Lời Hẹn Thề Mơ Hồ, Có Ai Còn Nhớ
Chương 3 : Chàng muốn giết ta?
Trước giờ Nhan Phù Dung luôn mặc y phục màu đỏ tươi đỏ như màu của máu, nhưng không ai hiểu được thật ra nàng thích mặc y phục đỏ là vì sau khi giết người dù máu có bắn lên y phục cũng khó mà nhận ra. Thật ra nàng rất muốn được làm người bình thường có thể cùng người mình yêu ngao du thiên hạ nhưng mà không còn lối thoát cũng không còn đường lui rồi. Từ ngày yêu Vũ Văn Thác đã định sẵn nàng cả đời này không buông tay, cả đời làm sát thủ, làm hộ pháp cho hắn…
***
Phương Linh viện này của nàng thường ngày rất ít ai tới nhưng hôm nay lại có khách quý đến như vậy
Lúc này Nhan Phù Dung ở trong thư phòng đàn lên một khúc ” Lạnh Lẽo ” vừa u sầu vừa bi thương, những nha hoàn trong Phương Linh viện sáng sớm nghe nàng tấu bài này trong lòng hầu hết buồn bã theo khúc nhạc. Mà người tấu đàn theo tâm trạng không kể thời gian này chỉ có Nhan Phù Dung mà thôi. Khúc nhạc trầm bỗng sầu thê lương được tấu dưới bàn tay của nàng càng thêm bi sầu. Hỡi thế gian có thể cho ta biết tình là gì lại khiến người ta si mê vậy?
” Mới sáng sớm Nhan hộ pháp đã tấu khúc nhạc buồn bã như vậy thật hiếm lạ. Không biết Tuyết Y đến đây có làm phiền hộ pháp hay không? Khúc nhạc vừa dứt Lạc Tuyết Y không biết từ khi nào đã đứng trước cửa, nàng ta khác hẳn so với nàng. Y phục màu lam nhạt được thêu từ chỉ Tây Vực vừa nhìn đã thấy mềm mại ưa mắt, khuôn mặt thanh tú dường như chỉ cần nở nụ cười đã khiến người ta say đắm chứ không phải giống như nàng chỉ dọa người. Xét thấy giang hồ nói cũng đúng, nàng ta đúng là xinh đẹp như tiên nữ hạ trần sao Vũ Văn Thác có thể không mê?
” Nếu Lạc cô nương đã biết sẽ làm phiền Phù Dung cớ sao còn đến? Rốt cuộc hôm nay Lạc cô nương đến là có ý gì, vốn dĩ không cần vòng vo tam quốc cứ trực tiếp nói thẳng ” Nàng ngẩn đầu lên liếc nhìn nàng ta một cái, cũng nợ nụ cười lạnh lùng diễu cợt trên mặt. Nếu hôm nay nàng đoán không sai, Lạc Tuyết Y chỉ đến gây sự mà nguyên do chỉ có một. Đó chính là vì Vũ Văn Thác
” Xem ra Nhan hộ pháp thật thẳng thắn vậy ta cũng nói luôn. Ta vừa nhìn sơ qua đã biết ngươi có ý với Thác ca. Nhưng ta nói cho ta ngươi biết ta đường đường là đại tiểu thư của Tuyết Thành phụ thân ta là Tuyết Vương được người trong giang hồ suy tôn. Còn ngươi… hừ, bất quá nói hay một chút thì là hộ pháp nói khó nghe thì là cô nhi may mắn được thu nhận làm cho hoàn cho người ta. Vốn dĩ không có tư cách đem so sánh với ta. Tốt nhất nên tự rời khỏi Tuyệt Tình Các nhanh một chút bằng không… Hừ, dựa vào thân phận của ta nhất định sẽ có cách giết chết cô ” Lạc Tuyết Y ở trước mặt nàng hung hắn quát nạt, Nhan Phù Dung chỉ tựa tiếu phi tiêu nhìn nàng ta, nha đầu này đầu óc thật đơn giản? Có lẽ Lạc Tuyết Y từ trước đã bị chiều quen nay xuất hiện một người mà nàng ta xem là tình địch đương nhiên không xem Nhan Phù Dung ra gì
” Lạc tiểu thư nói như vậy cũng không đúng, trong giang hồ có minh chủ võ lâm cũng có kiếm khách vô danh tiểu tốt. Ở Tử Cấm Thành có quý nhân nho nhỏ cũng có hoàng hậu cao quý. Cho dù Phù Dung có là nha hoàn cho các chủ thì cũng là hộ pháp dưới một người trên vạn người. Lạc tiểu thư nếu không có việc khác mời đi ” Chỉ dựa vào một tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ có thể đối phó được với nàng sao. Cho dù Vũ Văn Thác thật sự động lòng với nàng ta, nàng cũng tin rằng hắn ít nhất cũng coi trọng vị hộ pháp như nàng
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!