi? – cô liên tục ra sức chống cự nhưng anh ta mạnh đến nỗi đai đen taekwondo như cô cũng không đủ sức.

– Lái đi! – Lưu Ngạn Thiên không quan tâm đến lời cô nói, anh mặc kệ cho cô mắng mình, đánh mình.

– Tên thối tha khốn kiếp, anh có mau thả tôi xuống không hả? Tôi sẽ kiện anh vì tội bắt cóc, tên biến thái kia anh có nghe không hả?

Nhưng sức chịu đựng của một con người có giới hạn, cô ồn ào quá rồi, vậy thì để anh trị cô vậy… Lưu Ngạn Thiên bất ngờ khóa chặt lấy đôi môi nhỏ xinh căng mọng của cô, anh biết cô sẽ chống cự nhưng cô chưa kịp làm điều đó thì lại bị anh ta khóa chặt cả hai tay mình bằng chiếc cravat của anh. Cô hoàn toàn không có khả năng phản kháng. Lưu Ngạn Thiên nắm chắc lợi thế trong tay nên anh cứ được nước lấn tới, anh không những giày vò đôi môi của cô mà anh còn tham lam muốn khám phá những nơi khác nữa, một tay anh giữ chặt đôi tay đã bị anh trói chặt, tay còn lại là dùng nâng niu vòng 1 của cô. Lúc này Dương Tuyết Hy không còn nghĩ mình đang bị Lưu Ngạn Thiên bắt cóc nữa, mà là xâm hại. Anh ta quả nhiên không thể đụng vào, cô nên nghe lời cảnh báo của Hàn Khải Trạch nhưng bây giờ có lẽ đã quá muộn rồi.

Chiếc xe dừng lại tại một căn biệt thự rộng lớn, đây chính là nhà riêng của anh. Anh tài xế nhanh chóng mở cửa xe cho Lưu Ngạn Thiên, ngay lập tức anh vác cô lên vai mình rồi đem cô vào phòng riêng của mình. Mọi người làm việc trong căn biệt thự điều vô cùng ngỡ ngàng vì đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cậu chủ của mình mang con gái về nhà, đã vậy lại còn trong tình trạng ép buộc. Hiếm khi bọn họ nhìn thấy có một người con gái chống lại Lưu Ngạn Thiên.

– Này! Anh muốn làm gì? Tôi cảnh cáo anh…nếu như…

Lưu Ngạn Thiên không để cho cô nói thêm bất cứ lời nào, anh lại dùng môi mình khóa chặt môi của cô. Ngoài những câu mắng chửi không thành lời thì cô không thể nào phản kháng lại một người đàn ông vạm vỡ như anh ta. Lưu Ngạn Thiên tiếp tục khám phá những nơi bí mật trên cơ thể của cô, anh chưa từng làm điều này với bất kỳ cô gái nào nhưng cách anh ta cởi một loạt nút áo trên người cô nhanh như vậy thì chỉ có ma mới tin rằng anh chưa từng ngủ với cô gái nào. Một loạt nút áo bung ra, anh thoáng đỏ mặt khi nhìn thấy vòng ngực căng tròn trắng mịn màng không tì vết, anh đưa tay lên chạm, cảm giác giống như có thứ gì đó kích thích trong con người anh. Anh chạm nhẹ vào cô, người cô khẽ run run vì lần đầu tiên có người khác chạm vào vùng nhạy cảm của mình, điều này càng làm cho anh cảm thấy hưng phấn hơn nữa.

Lưu Ngạn Thiên quyết định tiến vào nơi nhạy cảm nhất của con gái nhưng anh chưa làm điều đó thì anh đã nhìn thấy những giọt nước mắt trên khuôn mặt của cô. Anh lập tức dừng lại, anh đứng dậy rồi ném chiếc chăn vào người cô.

– Xin lỗi! Là do tôi không tự chủ được – Lưu Ngạn Thiên quay người rời khỏi phòng với vẻ mặt vô cùng ân hận vì anh đã đối xử không phải với cô. Anh cũng không hiểu tại sao anh lại không thể khống chế được hành động của mình. Anh đã từng lên giường với nhiều loại phụ nữ nhưng anh chưa từng có hứng thú với bất kỳ ai, ngay cả hôn anh cũng chưa từng. Đối với cô, đó là trường hợp ngoại lệ mà trước giờ anh chưa từng nghĩ đến chuyện này lại có thể xảy ra. Anh bỏ ra khỏi phòng để lại một mình cô co người ngồi khóc. Đứng bên ngoài anh điều có thể nghe thấy từng tiếng nấc nghẹn ngào của cô, trái tim của anh nhói lên và cảm thấy vô cùng hối hận.

Một lúc sau, khi anh đã không còn nghe thấy tiếng khóc của cô nữa, anh mở cửa bước vào phòng một cách nhẹ nhàng chậm rãi.

– Dương Tuyết Hy, tôi muốn nói chuyện với cô.

– Anh lại muốn nói gì nữa? – cô ngẩn mặt lên nhìn anh ta với ánh mắt vô cùng căm phẫn. Đường đường là tiểu thư của Dương gia, cô không ngờ lại bị một tên ác ma biến thái điên cuồng này chơi đùa. Đối với cô mà nói đây thật sự quá nhục nhã.

– Cô…trở thành người phụ nữ của Lưu Ngạn Thiên tôi đi.

Ánh mắt và lời nói của anh ta hoàn toàn là thật lòng. Lần đầu tiên anh mở miệng yêu cầu một người phụ nữ trở thành người của anh ta. Có thể nói, Dương Tuyết Hy đã trở nên rất quan trọng đối với cuộc sống của Lưu Ngạn Thiên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN