Long Huyết Chiến Thần
Chương 1195: Vãng Sinh Chi Lộ
“Ngươi coi ta là thằng đần hay sao. Giao muội muội ta đây. Ta tha chết cho ngươi, bằng không thì…”
Sắc mặt Vũ Dương rất khó coi, đi từng bước về phía Long Thần. Trịnh Đông Dương ở bên người cũng cáo mượn oai hùm, muốn động thủ với Long Thần, chỉ có sắc mặt Liễu Thanh Phong rất khó coi, không ngừng hòa giải hai bên nhưng không có tác dụng.
Lúc Diệp Tranh và Tuyết Nhai Tử đang chiến đấu sinh tử. Thì bên này, Long Thần và Vũ Dương cũng bắt đầu tranh chấp.
Nói thật, Long Thần muốn đánh tên này một trận từ lâu lắm rồi. Lúc này, gã lại dám uy hiếp mình, nên Long Thần cũng chả cần nể mặt gã làm gì, cười lạnh nói:
“Ngươi tốt nhất đừng động thủ. Nếu không ta sẽ đánh ngươi khiến mẹ ngươi cũng nhận không ra.”
“Giao muội muội ta ngay.”
Vũ Dương đã đi đến trước mặt Long Thần. Công pháp gã tu luyện chính là Thái Dương Thánh Hỏa Quyết, chính là Thánh Hỏa Dương Thể. Lúc này, gã phẫn nộ. Một luồng khí tức hừng hực đập vào mặt Long Thần. Vũ Dương giống như đang rực cháy.
Đám người Đỗ Ức Sương nhìn thấy Vũ Dương và Long Thần như vậy, bèn vội vàng khuyên bảo:
“Chúng ta là đồng đội, không thể đánh nhau lúc này. Ai cũng nhịn một chút, tránh cả hai đều bị thiệt, được không?”
“Cả hai đều bị thiệt! Ngươi coi trọng hắn quá.”
Vũ Dương cười lạnh, động thủ không nói hai lời. Một ngọn lửa màu vàng bao trùm cơ thể gã. Khí tức này giống như khí tức trước kia của Tuyết Nhai Tử. Vũ Dương có thể xếp thứ hai ở Tà Long điện, nên chắc chắn rất mạnh. Thái Dương Thánh Hỏa Quyết là thần kỹ nổi bật trong thần kỹ lục phẩm. Thể chất Thánh Hỏa Dương Thể càng nghịch thiên hơn.
“Thái Dương Thánh Hỏa Quyết…”
Vũ Dương vừa ra tay, sức mạnh vàng óng xoay quanh người gã. Những người khác trông thấy Vũ Dương ra tay, bèn giật mình lui về phía sau. Trong lòng họ cầu nguyện cho Long Thần. Trong Tà Long Điện, nhiều trưởng lão đã bại dưới tay Vũ Dương. Trên cơ bản, ngoài cấp bậc như phó điện chủ, rất ít trưởng lão đối phó được Vũ Dương.
“Quang Diệu Quyền Ấn”
Vũ Dương vừa ra tay chính là độc chiêu. Nhiệt độ kinh khủng xuất hiện trên cánh tay gã. Một ánh vàng lao về phía Long Thần, không khí rung nhè nhẹ. Một sức mạnh kinh người xuất hiện trên nắm đấm của gã, tạo thành một quyền ấn. Quyền ấn màu vàng kim ẩn chứa sức mạnh kinh khủng. Nếu Long Thần bị đánh trúng, chắc chắn sẽ chia năm xẻ bảy.
Chẳng qua, các nàng nghĩ Long Thần quá đơn giản.
Vũ Dương mạnh thì mạnh đấy. Võ giả Thần Vũ cảnh tầng năm, vượt qua Cửu Tiêu Lôi Kiếp. Trước kia, khi Long Thần mới đến ba đại đế vực, thì hắn phải ngước nhìn cảnh giới này. Nhưng bây giờ thì khác, thực lực của Long Thần đã đến Thần Vũ cảnh tầng hai viên mãn.
Ngoài ra, công kích của kiếm võ giả rất kinh khủng. Còn có uy lực nghịch thiên của Xích Huyết Thiên Hoang. Trong đó, ý chí của rồng chắc chắn mạnh hơn ý chí võ đạo của đối phương.
“Thí Thần Kiếm Trận”
Long Thần không nói hai lời. Trong nháy mắt, kiếm trận màu đỏ tươi xuất hiện ở chu vi ngàn mét. Thậm chí, Tuyết Nhai Tử và Diệp Tranh có thể đang đứng trong kiếm trận. Ban đầu, Tuyết Nhai Tử giật mình. Chẳng qua, gã cảm nhận được Long Thần đang xảy ra xung đột với một người khác. Thế nên, gã mới thở dài một hơi, chuyên tâm đối phó kẻ khó chơi như Diệp Tranh.
Tên điên đến từ Tu La Kiếm Ngục.
Mặc dù người của Tu La Kiếm Ngục không nhiều. Nhưng đa số bọn họ rất kinh khủng.
Những người khác kinh ngạc khi trông thấy Long Thần và Vũ Dương đánh nhau. Bọn họ cuống quýt lui lại phía sau, sợ bị hai người ngộ thương. Chẳng qua trong lòng bọn họ càng mong nhìn thấy giữa Long Thần và Vũ Dương. Rốt cuộc ai mạnh hơn ai.
“Kiếm Hải!”
Cự kiếm cao chót vót do vô số kiếm khí tạo thành, cộng thêm tính chất của Xích Huyết Thiên Hoang, nên một đường thế như chẻ tre, đánh bay Vũ Dương ra ngoài. Long Thần không bỏ qua cơ hội. Trường kiếm trong tay đâm xuống đất. Trong nháy mắt, toàn bộ Thí Thần Kiếm Trận bạo động.
“Thú Triều!”
Trong Thí Thần Kiếm Trận, Thần Long đang gào thét, thân thể khổng lồ đuổi theo Vũ Dương. Lần đầu tiên, Vũ Dương cảm nhận được sức mạnh của Long Thần. Sắc mặt gã biến đổi, vội vàng lui về phía sau, nhưng không khuất phục. Gã không cam tâm bại bởi tên tiểu tử mới đến này.
“Diệt Thế Thánh Hỏa Ấn.”
Trong hai tay gã, tay nào cũng đốt lên ngọn lửa màu vàng kim. Dưới sự điều khiển của Vũ Dương, khi hai ngọn lửa màu vàng kim này va vào nhau, thì xảy ra nổ tung lớn hơn. Ánh váng xuất hiện trong vụ nổ, tạo thành một bàn tay bằng lửa khổng lồ, chộp về phía Thú Triều của Long Thần.
“Chỉ bằng nó mà cũng muốn tóm lấy ta.”
Long Thần mỉm cười, toàn thân chấn động. Thần Long gầm thét phá vỡ Diệt Thế Thánh Hỏa Ấn, sau đó lao đến trước mặt Vũ Dương. Lúc này, Vũ Dương nhìn thấy Thần Long kinh khủng ngay trước mặt mình. Rốt cuộc gã cũng nhận ra sự chênh lệch giữa mình và Long Thần.
Đây là một sự thật đáng buồn. Gã không phải là đối thủ của Long Thần.
Những người khác rung động khi trông thấy Vũ Dương bị kiếm khí Thần Long màu đỏ tươi bao phủ, đồng thời mặt mày họ cũng xám như tro. Nếu Long Thần quyết tâm giết Vũ Dương, thì phiền phức lớn. Dù sao nói thế nào thì Vũ Dương cũng là đệ tử của điện chủ Tà Long điện. Trong Chân Vũ Đế Cung, đồng môn tương tàn là tội lớn.
“Long Thần! Dừng tay!”
Đám người Liễu Thanh Phong hét lên.
Sắc mặt Vũ Dương đã biến thành màu đỏ. Gã vô cùng hoảng sợ khi biết mình sắp chết. Long Thần là loại người tàn nhẫn. Nếu hắn đã ra tay, thì không bao giờ dừng lại.
Trong Thái Hư Chi Cảnh, Vũ Nguyệt đang ngủ say.
Long Thần đoán nàng sắp tỉnh lại. Long Thần thấy mình sắp giết tên Vũ Dương cao cao tại thượng này, bèn cười to:
“Ta lại thêm một mồi lửa.”
Trong lòng mọi người nghi hoặc, Long Thần định làm gì.
Chẳng mấy chốc, bọn họ hiểu câu nói đó. Trước mặt Long Thần xuất hiện một kiếm khí đỏ như máu. Loại kiếm khí kinh khủng được phát ra từ Bất Diệt Kiếm Thể. Mọi người nhìn thấy Bất Diệt Kiếm Thể đều cảm thấy đau mắt.
“Thí Thần Kiếm Trận! Thú Triều!”
Khi Bất Diệt Kiếm Thể xuất hiện trong nháy mắt. Long Thần thi triển động tác giống như lúc nãy, tạo thành một đòn tấn công kinh khủng.
Mọi người kinh hoàng, đồng thời hơi kỳ quái. Long Thần chỉ cần dùng một chiêu là có thể tiêu diệu Vũ Dương. Tại sao hắn lại muốn tấn công bằng Bất Diệt Kiếm Thể.
Sau một lát, mọi người đã có đáp án.
“Không…”
Đúng lúc này, Vũ Dương sắp bị Thú Triều nuốt hết, thì áp lực kinh khủng kia bỗng nhiên biến mất. Thần Long do kiếm khí tạo thành biến mất trước mặt gã.
Vũ Dương nghi hoặc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Chuyển!”
Dưới sự điều khiển của Long Thần và Bất Diệt Kiếm Thể. Hai Thần Long do kiếm khí tạo thành thay đổi phương hướng, va vào lòng đất rổi nổ tung. Mọi người trơ mắt nhìn cảnh này. Chấn động trong lòng quá lớn. Lúc này, bọn họ đang thở dài. Nhưng bọn họ vẫn không hiểu. Tại sao Long Thần thi triển đòn tấn công mạnh mẽ như vậy, lại đánh vào lòng đất.
Chẳng mấy chốc, bọn họ đã hiểu, khi bọn họ hiểu rõ thì nhao nhao cảm khái, thì ra là vậy.
Bọn họ đều coi thường Long Thần.
Hai kiếm khí Thần Long căn bản không chạm vào đất. Khi chúng đó đi vào Thí Thần Kiếm Trận. Thì chúng nó xuất hiện ở một nơi khác trong Thí Thần Kiếm Trận. Nơi đó chính là vị trí của Tuyết Nhai Tử.
Lúc này, Tuyết Nhai Tử đang đánh nhau với Diệp Tranh. Thí Thần Kiếm Trận của Long Thần vốn nằm dưới chân gã. Nhưng gã không để ý. Ai nghĩ rằng Long Thần mượn cơ hội chiến đấu với Vũ Dương, rồi chuyển đòn tấn công về phía Tuyết Nhai Tử.
Hai kiếm khí Thần Long giương nanh múa vuốt, cho Tuyết Nhai Tử nguy cơ trí mạng. Mặc dù gã mặc áo giáp Thiên Nguyệt. Nhưng bây giờ, dưới sự áp chế của Diệp Tranh. Hai Thần Long kia đến quá gần, quá ngoài ý muốn. Ngay cả tuyệt kỹ sở trường Băng Thiên Tuyệt Bích của gã cũng không thể thi triển. Thần Long do kiếm khí tạo thành nổ tung trên người gã.
Tuyết Nhai Tử hét thảm. Trong ánh mắt đờ đẫn của mọi người. Áo giáp Thiên Nguyệt của gã đã bị phá vỡ, thậm chí thân thể gã cũng bị Long Thần hủy đi một phần.
“Long Thần…”
Mắt Tuyết Nhai Tử đỏ lên.
“Đối thủ của ngươi là ta.”
Lúc này, Diệp Tranh tỉnh táo lạ thường. Đây chính là cơ hội của gã. Gã nắm lấy cơ hội khi Tuyết Nhai Tử bị Long Thần tấn công. Gã thay đổi kiếm chiêu. Luồng khí màu xám xoay quanh người gã.
“Atula Thất Kiếm! Vãng Sinh Chi Lộ!”
Con đường màu xám xuyên qua đầu Tuyết Nhai Tử. Sau khi gã bị Long Thần tấn công. Trong chốc lát, gã mất đi sức mạnh phòng ngự. Dưới một chiêu Vãng Sinh Chi Lộ liên hoàn của Diệp Tranh. Đầu gã đã nứt.
Bởi vì Vô Thượng Kim Thân của võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu, nên Diệp Tranh muốn tiêu diệt gã hoàn toàn, thì phải dùng đòn tấn công mạnh nhất. Khi Tuyết Nhai Tử biến mất hoàn toàn, thì mọi người có cảm giác như đang ngồi dưới đất thở dốc.
Mặc dù Diệp Tranh tiêu diệt Tuyết Nhai Tử. Nhưng ai cũng biết đó là công của Long Thần. Nếu như Long Thần không thực hiện đòn tấn công hoàn mỹ kia, thì việc tiêu diệt Tuyết Nhai Tử không biết đến khi nào mới xong.
Nhìn từ phía này, Long Thần đánh nhau với Vũ Dương, cũng không muốn giết gã, khiến Tuyết Nhai Tử có cơ hội chạy thoát. Mọi người nghĩ đến đây, đều bội phục tài trí của Long Thần. Kỳ thật mọi người không biết, việc tiêu diệt Tuyết Nhai Tử là một trong những kế hoạch của Long Thần. Nhưng việc chấn nhiếp Vũ Dương cũng là một trong những kế hoạch đó.
Bây giờ, hai kế hoạch đó đều được hoàn thành.
Mọi người đều ngơ ngác nhìn Long Thần. Trong đó bao gồm cả Vũ Dương suýt chút nữa bị Long Thần đánh chết. Bây giờ, gã vẫn không rõ vừa rồi Long Thần muốn dạy cho gã một bài học, hay muốn tiêu diệt Tuyết Nhai Tử nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!